Thần Thoại Chi Hậu

Chương 42: Khúc Y xin giúp đỡ

Những pháp thuật này xuất hiện, càng làm cho Đinh Hoan tin tưởng vững chắc suy đoán của chính mình, tiên thần là tồn tại.
Bằng không những pháp thuật này giải thích như thế nào?
Trước đó Đinh Hoan đi vào Phổ Hải sau vẫn lo lắng bị cường giả phát giác, chủ yếu vẫn là bởi vì không có thủ đoạn bảo mệnh.
Hiện tại có những pháp thuật này thủ đoạn, vậy há có thể không tranh thủ thời gian học được chứ?
Nhìn xem cánh tay của mình, thụ thương khôi phục năng lực vẫn là muốn kiểm tra một chút.
Hắn Phong Nhận thuật còn không thuần thục, ít nhất Đinh Hoan còn chưa thuần thục chưởng khống, hắn không dám tùy tiện cho mình tới một phát, một phần vạn chém đứt một cánh tay liền vui quá hóa buồn.
Suy nghĩ một chút, Đinh Hoan vẫn là cầm một con dao gọt trái cây trên cánh tay vẽ một đường.
Rõ ràng hắn vẽ rất sâu, máu lại chỉ từ từ chảy ra.
Vài giây đồng hồ, máu liền ngừng rỉ ra ngoài, Đinh Hoan nhìn miệng vết thương của mình, chưa tới một phút, vết thương như thể chậm rãi khép lại.
"Thật là lợi hại."
Đinh Hoan mừng rỡ khôn nguôi.
Trong một phút ngắn ngủi, vết thương liền bắt đầu khôi phục.
Mấu chốt nhất là, vết thương này khôi phục khác với vết thương bình thường, vết thương này không đóng vảy, cũng không có cảm giác ngứa ngáy.
Vết thương trực tiếp khép lại, còn có năng lực hồi phục nào nghịch thiên hơn cái này?
Sau năm phút, Đinh Hoan dùng nước rửa sạch vết thương.
Vừa rồi hắn cắt vào, chỉ còn lại một dấu vết mờ nhạt.
Khả năng khép lại vết thương này, chính Đinh Hoan cũng kinh ngạc.
Hôm nay thu hoạch thật sự quá lớn, một hồi lâu Đinh Hoan mới có thể bình tĩnh trở lại.
Sau đó Đinh Hoan thu dọn đồ đạc trả phòng, những đồ vật trong phòng bị hư hỏng sẽ bồi thường theo giá.
Khách sạn cũng nghi hoặc vì sao Đinh Hoan lại chém một nhát làm đôi tủ đầu giường, nhưng người ta đã bồi thường rồi, bạn còn có thể nói gì nữa?
Sau khi trả phòng, Đinh Hoan cố ý mua một cái lều vải, đi tới công viên Phổ Tân đang xây dựng dở dang ở Phổ Hải.
Từ khi hoàn cảnh biến dị, gien hung thú bùng nổ, công viên này liền ngừng xây.
Thời buổi này, còn có mấy người đi dạo công viên chứ?
Mọi người đều đang bôn ba vì sống sót.
Chẳng ai biết tử vong và ngày mai cái nào tới trước.
Cho nên vùng đất công viên ngập nước lớn như vậy, hiện tại thành hoang dã, thậm chí còn có một số gien hung thú lảng vảng ở đây.
Đinh Hoan tùy tiện dựng xong lều, liền bắt đầu luyện tập Hỏa Cầu thuật, Phong Nhận thuật và Ngự Phong thuật.
Nếu đã tới Phổ Hải, tự nhiên không thể tay không rời đi.
Trước khi đi, hắn cũng muốn đến sào huyệt của gien liên minh ở Phổ Hải một chuyến, cho nên những pháp thuật đơn giản này rất hữu dụng.
Phong Nhận thuật rất đơn giản, Đinh Hoan thử lần đầu liền thành công.
Khó hơn một chút là Hỏa Cầu thuật, nếu như phát một chiêu Hỏa Cầu thuật, ngưng luyện pháp thuật cũng mất nửa phút, vậy thì đừng đánh nhau làm gì.
Loại pháp thuật này cần nhất là nhanh, tàn nhẫn, chuẩn.
Đinh Hoan lặp đi lặp lại không ngừng luyện tập Hỏa Cầu thuật và đao gió thuật.
Từ khi ngưng luyện ra hỏa cầu đầu tiên, Đinh Hoan tiến bộ như có thần trợ, trong vòng năm ngày ngắn ngủi, Hỏa Cầu thuật của hắn đã có thể phát trong nháy mắt.
Về phần Phong Nhận thuật, lại càng thêm chưởng khống tinh chuẩn.
Điểm yếu duy nhất là Ngự Phong thuật, cái này càng cần thời gian để mài giũa.
Trong năm ngày, ngoài vài chiếc xe, Đinh Hoan hầu như không thấy một bóng người đi ngang qua nơi này.
Đối với Đinh Hoan, giờ hắn đã có thể rời đi.
Quảng trường võ đạo Phổ Hải, vòng sát hạch thứ hai đã kết thúc.
Phương Sùng, Lý Uyển Nhiên và Lữ Tử ba người vẫn giữ vững vị trí top 5.
Lữ Tử trầm tính hơn vẫn đứng nhất, Orwen đứng thứ hai, Lý Uyển Nhiên đứng thứ ba, Athy đứng thứ tư, Phương Sùng đứng thứ năm.
Năm người đứng đầu toàn bộ đạt thành tích song S.
Thứ hạng này khiến rất nhiều trường đại học nổi tiếng Hoa Hạ mặt mày ủ dột, bởi vì top 5 không có người của bọn họ.
Ngoài đại học Vũ Giang, các trường khác của Hoa Hạ cộng lại người có thành tích tốt nhất cũng chỉ xếp thứ sáu.
Thành tích hai vòng trước là một cấp S và một cấp A, so với năm vị trí đầu thì kém xa.
Vòng sát hạch thứ ba sẽ tiến hành vào ngày hôm sau.
Hai vòng sát hạch kết thúc, đúng là có nhà vui có nhà buồn.
Dù thế nào, đại học Vũ Giang là vui nhất, coi như lãnh đạo thành phố Lạc Hà, cũng mừng rỡ khôn xiết, thậm chí có người đặc biệt chạy đến Phổ Hải thăm hỏi và chúc mừng.
Phương Sùng, Lý Uyển Nhiên và Lữ Tử ba học sinh có thành tích rực rỡ trong kỳ sát hạch này, tự nhiên nhân cơ hội này về đoàn tụ với gia đình.
Lúc này không cần nói đến đại học Vũ Giang, ở toàn Phổ Hải thị, ba người bọn họ đều là tiêu điểm.
Là phụ huynh của ba học sinh này, đương nhiên nhận được lời mời từ các phía.
Lãnh đạo Lạc Hà đến Phổ Hải gặp mặt bọn họ, yêu cầu họ mang theo con cái cùng nhau tụ họp một chút.
Cảnh Thiên Hành nghĩ ba học sinh tu luyện Thiên Lạc Cơ Nhân Quyết và Cơ Sở Trường Quyền, thực lực này để đối phó với vòng ba và vòng bốn hẳn không có vấn đề gì.
Dứt khoát để ba học sinh thả lỏng một chút, về hưởng thụ niềm vui thành công bên gia đình.
Một mình ở lại trong phòng, Cảnh Thiên Hành vẫn đang nghĩ đến quyển bút ký của mình, từ khi bị lấy đi, ông vẫn bất an.
Kỳ lạ là, quyển bút ký bị mang đi rồi, lại không có tin tức gì.
Hiện tại ba học sinh không ở, Cảnh Thiên Hành tu luyện một lúc Thiên Lạc Cơ Nhân Quyết, nhưng vẫn không tập trung được.
Ngay lúc này, cửa phòng bị gõ vang.
Cảnh Thiên Hành mở cửa, nghi hoặc nhìn cô gái trẻ đứng trước cửa.
Cô gái khuôn mặt tiều tụy, trán còn dính vết máu, trong mắt vô thần.
"Xin hỏi cô tìm ai?"
Cảnh Thiên Hành hỏi.
Đại học Vũ Giang thành tích xuất sắc, những vị khách đến tìm Cảnh Thiên Hành và ba học sinh của ông đều bị cản lại.
Bây giờ vẫn có người tìm đến, chắc chắn phải có chút năng lực.
Chẳng lẽ là bởi vì sức chịu đựng gien của ông? Nghĩ tới đây, lòng Cảnh Thiên Hành căng thẳng.
"Ngài là thầy Cảnh đúng không ạ."
Cô gái tiều tụy lễ phép hỏi.
Cảnh Thiên Hành gật đầu, "Không sai, tôi đây."
"Tôi tên Khúc Phỉ, đến tìm thầy Đinh Hoan ạ."
Người đến chính là Khúc Phỉ, người trước đó không tin Đinh Hoan, cô không chỉ một lần thuyết phục Khúc Y đừng nên tiếp xúc với Đinh Hoan, giờ chính mình lại tìm đến tận cửa.
Ngay cả chính cô cũng thấy hơi châm chọc.
Trước đây cô đích thực là không tin Đinh Hoan, có điều khi thấy Đinh Hoan dẫn ba học sinh mà cả hai vòng thi đều đạt thành tích cấp S.
Khi cô tin Đinh Hoan thật sự có bản lĩnh thì lại chẳng tìm thấy Đinh Hoan đâu.
Rất nhiều dân thường, đều cho rằng đại học Vũ Giang xuất hiện ba học sinh nghịch thiên là do Cảnh Thiên Hành có một phần công lao.
Những võ giả tầm cỡ như Khúc Cửu Y đã biết được đôi chút, theo những gì ông ấy hiểu được, đại học Vũ Giang ba học sinh đạt được thành tích này, hoàn toàn là nhờ Đinh Hoan.
Đáng tiếc là, trước kia ông ta không tin Đinh Hoan, mà tước đi tiền đồ của Khúc Y.
Khúc Phỉ và Khúc Y luôn ở bên Khúc Cửu Y, nên Khúc Phỉ cũng biết một phần sự thật, người thật sự có bản lĩnh là Đinh Hoan, không phải thầy Cảnh trước mặt.
Vì vậy mà đến bây giờ, Khúc Phỉ vẫn hối hận.
"Đinh Hoan? Hắn không ở Phổ Hải."
Cảnh Thiên Hành càng thêm nghi ngờ.
Đinh Hoan hiện tại đang bị truy nã, ai mà không biết, thế mà còn đến tìm Đinh Hoan, đây là có ý gì?
Khúc Phỉ vội nói, "Tôi biết thầy Đinh Hoan không ở Phổ Hải, chỉ là tôi có một lá thư cần gửi cho thầy Đinh Hoan."
"Tôi cũng không tìm thấy hắn."
Cảnh Thiên Hành không chút do dự từ chối đề nghị của đối phương.
Khúc Phỉ thở dài nói ra, "Tôi là chị họ của Khúc Y, Đinh Hoan mấy lần muốn gặp Y Y đều bị tôi ngăn lại, chuyện này tôi làm không đúng, còn hại Y Y nữa..."
Khúc Y?
Cảnh Thiên Hành có chút ấn tượng, vào ngày đầu tiên của vòng một, đại học Vũ Giang vẫn chưa bắt đầu kiểm tra, ông đã nhìn thấy tên Khúc Y trên màn hình thành tích lớn, thứ hạng còn rất cao.
Hình như là cấp B dung hợp gien.
"Cô nói thầy Đinh Hoan và Khúc Y quen biết nhau?"
Cảnh Thiên Hành hơi không chắc chắn.
Ông và Đinh Hoan coi như quen nhau, nhưng về quá khứ của Đinh Hoan thì ông không hề biết.
"Đúng vậy, trước đây khi rời đi thầy Đinh từng nói với Y Y, nếu như Khúc Y gặp khó khăn có thể tới tìm hắn.
Hiện tại Khúc Y thật sự gặp khó khăn, tôi chỉ có thể đến tìm thầy Đinh."
Khúc Phỉ biết Đinh Hoan và Khúc Y chắc chắn chưa từng gặp mặt, Khúc Y không có khả năng nói dối cô chuyện như vậy.
Cô tìm tới được nơi này, vẫn là do Cửu Y thúc nhắc nhở trước khi chết.
Cửu Y thúc nói với cô, Đinh Hoan có thể nuôi dưỡng được ba học sinh có độ dung hợp gien cấp S, nói rõ Đinh Hoan có hiểu biết vượt xa những chuyên gia giáo sư gien.
Trong ba tháng ngắn ngủi liền bồi dưỡng ba học sinh bình thường thành những người đạt thành tích toàn cấp S, nếu như không nhờ thuốc biến đổi gien, thì chẳng ai tin nổi.
Tình huống hiện tại của Khúc Y, chỉ có các nhà nghiên cứu gien mạnh mới có thể cứu được, Khúc Y là bị ép dung hợp gien gây ra vấn đề, nhất định phải ổn định tổ hợp gien thì mới có thể sống sót.
Trên thế giới này người có thể cứu Khúc Y có lẽ có vài người, nhưng bọn họ có thể mời được, chỉ có Đinh Hoan một người.
Cửu Y Thúc nói xong câu đó liền đi.
Cho đến bây giờ, Khúc Phỉ vẫn không thể tha thứ cho chính mình đã ngăn cản Đinh Hoan cùng Khúc Y gặp mặt.
Nếu như Khúc Y cùng Đinh Hoan gặp mặt, thành tích sát hạch có phải cũng là song S hay không? Thành tích song S, ai dám cưỡng ép để Y Y dung hợp gen?
"Như vậy đi, thư ta thu lại, nếu như vô tình gặp được hắn, thầy Đinh Hoan, ta liền giao cho hắn. Nếu như không gặp phải, vậy ngươi cũng đừng trách ta."
Cảnh Thiên Hành thu hồi lá thư trong tay Khúc Phỉ.
"Đa tạ."
Khúc Phỉ cúi người hành lễ với Cảnh Thiên Hành, lúc này mới quay người rời đi.
Khúc Phỉ đi rồi, Cảnh Thiên Hành vẫn có một loại bất an, chính hắn cũng không biết đang bất an về cái gì.
Trong phòng đi đi lại lại vài vòng, hắn lần nữa nghe được tiếng gõ cửa.
Cảnh Thiên Hành không khỏi trong lòng giật mình, hắn lập tức đem lá thư trong tay bỏ vào trên tủ đầu giường, sau đó đi mở cửa.
Hai tên nam tử căn bản không chờ Cảnh Thiên Hành nói chuyện, liền trực tiếp tiến vào gian phòng của Cảnh Thiên Hành, sau đó đóng cửa lại.
"Các ngươi là ai? Đến chỗ ta làm gì?"
Cảnh Thiên Hành đề phòng hỏi một câu, lùi lại mấy bước.
Hai người này nhìn cũng không phải loại lương thiện gì, cả hai đều đeo kính đen, một người trong tay còn cầm một cái túi, trong túi căng phồng, không biết chứa cái gì.
Người không cầm túi thì mặc một bộ áo tay dài, tay hắn giấu trong tay áo.
Cảnh Thiên Hành nghi ngờ tên này trong tay có súng.
"Chúng ta đến từ Liên minh gien, cần thầy Cảnh phối hợp điều tra một ít chuyện. Thầy Cảnh, mời đi."
Nam tử áo tay dài nói xong nghiêng người tránh ra phía cửa.
Cảnh Thiên Hành im lặng, hắn biết mình phản kháng cũng vô ích.
Chỉ có thể trách chính hắn, không nghe lời Đinh Hoan.
Hai người kia tìm hắn, tám chín phần mười là liên quan đến sức chịu đựng gien của hắn. Ngoài ra, thì liên quan đến hướng đi của Đinh Hoan...
Bạn cần đăng nhập để bình luận