Thần Thoại Chi Hậu

Chương 437: Trước cạn cái luật quan mở một chút dạ dày

"Thưa Đại Đế, ta đã cho mời luật quan đến, người đang chờ ở bên ngoài Tiên Đình bảo điện."
Vô Thường Đại Đế còn đang nổi giận vì đám người vô dụng làm việc gì cũng không xong thì hách Liên Ngạo Đông đứng lên.
"Cho hắn vào đi."
Vô Thường Đại Đế bất đắc dĩ nói một câu, hắn chỉ muốn chuyện này kết thúc càng sớm càng tốt, rồi còn phải lo chuyện của mình.
Hắn có biết bao nhiêu việc cần hoàn thành? Lại phải ở lại trong Tiên Đình bảo điện vì chuyện vặt vãnh này tốn thời gian.
Cả nhà Càn Nguyên Tiên Trang bị diệt, trong mắt Vô Thường Đại Đế, cũng chỉ là chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.
"Đinh đạo sư?"
Đinh Hoan vừa vào, Bố Ánh Nhân đã kinh ngạc nhìn Đinh Hoan.
Đây chẳng phải là vị hôn phu tương lai mà nàng luôn mong nhớ sao? Tìm mãi không thấy, ai ngờ lại xuất hiện ở đây.
Không đúng, hóa ra Đinh Hoan là luật quan do hách Liên Ngạo Đông mời đến ư? Chẳng lẽ người này không chỉ tinh thông pháp tắc mà còn rành cả Cửu Đỉnh tiên luật?
"Ha ha, hóa ra hách Liên đạo hữu muốn tìm luật quan lại chính là Đinh đạo sư. Đinh đạo sư, đã lâu ngưỡng mộ đại danh, sau này phải thân thiết hơn."
Kim Hà Đại Đế nãy giờ không nói gì thấy Đinh Hoan tiến vào thì cười ha hả, chủ động chào hỏi Đinh Hoan.
"Đinh Hoan, người đang chào hỏi ngươi là Kim Hà Đại Đế."
hách Liên Ngạo Đông vội giới thiệu.
"Đinh Hoan bái kiến Kim Hà Đại Đế."
Đinh Hoan cũng tranh thủ thời gian thi lễ, lần này hắn tới không hề dùng Dịch Hình.
Nhiều Tiên Đế ở đây, dù là Dịch Hình cũng bị nhìn ra. Hơn nữa, lần này hắn đến là để tìm chỗ dựa, không cần Dịch Hình.
"Dễ nói, dễ nói, đợi sau chúng ta sẽ gặp lại."
Kim Hà Đại Đế vẻ mặt hòa nhã, rõ ràng rất vui khi thấy Đinh Hoan.
"Tiểu tu Đinh Hoan bái kiến Đại Đế, chúc Đại Đế Vạn Khang."
Đinh Hoan tranh thủ thời gian thi lễ với Vô Thường Đại Đế.
Trong lòng thầm nghĩ, may mà đây là Tiên Đình.
Nếu ở thế giới phàm tục, hắn mà thi lễ với Kim Hà Đại Đế trước thì có khi đã bị kéo ra chém rồi.
"Không tệ, tuổi trẻ tuấn kiệt."
Vô Thường Đại Đế khen một câu, trong lòng cũng hết sức nghi hoặc.
Kim Hà Đại Đế sao lại thân mật với người trẻ tuổi này thế? Lẽ nào người trẻ tuổi này có lai lịch không tầm thường?
Đinh Hoan tranh thủ thời gian lần nữa đến trước mặt Bình Vi Đại Đế:
"Đinh Hoan bái kiến Bình Vi Đại Đế, trước đây vì đắc tội người nên ta không dám lộ mặt.
Nếu không phải hách Liên tỷ nói với ta là Bình Vi tiền bối ở đây, ta cũng không dám tới."
Nghe Đinh Hoan nói, Bình Vi Đại Đế lập tức cảm thấy người trẻ tuổi này có ý tứ.
Đây là muốn nói trước với mình, nếu có ai muốn ức hiếp hắn Đinh Hoan thì mình nên ra mặt giúp đỡ.
"Ha ha, ngươi cứ yên tâm, chỉ cần ở Tiên Đình, tuân thủ Cửu Đỉnh tiên luật, không ai dám làm gì ngươi."
Bình Vi Đại Đế cho Đinh Hoan một viên thuốc an thần.
Đinh Hoan mừng rỡ, đây mới chính xác là cách Tiên Đình nên hoạt động, ít nhất mình đã có chỗ dựa.
Chứ không phải lên một tiết học rồi bị người ta truy nã tìm giết.
Càng không cần phải giấu đầu hở đuôi đi trồng trọt tiên linh gạo.
Bố Ánh Nhân trong lòng lại chùng xuống, Đinh Hoan đã có Bình Vi Đại Đế chống lưng, Kim Hà Đại Đế cũng nhìn Đinh Hoan bằng con mắt khác.
Trong tình huống như vậy, muốn cưỡng ép mang Đinh Hoan về tiên tướng phủ thành thân gần như là chuyện không thể.
Thống soái giáp thìn bộ Tịch Di của Tiên Đình nhìn Đinh Hoan, Đinh Hoan sau khi vào hoàn toàn không bị khí thế của nhiều Tiên Đế áp đảo, nói chuyện thong dong không vội.
Không những thế, còn biết trước muốn nhờ vào Bình Vi Đại Đế để tìm kiếm cảm giác an toàn.
Thương Nhi nói quả không sai, Đinh Hoan này đúng là một nhân tài.
Nhưng hiện giờ Đinh Hoan đang được Bình Vi Đại Đế bảo đảm, lại còn có giao hảo với Kim Hà Đại Đế, mình chỉ có thể kết giao.
Lần này đi chiến trường tiên yêu, nếu có thể mang người này đi, lại mang thêm cả Thương Nhi nữa thì tuyệt đối là chuyện tốt cho Thương Nhi.
Vấn đề này bây giờ không nên nói vội mà hãy đợi vụ án kết thúc đã.
"Đinh Hoan, hôm nay ngươi làm luật quan vụ án Tu Luân, đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?"
Vô Thường Đại Đế muốn nhanh chóng kết thúc chuyện ở đây.
Đinh Hoan lại thi lễ:
"Thưa Đại Đế Vạn Khang, lần này ta tới không phải vì vụ án Tu Luân, mà ta là luật quan được Lộc Sùng Đạo ủy thác, ta đến vì vụ án của Lộc Sùng Đạo."
Vụ án Tu Luân không có lợi gì, hắn mới lười nhác quản.
Lộc Sùng Đạo bị giam giữ rồi, không thấy Tu Tự vì Lộc Sùng Đạo mà chạy ngược chạy xuôi gì cả.
Người ta Lộc Sùng Đạo không có bản lĩnh, cũng vì vụ án của con trai ngươi mà bị hãm hại. Ngươi Tu Tự lại hay, chỉ lo cho con mình, việc Lộc Sùng Đạo bị giam giữ xem như không nghe thấy.
Con của ngươi là người, cả nhà Càn Nguyên Tiên Trang của người ta chẳng phải người sao?
Tu Tự sầm mặt lại, bất kể Đinh Hoan có năng lực hay không, ngang nhiên bỏ qua vụ án của con hắn như vậy là đánh vào mặt hắn.
Nhưng nghĩ tới chỗ dựa của Đinh Hoan, hắn chỉ có thể nuốt cục tức xuống bụng.
Đến cả Bố Càng hắn còn không đối phó được thì sao dám đối phó Đại Đế? Thật nực cười.
Trong Tiên Đình bảo điện, không ai ngốc cả, tất cả đều rõ chuyện gì xảy ra.
Đinh Hoan đây là không muốn giúp Tu Tự, cho nên cố tình nói đến vì vụ án của Lộc Sùng Đạo.
Đinh Hoan này có chút ý vị, Đinh Hoan làm vậy chắc chắn vì Lộc Sùng Đạo bị giam rồi mà Tu Tự không có lấy một chút động tĩnh, thậm chí còn không thèm vào lao thăm Lộc Sùng Đạo.
Đinh Hoan là bạn của hách Liên Ngạo Đông, chứ có phải bạn của ngươi Tu Tự đâu.
"Được."
Vô Thường Đại Đế gật đầu:
"Hai vụ án này đúng là có thể tách ra thẩm. Anh Phương tiên khanh, ngươi là tướng tiên luật quan, hiện tại ngươi nói qua cách nhìn của ngươi về vụ án của Lộc Sùng Đạo."
"Vâng."
Anh Phương đứng ra, đối với loại mao đầu tiểu tử như Đinh Hoan, hắn hoàn toàn không để vào mắt.
Một con kiến Kim Tiên không đáng kể, cũng dám cùng hắn bàn Cửu Đỉnh tiên luật, hôm nay hắn sẽ dạy cho con kiến trẻ tuổi này thế nào là làm người.
Chớ nói Cửu Đỉnh tiên luật căn bản là không thể gánh nổi, dù là gánh nổi đi nữa, một tên Kim Tiên nho nhỏ cũng đòi cùng hắn biện luật?
Đây là muốn chết hay là muốn chết?
"Đinh luật quan, Lộc Sùng Đạo vì tội phạm thượng và tham ô theo Cửu Đỉnh tiên luật bị kết án là tử hình, nhớ lại sơ tâm làm quan của Lộc Sùng cũng tốt, nên cho phép Lộc Sùng Đạo luân hồi..."
Anh Phương định vừa lên đã cho Đinh Hoan một đòn phủ đầu nên giọng nói rất nghiêm khắc.
"Dừng lại..."
Đinh Hoan không chút khách khí giơ tay ngắt lời Anh Phương.
Hù ai vậy?
Anh Phương nghi hoặc nhìn Đinh Hoan, Đinh Hoan lại hướng Đại Đế ôm quyền nói:
"Thưa Đại Đế Vạn Khang, vụ án Lộc Sùng Đạo hiện tại còn chưa kết luận, Anh Phương lại dám nói trước phán quyết.
Dựa theo điều 1311 của luật đình Cửu Đỉnh tiên luật, đây là tội độc đoán trái pháp luật, xét thấy chưa gây hậu quả nghiêm trọng, có thể phạt đình trượng một trăm, giam cầm ngàn năm và bồi thường mười vạn thượng phẩm tiên tinh phi pháp."
Mọi người đều bị kỹ thuật lừa gạt của Đinh Hoan làm cho choáng váng, lại còn có thể thế này sao?
Mẹ nó, người ta vừa mới bắt đầu đưa ra luật, ngươi đã bắt luật quan rồi?
Anh Phương giận dữ:
"Đinh Hoan, ta chỉ là giả thiết thôi, không lẽ không thể giả thiết Lộc Sùng Đạo có tội sao? Dựa theo điều 19000 của luật đình Cửu Đỉnh tiên luật, trước khi xét xử có thể giả thiết.
Khi chưa công bố luật thì việc giả thiết vẫn hợp pháp, vậy thì tội độc đoán trái pháp luật của ta không thành.
Nếu tội độc đoán trái pháp luật của ta không thành, theo điều 8306 luật đình, ngươi phạm tội vu khống luật quan, cần bị phạt hai vạn ba ngàn năm, đồng thời đánh gãy bốn đường kinh mạch."
Trong Tiên Đình bảo điện tất cả mọi người đều phấn khích.
Có lý a, chuyện này có lý đó.
Còn chưa bắt đầu mà hai vị luật quan này đã muốn đưa đối phương vào ngục rồi.
Điều quan trọng là người khởi xướng việc đưa đối phương vào ngục lại chính là cái tên mao đầu tiểu tử Đinh Hoan này.
Anh Phương dù sao cũng là người cay độc, dễ dàng phản bác trở lại, đồng thời đổ tội lớn lên đầu Đinh Hoan.
hách Liên Ngạo Đông còn chưa kịp vui mừng đã lo lắng.
Cái này cũng quá nhanh, hiệp đầu tiên còn chưa đấu xong thì hai vị luật quan này đã định cho nhau một mất một còn rồi.
"Đinh luật quan, ngươi có gì muốn nói không?"
Vô Thường Đại Đế có chút thất vọng, nếu Đinh Hoan chỉ có thế này thì coi như là đến chịu nhục rồi.
Đinh Hoan đưa tay giơ một quả cầu thủy tinh lên:
"Thưa Đại Đế, thưa các vị Thượng Quan. Đây là đạo vận pháp tắc gợn sóng lúc Anh Phương vừa nói chuyện, ta đã ghi lại được và có thể xem rõ.
Chỉ nói mà không làm thì ai chẳng nói được? Cửu Đỉnh tiên luật của ta cũng không phải là những điều luật cứng nhắc, mà phải dựa vào đạo vận pháp tắc gợn sóng để phân định luật.
Khi Anh Phương nói Lộc Sùng Đạo có tội thì đạo vận quanh người hắn tràn đầy tự tin, đồng thời dao động không gian mang theo khí tức pháp tắc kiên định và không thể nghi ngờ.
Đây là do nội tâm đã định tội Lộc Sùng Đạo, có pháp tắc gợn sóng làm chứng, không thể lừa dối qua loa được."
Quả cầu thủy tinh trôi nổi trong hư không, vì Đinh Hoan đã làm thêm chút thủ thuật.
Dù là người tương đối mơ hồ về pháp tắc, lúc này cũng có thể thấy rõ dao động khí tức đạo vận tự tin và kiên định của Anh Phương khi nói chuyện.
Trong Cửu Đỉnh tiên luật, chứng cứ pháp tắc là mạnh nhất, thứ hai là tình cảnh, cuối cùng mới là luật lệ.
Quả cầu thủy tinh pháp tắc vừa được đưa ra, không cần nói Anh Phương mắt chữ A mồm chữ O, đến Vô Thường Đại Đế cũng có chút ngây người.
Rất nhanh mọi người đã tỉnh ngộ lại, cao thủ a, cái tên này tuyệt đối là cao thủ.
Mọi người đều biết, pháp tắc trong thủy tinh cầu bị Đinh Hoan sử dụng thủ đoạn rõ ràng rồi, bất quá điều này cũng không ảnh hưởng kết quả, đây chỉ là giúp mọi người nhìn rõ hơn mà thôi.
Tiên Đình Giáp Thìn Bộ thống soái Tịch Di nắm chặt nắm đấm, kích động đến lông mày cũng nhảy nhót.
Thương Nhi nói quá đúng, tên Đinh Hoan này đâu chỉ là một nhân tài đơn giản như vậy.
Chiến đấu lực này, quả thực là bùng nổ.
Sức chiến đấu mạnh thì thôi, còn làm việc dứt khoát, ngoài việc thăm hỏi ân cần ban đầu ra, không hề có một câu nói thừa nào.
Người này dù thế nào cũng phải đưa được vào quân đội, chiến trường tiên yêu không thể thiếu hắn.
Trước đó Tịch Di còn đang suy nghĩ về con trai mình là Tịch Thương, hiện tại hắn đang cân nhắc cho bản thân.
"Quả nhiên lợi hại."
Bình Vi Đại Đế trong lòng mừng rỡ, hắn rất hài lòng với biểu hiện của Đinh Hoan lúc này.
Vừa rồi Mục Cửu Đình đã khiến hắn thất vọng rất nhiều, Anh Phương bày ra một đống chứng cứ phạm tội, viện dẫn từng điều tiên luật, kết quả Mục Cửu Đình vậy mà không phản bác được một câu nào.
Xem Đinh Hoan giờ đối phó với Anh Phương như thế nào kìa?
"Anh Phương, còn gì để giải thích không?"
Vô Thường Đại Đế nhìn về phía Anh Phương.
Anh Phương há hốc mồm, đã xuất ra pháp tắc thủy tinh cầu, sự thật như núi, hắn còn giải thích cái rắm gì?
Cũng giống như trước đó hắn đưa ra pháp tắc thủy tinh cầu, Mục Cửu Đình cũng chẳng nói được một lời.
Lúc trước hắn tính là, trước đưa ra kết quả phán định của Lộc Sùng Đạo, vì cuối cùng Lộc Sùng Đạo nhất định sẽ do hắn định tội, cho nên hắn tự nhiên là tràn đầy tự tin.
Đợi Đinh Hoan đấu chí bị đánh xuống, hắn mới nói ra vì sao phán định như vậy, viện dẫn từng điều Cửu Đỉnh tiên luật.
Cái tên cẩu vật này lại không theo lẽ thường mà ra chiêu, đánh cho hắn trở tay không kịp.
Nếu như hắn vì chuyện này mà bị giam lại, vậy hắn Anh Phương chính là trò cười đệ nhất của Tiên Đình.
Là một luật quan, còn dùng thân phận Chưởng kỳ tiên Tiên Pháp Bộ làm luật quan, kết quả lại bị luật quan khác đưa vào địa lao.
"Người đâu, lôi Anh Phương ra đánh đình trượng một trăm."
Vô Thường Đại Đế thấy Anh Phương không nói được gì, trực tiếp gọi lực sĩ lên hành hình.
Chưởng kỳ tiên thì sao? Trước Cửu Đỉnh tiên luật, không ai có đặc quyền.
"Đinh Hoan, cho dù ngươi khiến ta bị đánh đình trượng, hôm nay ta cũng muốn hoàn tất vụ án Lộc Sùng Đạo mới rời khỏi đây."
Anh Phương nghiến răng nghiến lợi nói.
Đinh Hoan thản nhiên nói:
"Ngươi có muốn xuống cũng không được, bản luật quan sẽ không để ngươi xuống đâu. Gặp ta, những chuyện Lộc Tán Quan mấy ngày nay trải qua, ngươi mà không trải qua một lần, vậy ta... Đinh Hoan đúng là vô năng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận