Thần Thoại Chi Hậu

Chương 407: Tranh Chân Linh thế giới

Mở hộp ngọc ra, Ôn Tri Hi bưng kín miệng của mình.
Trong hộp ngọc lại có một gốc Tiên Khuyên hoa.
Thứ này không chỉ tại tu chân giới là bảo vật vô giá, tại Tiên giới đồng dạng là bảo vật vô giá.
Nàng khát vọng nhất chính là Tiên Khuyên hoa, trước đó nàng còn không biết làm sao để kiếm được Tiên Khuyên hoa, hiện tại Tiên Khuyên hoa lại xuất hiện ngay trong tay nàng.
Ôn Tri Hi giờ phút này tay đều đang run rẩy, nàng không thể ngăn chặn được sự kích động trong lòng mình.
Tay run run cầm ngọc giản lên, giọng của Đinh Hoan truyền đến:
"Tri Hi, ngươi từng nói với ta mẹ ngươi chỉ còn một tia tàn hồn, ta không biết ngươi có tìm được mẹ ngươi chưa.
Gốc Tiên Khuyên hoa này là trước đây ta lấy được, ta cũng không dùng đến, liền để cho ngươi vậy, sơn thủy hữu tương phùng, ngươi và ta sau này sẽ gặp lại."
Ôn Tri Hi nắm chặt ngọc giản, lẩm bẩm:
"Đinh đại ca, cám ơn, sau này gặp lại!"
"Ngươi, dừng lại."
Đinh Hoan từ lầu 7 đi xuống, vừa mới xuống đến lầu bốn liền bị người gọi lại.
Ngay lập tức, hắn phát hiện một người mặc đạo bào Thanh Hư đạo đang gọi hắn.
Tên này tóc dài, vẻ mặt có chút khó coi, tu vi chắc chắn vượt qua Huyền Tiên.
"Chuyện gì?"
Đinh Hoan hỏi xong, chợt nhớ ra.
Y phục trên người hắn là kiểu dáng của Thanh Hư đạo mà, tuy chi tiết khác biệt, không nhìn kỹ thật đúng là khó mà nhận ra.
"Sao ta chưa từng thấy ngươi?"
Tên tu sĩ gọi Đinh Hoan nhíu mày hỏi.
Đinh Hoan cười xấu hổ:
"Ách, ta mới tới, mới tới..."
"Ngươi tên gì? Là ở phong nào?"
Tu sĩ này giọng vẫn rất nghiêm nghị.
Đinh Hoan đành phải nói:
"Ta tên Đinh Bất Tam."
"Ngươi có biết về trận đạo không?"
Tu sĩ này lại hỏi một câu.
"Hiểu sơ một chút, là một tiên trận sư cấp hai mới vào nghề."
Đinh Hoan thuận miệng nói ra.
Hắn chỉ muốn đi nhanh một chút, hắn cố ý nói là tiên trận sư cấp hai, chính là để đó một đường lùi.
Nếu đối phương hỏi thăm hắn làm sao gia nhập Thanh Hư đạo, thì hắn nói là do trận đạo còn tạm được. Nếu đối phương không hỏi mà để hắn đi, thì hắn nhanh chóng rời khỏi.
"Rất tốt, ngươi theo ta đi cùng."
Tu sĩ này nói xong, dẫn đầu đi xuống lầu.
Đinh Hoan do dự một chút, rồi vẫn đi theo đối phương.
Nếu hắn bỏ đi ngay bây giờ, chắc chắn sẽ bị bại lộ.
Với tu vi hiện tại của hắn, Thanh Hư đạo có lẽ chỉ cần một ngón tay là bóp chết hắn.
Thực tế là tuy trang phục hắn có hơi khác biệt, nhưng ai cũng thấy đó chỉ là cố ý ngụy trang.
Rất nhanh, Đinh Hoan theo gia hỏa này đi đến cuối lầu ba, tên này lấy ngọc bài bên trong vạch một cái, trận môn mở ra.
Đinh Hoan theo hắn đi vào, trong lòng âm thầm kêu khổ.
Nơi này lại là một gian phòng khách, quan trọng là trong đại sảnh này có ít nhất bốn mươi, năm mươi người.
Hắn không thể lộ diện được, sao lại bị đưa đến nơi có nhiều người như vậy chứ?
"Huyền Thành Tử, Thanh Hư đạo của các ngươi không phải chỉ có hai người các ngươi đến thôi đấy chứ?"
Một giọng nói the thé vang lên, khiến người ta có chút khó chịu.
Đinh Hoan thầm nghĩ, thì ra cái gã dẫn mình đến tên Huyền Thành Tử. Huyền Thành Tử nghe vậy, trong lòng rõ ràng cũng không dễ chịu, hắn hừ một tiếng rồi nói:
"Dù chỉ có mình ta, vẫn có thể thắng được các ngươi."
"Cũng đúng nhỉ, hai người thì bớt đi một lượng lớn tiên tinh vào cửa."
Trong đám người lại có người nói móc một câu.
Đến giờ phút này, Đinh Hoan vẫn không hiểu rõ, những người này rốt cuộc muốn làm gì.
"Huyền Thành Tử sư thúc, muốn làm gì vậy?"
Đinh Hoan hết cách, chỉ còn nước lên tiếng hỏi thăm.
Hắn cảm giác cái tên Huyền Thành Tử này cũng là một kẻ lỗ mãng, đầu óc có chút vấn đề. Chỉ vì mình mặc đạo bào Thanh Hư đạo, liền xem hắn như đệ tử Thanh Hư đạo mà kéo đến đây.
Thực tế, chuyện này cũng không thể trách Huyền Thành Tử được.
Ở Tiên Lâu Tuyên Cổ, ai dám tùy tiện giả mạo đệ tử của Tiên môn khác? Điều này là muốn mất mạng.
Nếu là đệ tử của Tiên môn nào đó ăn mặc y phục đệ tử của Tiên môn khác lừa gạt, thì đó chính là ân oán giữa hai Tiên môn.
Nếu là tán tu...
Thôi đi, tán tu nào dám giả mạo đệ tử Tiên môn?
Huyền Thành Tử nói:
"Trận pháp Thanh Hư đạo ta mạnh đều đi cả rồi, chỉ có Đinh Bất Tam là người có trận pháp kém nhất. Nhưng trước khi thi đấu, các ngươi hãy nói cho sư điệt của ta quy tắc một chút."
Thực ra chính hắn trước đó vì không tìm được người mà có chút tức giận, nghe quy tắc không rõ lắm.
"Chính ngươi không nói được sao?"
Một nữ tu không nhịn được mỉa mai.
"Được rồi, để ta nói."
Một nam tử trông có vẻ điềm tĩnh bước ra.
"Chư vị, ta sẽ nhắc lại quy tắc một lần nữa, nếu không muốn tham gia có thể rời đi, chúng ta không có ý kiến gì.
Hiện tại nơi này có tổng cộng năm mươi ba người, tất cả có chín Tiên môn. Ngoài Song Nguyệt Am và người của Bồng Hải Thương Hội không tham gia, còn có bảy Tiên môn tham gia cuộc đọ sức này.
Bảy Tiên môn đó là Thiên Huyền Kiếm Đạo, Ý Hải Cung, Thanh Hư Đạo, Thần Trận Môn, Trường Phật Tự, Tiểu Côn Lôn Tiên Môn, Tiên Võ Cung..."
Đinh Hoan nghe đến Tiên Võ Cung, trong lòng chợt động một chút.
Trước đây khi nghe Đào tiểu muội kể chuyện ba mươi ba đạo gặp phải thảm họa, từng nhắc đến Tiên Võ Cung.
Nguyên nhân gây ra sự việc đó cũng là vì Tiên Võ Cung chỉ có một chỉ tiêu đệ tử, nên mới khiến Phụ Dư Hình bị ám toán.
Còn cái Tiểu Côn Lôn Tiên Môn kia, không biết có liên quan gì đến Côn Lôn sơn ở Trái Đất không.
"Chuyện này bắt nguồn từ một kiện linh bảo cấp bậc khá tốt, nó là một Chân Linh thế giới..."
Nói đến đây, nam tử điềm tĩnh còn chỉ tay vào viên hạt châu đặt giữa đại sảnh.
Đinh Hoan vừa bước vào đã thấy hạt châu này, thần niệm của hắn quét qua thì bị cấm chế khóa lại nên hắn liền thu hồi.
Không ngờ nó lại là một Chân Linh thế giới.
Chân Linh thế giới cấp bậc không thể so sánh với tiểu thế giới được, nghe nói nếu chịu tu luyện trong đó, Chân Linh thế giới thậm chí có thể trưởng thành thành thế giới ngũ hành.
Giá trị của thứ này vô cùng cao.
Đương nhiên, Chân Linh thế giới cũng có sự phân chia tốt xấu. Chân Linh thế giới này được coi là Linh bảo, cấp bậc đương nhiên là cực kỳ cao.
Chẳng lẽ bọn gia hỏa này lấy Chân Linh thế giới ra làm tiền đặt cược sao?
Theo lý thuyết, khi xuất hiện loại bảo vật như Chân Linh thế giới, thì việc đầu tiên phải là thông báo cho trưởng lão và Tông chủ trong môn, sao có thể để cho một đám đệ tử tự quyết định ở đây?
"Nếu Chân Linh thế giới này là do tất cả chúng ta cùng phát hiện, thì do chúng ta định đoạt. Thanh Hư đạo có ít người, nhưng vận may cũng là một loại thực lực, việc này cũng không đến lượt người khác ý kiến...."
"Kiểu Trực, mấy chuyện đó không cần nói, ngươi nói thẳng quy tắc đi, mọi người sớm đấu xong thì sớm kết thúc."
Trong đám người có người cắt ngang lời của nam tu trung niên tương đối dài dòng này.
Kiểu Trực không để ý, tiếp tục nói:
"Quy tắc là lát nữa mỗi nhà sẽ cử người bố trí một trận khốn, khóa lại Chân Linh thế giới này.
Sau khi bố trí trận pháp xong, mọi người có thể cùng lúc xông vào tranh đoạt Chân Linh thế giới trong thời gian quy định. Người nào đoạt được đầu tiên thì Chân Linh thế giới sẽ thuộc về toàn bộ tông môn của người đó.
Trong khi xông vào cướp Chân Linh thế giới, cũng có thể tùy ý bố trí các loại trận pháp công kích hoặc vây khốn đối thủ, nhưng tuyệt đối không được giết người.
Ngoài Chân Linh thế giới, còn có một số phần thưởng khác, đó là thượng phẩm tiên tinh.
Ai đưa một nghìn thượng phẩm tiên tinh sẽ chỉ được một người vào cướp đoạt Chân Linh thế giới. Ai đưa hai nghìn thượng phẩm tiên tinh thì được hai người, cứ thế mà suy ra.
Người thắng cuối cùng, không những bắt được Chân Linh thế giới, còn có thể thu được tất cả tiên tinh. Đồng thời sau này khi mọi người ở đây gặp người đó đều phải gọi một tiếng sư huynh.
Nếu không ai có vấn đề gì thì chúng ta sẽ bắt đầu."
"Bắt đầu thôi, Thiên Huyền Kiếm Đạo ta không có ý kiến, đồng thời chúng ta cử năm người."
Một nam tử dáng người mảnh khảnh nói xong, chủ động lấy một chiếc nhẫn không có cấm chế bỏ bên cạnh Chân Linh thế giới.
Thần niệm Đinh Hoan quét qua, đúng là năm nghìn thượng phẩm tiên tinh trong chiếc nhẫn đó.
"Ý Hải Cung ta cũng cử năm người."
Một gã ủ rũ cũng lấy một chiếc nhẫn đặt bên cạnh Chân Linh thế giới, bên trong đúng năm nghìn thượng phẩm tiên tinh.
Sau đó là Thần Trận Môn ba người, Trường Phật Tự ba người, Tiểu Côn Lôn Tiên Môn năm người, Tiên Võ Cung bốn người, chỉ có Thanh Hư đạo là hai người.
Đinh Hoan thấy sắc mặt Huyền Thành Tử đen lại rồi đặt một chiếc nhẫn có hai nghìn thượng phẩm tiên tinh bên cạnh Chân Linh thế giới, trong lòng có chút buồn cười.
Tên này chắc chắn là quay về tìm đồng môn giúp đỡ, kết quả đồng môn đều không có mặt, bèn kéo mình tới lấp chỗ trống.
Việc Huyền Thành Tử không biết hắn cho thấy đám người này cũng vừa đến Cổ Tiên Đạo thành không lâu.
Có điều thứ này là nhiều người thì làm được sao?
Nhìn sắc mặt Huyền Thành Tử, Đinh Hoan đoán gã ta tuy ngoài miệng nói chắc chắn, nhưng thực chất không có nắm bắt nào cả.
Hơn nữa ở đây còn có cả Thần Trận Môn, nghe tên Tiên môn này thôi là biết mạnh về trận đạo rồi.
Thật không biết đám gia hỏa này nghĩ thế nào, sao lại đồng ý kiểu thi đấu này, chi bằng đưa đồ cho Thần Trận Môn cho rồi.
"Diệu cùng sư tỷ, các ngươi Song Nguyệt am không tham gia, ngươi làm chủ trì đấu trận đi."
Kiểu Trực bản thân cũng muốn xuống sân tham gia đấu trận tranh tài, dứt khoát hướng một nữ ni nhìn.
Nữ ni kia mỉm cười, đứng lên nói:
"Có thể, vừa rồi mọi người đều đã nộp Tiên tinh.
Hiện tại xin Thiên Huyền kiếm đạo, Ý Hải cung, Thanh Hư đạo, Thần trận môn, Trường Phật Tự, Tiểu Côn Luân Tiên môn, Tiên Võ cung theo thứ tự phái người bố trí khốn trận."
Thiên Huyền kiếm đạo là người đầu tiên lên bố trí khốn trận, Đinh Hoan phát hiện ra người đó vẫn là Kiểu Trực, hóa ra tên này là người của Thiên Huyền kiếm đạo.
Mặc dù ai cũng cho rằng mình có khả năng chiến thắng, lúc Kiểu Trực bố trí khốn trận, tất cả đều nhìn chằm chằm không chớp mắt.
Đinh Hoan cũng không ngờ rằng Kiểu Trực lại là một Trận pháp sư cấp ba, hắn bố trí một khốn trận cấp ba.
Tiếp đến Ý Hải cung ra bố trí khốn trận, bọn họ bố trí một khốn trận cấp hai. Sau đó Huyền Thành Tử đến vải khốn trận, cũng là một khốn trận cấp hai.
Đinh Hoan cho rằng Thần trận môn chắc chắn sẽ bố trí một khốn trận cấp ba, khiến hắn hoàn toàn không ngờ rằng, Thần trận môn bố trí cũng chỉ là một khốn trận cấp hai.
Cuối cùng bảy nhà Tiên môn, ngoài Thiên Huyền kiếm đạo, còn lại toàn bộ đều bố trí khốn trận cấp hai.
Dựa theo thủ đoạn bố trí trận pháp, Đinh Hoan cho rằng Huyền Thành Tử nhiều nhất chỉ có thể xếp thứ năm.
Kém nhất là Tiên Võ cung, chỉ miễn cưỡng bố trí một khốn trận cấp hai, thậm chí kém một chút nữa, cái khốn trận cấp hai này sẽ rơi xuống cấp độ khốn trận cấp một.
Bạn cần đăng nhập để bình luận