Thần Thoại Chi Hậu

Chương 106: Chém tận giết tuyệt

Baloo vốn còn đang tức giận, khi nghe Đinh Hoan nói câu này thì lập tức xìu như quả bóng da bị xả hơi, chẳng còn chút lửa giận nào.
Đúng vậy, nếu giờ không có gì thì nói gì đến hậu quả nữa?
Nếu tàng Vũ Đỉnh Hôi chịu hàng Đinh Hoan thì may ra còn cơ hội có hậu quả, chứ mạnh mẽ chống cự thì...
Baloo theo bản năng liếc nhìn mười cái xác chết vẫn còn nằm dưới đất, hoàn toàn không có ý định phản kháng.
"Ta vẫn còn một chiêu nữa, gọi là sưu hồn. Ngươi chưa nghe bao giờ cũng không sao, ta có thể thử nghiệm trên người ngươi."
Đinh Hoan nói rồi tiến về phía Baloo.
Chiêu sưu hồn này Đinh Hoan có nghe qua, còn việc hắn có biết làm hay không thì là chém gió thôi.
Để hắn sưu hồn, thứ duy nhất hắn có thể làm là mượn chân nguyên thấm vào sọ não đối phương, quấy nát óc thành một đống hỗn độn.
Baloo nghe Đinh Hoan nói, theo bản năng run rẩy cả người.
Sưu hồn hắn tự nhiên biết, đó là một loại cực hình trên đại lục Trán Thần, hắn thà chết chứ nhất quyết không chịu bị sưu hồn.
Huống chi hắn còn có rất nhiều bí mật không muốn tiết lộ.
"Ta có thể giao chiến hạm số một Trán Thần cho ngươi tiếp quản, nhưng ngươi không được sưu hồn ta."
Baloo không hề cầu xin tha mạng, hắn biết, Đinh Hoan chắc chắn sẽ không tha cho hắn.
Hắn không phải tàng Vũ Đỉnh Hôi, hắn rất lý trí.
"Có thể thôi."
Đinh Hoan không chút do dự đồng ý yêu cầu của Baloo.
Việc tiếp quản chiến hạm rất đơn giản, chỉ cần chủ nhân chiến hạm bằng lòng, chiến hạm lúc nào cũng có thể được chuyển giao cho người khác.
Chỉ trong vài phút, Đinh Hoan đã hoàn toàn tiếp quản được chiếc chiến hạm số một Trán Thần to lớn vô song này.
Thần niệm của Đinh Hoan lập tức tập trung vào khoang năng lượng.
Điều khiến Đinh Hoan mừng rỡ là trong khoang năng lượng có ít nhất mười vạn tinh thạch Trán Thần. Hơn nữa, nguồn cung cấp năng lượng thực sự cho khoang giống như một mạch năng lượng.
Đinh Hoan ước tính, mạch năng lượng này dài ít nhất mười mét.
Ngoài ra còn có ít nhất hơn một trăm ngàn hạt năng lượng.
"Ha ha, Đinh lão đệ, ta đã tiếp quản chiến hạm số hai Trán Thần rồi."
Bên ngoài truyền đến tiếng cười ha hả của Chung Trì.
Cường giả đại lục Trán Thần họp trên chiến hạm chủ, bị Đinh Hoan tiêu diệt hết, Chung Trì đến trễ nhận chiến hạm số hai, gần như không tốn chút sức lực nào đã khống chế được chiến hạm.
Đinh Hoan đang định nói thì bỗng sắc mặt thay đổi, hắn vừa chạy tới cửa vào chiến hạm số một, đã thấy một chiếc phi thuyền đậu ở bên ngoài xông lên trời, trong nháy mắt đã biến mất không còn dấu vết.
Lại có người chạy thoát được sao?
"Đinh lão đệ, vừa rồi có một chiếc chiến hạm chạy mất, chúng ta có cần đuổi theo không?"
Chung Trì cũng nhìn thấy chiếc chiến hạm kia bay đi.
"Đại ca, em biết ai rồi."
Kỳ Tâm Nguyệt và Lão Lưu vội vàng chạy tới.
"Ai vậy?"
Đinh Hoan hỏi.
"Là con bọ hung, hắn lên chiến hạm được một lúc lâu rồi em mới nhìn rõ, em vội chạy tới báo cho anh, không ngờ tốc độ của hắn lại nhanh như vậy, chỉ mười mấy giây đã điều khiển chiến hạm chạy trốn rồi."
Kỳ Tâm Nguyệt có chút bất an.
Dù sao Đinh Hoan và Chung Trì đều bận, nàng lại không để ý chiếc chiến hạm còn sót lại kia.
Đinh Hoan khoát tay:
"Chuyện này không trách em được, thực lực tên kia mạnh hơn em nhiều, lại còn tinh thông sửa đổi chương trình của chiến hạm."
Điều duy nhất khiến Đinh Hoan nghi ngờ là con bọ hung làm thế nào mà nối lại được chân gãy.
Dù là nối lại, nhưng mới chưa đến một tháng, sao tên này hồi phục nhanh vậy?
Bất quá khi biết là bọ hung thì Đinh Hoan cũng không có ý định đi bắt hắn.
Thứ nhất là hắn chắc chắn không bắt được, bọ hung lái đi chiếc chiến hạm đó chắc chắn là đã cắt đứt mọi liên hệ với chiến hạm, thậm chí đã xóa bỏ cả chương trình liên hệ.
Thứ hai, tên này chắc chắn không dám quay về địa cầu nữa, với bản tính cẩu thả của tên này, chỉ cần không xác định chắc chắn đánh không lại thì hắn sẽ không quay về.
Đinh Hoan cũng rất bội phục tên này, hắn lại tìm được cơ hội chính xác như vậy, lại vừa đúng lấy được chiến hạm.
Nếu bọ hung ra tay sớm một chút, chỉ cần bị hắn phát hiện, hắn chắc chắn sẽ giết bọ hung trước rồi mới vào chiến hạm. Mà nếu không có thời gian thì cũng sẽ bảo Chung Trì giữ chân bọ hung lại.
Nếu bọ hung ra tay muộn một chút, hắn xử lý xong việc trên chiến hạm thì bọ hung lại càng không thoát được. Thế mà tên này lại bắt đầu phá giải chương trình khởi động của chiến hạm đúng vào lúc hắn tiếp nhận quyền hạn chiến hạm, lúc đó thần niệm của hắn tự nhiên sẽ không phóng ra ngoài, và cũng đúng lúc hắn khống chế chiến hạm thì tên này lại mở chương trình phi thuyền.
Cơ hội chọn thời điểm này giống như đã bàn bạc với mình từ trước vậy.
Thông qua việc bọ hung chọn thời điểm, Đinh Hoan xác định hai điểm, bọ hung tuy cẩu thả nhưng khi đối mặt với nguy cơ sống chết thì lá gan tuyệt đối không nhỏ.
Thứ hai, bọ hung chắc chắn đã đoán trước được mình sẽ đến đây giáo huấn đám người Trán Thần đại lục này, và còn đoán được chắc chắn mình sẽ thắng, nên hắn mới nấp ở gần đây chờ mình đến.
Tên này thậm chí còn đoán được là mình có thể phóng thần niệm, nếu thật như vậy thì tên này quá cẩn trọng.
"Đinh lão đệ, bây giờ chúng ta đi liên hệ với quân liên bang?"
Chung Trì vô cùng phấn khởi.
Nắm trong tay chiến hạm số hai, đồng thời lại nghiền ép đám xâm lược này, còn gì khiến hắn vui hơn được nữa?
"Chờ một chút."
Đinh Hoan nói xong nhìn tàng Vũ Đỉnh Hôi:
"Ngươi chẳng phải nói chiến hạm số hai Trán Thần chỉ mình ngươi có quyền hạn sao?"
tàng Vũ Đỉnh Hôi sắc mặt có chút tái nhợt, chiến hạm số hai đương nhiên không thể chỉ một mình hắn có quyền hạn.
Thấy sắc mặt của tàng Vũ Đỉnh Hôi, Đinh Hoan chậm rãi nói:
"Xem ra giá trị của ngươi cũng có hạn."
"Không, ta còn biết lối đi tới vòng xoáy truyền tống đến đại lục Trán Thần."
tàng Vũ Đỉnh Hôi vội nói.
Baloo liếc nhìn tàng Vũ Đỉnh Hôi, không nói gì.
Bản thân hắn sắp chết, chuyện đại lục Trán Thần thế nào, không liên quan đến hắn.
"Ở đâu?"
Đinh Hoan bình tĩnh hỏi.
Giọng điệu bình tĩnh, nhưng trong lòng Đinh Hoan không thể bình tĩnh nổi.
Vòng xoáy truyền tống vũ trụ, đây mới là điều hắn mong muốn biết nhất. Có lẽ đó là con đường tắt duy nhất để hắn rời khỏi Trái Đất.
"Trên người Baloo."
tàng Vũ Đỉnh Hôi chỉ tay vào Baloo.
Không cần Đinh Hoan hỏi, Baloo đã cầm chiếc áo da trên người ném cho Đinh Hoan.
Việc Đinh Hoan thu nhặt áo da trên người mỗi người hắn đều thấy rõ, sở dĩ vẫn chưa thu áo da trên người hắn là vì hắn vẫn chưa chết.
Thần niệm của Đinh Hoan rơi vào trong túi da, bên trong có hơn một trăm tinh thạch Trán Thần, và một số dược tề mà hắn không biết.
Cuối cùng, Đinh Hoan lấy ra một khối cầu màu xám tro, không biết vật liệu gì làm ra khối cầu xám này mà nó lại có thể có cảm ứng về phương vị.
Nhìn những hoa văn chằng chịt trên bề mặt quả cầu, Đinh Hoan chỉ nhìn một lúc đã thấy đầu có chút choáng váng.
Quả thật là lợi hại, hắn cũng là tu sĩ gien cấp tám, lại còn có thần niệm mà vẫn không thể quan sát hoa văn này quá lâu được.
Thần niệm thấm vào bên trong, bên trong khối cầu xám dường như cũng toàn là những hoa văn phức tạp.
"Nó có thể cảm ứng được vòng xoáy truyền tống vũ trụ, chỉ cần tới gần vòng xoáy truyền tống, quả cầu sẽ xuất hiện một mũi tên chỉ hướng màu đỏ."
Baloo bình tĩnh nói rõ.
Hắn hợp tác với Đinh Hoan chỉ là không muốn bị sưu hồn mà thôi.
"Thật không?"
Ánh mắt của Đinh Hoan nhìn sang tàng Vũ Đỉnh Hôi.
tàng Vũ Đỉnh Hôi nhanh chóng gật đầu:
"Đúng vậy, đây là thứ được truyền lại từ đại lục Trán Thần, toàn bộ đại lục Trán Thần cũng chỉ có hai quả cầu dẫn đường vũ trụ, đây là một trong số đó."
Đinh Hoan gật gù, đưa tay liền tung một đao gió chém vào cổ tàng Vũ Đỉnh Hôi, tàng Vũ Đỉnh Hôi thậm chí còn không nghĩ mình sẽ bị giết mà đã mất đi ý thức.
Baloo nhìn tàng Vũ Đỉnh Hôi bị giết mà không có chút gì ngạc nhiên, Đinh Hoan mà không giết tàng Vũ Đỉnh Hôi mới là lạ.
"Đinh lão đệ, tên này không thể giết, chúng ta phải giao hắn cho liên bang, chuyện này liên quan tới tương lai của Trái Đất."
Thấy Đinh Hoan giết tàng Vũ Đỉnh Hôi, Chung Trì lo lắng Đinh Hoan sẽ lại giết chết Baloo, vội vàng khuyên.
Đinh Hoan lại tung thêm một đao gió, đầu của Baloo cũng bị Đinh Hoan chém rơi.
Chung Trì há hốc mồm, hắn không ngờ mình khuyên mà Đinh Hoan vẫn giết Baloo.
"Lão Chung, đừng có lúc nào cũng liên minh hay liên bang gì đó trước mặt ta, ta dám đảm bảo, ta mà giữ lại Baloo thì tương lai sẽ chỉ là tai họa.
Ha ha, đám liên minh, liên bang gì đó đức hạnh ra sao ta hiểu rõ lắm."
Đinh Hoan cười ha hả, coi như là giải thích cho Chung Trì.
Chung Trì thở dài, hắn cũng đành chịu.
Đinh Hoan thành kiến với liên bang quá lớn, hắn cũng không có cách nào thuyết phục được.
Đinh Hoan đi vào đài điều khiển chiến hạm rồi nhấn lệnh tập hợp binh sĩ.
Chỉ trong một thời gian ngắn, hơn ba mươi binh sĩ đại lục Trán Thần đã xông ra.
Chung Trì ngơ ngác nhìn mấy chục binh sĩ vừa xông ra này, một lúc lâu sau mới nói:
"Ta tưởng những người này đều bị ta giết sạch rồi, sao lại còn mười mấy người vậy?"
"Đừng lảm nhảm nữa, nhanh đi giết đi."
Đinh Hoan nói.
Chung Trì không do dự, lao xuống dưới, tinh không đao trong tay vung lên đao mang.
Trong tình huống không có con nhện bất tử và nỏ thần quang thì những binh sĩ bình thường này hoàn toàn không phải đối thủ của Chung Trì.
Chung Trì rõ ràng lại tái phát thói quen cũ, cuối cùng hắn vẫn để lại hai người.
Chẳng qua là Đinh Hoan vẫn như cũ không nể mặt hắn, đưa tay liền là hai đạo đao gió lướt qua, đem Chung Trì để lại tai họa giết đi.
"Ai, Đinh lão đệ, ngươi đây là..."
Chung Trì có chút bất đắc dĩ nói.
"Lão Chung, ngươi giúp ta một chuyện, đem những thứ kia dời đến lam tín hiệu của ta đi."
Đinh Hoan đang khi nói chuyện, đã mở ra khoang chứa năng lượng của chiến hạm, lộ ra một đầu nguồn năng lượng dài mười mét.
"Lão đệ, cái này có thể đều là thứ ngươi muốn chuyển đi sao?"
Chung Trì kinh ngạc nhìn Đinh Hoan.
Hắn thấy, cái này hẳn là giao cho liên bang mới đúng chứ.
"Chiến lợi phẩm của ta ta vì sao không chuyển đi?"
Đinh Hoan hỏi ngược lại một câu.
Chung Trì rất là bất đắc dĩ, hắn nghĩ tới nguồn năng lượng trên chiến hạm số hai, vội vàng hỏi:
"Lão đệ, cái nguồn năng lượng trên chiến hạm số hai đâu?"
Đinh Hoan thần niệm sớm đã thấy, trên chiến hạm số hai cũng có một đầu mạch nguồn năng lượng dài sáu, bảy mét.
Theo ý nghĩ của Đinh Hoan, chính là muốn chuyển đi.
Chung Trì vội vàng nói:
"Lão đệ, chiến hạm số hai này là do ta nắm giữ, ngươi lưu cho ta đi, ta còn chuẩn bị mang theo chiến hạm đến phòng tuyến hành lang của nhân loại, tiêu diệt hết những hung thú kia."
Đinh Hoan do dự một chút nói ra:
"Được thôi, bất quá Tinh thạch Trán Thần phía trên ta sẽ không để lại cho ngươi, những thứ này ngươi có thêm cũng không dùng, chỉ tiện nghi người khác mà thôi."
"Để lại cho ta một ngàn đi, ta đến lúc đó cho Khúc Y một ít."
Chung Trì vội vàng nhắc nhở Đinh Hoan.
Đinh Hoan nhờ Kỳ Tâm Nguyệt cùng Lão Lục cùng nhau hỗ trợ, đem gần mười vạn Tinh thạch Trán Thần cùng mạch nguồn năng lượng toàn bộ chuyển đến Lam Tinh hào.
Chiến hạm Trán Thần là một thứ tốt, bất quá Đinh Hoan rất rõ ràng, nếu như hắn thật sự muốn rời khỏi Địa Cầu đi tới vũ trụ. Chiến hạm thứ này không thực dụng, không gian lớn tiêu hao cũng lớn.
Có thể khẳng định, nếu như không phải hai đầu mạch nguồn năng lượng kia, chiến hạm căn bản là không đến được nơi đây...
Bạn cần đăng nhập để bình luận