Thần Thoại Chi Hậu

Chương 483: Đế giao nhau khe hở

Vô Thường Đại Đế cũng nhìn tiên tướng nói:
"Vậy thì làm phiền tiên tướng."
Đúng như Đinh Hoan đoán trước, Bố Càng lấy Cửu Đỉnh tiên luật ra, giở ra làm bộ nói:
"Theo điều luật thứ hai, Vô Thường Đại Đế có quyền bác bỏ một điều luật pháp vô hiệu, xin mời Đại Đế thi triển thần thông."
Tên này quả nhiên không lấy ra điều luật bằng tờ giấy màu vàng kim kia. Hiển nhiên là muốn lừa hắn, cho rằng hắn không thể dựa vào Cửu Đỉnh tiên luật mà đưa ra điều luật được.
Vô Thường Đại Đế thở dài:
"Vậy thì bác bỏ điều luật thứ 1.412.300 quy định, các điều luật có số thứ tự càng nhỏ thì ưu tiên cấp càng cao.
Về sau, bất cứ luật pháp nào trong Cửu Đỉnh tiên luật, chỉ cần cùng một cấp bậc thì không phân ưu tiên cao thấp."
Vô Thường Đại Đế rất không muốn dùng đặc quyền này, nhưng hắn phải dùng.
Đinh Hoan nhất định phải đi với hắn, nếu để Đinh Hoan thắng, hắn đưa Đinh Hoan đi sẽ thêm phiền phức.
Bất kể là Bình Vi Đại Đế hay Kim Hà Đại Đế, có vẻ như đều coi trọng Đinh Hoan. Cho nên hắn muốn dùng biện pháp quang minh chính đại đưa Đinh Hoan đi.
Đinh Hoan biết trồng Tiên Linh hạt thóc, mà Tiên Linh hạt thóc là thứ không thể thiếu để hắn đặt chân vào Chuẩn Thánh.
Hơn nữa, Đinh Hoan không những có thể tùy ý sửa đổi đạo vận Đại Đạo của bản thân, mà còn có thể tiện tay bắt lấy quy tắc đạo vận, hiển nhiên là có bí mật lớn trong người.
"Đại Đế, ta xin hỏi một chút, đây có phải ý là luật đầu tiên và luật cuối cùng có đẳng cấp như nhau không?"
Đinh Hoan tiến lên hỏi.
Vô Thường Đại Đế gật đầu:
"Không sai, từ hôm nay trở đi, dù là tổng luật, đình luật, điểm luật, hay mảnh luật, chỉ cần cùng một cấp bậc, số thứ tự không thể là chứng cứ ưu tiên cấp."
Dù trả lời vậy, hắn cảm thấy rõ giọng điệu của Đinh Hoan không hề tôn trọng mình, ngay cả tiểu tu cũng không xưng nữa.
Đinh Hoan nhìn Mẫn Nguyên:
"Mẫn chưởng kỳ, vừa rồi Trọng Đế Bố Luật vô hiệu, ngươi tiếp tục đi. Đúng rồi, lần sau gặp Anh chưởng kỳ thì hỏi thăm hộ ta nhé."
Mẫn Nguyên giật mình, đây là nói cho hắn, khiến hắn đi làm bạn với Anh Phương. Anh Phương đang ở đâu? Trong địa lao chứ đâu.
Mẫn Nguyên không dám để ý đến Đinh Hoan, chỉ có thể nhìn Trọng Đế:
"Xin mời Trọng Đế bắt kẻ gây họa này về cho Tiên nông Bộ."
Trọng Đế chậm rãi nói:
"Theo điều luật thứ nhất, ta là người xây dựng Cửu Đỉnh tiên luật, có quyền chỉ định một bằng chứng vô pháp cố định làm chứng cứ hữu hiệu.
Như vậy, ta chỉ định quả cầu thủy tinh ghi hình của Sở chưởng kỳ là quả cầu thủy tinh hữu hiệu, và có thể dùng làm chứng cứ định tội."
Đây coi như là ăn vạ.
Bằng chứng này mà cố định thì có nghĩa là Đinh Hoan là người âm thầm phá hoại Tiên Linh hạt thóc.
Bình Vi Đại Đế hừ một tiếng:
"Trọng Đế, điều luật thì chúng ta có nghe qua, nhưng không ai lấy ra, có phải thật không thì ai dám khẳng định. Dùng thủ đoạn này mà thắng thì không vẻ vang gì."
Đây là muốn cưỡng ép nhận định Đinh Hoan có tội.
Trọng Đế chậm rãi nói:
"Bản chất của điều luật là có đặc quyền nhất định, nếu như người trả giá ban đầu không có chút đặc quyền nào, thì sau này ai còn muốn bỏ công sức ra nữa?
Vả lại, dù ta có dùng đặc quyền thì Đinh Luật Quan vẫn có thể đưa ra chứng cứ để bác bỏ đặc quyền của ta."
Đại đa số người trong Tiên Đình bảo điện lại không thấy có gì lạ.
Đối với bọn họ mà nói, vốn dĩ là vậy.
Họ làm quan trong Tiên Đình thì cũng có đặc quyền nhất định. Không có đặc quyền thì ai thích làm thì làm đi.
Không có đặc quyền, bọn họ có thể yên ổn mà ngồi ở đây nói chuyện, còn tu sĩ nhân tộc đại tiên vực lại có thể mất mạng bất cứ lúc nào?
"Đinh Luật Quan, ngươi còn gì để nói không? Nếu không thì xin mời Trọng Đế Bố Luật."
Vô Thường Đại Đế thản nhiên nói.
Chỉ cần Trọng Đế bắt đầu Bố Luật, Đinh Hoan chắc chắn sẽ bị bắt.
Đinh Hoan đứng ra nói:
"Ta tất nhiên là có chuyện để nói, Tiên Linh hạt thóc của Tiên Nông Bộ bị mất đi sinh cơ đúng là có chuyện đó, nhưng người đó không phải ta mà là Phó chưởng kỳ Tiên Y Bộ, tiên Mi Trọng."
Tim Mi Trọng nhảy lên một cái, lập tức cả người cũng nhảy lên ba thước:
"Đinh Hoan, đây là Tiên Đình bảo điện, lời nào cũng cần có chứng cứ, ngươi dám vu oan, đó là tội chết."
Đinh Hoan không nói gì, trực tiếp lấy một quả cầu thủy tinh ra kích hoạt.
Hình ảnh trong quả cầu thủy tinh hiện lên cảnh ở dưới đáy hồ, trận pháp mở ra, một gốc cây Tiên Linh trồng cao hơn hai mét, năm lá xuất hiện trước mặt mọi người.
"Đế Vương sinh cơ quả?"
Vô Thường Đại Đế run động nhìn gốc đạo quả này, một người nam tiên phong đạo cốt xuất hiện trong hình ảnh, không ai khác ngoài Mi Trọng.
Mi Trọng nhìn những cây Tiên Linh hạt thóc đã chết khô, bất đắc dĩ nói:
"Tiên Nông Bộ nuôi một lũ bù nhìn thật đấy, hạt Tiên Linh này chết rồi thì mau tranh thủ thời gian trồng lại đi, chẳng lẽ còn muốn ta đổi chỗ cho các ngươi?"
Hình ảnh biến mất, Đinh Hoan lạnh lùng nhìn Mi Trọng.
Không nói một lời, mặt Mi Trọng trắng bệch.
Chuyện này làm sao có thể?
Hắn đã cẩn thận như vậy rồi, sao Đinh Hoan thu được hình ảnh trong quả cầu thủy tinh của hắn?
Tiên Đình bảo điện hoàn toàn im lặng, vài người thì nghĩ ra, hóa ra đây là vừa ăn cướp vừa la làng.
Nhưng nhiều người thì nghĩ đến Đế Vương sinh cơ quả, một bảo vật vô giá, có thể gặp mà không thể cầu, Mi Trọng này thật to gan, lại dùng Tiên Linh hạt thóc để trồng Tiên Linh đạo cốc.
Vô Thường Đại Đế lạnh lùng nhìn Mi Trọng, Mi Trọng là người hắn lôi ra để đối phó với Đinh Hoan, và muốn đem Đinh Hoan ra công lý.
Hắn không hề nghĩ rằng mình bị Mi Trọng đâm sau lưng, mà Mi Trọng lại là con rể của Bố Càng.
Nếu như nói chuyện Mi Trọng làm mà Bố Càng không biết thì kẻ ngốc cũng chẳng tin.
Rõ ràng kẻ đâm sau lưng hắn là Bố Càng, người mà hắn tin tưởng nhất.
Đến Bố Càng còn đâm sau lưng hắn thì ai trong Tiên Đình bảo điện này đáng để tin?
Trong lòng Bố Càng hận không thể băm Mi Trọng cho chó ăn, thằng chết bầm này, đến cái chuyện nhỏ nhặt thế mà cũng làm không xong, còn để người ta nắm được chứng cứ như vậy.
"Cái này là giả, hình ảnh là giả..."
Môi Mi Trọng run rẩy, chỉ quả cầu thủy tinh hình ảnh của Đinh Hoan thì thào.
Không ai để ý tới hắn, xem xét chút là biết loại quả cầu thủy tinh này hình ảnh thật giả ra sao.
Đinh Hoan lại đột ngột hỏi:
"Mi Trọng, cây đạo quả kia ở đâu?"
"Không phải, đây không phải là thật."
Mi Trọng vẫn đang cãi.
Đinh Hoan cười ha ha:
"Thật hay không thì giờ đi xem một chút là biết, ta đoán chừng cây Tiên Linh đạo quả kia hẳn là vẫn chưa chín đâu, vẫn còn ở đáy hồ ấy."
"Người đâu, đi mang cây Tiên Linh đạo quả kia tới đây. Sở Hưng Nhân, mở cấm chế ra."
Vô Thường Đại Đế lạnh giọng ra lệnh.
"Vâng."
Hai lực sĩ nhanh chóng lao ra khỏi Tiên Đình bảo điện, đi mất.
Sở Hưng Nhân cũng không dám lơ là, tranh thủ thời gian lấy ra trận kỳ kích hoạt hộ trận của Tiên Nông Bộ.
Hộ trận mở ra, vô số thần niệm quét vào, quả nhiên phát hiện giữa hồ Tiên Nông Bộ có cấm chế khóa lại.
Mấy tiên đế đồng thời oanh kích, cấm chế rất nhanh bị phá tan.
Cây Tiên Linh đạo quả kia đã kết một trái màu tím, có điều trái này chưa chín, vẫn đang hấp thụ tiên linh khí và sinh cơ.
Chẳng bao lâu sau, hai lực sĩ đã mang cây Đế Vương sinh cơ quả này đến Tiên Đình bảo điện.
"Đại Đế, cây đạo quả này giờ không thể thu, cái này phải dùng để làm chứng cứ."
Đinh Hoan thấy Vô Thường Đại Đế có ý muốn thu cây Đế Vương sinh cơ quả này thì mau nói trước.
Nói xong, Đinh Hoan không đợi Vô Thường Đại Đế lên tiếng đã chủ động nói:
"Các vị, Mi Trọng phá hủy sinh cơ Tiên Linh hạt thóc của Tiên Nông Bộ, còn vu oan cho ta.
Theo tổng luật thứ 16.902, cố ý phá hoại tài nguyên của 36 bộ, gây hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, đáng chém."
Vô Thường Đại Đế cố gắng chậm giọng lại:
"Vụ án này Trọng Đế nhận định chứng cứ của Đinh Luật Quan là hữu hiệu, Đinh Luật Quan cũng đưa ra chứng cứ hữu hiệu cho thấy Mi Trọng có tội.
Hai bên triệt tiêu, riêng ai nấy vô tội đi."
Lúc này Vô Thường Đại Đế mới hiểu tại sao trước đó Đinh Hoan lại níu lấy ông để ông dùng đặc quyền, tuyên bố điều luật thứ 1.412.300 vô hiệu.
Nếu như điều này không bị ông dùng đặc quyền bãi bỏ, thì giờ người thắng sẽ là Trọng Đế.
Vì chế luật tương đương với điều đầu tiên trong tổng luật.
So sánh điều luật thứ nhất với điều luật thứ 16.902, điều nào ở trước thì ưu tiên hơn, hiển nhiên Trọng Đế thắng.
Đáng tiếc là điều đó vừa bị ông hủy bỏ rồi.
Vô Thường Đại Đế nhìn Đinh Hoan, người này không những nhận được cơ duyên lớn, mà còn rành rẽ Cửu Đỉnh tiên luật, tâm cơ thâm sâu.
Không phải là ông không nghĩ ra điều này mà là ông thứ nhất không rành Cửu Đỉnh tiên luật, thứ hai không biết trong tay Đinh Hoan lại có chứng cứ xác thực.
"Đại Đế, ván này là ta thắng."
Đinh Hoan nói.
Nói xong, hắn lấy Cửu Đỉnh tiên luật ra:
"Theo điều luật thứ 3.642 của Cửu Đỉnh tiên luật, khi bằng chứng hai bên ngang nhau thì có thể so sánh bằng chứng vật thật, bên nào có bằng chứng vật thật nhiều hơn thì bên đó thắng.
Chỗ ta không những có chứng cứ vật thật là một cây Tiên Linh đạo quả, còn có hình ảnh rõ ràng của Mi Trọng cùng với đạo vận Đại Đạo làm chứng. Còn quả cầu thủy tinh của Mi Trọng thì không có vật chất xác thực đưa ra."
Vô Thường Đại Đế đưa mắt nhìn về phía Trọng Đế, Mi Trọng hắn vẫn không thể giết.
Một khi giết Mi Trọng, vậy thì đồng nghĩa với việc cùng Bố Càng có mâu thuẫn.
Bố Càng có thể xem là chó săn trung thành nhất của hắn, có tiên tướng tốt như vậy đi đâu mà tìm?
Huống chi, Mi Trọng ra tay đối phó Đinh Hoan, là hắn ngầm thừa nhận.
Trọng Đế im lặng không nói.
Hắn không phải không thể phản bác, hắn quyết định tin Đinh Hoan một lần, liền dừng lại ở đây.
Vô Thường Đại Đế thở dài một tiếng, hắn cũng không cảm thấy Trọng Đế cố ý không đứng ra cãi lại, mà là trong tình huống này, không ai có thể cãi lại được.
Trọng Đế cùng đặc quyền của hắn đều đã dùng hết, còn có thể làm thế nào?
"Đại Đế, điều thứ tư của chế luật quy định..."
Bố Càng đứng dậy, vội vàng muốn lên tiếng vì Mi Trọng.
Mi Trọng là con rể lớn của hắn, cũng không thể để bị giết.
"Tiên tướng, ngươi nói chuyện có thể phải dùng đầu óc suy nghĩ một chút, bằng không, cái đầu của ngươi lại không giữ được."
Thanh âm của Đinh Hoan kịp thời vang lên.
Bố Càng nhìn tờ chế luật màu vàng kim trong tay Đinh Hoan, giọng nói khựng lại.
Cái này...
Hắn cho rằng Đinh Hoan không thể có được chế luật, như vậy hắn có thể tùy ý thêm điều khoản. Không ngờ, người ta không những lấy được, bây giờ còn lấy ra trước mặt mọi người.
Giờ phút này, tất cả thần niệm trong đại điện đều tập trung vào tờ chế luật trong tay Đinh Hoan, những điều luật trên đó rõ ràng được mọi người cảm nhận thấy.
Vô Thường Đại Đế thầm nghĩ trong lòng, Đinh Hoan quả nhiên là tìm được chế luật.
Trọng Đế lại càng không nói gì, hắn đoán không sai, Đinh Hoan đã chạm đến Không gian pháp Tắc, thậm chí lý giải về Không gian pháp Tắc còn không kém hắn.
"Người đâu, áp giải Mi Trọng ra ngoài chém."
Vô Thường Đại Đế lạnh giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận