Thần Thoại Chi Hậu

Chương 674: Nhân tộc gian tế

Đạo Khư thương hội trên cơ bản đã tan rã, nhưng nghị sự điện của Đạo Khư thương hội vẫn là nơi nghị sự tốt nhất ở phố Đạo Khư.
Đạo Khư thương hội không có người làm chủ, Viễn Kình đương nhiên trở thành chủ nhân, mang theo Đinh Hoan và những người khác quang minh chính đại ngồi trong nghị sự điện của Đạo Khư thương hội.
Sau vài câu chào hỏi, Viễn Kình và những người khác tụ tập lại.
Mạc Trường Xán sốt ruột nói:
"Viễn minh chủ, chúng ta có gì cứ nói thẳng, không có gì thì ta với Đinh Hoan đi kiếm tiền."
Hắn cảm thấy Thần Vương ở nhân tộc bên này quá ít, mà lại không thể cứ hao tổn Thần Vương của nhân tộc được.
Cho nên trong lòng hắn có một ý nghĩ táo bạo, đó là cùng Đinh Hoan thương lượng một chút, hai người đến Thần tộc làm Thần Vương.
Thế giới của Hưng Thần Thần Vương bị hắn đánh sập, trong lòng hắn rất đắc ý.
Bây giờ nhất định phải tìm thêm một Thần Vương để thử sức.
Tên Tề Ích kia cũng không tệ, chỉ có điều Đinh Hoan nói tạm thời chưa động đến hắn, khiến hắn không làm gì được.
Viễn Kình cười cười:
"Mạc đạo hữu là người thoải mái, vậy ta sẽ nói thật. Hai vị có biết lần trước Thần tộc đến Đạo Khư có chuyện gì không?"
"Chắc là Thụ Tổ?"
Đinh Hoan không để ý nói ra.
"Ha ha, vẫn là Đinh đạo hữu thấy rõ, không sai, rất có khả năng liên quan đến Thụ Tổ..."
Đinh Hoan lại phóng thích lĩnh vực của mình.
Vừa nãy hắn nói đến Thụ Tổ, có một gợn sóng đạo vận hơi kỳ lạ.
Đó chính là Ô Đan tử.
Đinh Hoan biết Ô Đan tử có địch ý lớn nhất với mình, cũng là phụ tá đắc lực của Viễn Kình, nhưng Thụ Tổ là lão tổ của Thần tộc, trời sinh là kẻ thù của nhân tộc.
Theo lý thuyết, Ô Đan tử chắc chắn không phải lần đầu nghe đến Thụ Tổ, vậy có gì kỳ lạ đâu?
Lĩnh vực của Đinh Hoan dung hợp pháp tắc Vạn Vật, với tu vi hiện tại của hắn, mở rộng lĩnh vực mà không muốn cho người ở đây phát hiện thì ngay cả Viễn Kình cũng không phát hiện được.
Chỉ trong thời gian ngắn, Đinh Hoan lại thu hồi lĩnh vực.
Mặt ngoài hắn bình tĩnh, trong lòng lại dậy sóng.
Nhóm người Viễn Kình này cũng được coi là thủ lĩnh của nhân tộc đấy chứ? Sao bên trong lại hòa với một tu sĩ Thần tộc?
Đinh Hoan đã giết không biết bao nhiêu tu sĩ Thần tộc, hắn thậm chí có thể trong nháy mắt bố trí ra Lục pháp tắc giết gien nhằm vào tu sĩ Thần tộc.
Cho nên, khi lĩnh vực của hắn vừa chạm vào Ô Đan tử, hắn đã khẳng định Ô Đan tử là tu sĩ Thần tộc.
Thật có chút người không theo chủ nghĩa chủng tộc, nhưng Đinh Hoan khẳng định Ô Đan tử không phải loại người này.
Viễn Kình chắc là cũng không biết Ô Đan tử là tu sĩ Thần tộc.
Tên này ẩn giấu quá kỹ, trách sao Tù Tử Xa có chút thông tin không muốn cùng Viễn Kình chia sẻ.
Ô Đan tử bị hắn phát hiện, chắc là do quá tôn kính Thụ Tổ, đó là một sự tôn kính khắc sâu vào xương cốt.
Vừa nghe đến tên Thụ Tổ, không tự chủ được trong lòng sinh ra sự kính trọng.
"Đinh đạo hữu, chuyện của Thụ Tổ không thể coi thường, ta lo lắng một khi Thụ Tổ khôi phục thực lực thì đó chính là tai họa của nhân tộc chúng ta.
Ta biết Hoan gia là lão tổ Hợp Thần, nhưng Đinh đạo hữu có lẽ không biết Thụ Tổ mạnh đến mức nào, năm đó chết dưới tay Thụ Tổ, Hợp Thần chỉ là loại yếu kém nhất.
Ngay cả những người nhập thánh trong truyền thuyết, e là cũng rất khó đối phó Thụ Tổ thời kỳ toàn thịnh..."
Ngay lúc này, cánh cổng cấm chế bị gõ động.
Viễn Kình khẽ nhíu mày, vẫn là mở ra cấm chế nghị sự điện.
Một tu sĩ thế giới thần đi vào, cúi người nói:
"Minh chủ, bên ngoài có hai Thần Vương Thần tộc đến bái phỏng, nói muốn gặp minh chủ."
Không cần nói Viễn Kình, ngay cả Mạc Trường Xán cũng biết, lúc này người Thần tộc đến, chắc chắn là muốn vào Đạo Khư, sau đó gặp Thụ Tổ.
Mạc Trường Xán cười hắc hắc, đứng lên nói:
"Đến vừa đúng, Đinh Hoan, chúng ta mỗi người một tên, bắt lấy hai hậu duệ yêu quái này."
Đinh Hoan nhìn Mạc Trường Xán, nghiêm mặt nói:
"Trường Xán, bây giờ nhân tộc chúng ta và Thần tộc đang nghị hòa, hơn nữa còn là láng giềng hữu hảo, sao có thể cứ đánh nhau giết nhau như vậy?
Sự hữu nghị này không dễ có được, không thể tùy tiện phá hủy. Chúng ta không chỉ không thể động thủ với họ mà ngược lại còn phải tiếp đãi họ thật tốt. Nếu như họ muốn vào Đạo Khư, Viễn minh chủ cũng nên sắp xếp ổn thỏa."
Mạc Trường Xán ngớ người, Đinh Hoan này không phải bị người ta thay thế đấy chứ?
Sao lại còn ca ngợi Thần tộc thế này?
Viễn Kình cũng ngớ người, trong ấn tượng của hắn Đinh Hoan có hậu thuẫn mạnh, không thể khách khí với Thần tộc như vậy được chứ?
Hắn còn chưa kịp lên tiếng thì bên tai đã vang lên tiếng truyền âm của Đinh Hoan:
"Viễn minh chủ, ngươi bảo Ô Đan tử đi tiếp đãi Thần tộc, sau đó ngăn chặn mấy Thần Vương Thần tộc một chút thời gian, chúng ta bên này sẽ thương lượng một số việc."
Viễn Kình không biết Đinh Hoan có ý gì, nhưng đề nghị của Đinh Hoan rất hợp ý hắn, không thể lãnh đạm với Thần Vương Thần tộc:
"Ô Đan tử đạo hữu, ngươi ra tiếp đón Thần tộc một lát, nhất định không được để cho Thần Vương Thần tộc có hiềm khích. Ta bên này thương lượng xong việc thì sẽ đến ngay."
Lúc này Ô Đan tử đứng lên:
"Minh chủ yên tâm, ta biết phải làm gì."
Nhìn thấy Ô Đan tử đi ra ngoài, Đinh Hoan tiện tay đánh lên cấm chế rồi nói:
"Viễn minh chủ có biết Ô Đan tử là tu sĩ Thần tộc không?"
Ô Đan tử là tu sĩ Thần tộc?
Tuy những người trong nghị sự điện này không nhiều, nhưng tất cả đều bị lời nói của Đinh Hoan làm cho kinh ngạc.
Ô Đan tử đã bỏ rất nhiều công sức chống lại Thần tộc, rất nhiều đan dược đều do Hồng Vân Đan Đạo tông cung cấp.
Một người làm trụ cột của nhân tộc như vậy, sao có thể là tu sĩ Thần tộc?
Mạc Trường Xán lại hiểu ra, hắn khẳng định Đinh Hoan sẽ không nói nhảm, Đinh Hoan nói Ô Đan tử là tu sĩ Thần tộc thì chắc chắn là tu sĩ Thần tộc.
"Đinh đạo hữu, lời này không thể tùy tiện nói được, nó liên quan đến tương lai và đạo đồ của cả một tông môn và một Thần Vương."
Giọng của Viễn Kình rất cẩn trọng.
Đinh Hoan chậm rãi nói:
"Ta đã tiếp xúc với Thần tộc nhiều năm như vậy, ta tuyệt đối không nhìn nhầm. Ô Đan tử chính là tu sĩ Thần tộc."
Bộc Chi Giản, chủ nhân của kiếm Thần ổ, người rất ít khi nói chuyện bỗng nhiên mở miệng:
"Ta tin tưởng Đinh đạo hữu, Đinh đạo hữu chắc chắn sẽ không dùng chuyện này để vu oan cho Ô Đan tử."
Dù Viễn Kình có không tin nữa thì cũng phải dần chấp nhận sự thật này.
"Đinh đạo hữu, ý của ngươi là, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?"
Vọng Chân Hạ, tông chủ Đại Diễn Thánh Đạo tông nhìn Đinh Hoan.
Đinh Hoan cười hắc hắc:
"Ta đồng ý với đề nghị của Mạc Trường Xán, loại bỏ mấy tên này."
"Ha ha."
Mạc Trường Xán cười lớn.
Viễn Kình lắc đầu:
"Tuyệt đối không thể làm thế, nếu chúng ta loại bỏ mấy người này ở phố Đạo Khư thì Thần tộc sẽ lại phát động công kích vào nhân tộc..."
Nói xong, hắn nhìn về phía Đinh Hoan, muốn biết Hoan gia đứng sau lưng Đinh Hoan có đáng tin không.
Hoan gia?
Trong lòng Viễn Kình chợt lóe lên một ý nghĩ kỳ lạ, lẽ nào Hoan gia chính là Đinh Hoan này?
Trước đây không lâu, khi Đinh Hoan đối phó Tề Ích ở phố Đạo Khư, hình như cũng tự xưng là Hoan gia.
Nếu Hoan gia thực sự là Đinh Hoan thì hiểu lầm này lớn quá.
Tuy trong lòng nghi hoặc nhưng hắn không nói ra.
Bởi vì Đinh Hoan trước mắt cũng không phải một người dễ chọc, có thể giết Thần Vương trung kỳ, thì làm sao đơn giản được?
Nhưng Ô Đan tử tuyệt đối không thể bị giết, nếu giết Ô Đan tử thì tổn thất của hắn sẽ quá lớn.
Hắn không biết Ô Đan tử có phải là tu sĩ Thần tộc hay không, coi như là tu sĩ Thần tộc thì có lẽ Ô Đan tử đã sớm quy tâm rồi.
Đinh Hoan đang muốn nói về việc loại bỏ mấy Thần Vương Thần tộc ở Đạo Khư, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của Viễn Kình, hắn biết tên này không muốn tiếp tục mạo hiểm.
Thậm chí tên này còn có ý bảo vệ Ô Đan tử.
Quả nhiên, Viễn Kình tiếp tục nói:
"Bây giờ chúng ta vẫn chưa chắc chắn lắm về việc Ô Đan tử có phải là tu sĩ Thần tộc hay không, Đinh đạo hữu, ngươi cho ta một chút thời gian, ta sẽ điều tra.
Nếu Ô Đan tử thật sự theo phe Thần tộc, ta, Viễn Kình, dù phải liều mạng cũng sẽ giết chết hắn. Nếu Ô Đan tử không phải là tu sĩ Thần tộc thì chúng ta không thể làm chuyện khiến người thân đau lòng, kẻ thù vui vẻ được."
Mạc Trường Xán giận dữ.
Đinh Hoan lại gật đầu:
"Vẫn là Viễn minh chủ nghĩ chu đáo, vừa rồi ta đoán đúng là có hơi lỗ mãng. Cũng không vội chuyện này, đợi Viễn minh chủ điều tra rõ ràng rồi chúng ta mới quyết định cũng được.
Viễn minh chủ, ta muốn nói chuyện riêng với ngươi một lát, không biết ngươi có rảnh không?"
Viễn Kình cười ha ha rồi đứng lên:
"Sao lại khách sáo vậy, đi thôi, ở đây có một tiểu khách thất. Mọi người đợi một lát, ta nói chuyện riêng với Đinh đạo hữu rồi sẽ quay lại."
Mạc Trường Xán nghe được lời của Đinh Hoan, trong lòng cười hắc hắc.
Hắn khẳng định Đinh Hoan đã quyết định ra tay, bằng không sẽ không nói những lời này.
Cái gì mà đoán có phần lỗ mãng, cái gì mà không vội chuyện này.
Theo như những gì hắn biết về Đinh Hoan thì Đinh Hoan làm việc chưa bao giờ không vội, cũng chẳng bao giờ lỗ mãng.
Từ trước đến nay toàn là báo thù không cách đêm.
Vừa đến tiểu khách thất, Viễn Kình đã hỏi:
"Đinh đạo hữu, ta biết ngươi muốn hỏi gì, ta chắc chắn sẽ nói thật.
Ta ngược lại có một vấn đề muốn thỉnh giáo Đinh đạo hữu, Hoan gia của nhân tộc là sư phụ của Đinh đạo hữu hay là..."
Đinh Hoan lạnh lùng nói:
"Sư môn của ta, bất kể là ai đi ra ngoài đều tự xưng là Hoan gia, sao vậy, Viễn minh chủ trong lòng không thoải mái à?"
Chỉ trong chớp mắt, Đinh Hoan đã hiểu vì sao Viễn Kình lại hỏi như vậy.
Chắc chắn là do mình tự xưng Hoan gia khiến tên tiểu tử này nghi ngờ.
Mặc kệ đối phương có phát hiện hay không thì bây giờ Đinh Hoan cũng chẳng để ý.
Đừng thấy Viễn Kình là Thần Vương hậu kỳ, thậm chí là đỉnh phong thì sao chứ?
Viễn Kình cười xấu hổ:
"Sao lại thế này?"
Cũng đúng, Đinh Hoan lợi hại hơn, có thể bố trí ra được thần trận Phòng Ngự cấp bảy? Có thể bố trí ra được đại trận gần với Pháp Tắc Lục đạo?
Xem ra hắn đã nghĩ hơi nhiều rồi.
Để Đinh Hoan không có ấn tượng quá kém về mình, Viễn Kình hạ giọng:
"Đinh đạo hữu, ngươi có biết Tề Ích kia là ký danh đệ tử của ai không?"
Hắn hiểu Đinh Hoan gọi hắn đến, chính là vì hỏi thăm chuyện này.
Đinh Hoan thản nhiên nói:
"Lẽ nào sư phụ của Tề Ích còn sống?"
Viễn Kình gật đầu:
"Đúng, còn sống, mạnh phi thường. Hắn không ra mặt là vì không có liên quan đến chuyện của hắn, một khi dính líu đến hắn, hắn nhất định sẽ ra mặt.
Vả lại, Tề Ích coi như là ký danh đệ tử của hắn..."
Dừng một chút, Viễn Kình có chút thổ lộ tâm tình nói:
"Đinh đạo hữu, kỳ thực ta cũng coi như là ký danh đệ tử của vị tiền bối kia. Năm đó ta có thể đặt chân vào Thần Vương cảnh, là nhờ được vị tiền bối này chỉ bảo."
"Rốt cuộc là ai?"
Đinh Hoan cảm thấy Viễn Kình này nói chuyện lơ lửng không xác định, cách này hắn rất không thích.
"Hắn tên Thẩm Thố, ngoài ta và Tề Ích hai ký danh đệ tử này, hắn còn có một thân truyền đệ tử, tên Thương Khánh..."
Đinh Hoan cũng không để ý, Thẩm Thố là Hợp Thần thì thế nào? Đánh không lại thì hắn không thể trốn sao?
"Đinh đạo hữu, Thẩm Thố có vẻ rất thích Thương Khánh, thậm chí ngay cả thế giới ngũ hành và Không Tâm dương liễu của mình đều cho Thương Khánh..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận