Thần Thoại Chi Hậu

Chương 587: Ngũ hành thế giới sụp đổ

Đinh Hoan cũng có thể cảm nhận rõ ràng sự biến đổi trong thế giới Chân Linh của mình, lúc này, thế giới Chân Linh lớn gần gấp đôi so với thời điểm vừa mới có được.
Ngoài ra, ở rìa thế giới Chân Linh, xuất hiện thêm từng vòng từng vòng không gian Hắc Ám.
Đinh Hoan biết, đây là do thế giới Chân Linh mở rộng quá nhanh tạo thành, giống như khu vực không gian mà hắn đang ở.
Khu vực không gian này có rìa bao quanh toàn là bóng tối.
Chắc chắn chủ nhân đã thu hoạch được thế giới này, lại có thêm cơ duyên khác, sau đó thế giới nhanh chóng mở rộng.
Chỉ là, không hiểu vì sao chủ nhân của thế giới này lại mất đi ý thức, dẫn đến tình huống này.
Nếu không thì, không gian Hắc Ám kia đã sớm bị chủ nhân luyện hóa.
Không có chuyện khu vực Hắc Ám vẫn tồn tại mà không thuộc về ai cả.
Trừ phi đó là thế giới Hỗn Độn, nhưng rõ ràng thứ hắn lấy được từ tay Bằng Huyết Sơn chỉ là một thế giới Chân Linh, không thể nào là thế giới Hỗn Độn được.
Thế giới Chân Linh của hắn sau khi hấp thụ đủ nguyên tố ngũ hành, rất có thể sẽ thăng cấp thành thế giới ngũ hành.
Mười ngày trôi qua rất nhanh, Đinh Hoan thậm chí có thể cảm nhận được vết nứt xuất hiện ở Giới Vực của khu vực không gian này, sự sụp đổ có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Chắc là sắp rồi, Đinh Hoan đoán chừng dù khu vực không gian này không sụp đổ, bị hắn biến thành thế này, thì một thương của hắn cũng có thể oanh phá được.
Khi Đinh Hoan chuẩn bị dừng tay không công kích cưỡng ép nữa, đột nhiên hắn cảm nhận được một luồng khí tức sinh cơ mạnh mẽ.
Rõ ràng là khí tức ngũ hành của một phương thế giới này đều bị hắn hút cạn, hết lần này đến lần khác bây giờ lại xuất hiện sinh cơ nồng đậm, điều này không hợp lẽ thường?
Đinh Hoan càng tăng nhanh tốc độ tước đoạt, đồng thời thần niệm quét ra ngoài.
Lần này hắn thấy rõ ràng, bên trong thật sự còn có một không gian mà hắn chưa từng đặt chân đến.
Quy tắc Đại Đạo của không gian này độc lập, luồng khí tức sinh cơ nồng đậm kia chính là từ không gian này thẩm thấu ra.
Đinh Hoan vừa tước đoạt khí tức ngũ hành, thần niệm lại không chút do dự đánh vào cấm chế Đại Đạo của không gian này.
Một thế giới mất đi nguyên tố ngũ hành, giống như một căn nhà không có nền móng, không có chút gân cốt nào.
Thần niệm của Đinh Hoan đánh vào cấm chế này, chỉ cần nhẹ nhàng đã xé mở được không gian này.
Đinh Hoan cuối cùng phát hiện vì sao thế giới không gian ngũ hành hắn đang ở đến bây giờ vẫn chưa sụp đổ, bởi vì ở đó có một cây đại thụ.
Cây đại thụ có vẻ hơi khô héo, và dưới gốc cây lớn này, một thanh niên đang nhăn mày nằm bất động.
Mặt của thanh niên vàng như giấy, đạo vận trên người không hiển lộ, sinh cơ gần như hoàn toàn nhờ vào cây đại thụ này tưới nhuần.
Đinh Hoan đứng dậy, một bước liền tới bên cạnh cây đại thụ.
Hơn trăm trận văn bao bọc lấy không gian của cây đại thụ, lập tức trận dịch chuyển tiên khởi động, hắn mạnh mẽ đưa cây đại thụ này vào thế giới của mình.
Gần như cùng lúc Đinh Hoan cuộn đi cây đại thụ, thanh niên há miệng phun ra từng mũi tên máu, nhưng không có chút dấu hiệu tỉnh lại nào.
Ầm ầm ầm!
Từng đợt tiếng nổ vang vọng truyền đến, toàn bộ thế giới bắt đầu tan vỡ.
Thần niệm của Đinh Hoan quét đến thấy những tu sĩ được nuôi dưỡng kia đang điên cuồng bảo vệ bản thân, theo những mảnh vỡ đang sụp đổ mà bỏ chạy.
Một thế giới ngũ hành sụp đổ, những người tu vi yếu hơn sẽ bị xé nát thân thể.
Hơn ngàn tu sĩ bị nuôi dưỡng kia sau khi thoát thân đều bị vòng xoáy sụp đổ của thế giới cuốn đi.
Đinh Hoan đang định thu hồi thần niệm thì đột nhiên cảm nhận được một luồng khí tức của tiên thiên bảo vật.
Nó giống như một viên hạt châu.
Đây tuyệt đối là đồ tốt.
Chỉ là Đinh Hoan cũng không dám đuổi theo, thế giới ngũ hành đã hoàn toàn sụp đổ, nơi hắn đang ở là không gian của thanh niên kia.
Tạm thời ở lại nơi này thì không sao, nhưng một khi lao ra khỏi không gian này, e là hắn cũng sẽ bị cuốn đi.
Thần niệm của Đinh Hoan lần theo hạt châu tiên thiên khí tức, chỉ có thể trơ mắt nhìn viên hạt châu kia bị cuốn vào bên trong vòng xoáy vũ trụ, sau đó biến mất không thấy đâu.
Haiz, đáng tiếc thật, xem ra bản thân không có duyên với hạt châu này.
Vì mất đi một kiện tiên thiên bảo vật, trong lòng Đinh Hoan khó chịu.
Hắn tế ra một thanh trường đao, một đao chém vào mi tâm thanh niên.
Hắn cảm nhận được trên người thanh niên này có hơi thở khí vận của đại thế giới Bàn Cổ.
Có thể khẳng định, chính gã này đã tước đoạt, rút cạn khí vận của một giới của đại thế giới Bàn Cổ để chữa thương.
Đinh Hoan sao có thể bỏ qua cái loại này?
"Phụt!"
Một đạo huyết quang nổ tung.
Đinh Hoan kinh hãi nhìn thanh trường đao trong tay.
Thanh trường đao của hắn sau khi chém vào mi tâm thanh niên lại bị xương cốt của đối phương kẹp lại, lần này không thể bổ đầu của đối phương ra.
Xương gì vậy, một đao của hắn cũng không bổ được sao?
"Ngươi..."
Bị Đinh Hoan bổ một đao vào xương cốt, thanh niên này thế mà giật mình ngồi dậy.
Nghe đối phương còn thốt lên một chữ ‘Ngươi’, Đinh Hoan còn dám chần chừ, trường đao trong tay lần nữa cuộn lên một màng đao.
Phụt! Rắc!
Lần này cuối cùng cũng bổ được đầu đối phương ra, thanh niên vừa mới nói một chữ còn chưa mở mắt đã ngã xuống.
Đinh Hoan ném một mồi lửa lên người tên kia, ngọn lửa Thái Hư rất nhanh đốt người đó chỉ còn bộ xương.
Thân thể mạnh thật.
Đinh Hoan âm thầm kinh hãi.
Độ cứng của cơ thể này so với cơ thể của hắn mạnh gấp trăm ngàn lần a.
Không đúng, tại sao trên người tên này lại không có thứ gì?
Đinh Hoan rõ ràng lúc nãy ở trong thế giới ngũ hành đang sụp đổ kia hắn cũng không tìm được bảo vật đáng giá, thứ đáng giá duy nhất chính là hạt châu tiên thiên kia, nhưng hắn không lấy được.
Bây giờ trên người thanh niên này cũng không có chiếc nhẫn hay thế giới Chân Linh gì.
Chẳng lẽ một cường giả như vậy thật sự không có đồ tốt?
Cũng may hắn còn có một cây đại thụ, sinh cơ của cây đại thụ đó rất lớn, có thể kéo dài sinh mạng của thanh niên này, nhìn là biết không phải là đồ phàm rồi.
Nhìn bộ xương vẫn trôi nổi trong hư không, Đinh Hoan luôn cảm thấy để lại cũng không phải chuyện tốt lành gì.
Thực lực Tiên Đế tầng bảy của hắn lại không có khả năng trực tiếp hủy bộ xương này.
Thần niệm của Đinh Hoan một lần nữa rơi vào vòng xoáy vũ trụ to lớn kia, lúc nãy viên hạt châu tiên thiên kia đã vọt vào trong vòng xoáy này.
Đinh Hoan thử dùng thần niệm thẩm thấu vào vòng xoáy vũ trụ kia, thần niệm trong nháy mắt đã bị cắn giết sạch.
Đinh Hoan bắt lấy bộ xương không bị lửa Thái Hư đốt cháy xong, rơi bên ngoài vòng xoáy vũ trụ rồi ném bộ xương trong tay vào đó.
Hắn mơ hồ cảm thấy bộ xương này sẽ mang đến tai họa cho mình, nhưng hắn không dám để bên người, để bên người e là càng nguy hiểm.
Cho dù có gây ra tai họa gì, Đinh Hoan cũng sẽ không hối hận vì đã giết thanh niên này.
Ngay cả khi hắn không giết đối phương, thì một khi tên này sống lại cũng sẽ không bỏ qua hắn.
Bây giờ, việc quan trọng nhất đối với hắn là phải tranh thủ thời gian trở về bán thần Tinh Lục, sau đó tìm cách phi thăng đến giới diện quy tắc cao hơn, rồi hãy nghĩ đến việc nâng cao tu vi.
Thần niệm quét đến nơi xa trong hư không, ngoại trừ vòng xoáy vũ trụ đó ra, còn có mười mấy tu sĩ đang điên cuồng bỏ chạy.
Những tu sĩ này đều là những người trước đó bị nuôi dưỡng trong thế giới ngũ hành, bây giờ thế giới ngũ hành sụp đổ vì hắn rút khí tức ngũ hành.
Những người này được tự do nên đang điên cuồng chạy trốn.
Đinh Hoan lấy ra bàn định vị hư không có được từ tay Hành Loan Nhi.
Điều làm Đinh Hoan vui mừng chính là bàn định vị hư không lại có tin tức.
Hắn thấy được Nguyệt Hành Thiên.
Xem ra hắn có duyên lớn với Nguyệt Hành Thiên, mà như vậy còn có thể vào được Nguyệt Hành Thiên.
Ước chừng thế giới ngũ hành bị hắn hủy đi đã từng đi vào vòng xoáy vũ trụ, thậm chí không chỉ một vòng xoáy.
Đinh Hoan hóa trang thành một tu sĩ lang thang hư không bình thường, sau đó khống chế một chiếc cực phẩm tiên khí nhanh chóng đuổi kịp một gã đang chạy trốn.
Tên này trông cũng giống một bộ xương khô, cả người trên dưới không có mấy cân thịt, thực sự quá gầy gò rồi.
Gương mặt gầy guộc như một cái đầu lâu, khí tức uể oải không tả nổi.
Đen sì, nhìn là biết do làm công việc khai mỏ lâu ngày mà ra.
"Đạo hữu..."
Nhìn thấy Đinh Hoan chặn mình bằng cực phẩm tiên khí, ánh mắt nam tử gầy gò này sáng lên, nhưng lập tức cảm nhận được sự áp chế lĩnh vực mạnh mẽ, gã tranh thủ thời gian thu hồi suy nghĩ trong lòng mà lên tiếng.
"Ta vừa mới thấy một thế giới sụp đổ, có hơn một nghìn người các ngươi lao ra, vì sao giờ chỉ còn có mấy chục người vậy?"
Đinh Hoan nói thẳng hắn đã thấy thế giới ngũ hành bị hủy.
"Chúng ta..."
Nam tử gầy gò không dám nói tiếp.
Đinh Hoan xòe tay ra, một cây trường thương liền xuất hiện trong tay hắn.
Sát ý từ trường thương trong nháy mắt khóa chặt tên nam tử gầy gò này:
"Ngươi hẳn phải biết, ta nhìn thấy hết, nếu như ta không đoán sai, các ngươi hẳn là bị người nuôi dưỡng phải không?
Ngươi tốt nhất trả lời ta, nếu làm ta hài lòng, ta sẽ cho ngươi một chiếc nhẫn, bên trong có một vài vật mà ngươi cần, bao gồm pháp bảo phi hành, nếu không ngươi sẽ chết ngay bây giờ."
"Đạo hữu cứ hỏi."
Nam tử gầy gò nhanh chóng đáp.
Vừa rồi hắn đã nghĩ thông suốt.
Nếu như thế giới ngũ hành kia không sụp đổ, thì hắn cũng sẽ một chữ ‘chết’. Bây giờ nói không chừng còn có thể tìm một nơi sống sót.
"Người nuôi dưỡng các ngươi là ai?"
Đinh Hoan dùng thần niệm khóa chặt khí tức của cái tên này, nếu cái tên này dám nói dối, hắn lập tức giết, sau đó lại tìm người khác để hỏi.
"Hắn tên Khánh, đến từ Thượng Thần chỗ."
"Thượng Thần chỗ là cái gì?"
Cái tên này bị Đinh Hoan hỏi, thêm vào việc luyện mỏ thời gian dài, đầu óc cũng có chút hồ đồ, một lúc sau mới đáp:
"Thượng Thần chỗ chính là Thượng Thần chỗ, không phải chỗ mà người bình thường như chúng ta có thể đến."
"Cụ thể là tinh vực nào?"
Đinh Hoan nhắc nhở một câu.
Giống như nhân gian, Đạo Tu giới và Phi Thăng giới, đều là ba tầng Tinh Vực.
Cái Thượng Thần chỗ này, ít nhất cũng phải có tên một Tinh Vực chứ.
"Chúng ta chỉ là tầng lớp dưới cùng, làm sao biết là tinh vực nào?"
Lời của nam tử gầy yếu khiến Đinh Hoan trợn tròn mắt, ngươi dù là tầng dưới chót thì cũng đã phi thăng đi rồi chứ?
"Tu vi mạnh nhất của ngươi lúc đó là cảnh giới gì?"
Đinh Hoan cảm thấy đầu óc tên này dường như vẫn chưa tỉnh táo lại.
"Dục Thần cảnh."
"Trả lời ta câu hỏi đầu tiên, lúc trước ta thấy các ngươi có hơn một nghìn người, sao có thể lúc chạy trốn trong hư không chỉ còn vài chục người?"
"Vì bọn họ đã dung hợp thần cách, ở giới diện cấp thấp này, bị quy tắc thiên địa áp chế, thân thể tan vỡ mà chết."
Thần cách? Đinh Hoan nhíu mày:
"Thần cách là cái gì?"
Nam tử gầy yếu vô cùng không muốn trả lời loại câu hỏi ngu ngốc này của Đinh Hoan, nhưng mạng nhỏ của hắn hiện tại nằm trong tay đối phương.
"Chỉ khi có được thần cách, mới có thể tiếp tục tấn cấp, nếu không sẽ vĩnh viễn bị kẹt ở Dục Thần cảnh."
"Làm sao để có được thần cách?"
Nam tử gầy yếu rất muốn khinh bỉ tên ngu ngốc này một trận, hắn nếu biết cách có được thần cách, thì còn dừng lại ở Dục Thần cảnh sao?
Đinh Hoan vừa nhìn đã biết mình hỏi không đúng, hắn lấy ra một chiếc nhẫn ném cho đối phương nói:
"Cầm đi đi."
Nam tử gầy yếu kích động chụp lấy chiếc nhẫn, vội vàng cảm tạ rồi bỏ chạy.
Đinh Hoan không hỏi cái tên này làm sao để quay về Thượng Thần chỗ, hắn chắc chắn đối phương không biết...
Bạn cần đăng nhập để bình luận