Thần Thoại Chi Hậu

Chương 494: Tên gọi trụ

Đây là con bọ hung Tả Sơn Y? Chuyện này sao có thể xảy ra?
Hắn theo Địa Cầu đi vào thế giới Bàn Cổ rộng lớn này, trên đường đi đã bao lần cận kề cái chết? Trong lúc đó còn phải có đủ vận may, lúc này mới có thể đặt chân đến nơi đây.
Bọ hung có xảo trá thế nào đi nữa, thì cũng chẳng liên quan gì đến việc cùng đi vào thế giới Bàn Cổ này. Đây là vô vàn cơ duyên hợp lại mà thành, thiếu một thứ cũng không thể được mới làm được, con bọ hung làm sao mà có thể?
Đinh Hoan nghĩ tới đây, bắt đầu thi triển thần thông quay ngược thời gian trong Thiên Cương đạo thuật, đảo ngược càn khôn thời gian.
Rất nhanh một hình ảnh rõ ràng hiện ra trước mắt Đinh Hoan.
Một nam tử gầy gò cầm một viên hạt châu đỏ rực độn thổ xuất hiện tại đây, người đó không phải bọ hung Tả Sơn Y thì còn ai nữa?
Đinh Hoan âm thầm chấn động, con bọ hung này quả thực là âm hồn bất tán, hơn nữa còn rất tàn nhẫn.
Lúc trước, mấy người từ đại lục Trán Thần ra đi, ngoại trừ Kỳ Tâm Nguyệt được hắn cứu, chỉ có Tả Sơn Y này tự mình dựa vào năng lực của mình trốn khỏi Địa Cầu.
Mới chỉ bao nhiêu năm trôi qua? Tên này không những thoát khỏi Địa Cầu, còn đi tới thế giới Bàn Cổ.
Không cần phải nói, tên này đã tìm được Thần tộc, đồng thời đặt chân ở Thần tộc.
Tên Tả Sơn Y này rõ ràng không phải là người Thần tộc, vậy làm sao mà trụ lại được ở Thần tộc? Hay là Tả Sơn Y cũng là Thần tộc?
Trong hình ảnh, Tả Sơn Y khi nhìn thấy ao hỏa tủy ức năm, trong mắt toàn là sự kinh hỉ cực độ.
Nhưng hắn lại có thể nhịn được việc phóng tới ao hỏa tủy ức năm, mà là thu hồi Hỏa Nguyên châu, bắt đầu cẩn thận bố trí trận kỳ.
Nhìn cách bố trí trận đạo của tên này, liền biết trình độ trận pháp đã đạt đến cấp sáu Tiên trận đại sư.
Lợi hại thật, Đinh Hoan cũng không khỏi thán phục.
Không chỉ thán phục trình độ trận đạo của tên này, mà còn thán phục tâm tính của hắn.
Nếu như lúc đó Tả Sơn Y thấy ao hỏa tủy ức năm cùng Thái Hư hỏa diễm đồng thời, liền trực tiếp lao tới ao hỏa tủy ức năm, thì ta nhất định đã biết chuyện này đầu tiên.
Nhưng mà, tên này lại cẩn thận gỡ bỏ hộ trận của ta, đồng thời thành công được một nửa, sắp tiếp cận ao hỏa tủy ức năm rồi.
Nếu như không phải ta đột nhiên muốn đến lấy Thái Hư, có lẽ đã bị tên này thành công rồi.
Tính ra thời gian mấy chục năm này, tu vi của bọ hung vậy mà đã đạt đến cảnh giới Đại La Tiên, tên này tu luyện thế nào vậy?
Còn cả viên hạt châu trong tay hắn, chẳng lẽ chính là Hỏa Nguyên châu?
Vì có Hỏa Nguyên châu, nên hắn mới tìm ra chỗ ao hỏa tủy ức năm này.
Đinh Hoan trong lòng càng cảnh giác với con bọ hung này hơn, có thể tên này đã chớp được đúng một khắc duy nhất có thể trốn khỏi Địa Cầu mà rời đi.
Chớp cơ hội này không hề sai lệch một chút thời gian nào.
Bọ hung không chết, chắc chắn là một nhân vật nguy hiểm nhất.
Đinh Hoan quyết định giải quyết xong vấn đề của mình, nhất định phải xem thử Thần tộc rốt cuộc đã bị tiêu diệt hay chưa, nếu chưa thì hắn sẽ dẫn người tới diệt thêm một lần nữa.
Tay khẽ vẫy, Thái Hư hỏa diễm rơi vào tay Đinh Hoan.
Bên ngoài ngọn lửa đã được bao bọc bởi từng vòng từng vòng màu tím nhạt, rõ ràng đã vượt qua sự tồn tại của tiên diễm cấp chín.
Sở dĩ bây giờ còn chưa thăng cấp, hẳn là có liên quan đến quy tắc thiên địa của thế giới Bàn Cổ.
Đinh Hoan mừng rỡ, quả nhiên hắn đã đúng khi giữ lại Thái Hư hỏa diễm ở nơi này.
Còn về việc suýt chút nữa bị con bọ hung kia lấy đi, ai cũng không ngờ tới được, dù sao có ai biết được loại thiên địa dị bảo như Hỏa Nguyên châu cũng đã bị người khác có được chứ?
Nhìn ao hỏa tủy ức năm, Đinh Hoan lần nữa bố trí Tiên trận dịch chuyển, thử xem có lấy đi được không.
Đáng tiếc là, dù hắn là Đại La Tiên chín tầng, trình độ trận đạo đã đạt cấp bảy Tiên trận Vương, vẫn không cách nào mang ao hỏa tủy ức năm đi được.
Đến đường cùng, Đinh Hoan chỉ có thể bố trí đủ loại hộ trận để bảo vệ ao hỏa tủy ức năm này.
Đồng thời bố trí đủ loại tiên trận kích hoạt, tiên trận giám sát, tiên trận truyền tống...
Chỉ cần con bọ hung dám quay lại nơi này để đánh cắp ao hỏa tủy ức năm, thì hắn sẽ đến tiêu diệt bọ hung bất cứ lúc nào.
Bọ hung thấy hắn tới thì bỏ chạy, chắc cũng hiểu rằng, Đại La Tiên và Đại La Tiên cũng có sự khác biệt.
Hiện tại hắn nhất định phải quay về tu luyện, bọ hung chắc chắn đã biết hắn ở thế giới Bàn Cổ, tên này thâm hiểm lắm.
Nếu như đợi đến một ngày nào đó bọ hung tu vi mạnh hơn hắn, việc đầu tiên mà bọ hung muốn làm chắc chắn là giết Đinh Hoan.
Thoát khỏi mặt đất, Đinh Hoan đầu tiên dùng một lá Truyền Tống phù đến Tiên Đình, sau đó lại điều khiển nồi sắt đi tới chỗ thần nguyên của Tiên Đình.
Sau hai mươi ngày, Đinh Hoan đứng tại chỗ thần nguyên, dọc trên đường này, nồi sắt đã bị hắn luyện hóa đến tầng cấm chế thứ một trăm lẻ sáu.
Lần này Đinh Hoan căn bản không cần phải độn thổ, kích phát một tấm không gian Truyền Tống phù, đến rìa Thần Hà.
Thần Hà vốn dĩ phẳng lặng, hiện tại hơi gợn sóng, thần niệm Đinh Hoan thẩm thấu xuống, hoàn toàn không thể chạm tới được độ sâu của nó.
Từ khi khí vận của Thần tộc bị hắn cắt đứt theo Thần Hà ở nơi này, đạo vận của Thần Hà so với trước đây cũng rõ ràng hơn không ít, hiển nhiên là khí vận đang tăng lên.
Đi vào chỗ bế quan của mình, Đinh Hoan lấy ra nồi sắt, hắn quyết định một lần luyện hóa hết nồi sắt.
Cấm chế thứ một trăm lẻ bảy chỉ tiêu tốn của Đinh Hoan một ngày.
Đại vũ trụ thuật luân chuyển theo thần niệm của Đinh Hoan đánh vào tầng cấm chế thứ một trăm lẻ tám của nồi sắt, Đinh Hoan chạm đến thiên địa cấm văn chằng chịt.
Ngoài ra, hắn còn cảm nhận được một loại khí tức đại đạo khai thiên lập địa.
Trước kia khi hắn luyện hóa phi thăng tháp, cấm văn ở tầng cấm chế thứ một trăm lẻ tám của phi thăng tháp cũng rất nhiều, nhưng so với nồi sắt, vẫn kém một trời một vực.
Rõ ràng là cái nồi sắt này không có ai luyện hóa, các cấm chế này đều chưa có ai động đến.
Ban đầu, Đinh Hoan chỉ luyện hóa cái nồi sắt này là vì luyện hóa các cấm chế mà thôi.
Vài ngày trôi qua, Đinh Hoan hoàn toàn đắm chìm trong các thiên địa cấm văn phức tạp này.
Nửa tháng trôi qua, trình độ cấm chế trận đạo của Đinh Hoan lại tăng lên một bậc, đạt đến cấp bậc Tiên trận Đế cấp tám.
Cấm chế nồi sắt vẫn chưa được luyện hóa, trình độ trận đạo của hắn vẫn tiếp tục tăng cao... Một số đạo niệm thiên địa mà Đinh Hoan chưa từng tiếp xúc, lúc này cũng bị Đinh Hoan cảm nhận được, khí tức khai thiên tích địa mà trước đó hắn đã cảm nhận không phải là ảo giác, mà là sự thật. Các quy tắc thiên địa mà hắn chưa từng tiếp xúc trước đây, khiến Đinh Hoan như lạc vào một thế giới đại đạo hoàn toàn mới.
Tiên Đế phía trên là Chuẩn Thánh, đây là hệ thống đại đạo hỗn loạn?
Sau Tiên Vương không phải là Tiên Đế?
Ở thế giới Bàn Cổ, sau Tiên Vương là Tiên Đế, là do quy tắc thiên địa còn thiếu sót?
Đinh Hoan không ngừng hấp thu đủ loại trận văn và kiến thức thiên địa cấm chế, đồng thời cũng bị sự nhận thức đại đạo mới mẻ chấn động.
Hắn nghĩ mãi không ra, sau Tiên Vương không phải Tiên Đế vậy là cái gì?
Khí tức khai thiên đạo vận vô cùng vô tận được Đinh Hoan luyện hóa, sau đó cảm nhận.
Ngay khi Đinh Hoan chạm đến cấp độ Đế của Tiên trận cấp chín, hắn liền nghe thấy một tiếng thanh minh nhẹ nhàng, lập tức một không gian rõ ràng hơn xuất hiện trước mắt hắn.
Đây là không gian thứ hai của nồi sắt?
Đinh Hoan ngây người nhìn thế giới này trước mắt, thế giới này không lớn, đường kính cũng không quá một trượng. So với không gian bên ngoài của nồi sắt thì không gian một trượng này thậm chí không được tính là không gian.
Thế mà, Đinh Hoan lại cảm nhận được một sự vĩnh hằng, một loại quy tắc đại đạo khó tả thành lời trong không gian một trượng này.
Thân hình Đinh Hoan lóe lên, hắn đã đi vào không gian một trượng này.
Dưới chân là đất bùn màu nâu, xem như một vật đặc biệt trong vùng không gian này.
Không gian bên ngoài nồi sắt thì vô cùng rộng rãi, nhưng không có đất bùn, toàn bộ đất bùn đều là do hắn di chuyển vào.
Mà nơi đây tự có đất bùn.
Đinh Hoan cúi xuống nắm một nhúm đất, một cảm giác kỳ lạ khiến mồ hôi đổ ra toàn thân, giờ phút này Đinh Hoan cảm giác thứ mình đang nắm không phải là một nắm đất, mà là một vũ trụ Hồng Hoang...
Đây là quy tắc thổ?
Đinh Hoan từng nghe đến quy tắc thổ, chính là đất sau khai thiên lập địa dung hợp cùng với khai thiên đại đạo quy tắc.
Loại đất này, chỉ một hạt bụi nhỏ thôi cũng là bảo vật vô giá.
Đinh Hoan hít một hơi thật sâu, nhìn một khoảng không gian hơn một trượng, chậm rãi nói:
"Sau này ngươi sẽ gọi là vũ trụ nồi."
Nồi sắt không còn không có tên nữa, mà đã có một cái tên vũ trụ.
Đinh Hoan cảm thấy nồi vũ trụ, chỉ có cái nồi của hắn là xứng.
Dường như cảm nhận được tên của mình, khí tức của vũ trụ nồi càng trở nên thân thiết hơn, gần như hòa làm một thể với Đinh Hoan.
Đinh Hoan từ trong vũ trụ nồi bước ra, ý niệm khẽ động, vũ trụ nồi đã sớm biến mất không thấy đâu.
Đến cả Thức hải đại đạo vũ trụ cũng không cảm nhận được sự tồn tại của vũ trụ nồi.
Chỉ có Đinh Hoan tự mình biết rõ vị trí của vũ trụ nồi hiện tại, hắn tùy thời đều có thể gọi vũ trụ nồi ra.
Dù cho lần nữa gọi ra, nó vẫn là một loại quy tắc mà mắt thường không nhìn thấy.
Thu lại vũ trụ nồi, Đinh Hoan vẫn chưa tu luyện, hắn lấy ra mộ cổ.
Lần này nhất định phải luyện hóa triệt để mộ cổ.
Bởi vì trong lòng hắn mơ hồ cảm thấy được sự bất ổn của mình là ở chỗ nào.
Bên tai hắn truyền âm, truyền âm rõ ràng như thế... Ha ha, Đạo Tổ cũng làm không được.
Bởi vì Đại Đạo của hắn là do chính hắn sáng tạo, dưới Đại Vũ Trụ thuật của hắn, bất kỳ một chút xíu biến hóa pháp tắc không gian quanh người nào cũng đừng hòng trốn khỏi cảm giác của hắn.
Nếu không phải Đạo Tổ, ai có tư cách ghé vào tai hắn truyền âm nói chuyện rõ ràng như vậy?
Chỉ có một khả năng, đó là ảo giác của hắn.
Thanh âm nhìn như từ bên ngoài truyền tới, trên thực tế căn bản không phải bên ngoài truyền đến cho hắn.
Không phải bên ngoài truyền đến cho hắn, vậy là vấn đề của bản thân hắn.
Hắn khai sáng Đại Vũ Trụ thuật, trong thức hải xây dựng Đại Đạo của chính mình, thông qua Đại Đạo lại hình thành vũ trụ.
Nếu nói trong lúc đó có tàn hồn nào xông vào thức hải và tử phủ của hắn, vậy hắn tuyệt đối không thể nào không biết.
Nếu không phải do hắn tu luyện Đại Vũ Trụ thuật về sau xảy ra vấn đề, vậy thì chính là trước khi tu luyện Đại Vũ Trụ thuật đã có vấn đề.
Đinh Hoan cẩn thận suy nghĩ một chút, nghi điểm lớn nhất chính là tấm da cuốn kia.
Tấm da cuốn kia là kiếp trước hắn nuốt vào, nhưng sau khi hắn sống lại lại mang theo toàn bộ nội dung của tấm da cuốn kia.
Có thể nói, không có tấm da cuốn này, sẽ không có Đinh Hoan ngày hôm nay, hắn cũng không khai phá ra được Đại Vũ Trụ thuật.
Quỷ dị ở chỗ này, nếu là kiến thức của mình, hết lần này đến lần khác mỗi khi cần dùng thì lại hoàn toàn không nghĩ ra.
Chỉ có dưới điều kiện nhất định mới có thể chạm đến một điểm tri thức nào đó bên trong da cuốn này.
Mà những điểm tri thức này, phần lớn đều có sự giúp đỡ to lớn trong việc nâng cao tu vi của hắn.
Cũng chính vì đoán được chỗ không ổn ở đâu, Đinh Hoan mới lập tức đi lấy Thái Hư hỏa diễm, sau đó luyện hóa nồi sắt.
Ngoài luyện hóa nồi sắt, hắn còn muốn luyện hóa mộ cổ và Sinh Tử giám.
Những bảo vật đỉnh cấp này, đều có thể tồn tại trong vũ trụ Đại Đạo thức hải của hắn.
Nếu là vũ trụ Đại Đạo trong Thức Hải bản thân hắn xảy ra vấn đề, những thứ này sẽ đều trở thành sự giúp đỡ lớn cho hắn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận