Thần Thoại Chi Hậu

Chương 394: Hư Không Chiểu bên trong nam nữ

Đinh Hoan khi tỉnh lại phát hiện Ôn Tri Hi đang tu luyện, một loại nhàn nhạt cảm giác nguy hiểm truyền đến. Đinh Hoan phát hiện Tiên Nguyên của mình cơ hồ không còn, thần niệm cũng chỉ có thể mở rộng ra khoảng một trượng.
Trực giác nói cho Đinh Hoan, có người tới.
Hắn trước tiên thu hồi nồi sắt, sau đó nhìn một chút bên cạnh hạ phẩm Tiên Linh mạch, thầm nghĩ Ôn Tri Hi này quá bất cẩn.
Trồng Tiên Linh mạch tu luyện, nào có ai trồng theo kiểu này?
Hắn nỗ lực khắc họa mấy đạo Na Di trận văn, đem Tiên Linh mạch bên cạnh lấy đi.
Lấy đi Tiên Linh mạch cùng nồi sắt, Đinh Hoan cũng cảm thấy trước mắt một hồi biến thành màu đen, hắn chỉ có thể miễn cưỡng kêu một tiếng:
"Tri Hi..."
Thật sự là giọng của hắn quá nhỏ, Ôn Tri Hi cũng không cảm nhận được.
Đinh Hoan ngừng tu luyện, cảm ngộ thiên Địa Đại Đạo của Ôn Tri Hi trong nháy mắt mơ hồ.
Sau khi Đinh Hoan lấy đi Tiên Linh mạch, nàng liền Tiên Linh khí đều không hút được, mới mở mắt ra.
Khi nàng phát hiện Đinh Hoan đã tỉnh, lập tức mừng lớn nói:
"Đinh đại ca, ngươi tỉnh rồi?"
"Cẩn thận có người..."
Đinh Hoan chỉ nói ra mấy chữ này, lại lần nữa hôn mê bất tỉnh.
Có người tới?
Ôn Tri Hi thần niệm quét ra, lúc này mới phát hiện nơi xa có một nam một nữ đang đi tới.
Nam tử đầu trọc, sắc mặt tái nhợt, mắt híp. Nữ tử dung mạo cũng không tệ, chỉ là hai đầu lông mày có một loại âm tà.
Hai người trông có vẻ đều có chút uể oải, trên tay họ nắm pháp bảo công kích, vẻ mặt cảnh giác tiếp cận chỗ nàng đang tu luyện.
Ôn Tri Hi kinh ngạc không thôi, vậy mà cũng có người có thể an toàn đi đến đây, đúng là không bình thường.
Khó trách Đinh Hoan lấy đi Tiên Linh mạch, xem bộ dạng hai người này, dường như không có ý tốt.
Điều khiến nàng nghi ngờ là những trận văn vây giết Đinh Hoan bố trí vậy mà không kích hoạt, lập tức nàng liền hiểu ra chuyện gì xảy ra.
Trận văn vây giết Đinh Hoan bố trí cần Tiên Linh nguyên chính là đầu hạ phẩm Tiên Linh mạch kia, Đinh Hoan lấy đi Tiên Linh mạch, trận văn vây giết này tự nhiên là không kích hoạt được.
Nàng dứt khoát đi ra động phủ tu luyện:
"Hai vị đạo hữu."
Trong hai người này, nam tử kia Huyền Tiên trung kỳ, nữ tử hẳn là Kim Tiên hậu kỳ, Ôn Tri Hi cũng không để vào mắt.
Đạo vận loang lổ trong cơ thể nàng bị Đinh Hoan tước đoạt, thực lực tăng vọt, gần đây tu luyện bên cạnh Đinh Hoan, tu vi lại trở về Huyền Tiên trung kỳ.
"Vị đạo hữu này, có phải ngươi giết tiên Trạch đại nhân?"
Nam tử trông thấy người ra là một nữ tử tuyệt mỹ, lập tức mở to hai mắt.
"Các ngươi là ai?"
Ôn Tri Hi cảm giác suy đoán của mình dường như có chút sai, hai người này trông không giống vừa hay đi tới đây.
Nữ tu kia vội vàng nói:
"Vị sư tỷ này, ta tên Phụ Song Bình, đây là sư huynh của ta Khố Đình Dực.
Chúng ta vào Ngàn Tỉ Hư Không Chiểu mấy trăm năm rồi, trước đó khi đến đầm lầy, bị tiên Trạch đại nhân bắt giữ nhốt lại.
Cách đây không lâu, cấm chế động phủ giam giữ chúng ta tự động Hội Niết, chúng ta mới thoát thân được."
Ôn Tri Hi giật mình hiểu ra, hóa ra sau khi nàng và Đinh Hoan giết Tiên Trạch Nhân Thú, rút Tiên Linh mạch. Cấm trận cầm tù hai người này mất đi khống chế của thần niệm Tiên Trạch Nhân Thú, lại không có Tiên Linh nguyên, lúc này mới Hội Niết.
Như vậy coi như là nàng và Đinh Hoan cứu được hai người này.
Ôn Tri Hi đang muốn nói chuyện thì Đinh Hoan tỉnh lại lần nữa.
Thấy Đinh Hoan tỉnh lại, Ôn Tri Hi vội vàng tiến lên đỡ lấy Đinh Hoan. Đứng bên ngoài Phụ Song Bình cùng Khố Đình Dực cũng thấy rõ tình cảnh trong nhà đá, thân thể Đinh Hoan suy yếu, dường như không sống được bao lâu nữa.
"Tri Hi, Tiên Trạch Nhân Thú tiền bối vẫn còn chứ?"
Đinh Hoan gắng gượng nói một câu, liền không nói tiếp được nữa.
Lúc này, Đinh Hoan có thể duy trì tỉnh táo coi như là không tệ.
Mặc dù giọng Đinh Hoan rất nhỏ, Khố Đình Dực và Phụ Song Bình ở ngoài lại nghe rõ ràng. Bọn họ mới hiểu, thì ra có người giết Tiên Trạch thú nhân, điều này mới khiến bọn họ giữ được mạng sống.
Nghe thấy không phải Ôn Tri Hi giết Tiên Trạch Nhân Thú, Phụ Song Bình và Khố Đình Dực mới thở phào nhẹ nhõm.
"Vị sư tỷ này, xin hỏi có cần chúng ta giúp không?"
Phụ Song Bình lại hỏi một câu.
Ôn Tri Hi đi tới, thần thái bình tĩnh nói:
"Đa tạ hai vị đạo hữu, ta và đại ca không cần hai vị hỗ trợ, hai vị cứ đi đi."
Ánh mắt Khố Đình Dực dừng lại trên mặt Ôn Tri Hi, trong lòng kinh ngạc không thôi, sao lại có mỹ nữ như vậy?
Đừng nói ở Ngàn Tỉ Hư Không Chiểu, cho dù là ở tiên lục, loại nữ nhân này hắn cũng không thể bỏ qua.
Hắn hít một hơi, cũng làm lễ một cái:
"Vị sư muội này, chi bằng chúng ta đi chung đi. Ngàn Tỉ Hư Không Chiểu này thật không đơn giản, nếu như một người đi vào trong này, nguy hiểm vô cùng."
Ôn Tri Hi không chút do dự định cự tuyệt, thì nghe Đinh Hoan nói ra:
"Tri Hi, hay là đi cùng bọn họ đi."
Ôn Tri Hi ngẩn ra, Đinh Hoan đây là có ý gì?
Nàng không sợ hai người kia, bản thân Đinh Hoan lại trúng loại kịch độc đáng sợ như hư vô độc Mộc tiễn, đi cùng đối phương, hiển nhiên là cực kỳ nguy hiểm.
Ôn Tri Hi lập tức nghĩ đến, từ khi quen biết Đinh Hoan đến nay, Đinh Hoan làm việc cực kỳ vững vàng, sẽ không tùy tiện suy nghĩ xấu.
Trước đó Đinh Hoan cố ý nói Tiên Trạch Nhân Thú bị một cường giả giết, chỉ sợ là lo lắng người ta không mang bọn họ đi cùng.
Nghĩ đến đây, nàng cũng cười:
"Được, nếu hai vị đạo hữu mời, ta và đại ca đi cùng các ngươi, chờ một lát."
Ôn Tri Hi đi vào phòng đá, nhìn Đinh Hoan nói:
"Đinh đại ca, ta cõng ngươi đi."
Đinh Hoan áy náy cười:
"Xin lỗi a, làm phiền ngươi một chút."
Không phải hắn nhất định phải đi cùng một nam một nữ này.
Là vì vừa rồi hắn đã tính toán, hai người này có xác suất rất lớn biết cách đi qua Ngàn Tỉ Hư Không Chiểu.
Nếu bỏ lỡ hai người kia, dù hắn và Ôn Tri Hi có thể ra khỏi Ngàn Tỉ Hư Không Chiểu, cũng không biết cần bao nhiêu năm.
Nằm trên lưng Ôn Tri Hi, hương thơm nhàn nhạt truyền đến, Đinh Hoan dù Tiên Nguyên bị giam cầm, thức hải còn bị ăn mòn, vẫn khiến hắn có chút khó tự kiềm chế.
Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể Đinh Hoan tăng lên, mặt Ôn Tri Hi hơi đỏ lên, lập tức lại trở lại bình thường.
Đã cùng Đinh Hoan trải qua không ít chuyện, cái này không có gì phải xấu hổ, lập tức cõng Đinh Hoan ra khỏi hang đá.
"Vị tiền bối giết Tiên Trạch Nhân Thú kia đi đâu rồi?"
Khố Đình Dực nhịn không được hỏi.
Không đợi Ôn Tri Hi trả lời, Đinh Hoan đã thở dài:
"Tiên Trạch đại nhân kia cực kỳ gian xảo, thấy không phải đối thủ của vị tiền bối kia, liền lấy một tảng đá lớn ở đây bỏ chạy.
Vị tiền bối kia đương nhiên sẽ không bỏ qua, cũng đuổi theo. Ta và Tri Hi vẫn luôn ở đây chờ, chỉ là đợi nửa năm cũng không thấy tiền bối kia trở về, ta đoán chừng ông ấy sẽ không trở lại nữa."
"Vị tiền bối kia có lấy đi vật gì khác không?"
Khố Đình Dực mau hỏi.
Ôn Tri Hi đáp:
"Ở đây còn có một Tiên Linh mạch, tiền bối kia cũng rút đi."
Nghe Tiên Linh mạch quả nhiên bị rút đi, vẻ thất vọng trong mắt Khố Đình Dực đều không thèm che giấu.
Đinh Hoan lại kịp thời lên tiếng:
"Trước khi đi vị tiền bối kia cho chúng ta mấy chục vạn Tiên tinh, bảo chúng ta chăm chỉ tu luyện."
Hắn không thể để hai người kia lẳng lặng rời đi, cho nên phải cho hai người hơi mong nhớ.
Nếu không phải Ôn Tri Hi nói Tiên Linh mạch bị rút đi, Đinh Hoan tuyệt đối sẽ nói Tiên Linh mạch ở trên người mình.
Quả nhiên, nghe Đinh Hoan nói trên người bọn họ có mấy chục vạn Tiên tinh, mắt Khố Đình Dực lại sáng lên.
"Sư huynh, ta còn chưa biết sư huynh và vị sư tỷ này xưng hô thế nào?"
Phụ Song Bình nhìn Đinh Hoan với ánh mắt long lanh, ngữ khí mang theo kiều mị.
Không đợi Đinh Hoan nói, Ôn Tri Hi đã mỉm cười nói:
"Ta là Ôn Tri Hi, đây là Đinh Hoan đại ca."
"Các ngươi cũng từ Kỳ Cực đại lục tới sao?"
Phụ Song Bình cười tủm tỉm tiếp tục hỏi.
Ôn Tri Hi lắc đầu:
"Không phải, chúng ta đến từ Tiên Vực thứ năm."
Mắt Đinh Hoan hơi co lại, Phụ Song Bình nói Kỳ Cực đại lục hắn từng nghe qua.
Kỳ Cực đại lục không phải là Tiên Vực, mà là một đại lục tu chân bình thường.
Vẫn là ở kiếp trước, khi hắn cầu sống ở Trường Dịch đại lục, nghe người ta kể có một đại lục tu tiên chân chính, đại lục đó nguyên khí thiên địa dồi dào, thiên quy hoàn thiện.
Nói tóm lại chính là một nơi cực kỳ thích hợp để tu luyện.
Chỉ là người bình thường căn bản không muốn đến Kỳ Cực đại lục, nó giống như giấc mơ không có thật.
Lúc đó trong mắt bọn họ đó đều là truyền thuyết, không có ai cho là thật, sự thật thì hắn cũng không coi là thật. Không ngờ đại lục này lại thực sự tồn tại.
"Phụ đạo hữu, Kỳ Cực đại lục có xa nơi này không?"
Đinh Hoan mở miệng hỏi.
Phụ Song Bình đang muốn trả lời thì một đám đen nghịt xuất hiện dưới tầm mắt mọi người.
"Là tiên yêu mã cấp một, mau trốn..."
Sắc mặt Khố Đình Dực cũng thay đổi.
Ở đầm lầy này, yêu mã là một trong những thứ đáng sợ nhất.
Tiên yêu mã thấp hơn cấp một thì còn tốt, vì chúng không biết bay.
Một khi tu vi đạt đến cấp độ tiên yêu mã cấp một, vậy chúng sẽ mọc cánh.
Tiên yêu mã có cánh bay lên trên bầu trời đầm lầy này cực kỳ nhanh.
Chúng có khả năng né không gian sai vị qua cảm giác, có thể trong thời gian ngắn nhất bao vây tu sĩ.
Một khi tu sĩ bị vô vàn tiên yêu mã vây quanh, về cơ bản đó là một con đường chết.
Nhiều tiên yêu mã lao vào như vậy, đủ để nghĩ ra sẽ đáng sợ như thế nào.
Không muốn nói hút máu, trên người hết thảy đồ vật đều sẽ bị thôn phệ không còn một mảnh, mà lại là buồn nôn nhất một loại kiểu chết.
"Tri Hi, chỉ cần đi theo hai người kia là được."
Đinh Hoan nói ra.
Ôn Tri Hi biết Đinh Hoan muốn đi theo hai người kia, lại cố ý tiết lộ trên người có đồ tốt, khẳng định là có mục đích.
Không cần Đinh Hoan nhắc nhở, nàng cũng là đi sát đằng sau lấy Khố Đình Dực cùng Phụ Song Bình hai người.
Không thể không nói hai người này tại đây bên trong kinh nghiệm cực kỳ phong phú, bọn hắn thất chuyển bát chuyển, rất nhanh liền đem một đám tiên yêu mã ZT.
"Ôn đạo hữu tốt thân pháp."
Khố Đình Dực trông thấy Ôn Tri Hi cõng Đinh Hoan, vậy mà có thể như thế nhẹ nhõm liền theo bọn hắn trốn tới, nhịn không được khen.
Hắn nói chuyện thời điểm, trong lòng nghĩ đến, như thế nào đem Ôn Tri Hi độn pháp thu vào trong tay tới.
Ôn Tri Hi mỉm cười:
"Khố đạo hữu cùng Phụ đạo hữu thân pháp cũng không tệ, ta toàn lực mới có thể miễn cưỡng đi theo các ngươi, kém chút liền bị tiên yêu mã vây quanh."
Khố Đình Dực nghe không hiểu Ôn Tri Hi có phải hay không tại mỉa mai bọn hắn, bất quá vừa rồi hắn tại thời điểm chạy trốn, đích thật là nghĩ biện pháp muốn đem Ôn Tri Hi vòng vào tiên yêu mã trong đám.
Làm sao Ôn Tri Hi theo bọn hắn thật chặt, hắn không thể thành công.
"Ôn đạo hữu, căn cứ kinh nghiệm của chúng ta, tiên yêu mã xuất động về sau, sẽ xuất hiện đầm lầy tịch. Này vô cùng nguy hiểm, chúng ta nhất định phải xoay người lần nữa đi theo những cái kia tiên yêu mã đi qua phương hướng trốn."
Khố Đình Dực mặt hiện lên nghiêm mặt.
Ôn Tri Hi sững sờ, đây là để bọn hắn quay trở lại truy tiên yêu mã? Mới vừa từ tiên yêu mã trong đám trốn tới, lại đưa trở về?
Bạn cần đăng nhập để bình luận