Thần Thoại Chi Hậu

Chương 351: Tiên duyên lối đi

Đinh Hoan khẳng định nói:
"Chỉ cần vòng xoáy này đúng như ta suy đoán, là thông đến một Tinh Lục cấp cao hơn, chúng ta nhất định có ngày gặp lại."
Già Bách Hợp im lặng rất lâu, mới nói:
"Ta đi trước đây, ngươi bảo trọng."
"Được."
Đinh Hoan đối với biểu hiện của Già Bách Hợp cũng không cảm thấy có gì kỳ quái.
Đối với Già Bách Hợp mà nói, có lẽ hắn là bạn duy nhất của nàng.
Hắn không chỉ giúp Già Bách Hợp trừ bỏ đạo cơ chi độc, còn giúp Già Bách Hợp hoàn thiện độc đạo. Đổi lại bất cứ ai, cũng sẽ cảm kích hắn.
Huống chi Già Bách Hợp lại là một người không có bạn bè.
Nhìn Già Bách Hợp tiến vào vòng xoáy biến mất, Đinh Hoan ném ra từng đạo trận kỳ, hắn muốn lấy đi Sinh tử giám. Còn về việc không gian bên ngoài có tan biến hay không, những tu sĩ trong không gian đó có ngã xuống hay không, đây không phải là điều hắn có thể khống chế.
Cơ hội sống sót đối với mỗi người đều như nhau, có người nắm bắt được, có người không, chỉ vậy thôi.
Từng đạo trận kỳ hạ xuống, Đinh Hoan cưỡng ép cuốn Sinh tử giám lên, thu vào nồi sắt.
Toàn bộ không gian phát ra từng đợt khuấy động, Đinh Hoan rõ ràng cảm thấy không gian đang bị ép co vào.
Điều khiến Đinh Hoan nhẹ nhõm là, vòng xoáy kia vẫn chưa biến mất.
Đinh Hoan không vội tiến vào vòng xoáy ngay mà bắt đầu bố trí hộ trận.
Hắn dùng trọn một ngày, bố trí một hộ trận tự động chữa trị cấp chín ở đây.
Chỉ cần tu sĩ tu luyện đến Địa Tiên cảnh tới đây, là có thể oanh mở hộ trận, rồi tiến vào lối đi vòng xoáy. Tu sĩ dưới Địa Tiên đến đây, chỉ có thể đứng trước hộ trận thở dài.
Dù Đinh Hoan không biết bên trong vòng xoáy có nguy hiểm không, nhưng có một điều Đinh Hoan chắc chắn, tu sĩ dưới cảnh giới Địa Tiên vào vòng xoáy, cơ hội sống sót không cao.
Làm xong hết, Đinh Hoan lại cắm vào hai đầu linh mạch thượng phẩm, lúc này mới xông vào vòng xoáy.
Vừa vào vòng xoáy, điều đầu tiên Đinh Hoan cảm nhận được là một loại thiên địa nguyên khí nhàn nhạt.
Quy tắc nguyên khí này chắc chắn là vượt qua thiên địa nguyên khí của Tam Trọng Thiên Tinh Lục.
Điều này thậm chí khiến Đinh Hoan nảy sinh cảm giác, nếu như ở đây tìm một chỗ bế quan tu luyện, có lẽ hắn có thể cảm ngộ được cảnh giới cao hơn.
Đinh Hoan hơi hấp thụ thiên địa nguyên khí nơi này, lập tức biết hắn vừa suy nghĩ quá nhiều.
Quy tắc nguyên khí nơi này cao hơn Tam Trọng Thiên Tinh Lục, nhưng nguyên khí quá mức loãng. Tu luyện trong môi trường nguyên khí loãng thế này không thể tiến giai.
Không biết những tu sĩ Địa Tiên trước kia tiến vào, có cảm giác này không. Nếu có người muốn ở đây đột phá cảnh giới Tiên Phàm, chắc chắn sẽ thất bại.
Hơn nữa, tu luyện ở đây không thực tế, bởi vòng xoáy mang theo một loại lực xung kích mạnh mẽ.
Nếu dám tu luyện ở đây, sẽ sớm bị văng ra khỏi vòng xoáy.
Đinh Hoan đoán không ai dám tu luyện ở đây, thậm chí không ai dám dừng lại.
Không ai biết sau khi bị văng ra, có thể quay lại lần nữa không.
May là lực xung kích không lớn, Đinh Hoan không vội vàng bay nhanh về trước, mà chậm rãi độn hành.
Hắn có dự cảm, có lẽ phải dừng chân ở đây một thời gian rất dài.
Một tháng sau, Đinh Hoan cảm giác dù không còn công kích, việc bị vòng xoáy liên tục trùng kích mà không dừng lại, nếu thời gian quá dài, đoán là cũng không ai chịu nổi.
Dù hắn có đan điền sao trời, trong thức hải có đại đạo vũ trụ, e rằng cũng không kiên trì được bao năm.
Còn những người khác như Già Bách Hợp, có thể kiên trì một năm coi như giỏi.
Lúc Đinh Hoan có chút bất an, trong thần niệm lại xuất hiện một nơi không có lực hút của vòng xoáy.
Đinh Hoan lập tức hạ xuống đó, vừa tới nơi đã cảm thấy có người từng nghỉ ngơi tại đây.
Nơi này quả thực không có bất kỳ lực hút nào của vòng xoáy, lại còn có thể hồi phục chân nguyên và thần hồn.
Kéo dài thần niệm thi triển sẽ làm tổn thương thần hồn, nếu trong thông đạo vòng xoáy này có chỗ nghỉ ngơi, vậy không còn trở ngại gì.
Tốt nhất là có nhiều chỗ nghỉ ngơi thế này một chút, ít nhất có thể giúp mọi người thở dốc.
Thần niệm quét một vòng trên bình đài, Đinh Hoan ít nhất cảm nhận được hơn mười đạo ấn ký thần niệm, trong đó có cả Tễ Cô để lại.
Đinh Hoan cũng hiểu ra mọi người đều lưu lại ấn ký thần niệm ở đây là để lo lắng sau này không có chỗ nghỉ ngơi, nếu không thể thoát khỏi thông đạo vòng xoáy, khi quay lại còn có chỗ nghỉ.
Đinh Hoan đoán tình huống này chắc không xảy ra, thực sự không đi nổi nữa thì còn có thể tế ra pháp bảo phi hành.
Ai trong đám Địa Tiên này không có vài món bảo vật phi hành đỉnh cấp?
Rời khỏi bình đài nghỉ ngơi, Đinh Hoan khi đi tiếp liền tế nồi sắt ra.
Đinh Hoan nhanh chóng hiểu ra suy nghĩ của mình quá ngây thơ.
Nồi sắt vừa tế ra, như phạm vào thiên điều.
Lực vòng xoáy hung bạo hơn trước gấp trăm lần không ngừng đánh vào nồi sắt, tình hình này đừng nói đi tới, pháp bảo phi hành chẳng bao lâu sẽ bị xé nát.
Nồi sắt của hắn sẽ không bị xé nát, nhưng những pháp bảo phi hành khác thì khó nói.
Đinh Hoan tranh thủ thu nồi sắt vào, tiếp tục thận trọng phi hành về phía trước.
Pháp bảo phi hành không thể dùng trong thông đạo trước vòng xoáy này, đi một quãng còn có chỗ dừng chân.
Điều này khiến Đinh Hoan nghi ngờ lối đi vòng xoáy này có lẽ không phải do tự nhiên mà thành, rất có thể do một cường giả nào đó ép mở ra.
Giống như hắn bố trí hộ trận bên ngoài vòng xoáy, hộ trận có thể cho Địa Tiên vào, tu sĩ dưới Địa Tiên bị ngăn ở ngoài.
Mà cường giả tạo ra lối đi vòng xoáy này, cũng mong người có năng lực mới có thể vượt qua lối đi vào giới vực cao hơn, nếu năng lực không đủ thì không nên đi tiếp.
Đoán được lối đi này có thể do con người tạo nên, Đinh Hoan càng chậm lại tốc độ.
Trong lúc tiếp tục đi vào, thần niệm của hắn câu thông với nồi sắt trong thức hải.
Hắn không biết cần bao lâu để qua lối đi này, nên không muốn lãng phí thời gian khi di chuyển. Tiếp tục luyện hóa nồi sắt mới là việc chính. Thời gian trôi qua trong quá trình xuyên qua lối đi khô khan này, Đinh Hoan khác biệt so với tu sĩ bình thường, hắn có đan điền sao trời, thần niệm gần như vô tận.
Nên hắn không cần nghỉ ngơi.
Chỉ là do hắn muốn luyện hóa nồi sắt, nên tốc độ có chậm hơn chút.
Một năm sau, khi Đinh Hoan luyện hóa tầng cấm chế thứ ba mươi sáu của nồi sắt xong thì không cách nào luyện hóa cấm chế tiếp theo nữa, Đinh Hoan dứt khoát không luyện hóa nữa.
Tiếp theo, hắn định tiếp tục luyện hóa mộ cổ và Sinh tử giám.
Lý ra, hắn nên luyện hóa Sinh tử giám trước, dù sao Sinh tử giám cũng có chút liên quan tới lối đi vòng xoáy.
Nhưng Đinh Hoan cảm thấy mộ cổ có tác dụng với hắn lớn hơn. Nếu luyện hóa mộ cổ đến ba mươi sáu tầng cấm chế, khi đối địch sau này, thần thông trống sát thêm thương Luân Hồi, uy lực chắc hẳn sẽ khiến hắn rất hài lòng.
Lúc Đinh Hoan chuẩn bị bắt đầu luyện hóa mộ cổ, thần niệm của hắn lại quét thấy một bình đài nghỉ ngơi. Dù Đinh Hoan không cần nghỉ ngơi, hắn vẫn hạ chân lên bình đài.
Hắn muốn xem Tễ Cô có đi qua không, chỉ cần đi qua thì chắc chắn sẽ lưu lại chút ấn ký thần niệm.
Vừa hạ chân xuống bình đài, Đinh Hoan biết nơi này từng có đấu pháp, có người ngã xuống ở đây.
Đinh Hoan rất nhạy cảm với khí tức đạo vận, hắn lập tức biết người ngã xuống ở đây là một trong số đám người trước đó.
Điều khiến Đinh Hoan yên tâm là, người ngã xuống không phải người quen của hắn.
Tìm một vòng, Đinh Hoan tìm được mấy đạo ấn ký thần niệm, nhưng không thấy Tễ Cô và những người khác để lại.
Đinh Hoan quyết định ở đây chờ một thời gian.
Nhỡ đâu Tễ Cô và những người khác chưa đi thì hắn còn có thể chờ.
Sớm biết lối đi vòng xoáy này bằng phẳng thế, chỉ cần chống cự lại lực trùng kích của vòng xoáy là được, hắn đã chào mọi người cùng đi rồi.
Trên bình đài, Đinh Hoan không luyện hóa pháp bảo nữa mà lấy ra Thất thập nhị huyền thuật Địa Sát mà Lão Lục đưa.
Thần niệm của Đinh Hoan thẩm thấu vào thất thập nhị huyền thuật này, vừa xem xong phần mở đầu đã cảm thấy trí nhớ của mình bỗng thêm ra thiên cương tam thập lục đạo thuật và thất thập nhị huyền thuật địa sát.
Đinh Hoan kinh hãi cảm thụ sự biến hóa của thiên cương đạo thuật và huyền thuật địa sát trong trí nhớ, rồi nhìn lại cuốn thất thập nhị địa sát tàn phá không hoàn chỉnh trong tay.
Thật khác nhau một trời một vực.
Bản thất thập nhị huyền thuật của Lão Lục không những tàn phá mà còn có cả trăm ngàn chỗ hổng.
Đinh Hoan vẫn cho rằng Lão Lục trí nhớ không được đầy đủ, dựa theo tính cách của Lão Lục, chuyện đã đáp ứng sẽ không dùng loại thủ đoạn lén lút kia.
Hiện tại xem ra hoàn toàn không phải chuyện như vậy.
Việc Lão Lục cho bảy mươi hai huyễn thuật Địa Sát có bộ phận thiếu hụt tuyệt đối không phải do trí nhớ không đầy đủ, mà là do bản chất đạo vận sai lệch.
Loại sai lệch này không ảnh hưởng đến việc tu luyện thần thông, nhưng lại lưu lại tai họa ngầm cực lớn.
Giống như bịt tai trộm chuông, loại biến hóa này rất dễ dàng bị người khác nhìn thấu.
Đinh Hoan nhíu mày, cho dù hắn xem như không thu được chân chính Thiên Cương đạo thuật và Địa Sát huyễn thuật, chỉ cần vừa tu luyện bảy mươi hai huyễn thuật Địa Sát Lão Lục đưa cho, cũng có thể phát hiện vấn đề trong đó.
Nhưng Lão Lục lại không có tâm tư tỉ mỉ như vậy để làm trò.
Mạc Họa Bình.
Chắc chắn là Mạc Họa Bình, nữ nhân này thật đúng là âm hiểm. Chỉ hy vọng khi nữ nhân này lần nữa đi Lam Tinh tông, sự chuẩn bị ở sau của hắn có thể xử lý Mạc Họa Bình.
Đinh Hoan nhớ lại chân chính Thiên Cương đạo thuật và Địa Sát huyễn thuật, tự nhiên không thể tu luyện thứ Lão Lục đưa cho.
Ở trên bình đài này, hắn dứt khoát bắt đầu nghiên cứu chân chính Thiên Cương đạo thuật và Địa Sát huyễn thuật.
Hai nhánh này đều là đại thần thông, đều có thể biến hóa vạn vật.
Thiên Cương đạo thuật dùng đạo tắc thiên địa làm cơ sở, chú trọng phép tắc biến hóa, lấy Nguyên Dịch Hình làm gốc. Còn thất thập nhị Địa Sát hóa là biến hóa "thuật" của Âm Dương Ngũ Hành Cửu Cung Bát Quái, chú trọng tính chân thực về hình dạng bên ngoài.
Theo đạo lý mà nói, cảnh giới bây giờ của hắn không thể tu luyện Thiên Cương đạo thuật.
Nhưng Đại Vũ Trụ thuật của hắn là diễn hóa gien thiên địa vạn vật, tìm kiếm pháp tắc vạn vật, cho nên hắn có khả năng tu luyện Thiên Cương đạo thuật...
Bạn cần đăng nhập để bình luận