Thần Thoại Chi Hậu

Chương 411: Đinh Hoan nghi hoặc

Đinh Hoan lại lần nữa đến chỗ khảo thí pháp khí Tiên Nguyên.
Khảo thí Tiên Nguyên chính là dùng toàn lực tung một quyền vào pháp bảo khảo thí Tiên Nguyên cầu, Tiên Nguyên cầu sẽ bộc phát ra cột Nguyên lực sáng chói.
Đinh Hoan trước đó đã dùng thần niệm quét qua, tu sĩ tham gia khảo nghiệm ở phía trước, cao nhất cũng chỉ đạt mức sáu thước, không một ai vượt qua.
Điều này làm Đinh Hoan hơi lúng túng, một trượng hơn hay hai trượng hơn đây? Hắn phải dùng mấy thành tiên nguyên lực để khảo thí?
"Chờ chút, ngươi tên là Trương Tam?"
Vị Đại Ất Tiên xem xét tài liệu sát hạch cuối cùng cũng tỉnh ngộ, gọi với Đinh Hoan.
Đinh Hoan lập tức từ chỗ khảo thí pháp bảo Tiên Nguyên bước xuống, đến trước mặt người phỏng vấn:
"Đúng vậy, tiền bối xin chỉ giáo."
"Ngươi thử lại độ mạnh thần niệm."
Người phỏng vấn chỉ vào pháp bảo Đinh Hoan vừa dùng để khảo nghiệm, ra hiệu Đinh Hoan lên kiểm tra lại.
Đinh Hoan bất đắc dĩ, người này vừa rồi chẳng hề xem hắn khảo thí, chỉ là sau khi có kết quả mới cảm thấy bất ngờ nên mới gọi hắn làm lại.
Một lần nữa đến vị trí khảo nghiệm thần niệm, Đinh Hoan lại đưa thần niệm vào vòng khảo thí thần niệm.
Vẫn là gần chạm mức phá tầng sáu, vẫn ở giữa tầng năm và tầng sáu.
"Tiên thức cấp năm đỉnh phong, rất tốt. Trương Tam, ngươi được chọn."
Vị Đại Ất Tiên rất hài lòng.
Đã nhiều ngày như vậy, đây là lần đầu tiên hắn thấy được một tán tu có tiên thức cấp năm đỉnh phong, đúng là nhân tài.
Còn sức chiến đấu mạnh hay yếu không quan trọng, Trương Tam này chắc chắn là người thiếu chủ thích.
"Đa tạ tiền bối, xin hỏi giờ ta đi đâu chờ?"
Đinh Hoan vui mừng, hắn còn đang không biết dùng bao nhiêu thành Tiên Nguyên mới đạt tiêu chuẩn, không ngờ đã được chọn.
Vị Đại Ất Tiên đầu xù xì này lấy ra một tấm thẻ bài đưa cho Đinh Hoan:
"Ngươi ra phía sau, chờ lát nữa, tối nay chúng ta sẽ lên đường."
Đinh Hoan cầm thẻ bài, nhanh chóng mở ra phòng ngự hộ trận phía sau, thấy trong đó đã có tám người đang chờ.
Tám người này tu vi cao nhất là Huyền Tiên hậu kỳ, thấp nhất là Kim Tiên sơ kỳ.
Đinh Hoan đoán tám người này chắc cũng giống mình, được thông báo tuyển dụng từ cổ đạo tiên vận.
Xem ra Đại Ất Tiên không màng công việc này, nên không có ai nộp đơn là Đại Ất Tiên.
Sau khi dùng thần niệm quan sát một hồi, trong lòng Đinh Hoan có chút nghi hoặc.
Theo lý thuyết cho dù Đại Ất Tiên không quan tâm công việc này không đến nộp đơn, nhưng người ở đây sao lại có sức chiến đấu yếu thế này?
Hộ tống tự nhiên càng mạnh càng tốt, nhiều Huyền Tiên như vậy bị loại, lại tuyển cả Kim Tiên sơ kỳ.
Mấy Huyền Tiên kia nhìn cũng không phải thuộc loại có sức chiến đấu kinh người.
Chính hắn cũng chỉ khảo nghiệm thần niệm, còn Tiên Nguyên thì không cần.
Việc này không hợp lý, hay là mình không hiểu quy tắc hộ tống của tiên giới?
"Đạo hữu xưng hô thế nào?"
Một lão giả râu tóc bạc phơ thấy Đinh Hoan đến, cười híp mắt đến chào hỏi.
Đinh Hoan thầm nghĩ, thông báo tuyển dụng của cổ đạo tiên vận này không phân biệt tuổi tác sao.
Hắn đưa thần niệm lên người lão giả, trong lòng thầm nghĩ, khí tức đạo vận của người này rõ ràng đang suy yếu, thần niệm cũng không mạnh, cộng thêm tuổi đã cao thế này, sao có thể được vị Đại Ất Tiên đầu xù kia coi trọng?
"À, Trương Tam."
Đinh Hoan đáp lại.
Lão giả cười hắc hắc:
"Ta là Hồ Bất Liền, cấp ba Trận Pháp sư. Trương Tam huynh đệ, nếu có vấn đề gì về trận pháp, cứ hỏi ta."
"Vậy xin đa tạ."
Cuối cùng Đinh Hoan cũng hiểu ra, thì ra là vì đối phương là cấp ba Trận pháp sư.
Xem ra lần này cổ đạo tiên vận tuyển chọn toàn là những người có năng khiếu về một mặt nào đó, ví dụ như hắn là giỏi về thần niệm.
Đinh Hoan không hiểu rõ việc này liên quan gì đến hộ tống, hắn cũng lười truy đến cùng, dù sao hắn chỉ mượn cơ hội rời khỏi Tiên Đạo thành chật vật này mà thôi.
"Ngươi vào bằng cách nào?"
Hồ Bất Liền hỏi Đinh Hoan.
Đinh Hoan nhỏ giọng:
"Ta với tiền bối phỏng vấn là chỗ quen biết, chỉ cần nói một tiếng."
"À..."
Hồ Bất Liền kinh ngạc nhìn Đinh Hoan.
Quen biết Đại Ất Tiên, vậy tiền đồ vô lượng.
Có lẽ vì Đinh Hoan và Đại Ất Tiên có quen biết, mà thấy Đinh Hoan không mấy hứng thú, Hồ Bất Liền cũng không dám tiếp tục quấy rầy, chỉ ngồi cạnh Đinh Hoan, trong lòng lại nghĩ nhất định phải kết giao với Đinh Hoan.
Đinh Hoan chờ khoảng hai canh giờ, sau khi một cô gái trẻ xinh đẹp cuối cùng đến, vị đại gia đầu xù xì phỏng vấn là Đại Ất Tiên cũng đến.
Phía sau họ còn có một thanh niên Huyền Tiên sơ kỳ. Thanh niên kia nheo mắt, có vẻ như đang suy tính gì đó, đến mà cũng không liếc mắt nhìn những người trong phòng.
Mọi người đều mừng rỡ, xem ra sắp sửa xuất phát.
Đại Ất Tiên đầu xù xì cất cao giọng:
"Đa tạ các vị đã xem trọng cổ đạo tiên vận của ta, lần này người phụ trách tiên vận là ta. Ta là Hồ Tướng Dương, chấp sự cổ đạo tiên vận, cũng là tiêu tiên nhân của chuyến hàng lần này..."
Vị trí tiêu tiên nhân này Đinh Hoan từng nghe qua, trong giới tu đạo thường phải áp giải một số hàng hóa.
Cho nên các tổ chức như tiên vận mới ra đời, nói trắng ra thì tiên vận và áp tiêu cũng là một.
Mỗi chuyến áp giải đều có một người phụ trách, người đó chính là tiêu tiên nhân.
Tiêu tiên nhân của chuyến này là Hồ Tướng Dương, vậy ông ta cần phải chịu trách nhiệm tuyển chọn người đi áp tiêu cùng. Nói theo cách thế tục, đó là đội tử thủ.
Đinh Hoan không hiểu, vì sao đội tử thủ của cổ đạo tiên vận lại không phải là người của mình, mà còn phải thông báo tuyển dụng tạm thời.
Việc này quá vô lý, thường thì đội tử thủ tiên vận phải là người của mình, nhiều nhất cũng chỉ thuê ngoài một hai người thôi. Lần này chiêu đến tận mười người, thật hiếm thấy.
"Xin các vị đạo hữu yên tâm, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, khen thưởng sẽ không thiếu. Mỗi người ít nhất đều là năm vạn hạ phẩm Tiên Tinh, một kiện Hạ phẩm Tiên khí.
Người có đóng góp xuất sắc, phần thưởng sẽ gấp bội, cho dù có thưởng cả Đại Ất Tiên Đan cũng là chuyện thường..."
Nghe nói có Đại Ất Tiên Đan, ngoài Đinh Hoan không quan tâm ra thì những người còn lại đều xôn xao bàn tán.
Ở đây đều là tán tu, khát vọng Đại Ất Đan còn hơn bất kỳ ai.
"Các vị đạo hữu, cổ đạo tiên vận của ta cũng là một phân bộ của thương hội cổ đạo, giống như cổ đạo thương lâu vậy. Mọi người đều biết uy tín của cổ đạo thương lâu, chắc chắn sẽ không lừa gạt mọi người."
Lời của Hồ Tướng Dương khiến mọi người vui vẻ, Đinh Hoan cũng học theo mọi người tỏ ra phấn khích.
Trong lòng hắn lại cảm thấy lời của Hồ Tướng Dương có chút giả dối.
Hồ Tướng Dương rất hài lòng với biểu hiện của mọi người:
"Chuyến giao hàng này, ta là tiêu tiên nhân, Sư Nặc Châu là đội trưởng toàn đội, trực tiếp chịu trách nhiệm với ta."
Lúc này, người đàn ông Huyền Tiên hậu kỳ kia đứng lên, gật đầu với Đinh Hoan và những người khác, rồi lại ngồi xuống.
Biểu hiện của Hồ Tướng Dương đột nhiên trở nên nghiêm túc:
"Các vị đều biết quy tắc, một khi đã tham gia đội áp tiêu lần này của chúng ta, bất kỳ ai dám bỏ chạy trốn sẽ bị giết không tha.
Nếu không có vấn đề gì, thì chúng ta xuất phát ngay bây giờ."
Mọi người tự nhiên là không có vấn đề gì.
Đinh Hoan kiểm tra lại Dịch Hình, đạo vận khí tức khớp với bản thân, không có gì khác lạ, có lẽ sẽ qua mặt được.
Nếu như bị phát hiện ở cửa thành thì chỉ cần chạy trốn, Hồ Tướng Dương làm việc rất dứt khoát, sau khi mọi người không có ý kiến gì, ông ta liền phát cho mỗi người một bộ đồng phục của cổ đạo tiên vận.
Đinh Hoan đương nhiên cũng đi thay đồ.
Đây cũng là một thái độ, nếu như kẻ cướp tiêu thấy tiêu của cổ đạo tiên vận, mà còn dám ngang nhiên cướp thì cứ chờ bị thương hội cổ đạo trả thù không ngừng.
Thương hội cổ đạo có thực lực đó, các thương lâu của bọn họ trải khắp Cổ Tiên vực, có danh tiếng và tầm ảnh hưởng không nhỏ.
Sau khi đi theo Hồ Tướng Dương rời khỏi cao ốc cổ đạo tiên vận, Đinh Hoan dùng thần niệm quét một lượt qua tất cả mọi người.
Cho dù là Hồ Tướng Dương, thần niệm của hắn cũng không bỏ qua.
Với cường độ thần niệm hiện tại và sự ngưng luyện của hắn, ở đây không ai có thể phát hiện ra hắn đang dùng thần niệm theo dõi.
Cuối cùng thần niệm của Đinh Hoan dừng lại ở người thanh niên kia, hắn đi sau Hồ Tướng Dương, từ đầu đến giờ chưa hề mở miệng một lời.
Nhưng Đinh Hoan nghi ngờ rằng, thứ hàng quý giá thật sự là ở trên người người này chứ không phải trên người Hồ Tướng Dương.
Đây hoàn toàn là một loại trực giác sau khi đã dùng đến Đại Thôi Toán thuật nhiều lần.
"Trương Tam huynh đệ, ta thấy ngươi có vẻ rất lo lắng, không cần thiết vậy đâu."
Hồ Bất Liền đi đến bên cạnh Đinh Hoan, vỗ vai Đinh Hoan, cười híp mắt an ủi.
Nói xong, hắn lại nhỏ giọng:
"Trương Tam huynh đệ, vừa rồi ngươi gạt ta đúng không, chắc chắn ngươi không phải người quen của tiêu tiên."
Đinh Hoan rất bất đắc dĩ:
"Ta đích xác không phải người quen của ông ta, nhưng ta lo lắng là thật."
"Trương Tam huynh đệ, ta nói thật cho ngươi biết nhé, chuyến này của chúng ta thật ra là bồi tiêu. Ngươi nghĩ xem thật sự có thứ gì tốt để chúng ta áp giải không? Hắc hắc."
Lần này Hồ Bất Liền truyền âm cho Đinh Hoan, còn tỏ vẻ thần bí.
Đinh Hoan im lặng nhìn Hồ Bất Liền, vừa rồi người này truyền âm có ít nhất hai người nghe được, một người là Hồ Tướng Dương.
Ngay lúc Hồ Bất truyền âm, thần niệm của Hồ Tướng Dương quét qua lĩnh vực truyền âm của Hồ Bất.
Ngoài ra, còn có một người, chính là cô gái xinh đẹp kia đang chậm rãi tiến tới, thần niệm của nàng cũng thẩm thấu vào lĩnh vực truyền âm của Hồ Bất.
"Đừng nói bậy, ngay cả tiền bối Đại Ất Tiên còn phải giả làm người vận chuyển hàng hóa, ngươi nhất định phải cẩn thận một chút, đừng qua loa chủ quan."
Đinh Hoan vẻ mặt ngưng trọng truyền âm cho Hồ Bất.
Lĩnh vực truyền âm của hắn lần này còn không bằng Hồ Bất, tự nhiên dễ dàng bị Hồ Tướng Dương và cô gái xinh đẹp kia nghe rõ ràng.
Khi Đinh Hoan không muốn tiếp tục thảo luận nữa thì bên tai bỗng nhiên truyền đến giọng nói của cô gái xinh đẹp:
"Vị tiểu ca ca này, vừa rồi Hồ không liền nói là nói thật đó, chúng ta chỉ là đi cùng thôi, châu báu không có ở đây."
Đinh Hoan cố ý biến sắc, trong lòng hắn kinh hãi, truyền âm của nữ nhân này vậy mà Hồ Tướng Dương không hề hay biết.
Đây là một cao thủ a, nhìn tu vi của nàng dường như chỉ ở Huyền Tiên trung kỳ.
Vẻ mặt của Đinh Hoan thay đổi, đương nhiên không thể giấu được thần niệm của cô gái xinh đẹp kia, nàng truyền âm bên tai Đinh Hoan một tiếng trong trẻo:
"Tiểu ca ca, ta tên Dạ Mi Nhi, ngươi không cần phải sợ, có chuyện gì, muội tử sẽ giúp ngươi."
Đinh Hoan dứt khoát thuận theo cụp mắt xuống, đi theo phía sau đội ngũ lặng lẽ bước đi, không tiếp tục để ý đến Dạ Mi Nhi này nữa.
Đoàn người rất nhanh đã đi tới cửa thành phía bắc của Cổ Tiên đạo thành triền miên.
Trong lòng Đinh Hoan âm thầm cảm tạ tin tức mà Đào tiểu muội đưa đến, nơi này quả nhiên là kiểm tra nghiêm ngặt, mỗi tu sĩ đi ra đều sẽ bị kiểm tra vài lần.
Không chỉ vậy, nơi này còn có một pháp khí kiểm tra.
"Tiên Đình tiêu vận, xin tránh ra cửa thành."
Hồ Tướng Dương đi đến cửa thành rồi giơ lên một tấm bảng màu vàng, giọng nói mang theo một tia ngạo nghễ.
Đinh Hoan thầm nghĩ, ngươi là một tu sĩ Đại Ất Tiên. Coi như là giúp Tiên Đình vận chuyển hàng hóa, ở dưới sự bố trí cương vị của mấy đại tiên môn này, cũng phải kiểm tra lại mới đúng.
Không đúng, không phải Thiên Đình sao? Sao lại biến thành Tiên Đình rồi?...
Bạn cần đăng nhập để bình luận