Thần Thoại Chi Hậu

Chương 486: Cầm Đinh Hoan làm đồ đần

May mắn là Vô Thường Đại Đế bị mọi người xa lánh, không ai muốn giúp hắn, nếu không thì, lần này hắn cùng Hình Bàn đến đây đúng là muốn chết.
Vô Thường Đại Đế đến từ cửu trọng thiên, quy tắc thiên địa chắc chắn mạnh hơn thế giới Bàn Cổ, hơn nữa Vô Thường Đại Đế lên ngôi đã nhiều năm như vậy, từ trước đến nay đều không quản chuyện đời, chỉ toàn bế quan nâng cao thực lực.
Còn Hình Bàn, cũng là gần đây được hắn cứu, trước đó, Hình Bàn Đại Đế có lẽ vẫn luôn phải vật lộn trong vòng sinh tử.
So sánh như vậy, Hình Bàn không bằng Vô Thường cũng coi như có lý.
Vô Thường Đại Đế hít sâu một hơi, hắn đang tính toán.
Tính toán dĩ nhiên không phải việc có đi được hay không, mà là rời đi cần bao nhiêu cái giá, có lợi hay không có hại.
Vừa rồi hắn đối đầu với Hình Bàn một chút, đánh tay đôi hắn có thể bắt được Hình Bàn, nhưng nếu cộng thêm Bình Vi, Kim Hà thậm chí những Đạo Quân, Tinh Quân kia, chắc chắn hắn thua không nghi ngờ.
Vậy nên, nếu muốn đi, rất có thể hắn phải dùng đến át chủ bài.
Nếu bắt được Đinh Hoan, đối phương chắc chắn kiêng kỵ.
Nếu bắt Đinh Hoan rời khỏi Tiên Đình bảo điện này, thậm chí có thể mang Đinh Hoan đi, ngôi thiên Đế này không cần nữa cũng được.
"Nếu như ngươi cảm thấy mình lợi hại, muốn ở lại cũng được thôi."
Đinh Hoan vừa dứt lời, nhanh chóng lùi lại.
Hắn lo sợ mình bị Vô Thường Đại Đế bắt làm con tin, tên này không phải dạng vừa gì.
Vô Thường Đại Đế thầm mắng, tên tiểu tử này lanh lợi thật, mình vừa nghĩ đến có nên bắt hắn làm con tin không thì hắn đã lùi lại rồi.
"Nói đi, ngươi có yêu cầu gì."
Vô Thường Đại Đế cố nén phẫn nộ.
"Thứ nhất, bỏ cấm chế của Trọng Đế đi, lão tiểu tử này am hiểu Cửu Đỉnh tiên luật, sau này Hình Bàn Đại Đế muốn lập pháp tắc Tiên Đình, không thể thiếu Trọng Đế được."
Đinh Hoan chậm rãi nói.
Trọng Đế trên người có cấm chế?
Ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào Trọng Đế, trong lòng hoài nghi.
Thái độ của Vô Thường Đại Đế với Trọng Đế là cực kỳ tôn trọng, hóa ra là trên người Trọng Đế đã bị hạ cấm chế sao?
Vô Thường Đại Đế lạnh lùng nói:
"Ngươi đánh giá ta cao quá rồi, cấm chế của Trọng Đế không phải do ta đặt, ta gỡ không được."
Trọng Đế cúi đầu, không nói gì.
Đinh Hoan cười lạnh trong lòng, tên này xem mình như thằng ngốc vậy.
Không phải Vô Thường Đại Đế xem hắn là đồ ngốc, mà là Trọng Đế xem hắn là đồ ngốc.
Cấm chế trên người Trọng Đế có thể không phải do Vô Thường đặt, nhưng Vô Thường Đại Đế chắc chắn có thủ đoạn khống chế sinh tử của Trọng Đế.
Cho dù Vô Thường Đại Đế không thể gỡ bỏ cấm chế trên người Trọng Đế, nhưng vẫn có thể cắt đứt thủ đoạn khống chế sinh tử của hắn đối với Trọng Đế.
Chỉ cần Vô Thường Đại Đế cắt đứt thủ đoạn khống chế sinh tử Trọng Đế, vậy hắn Đinh Hoan sẽ có cơ hội từ từ gỡ bỏ vô số cấm văn trên người Trọng Đế.
Hắn Đinh Hoan đã nói đến mức này, đáng ra Trọng Đế phải tranh thủ thời gian đứng ra vạch rõ, Vô Thường Đại Đế có thủ đoạn khống chế sinh tử hắn.
Sau đó hắn sẽ bảo Vô Thường Đại Đế cắt đứt cấm chế khống chế sinh tử Trọng Đế.
Nhưng Trọng Đế lại giả chết, ý muốn rõ ràng là muốn mình đứng ra nói những lời này, làm kẻ xấu cho trót.
Trọng Đế không muốn có bất cứ hành động nào đắc tội Vô Thường Đại Đế.
Có lẽ là để chuẩn bị cho vạn nhất có chuyện gì xảy ra, dù sao mọi chuyện đều do mình chủ động yêu cầu Vô Thường Đại Đế làm.
Sau này dù chuyện gì phát sinh, cũng không liên quan đến hắn Trọng Đế.
Ngay cả mình còn nhận ra trên người Trọng Đế có cấm văn, lẽ nào lại không biết Vô Thường Đại Đế có thủ đoạn khống chế sinh tử Trọng Đế sao?
Tên chó chết này.
Trước đây Đinh Hoan muốn lôi kéo Trọng Đế, bởi vì Đinh Hoan không biết Tiên Đình bảo điện có tỉ lệ ủng hộ bàn hình tra tấn cao như vậy.
Nếu biết Hình Bàn ở Tiên Đình có nhân khí cao đến thế, có lẽ hắn sẽ không truyền âm cho Trọng Đế.
Thực tế, Trọng Đế cũng chẳng mảy may giúp đỡ gì, chẳng qua hắn không muốn trái lời đã nói, nên mới cứu Trọng Đế mà thôi.
Giờ đây trong lòng hắn chỉ toàn "ha ha", lẽ nào Đinh Hoan hắn dễ bị người bán như vậy sao?
"Ra là vậy à, vậy thì ta sẽ đưa ra yêu cầu thứ hai, ngươi phải rời khỏi thế giới Bàn Cổ."
Đinh Hoan căn bản không nói thêm lời nào về cấm chế của Trọng Đế.
Nghe Đinh Hoan nói vậy, Trọng Đế trong lòng chùng xuống.
Hắn biết mình vẫn chưa hiểu rõ Đinh Hoan, cái ý nghĩ chỉ muốn lợi mà không đắc tội người của mình đã bị Đinh Hoan nhìn thấu, và còn ghét bỏ nữa.
Chỉ là bây giờ đã không kịp nhắc lại với Đinh Hoan việc Vô Thường Đại Đế có thủ đoạn khống chế sinh tử hắn.
Loại chuyện này một khi lựa chọn sẽ không còn đường lui.
Vô Thường Đại Đế cũng không ngạc nhiên, nếu Đinh Hoan không đưa ra yêu cầu này, hắn mới thấy kỳ lạ.
Chỉ cần Vô Thường Đại Đế còn ở thế giới Bàn Cổ, vị trí thiên Đế của Hình Bàn sẽ có biến số.
Lúc này, bên tai Vô Thường Đại Đế vang lên tiếng truyền âm của Đinh Hoan:
"Ta nể tình ngươi là do Đạo Tổ sai khiến nên mới tha cho ngươi một lần, nếu không hôm nay cho dù ngươi mạnh hơn Hình Bàn một chút, ngươi cũng đi không nổi.
Vậy nên điều kiện thứ hai ngươi không cần vội đồng ý, vì ta còn có điều kiện thứ ba, đó chính là lập tức phế bỏ Trọng Đế."
Trong lòng Vô Thường Đại Đế giật thót, hắn nhìn về phía những người còn lại, kể cả Trọng Đế, quả nhiên không ai cảm nhận được bất kỳ truyền âm nào của Đinh Hoan.
Quả là cường đại.
Ngay cả Vô Thường Đại Đế cũng không khỏi cảm thán, đạo vận pháp tắc của Đinh Hoan mạnh hơn cả Tiên Đế.
Cái loại truyền âm này ngay cả hắn cũng không nhận ra được.
Hắn không trả lời ngay, hắn đang cân nhắc việc liên thủ với Trọng Đế, liệu xác suất thành công được bao nhiêu.
Ngay lúc này, giọng Đinh Hoan lại truyền đến:
"Cái quả sinh cơ Đế Vương trước mặt ngươi ta muốn, để bù lại thiệt hại của ngươi, ta cho ngươi trăm cân hạt thóc Tiên Linh thượng phẩm."
Nghe Đinh Hoan truyền âm như vậy, Vô Thường Đại Đế không chút do dự kích phát cấm chế tử vong trên người Trọng Đế.
"Ngươi..."
Trọng Đế há miệng phun ra một ngụm huyết tiễn, toàn thân bắt đầu vặn vẹo, nhìn Vô Thường Đại Đế có vẻ không dám tin.
"Xin lỗi, ta sắp bị đuổi đi, ngươi cũng chỉ có thể dừng lại ở đây."
Vô Thường Đại Đế từ tốn nói. Trọng Đế cố gắng muốn xông tới động thủ, nhưng kinh mạch và thức hải đều đang nứt ra, cấm văn trong cơ thể bắt đầu xé rách sinh cơ và thân thể hắn.
"Đinh Hoan, ta nguyện ý giúp ngươi..."
Trọng Đế không còn vẻ bình tĩnh và cao thâm như trước nữa, giãy giụa thốt ra mấy chữ.
Đinh Hoan im lặng, đến Hình Bàn cũng không hề động thủ, đừng nói người khác.
Đinh Hoan nhìn Trọng Đế, chậm rãi nói:
"Ngươi bây giờ giúp được gì cho ta?"
Lúc này Đinh Hoan cuối cùng cũng hiểu ra, vì sao người sắp xếp Trọng Đế trợ giúp Vô Thường Đại Đế lại muốn đặt cấm văn cho Trọng Đế, tên này tuyệt đối có tiềm chất sói mắt trắng.
Vô Thường Đại Đế nhìn Đinh Hoan vẻ người vật vô hại, trong lòng có chút lạnh lẽo.
Dù Đinh Hoan không cho hắn rời khỏi thế giới Bàn Cổ, hắn cũng không muốn ở lại đây.
Chỉ cần Hình Bàn nắm Tiên Đình trong tay, có nghĩa Đinh Hoan có thể mượn toàn bộ sức mạnh của Tiên Đình.
Hắn ở lại nơi này ngày nào đó bị Đinh Hoan tính toán giết, có khi còn chẳng hề biết vì sao mình chết như Trọng Đế trước mắt.
"Đinh Hoan, quả sinh cơ Đế Vương này ta bỏ, chỉ mong ngươi giữ lời, có thể cho ta rời khỏi thế giới Bàn Cổ."
Vô Thường Đại Đế cuộn cái quả sinh cơ Đế Vương dưới chân, đưa đến trước mặt Đinh Hoan.
Mọi người đều nhìn về phía Đinh Hoan, chỉ cần Đinh Hoan muốn động thủ, nơi này có ít nhất sáu bảy Tiên Đế cường giả bao vây Vô Thường Đại Đế.
Đinh Hoan nhìn quả sinh cơ Đế Vương chưa trưởng thành này:
"Ta trước nay không lấy không đồ của người khác, chỗ ta cũng có chút hạt thóc Tiên Linh, coi như trao đổi với ngươi."
Nói rồi ném một túi đựng đồ cho Vô Thường Đại Đế.
Thần niệm Vô Thường Đại Đế quét qua túi trữ vật chứa hạt thóc Tiên Linh thượng phẩm, trong lòng không vui mừng, mà là hối hận.
Đinh Hoan quả nhiên có thể trồng ra hạt thóc Tiên Linh thượng phẩm, hắn đã bỏ qua cơ hội chứng Chuẩn Thánh.
Nhưng hắn nhanh chóng dằn lòng tham xuống, lấy ra một viên Phá Giới phù nói:
"Đây là Phá Giới phù, khi kích phát Phá Giới phù, ta sẽ rời khỏi giới diện này. Đến giới vực nào ta cũng không biết, vậy nên ta sẽ không quay về được."
Hắn không thể đi, muốn đi cũng phải mang Đinh Hoan đi cùng.
Hạt thóc Tiên Linh thượng phẩm, chắc chắn có thể cho hắn cơ duyên bước vào Chuẩn Thánh.
Nếu Đinh Hoan cố thêm chút nữa, mình lấy thêm ra chút thiên tài địa bảo, biết đâu Đinh Hoan còn có thể trồng được hạt thóc Tiên Linh cực phẩm.
Khỏi nói, chỉ chút hạt thóc Tiên Linh thượng phẩm hiện tại trong tay hắn đã gần cấp độ cực phẩm rồi.
"Chờ chút..."
Giọng Đinh Hoan rất lạnh lùng:
"Vô Thường, có phải ngươi thấy mắt mọi người đều không tốt, chỉ có mắt ngươi là dùng được không? Nếu ta không nhìn nhầm, đây không phải Phá Giới phù mà là Phá Không phù đi.
Phủ thêm một chút phù văn Phá Giới bên ngoài Phá Không phù, là thành Phá Giới phù? Năm đó sư phụ ngươi dạy ngươi lừa người như vậy hả?"
Phá không phù và phá giới phù có bản chất khác nhau, phá giới là xé rách một phương giới vực, mà phá không phù chẳng qua là xé rách một vùng không gian này.
"Còn cùng hắn dài dòng cái gì? Giết là xong."
Hình Bàn vung tay lên, cái chùy hình thiên lớn kia lại lần nữa cuộn lên một đám sát phạt khí tức.
Vô Thường Đại Đế lập tức nói:
"Dừng tay, là ta vừa rồi vội vã rời đi, cầm nhầm phù lục."
Nói xong hắn lần nữa lấy một tấm bùa chú ra.
"Đinh đạo hữu, không nên tin lời người này, hắn chưa bao giờ có một câu nói thật."
Điều khiến Đinh Hoan kinh ngạc chính là, người nói chuyện lại là Bố Càng.
Quả nhiên, kẻ hận không thể cắn ngươi một ngụm, chính là con chó ngươi nuôi lúc đó.
Đinh Hoan không để ý Bố Càng, hắn từ đầu đến cuối đều không cảm nhận được Vô Thường Đại Đế có bao nhiêu sợ hãi và thấp thỏm lo âu.
Đây là ngụy biện, dù cho hiện tại hắn cho người vây công Vô Thường Đại Đế, Vô Thường Đại Đế cũng có biện pháp rời khỏi.
"Vô Thường Đại Đế, ta có thể cho phép ngươi cầm nhầm phù lục, nhưng không thể cho phép ngươi không trả giá phạm sai lầm. Đem phù vừa rồi lấy ra..."
Đinh Hoan ngữ khí lạnh băng, lĩnh vực của hắn như có như không khóa lại vùng không gian này.
Khi cảm nhận được lĩnh vực của Đinh Hoan, lĩnh vực của Hình Bàn lập tức chồng lên.
Bình Vi Đại Đế và Kim Hà Đại Đế cũng mở rộng lĩnh vực Tiên Đế của mình, rõ ràng, đại chiến hết sức căng thẳng.
Vô Thường nắm chặt nắm đấm, hắn vẫn là nhịn được phẫn nộ, ném phá không phù cho Đinh Hoan.
Ban đầu thật sự hắn muốn rời khỏi Bàn Cổ đại thế giới, là Đinh Hoan lấy ra thượng phẩm tiên linh hạt thóc khiến hắn thay đổi chủ ý.
Hắn chứng đạo Chuẩn Thánh, những hạt thóc thượng phẩm này căn bản là quá ít.
Đinh Hoan bắt lấy phá không phù nói:
"Ta nói là phá giới phù, ngươi nếu phạm sai lầm, vậy phải giao ra phá giới phù."
"Giao ra phá giới phù, ngươi để ta làm sao rời khỏi nơi này?"
Vô Thường Đại Đế giận dữ.
Đinh Hoan chậm rãi nói:
"Theo ta được biết, phá giới phù đều xuất hiện thành đôi, chẳng lẽ ta còn có thể để ngươi trở lại?"
Lần này đến lượt Vô Thường Đại Đế im lặng, phá giới phù thứ này ở Bàn Cổ đại thế giới cực kỳ hiếm gặp, Đinh Hoan làm thế nào mà biết chúng xuất hiện thành đôi?
Bây giờ hắn không thể không giao ra, sự phẫn nộ của hắn đã có thể ngưng luyện thành vật chất.
Từ khi thành Tiên Đế, Vô Thường hắn khi nào phải chịu uất ức thế này?
Hắn vẫn phải ném miếng phá giới phù này cho Đinh Hoan, đồng thời tế ra một tấm phá giới phù khác rồi kích hoạt.
Phá giới phù kích hoạt, từng đạo pháp tắc không gian điên cuồng gợn sóng.
Thấy Đinh Hoan không cho người ra tay, Vô Thường Đại Đế thở phào nhẹ nhõm.
Nếu Đinh Hoan lúc này phát động, hắn thật sự phải trả cái giá nặng nề mới có thể rời khỏi.
Sau ba hơi thở, phá giới phù xé mở không gian, cuốn lấy Vô Thường Đại Đế biến mất không thấy gì nữa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận