Thần Thoại Chi Hậu

Chương 683: Mười hai Thần Đế một trong

Hậu Ngân thấy vẻ mặt của Đinh Hoan thì biết Đinh Hoan chưa từng nghe đến hắn, đành phải nói:
"Ta là một trong mười hai Thần Đế, Hậu Ngân Thần Đế, xét về đạo quả thì cũng xem như rất cao. Chỉ là, vũ trụ nơi ta ở gặp phải đại kiếp diệt thế, tất cả đều tan thành mây khói, nếu không nhờ may mắn, ta đã không còn sống đến ngày hôm nay."
Mười hai Thần Đế? Nghe thì có vẻ rất cao quý, nhưng trời đất chứng giám, Đinh Hoan thực sự không biết. Đại kiếp vũ trụ hắn cũng có biết, chỉ có điều nó nghiêm trọng đến vậy sao? Chẳng phải Cửu Trọng Thiên cũng vì đại kiếp mà chia năm xẻ bảy sao? Thấy Đinh Hoan vẫn không có phản ứng, Hậu Ngân Thần Đế đành nói tiếp:
"Vậy Minh Nhạc Thần Đế, hay Cố Thần Đế, Hành Tộ Thần Đế những người này ngươi nghe qua chưa?"
Đinh Hoan vẫn lắc đầu. Hậu Ngân thở dài một tiếng, ban đầu hy vọng dùng danh tiếng của mình để trò chuyện với Đinh Hoan. Chỉ cần Đinh Hoan biết tên tuổi của hắn thì những chuyện sau đó sẽ dễ nói hơn rất nhiều. Hiện tại Đinh Hoan tỏ vẻ cái gì cũng không biết, thậm chí còn cho là hắn là kẻ lừa đảo, như vậy làm sao nói chuyện? Đề tài bị chặn đứng mất rồi. Nếu cứ như vậy mà muốn hợp tác với Đinh Hoan, thậm chí nhờ Đinh Hoan giúp đỡ, liệu người ta có đồng ý không?
"Cái đầu đinh sách ngươi có nghe qua chưa? Thần thông Súc Địa Thành Thốn, vạn quân thiên địa thần thông ngươi có nghe qua không?"
Đôi mắt Đinh Hoan sáng lên, thần thông súc địa thành thốn thì thôi đi, chính hắn cũng biết. Nhưng cái đầu đinh sách kia thì lợi hại đó. "Nghe nói qua."
"Vậy thì tốt, đầu đinh sách chính là pháp bảo trấn giữ nhà của Minh Nhạc Thần Đế."
"Ta còn tưởng là đồ của ngươi, ngươi dùng pháp bảo của người khác để nói chuyện với ta, vậy thì có lợi gì?"
Giọng Đinh Hoan mang theo chút khinh bỉ. Nghe nói đầu đinh sách căn bản không phải của Hậu Ngân Thần Đế, hứng thú của Đinh Hoan lập tức tan biến.
"Nói đi, ngươi muốn giao dịch gì với ta? Ta có thể nhận được gì từ ngươi?"
Đinh Hoan biết ý của Hậu Ngân Thần Đế, hắn cũng lười vòng vo. Hậu Ngân Thần Đế nghe Đinh Hoan nói vậy, mừng rỡ:
"Ngươi thấy tình cảnh của ta rồi chứ?"
"Thấy rồi, ngươi bị trói như con rùa, động đậy không được."
Đinh Hoan nói thật. Mặc dù Đinh Hoan thực sự nói thật, nhưng thái độ và ngữ khí của Đinh Hoan khiến Hậu Ngân Thần Đế trong lòng vô cùng khó chịu.
"Ngươi giúp ta tháo gỡ những cấm văn này, ta cho ngươi một đầu thần linh mạch Tinh Không thượng phẩm."
Hậu Ngân Thần Đế nói. Đinh Hoan thản nhiên nói:
"Không cần, ta hiện tại không cần ngươi cho, chính ta đã có thể hấp thu thần linh mạch tu luyện. Cần gì phải ngươi cho?"
"Nhưng đây là đồ của ta."
Hậu Ngân Thần Đế có chút bực.
"Đồ của ngươi thì ngươi cứ cất đi, ta đâu có cản ngươi."
Đinh Hoan vẫn bình thản. Hậu Ngân Thần Đế biết mình không thể ép được Đinh Hoan, hắn hít sâu một hơi rồi nói:
"Chúng ta hợp tác cùng có lợi, ít nhiều..."
"... Ta nhận lợi."
Đinh Hoan không đợi Hậu Ngân Thần Đế nói hết lời đã chủ động nói tiếp. Hậu Ngân Thần Đế há hốc miệng, dù hắn rất không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng hiểu rõ, Đinh Hoan nói chính là sự thật. Đinh Hoan có thể không hợp tác với hắn, còn hắn thì nhất định phải hợp tác với Đinh Hoan.
"Ngươi nói đúng, coi như Hậu Ngân ta thiếu ngươi một cái nhân tình, ngươi giúp ta tháo gỡ những cấm văn này."
Hậu Ngân Thần Đế chỉ còn cách thở dài.
"Nhân tình của ngươi trong mắt ta cũng không đáng giá bao nhiêu, nên mấy lời vô nghĩa này đừng nói ra."
Đinh Hoan phẩy tay, không chút do dự cắt ngang lời đề nghị của Hậu Ngân. Hậu Ngân Thần Đế vô cùng bất đắc dĩ, không nói được lời nào. Lúc xưa khi còn ở đỉnh cao, nghe danh một cái nhân tình của hắn, thì cả vũ trụ bao la không biết có bao nhiêu người muốn nịnh nọt đến. Hiện tại đúng là sa cơ thất thế, một kẻ hậu bối trẻ tuổi lại hoàn toàn không coi nhân tình của hắn ra gì.
"Nếu không có chuyện gì khác ta đi nhé, à, ta định ở ngay chỗ này sắp xếp lại nơi tu luyện."
Đinh Hoan chỉ tay về nơi cách chỗ Hậu Ngân Thần Đế không quá mười trượng.
Hậu Ngân Thần Đế tức đến mức suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, bố trí tụ linh thần trận tu luyện ngay bên cạnh vị trí của hắn, đây là tát vào mặt hắn sao?
"Vậy ngươi có thể tháo cấm văn cho ta được không?"
"Cái này chưa chắc, ta cần nghiên cứu một phen, nhưng với năng lực của ta, việc tháo gỡ cũng chỉ là vấn đề thời gian."
"Tốt, chỉ cần ngươi có thể giải được trận văn, vậy ngươi cứ ra điều kiện đi."
"Mười đầu thần linh mạch Tinh Không cực phẩm, cộng thêm một kiện tiên thiên pháp bảo."
Đinh Hoan giở chiêu sư tử ngoạm, dù không biết gì về mười hai Thần Đế, nhưng nếu đối phương tự nhận đạo quả, tự nhận cường giả lão luyện thì chắc là có những thứ này thật. Ấn tượng về đạo quả của Đinh Hoan không sâu, nhưng hắn từng nghe Lão Lục nhắc qua về vị. Lão Lục năm xưa nói, người không có vị thì không được phép tiến vào vị địa của vũ trụ. Không biết cái vị này và đạo quả có phải là cùng một khái niệm không.
"Ngươi điên rồi à?"
Hậu Ngân Thần Đế nghe Đinh Hoan nói, tức đến nỗi muốn thổ huyết. Mười hai đầu thần linh mạch Tinh Không cực phẩm? Còn muốn thêm một kiện tiên thiên pháp bảo?
"Là ngươi bảo ta ra điều kiện, nếu vậy thì tự mình mở đi."
Đinh Hoan nói. Những mánh khóe nhỏ nhặt này của Đinh Hoan, Hậu Ngân Thần Đế làm sao có thể không nhìn ra? Chỉ là hắn không thể tránh được, người tài giỏi như Đinh Hoan, lần sau xuất hiện ở đây chắc không biết bao nhiêu hội nguyên sau nữa. Hơn nữa cho dù có xuất hiện, có thể nào có cơ hội mặt đối mặt trò chuyện với Đinh Hoan như vậy không? Đinh Hoan có thể bố trí ra tụ linh thần trận mạnh mẽ như vậy, hơn nữa cách thức khắc họa hư không trận văn hình như cũng không tầm thường. Nếu Đinh Hoan thật sự có thể mở được cấm văn trói buộc hắn thì bỏ chút máu cũng chẳng hề gì.
"Một đầu thần linh mạch Tinh Không cực phẩm, hai đầu thần linh mạch Tinh Không thượng phẩm, cộng thêm một nhánh Lạc Tinh tiễn."
Hậu Ngân Thần Đế chậm rãi nói.
Nghe xong Đinh Hoan sáng mắt, xem ra giá mình đưa ra cũng không quá phi lý. Chưa kịp để hắn tăng giá lần nữa, Hậu Ngân Thần Đế đã nói tiếp:
"Đây là giới hạn cuối cùng của ta, nếu không đồng ý thì thôi. Dù ta không làm gì được ngươi nhưng ta tin ngươi cũng không thể lấy đi thần linh mạch Tinh Không bên cạnh ta."
Từ giọng điệu bình tĩnh của đối phương, Đinh Hoan biết mình không cần trả giá nữa, đây chính là giới hạn cuối cùng của lão tiểu tử này. Như vậy cũng rất thoải mái, tránh phải qua lại nhiều lần, trực tiếp đưa ra điểm mấu chốt. Được thì được, không được thì thôi.
Hậu Ngân Thần Đế nói tiếp:
"Thật ra, thứ quý giá thật sự không phải ba đầu thần linh mạch Tinh Không kia mà là Lạc Tinh tiễn. Chẳng phải ngươi muốn tiên thiên pháp bảo sao? Lạc Tinh tiễn chính là nó."
Đinh Hoan chắp tay:
"Xin mời Hậu Ngân đạo hữu giới thiệu một chút về Lạc Tinh tiễn."
Nghe Đinh Hoan gọi mình là đạo hữu, Hậu Ngân Thần Đế trong lòng có chút hụt hẫng. Năm xưa khi mình còn là mười hai Thần Đế, ai thấy mình mà không dừng bước lại, cung kính kêu một tiếng, "Thần Đế ở trên"? Giờ thì một tên nhóc cũng dám gọi mình là đạo hữu, ai... Dù trong lòng không thoải mái nhưng cũng nên nói:
"Ta không biết cây cung tên này có từ đâu, chỉ biết nó là cung có ba mũi tên hơi cong. Cung là thiên địa cung, tên là Lạc Nhật tiễn, Lạc Nguyệt tiễn, Lạc Tinh tiễn. Trong tay ta chỉ có Lạc Tinh tiễn, còn lại thì tự ngươi tìm."
Đinh Hoan cau mày, hóa ra nói nhiều như vậy, trên người hắn chỉ có một mũi tên à. Hậu Ngân Thần Đế nhìn thấu suy nghĩ của Đinh Hoan, cười nhạt nói:
"Nếu ta có thiên địa cung thì ngươi nghĩ ta sẽ đưa Lạc Tinh tiễn cho ngươi sao? Dù ngươi cách ta hàng vạn dặm, một mũi tên của ta cũng sẽ tiêu diệt ngươi, ngươi còn có cơ hội đối mặt với ta để cướp đoạt thần linh nguyên sao?"
Lão tiểu tử này nói không sai, nếu đối phương có thiên địa cung và Lạc Tinh tiễn thì đúng là không cần nói nhảm với mình.
"Được, ta đồng ý, bây giờ ngươi đưa đồ cho ta."
Đinh Hoan biết nên biết điều. Hậu Ngân Thần Đế chậm rãi nói:
"Lạc Tinh tiễn ta có thể cho ngươi trước, còn thần linh mạch Tinh Không thì lúc đó ngươi tự lấy."
"Vì sao?"
Đinh Hoan theo bản năng hỏi một câu. Hậu Ngân Thần Đế cười khẩy:
"Ngươi nghĩ nếu ta có thể tùy ý lấy ra thần linh mạch Tinh Không thì ta còn để ngươi hấp thu thần linh nguyên của ta trước mặt ta mà không thu lại sao?"
"Cũng đúng."
Đinh Hoan thừa nhận lý lẽ của đối phương.
Một mũi tên mang theo hơi thở bao la của vũ trụ bị Hậu Ngân Thần Đế ném ra, thoáng chốc đã đến trước mặt Đinh Hoan. Đinh Hoan đưa tay ra, mũi tên dài liền rơi vào tay hắn. Hơi thở bao la của vũ trụ trong nháy mắt tan biến, trong tay hắn chỉ còn lại một mũi tên dài màu đen tầm thường không có gì lạ.
Đinh Hoan lập tức hiểu rõ, cái hơi thở bao la của vũ trụ là do Hậu Ngân Thần Đế kích phát ra, chỉ là muốn cho hắn biết, mũi tên này không phải là bình thường. Cho là hắn không có mắt nhìn sao? Đinh Hoan cười hắc hắc, đưa tay cất Lạc Tinh tiễn rồi quay người rời đi.
"Ngươi không định giúp ta tháo cấm văn sao?"
Thấy Đinh Hoan quay người, Hậu Ngân Thần Đế cố ý nhíu mày. Hắn đã sớm biết Đinh Hoan không thể nào giúp hắn tháo cấm văn ngay bây giờ, mà hiện tại Đinh Hoan chắc chắn cũng không hiểu ra được. Bất quá hắn muốn tạo cho Đinh Hoan một ấn tượng, rằng hắn suy nghĩ chuyện hết sức đơn giản, nhiều chi tiết đều không nghĩ tới.
"Ta cần nghiên cứu một thời gian về cấm văn này của ngươi, sau đó mới có thể nghĩ cách giúp ngươi tháo gỡ."
Đinh Hoan nói chuyện không hề quay đầu lại.
Hắn không hỏi Hậu Ngân Thần Đế này cấm văn là chuyện gì xảy ra, bởi vì mặc kệ là nguyên nhân gì tạo thành cấm văn này, hắn hiện tại đều khó có khả năng giúp Hậu Ngân Thần Đế cởi ra.
Không đến Thần Vương cảnh giới, dù cho Hậu Ngân Thần Đế lại cam đoan, hắn cũng sẽ không tiếp cận Hậu Ngân Thần Đế.
Những lão già này cả đám đều rất giảo hoạt, không cẩn thận, liền sẽ rơi vào trong tay bọn gia hỏa này.
"Đinh Hoan, ngươi tại sao lại đổi chỗ tu luyện rồi?"
Kỷ La vừa mới tấn cấp đến thế giới thần, đã nhìn thấy Đinh Hoan thế mà tại cái chỗ đối diện tăng thể diện tu sĩ mấy chục trượng bố trí Tụ Linh thần trận.
"Lão Kỷ, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy càng đến gần hắn, chúng ta hấp thu thần linh khí thì càng nhiều sao?"
Kỷ La vẻ mặt đau khổ, ta cần ngươi nói?
Có thể một phần vạn tên này lại đến một lưới làm sao bây giờ?
Ngươi cũng không sợ, ta Lão Kỷ sợ a.
Nếu là lại giam ta mấy trăm năm, ngươi lẳng lặng đi, ta khóc cũng không có chỗ mà khóc.
Trong lòng mặc dù buồn khổ, chẳng qua là thấy Đinh Hoan vẫn là đang bố trí Tụ Linh thần trận, hắn cũng chỉ có thể vẻ mặt đau khổ tới bên này Đinh Hoan.
Tại bên này Đinh Hoan tu luyện, chí ít có Đinh Hoan cái tấm mộc này.
Nếu là mình đơn độc tu luyện, tốc độ chậm không nói, ai biết cái mặt ngựa trước mắt này có thể hay không đột nhiên bắt hắn Lão Kỷ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận