Thần Thoại Chi Hậu

Chương 316: Vạn giới hư không phi thành

Già Bách Hợp đang không biết phải làm sao thì một chiếc phi thuyền từ đằng xa bay tới, nàng tranh thủ thời gian lấy mặt nạ ra đeo vào.
"Đạo hữu cũng đi đến hội đấu giá ở phi thành vạn giới hư không sao?"
Tu sĩ trên phi thuyền này hiển nhiên là người giỏi giao tiếp, từ xa đã cất tiếng chào Già Bách Hợp.
Trước khi quen biết Đinh Hoan, Già Bách Hợp xưa nay không hề nói chuyện với nam tử.
Thật sự là nàng đã chịu quá nhiều khuất nhục.
Hôm nay nàng cần phải hỏi thăm một chút về phi thành vạn giới hư không, cũng giữ phép lịch sự của tu sĩ mà đáp lời:
"Đúng vậy, đạo hữu cũng đi tham gia đấu giá hội?"
Tu sĩ kia cười ha hả:
"Đúng thế, đáng tiếc ta không có phù truyền tống của vạn giới thương thành, nếu không thì cũng không đến nỗi mất mấy tháng bay tới đây. Nghe nói lần đấu giá này do vạn giới thương thành tuyên truyền rất lâu, còn có cả tiên khí được đem ra bán."
Già Bách Hợp vội vàng hỏi:
"Đạo hữu có danh sách vật phẩm đấu giá của hội đấu giá không?"
Nàng thực ra muốn hỏi thăm đối phương xem có biết về phi thành vạn giới hư không hay không, chỉ là nếu hỏi thẳng ra thì lại lộ vẻ mình lần đầu nghe đến cái phi thành này.
Tu sĩ kia lắc đầu:
"Cái này thì không có, cách phi thành có mấy bước nữa thôi, vào trong chắc chắn có thể mua được."
Nói xong, tu sĩ này điều khiển phi thuyền đi trước về phía phi thành vạn giới hư không.
Trong lòng Già Bách Hợp có chút rối rắm.
Nàng biết, nếu bàn về giết người, chắc không mấy ai so được với nàng.
Hơn nửa năm trước, nàng còn giết chết một tu sĩ tinh cầu.
Nàng giết người vốn không cần gặp mặt ai, thậm chí không để đối phương biết, chỉ cần thả độc là xong.
Nhưng nếu bàn về cách đối nhân xử thế và giao tiếp với người khác thì nàng lại kém xa.
Có nên đi qua đó không?
Ngay lúc Già Bách Hợp đang do dự thì nàng nghe thấy tiếng động, thần niệm lập tức nhìn thấy Đinh Hoan đang gắng gượng muốn đứng dậy.
Già Bách Hợp vội vàng lao vào trong khoang thuyền đỡ Đinh Hoan dậy:
"Đinh Hoan, ngươi không sao chứ?"
Trong lòng Đinh Hoan rất cảm kích, nếu không phải Già Bách Hợp mang hắn đi thì hắn đã gặp chuyện chẳng lành trong hư không rồi.
"Đa tạ ân cứu mạng."
Đinh Hoan nói lời cảm tạ.
Bởi vì đạo vận sát phạt của Lâu Tây Hà, vết thương của hắn bị tử khí bao quanh, thực lực của hắn bây giờ gần như bằng không.
Bất quá chỉ cần hắn tỉnh lại, thêm vài ngày nữa thì hắn sẽ hồi phục.
Với hắn mà nói, chữa thương là chuyện đơn giản nhất.
Già Bách Hợp tranh thủ thời gian xua tay:
"Ngươi đã cứu ta mấy lần, còn giúp ta hóa giải đạo cơ chi độc, chút việc này của ta có đáng gì."
"Chiếc nhẫn kia lấy được không?"
Đinh Hoan muốn xem trong giới chỉ của Lâu Tây Hà có những thông tin và tâm đắc tu luyện liên quan tới cảnh giới tiên Phàm không.
Còn đồ đạc trong giới chỉ của Lâu Tây Hà, hắn không để ý lắm.
"Nhẫn gì?"
Già Bách Hợp ngẩn người.
Đinh Hoan cũng sững sờ, lập tức hiểu ra, có chút không dám tin nhìn Già Bách Hợp:
"Chẳng lẽ ngươi không lấy chiếc nhẫn kia đã chạy mất rồi? Chính là của tên tự xưng là Lâu Tây Hà kia."
Hắn nhớ trước khi bất tỉnh có gọi Già Bách Hợp một tiếng, bảo nàng chờ một chút mà.
Già Bách Hợp lắc đầu:
"Lúc đó ta còn dám dừng lại sao? Ta chỉ kịp thu lại cái trống sắt và mảnh gãy rồi chạy. Cho dù tên kia bị trọng thương, ta đoán chừng cũng không phải là đối thủ của hắn."
"Thôi đi."
Đinh Hoan thở dài trong lòng, có chút phí của thật.
Đáng tiếc, một chiếc nhẫn của tu sĩ tiên Phàm cầu.
Già Bách Hợp cuối cùng cũng hiểu ra, nàng trừng lớn mắt nhìn chằm chằm Đinh Hoan:
"Đinh tông chủ, chẳng lẽ ngươi muốn nói tên tu sĩ áo xám đó bị ngươi giết?"
Đinh Hoan im lặng nhìn Già Bách Hợp:
"Đương nhiên là bị ta giết rồi."
Trong lòng nghĩ nếu không phải bị hắn giết, thì ngươi trốn đằng trời cũng không thoát khỏi sự truy sát của đối phương đâu.
Già Bách Hợp sững sờ mất mười mấy hơi thở, sau đó mới ảo não nói:
"Ta còn tưởng hắn còn sống, không dám ở lại lâu thêm liền chạy mất.
Đừng thấy Già Bách Hợp giết nhiều người, đơn vị đều là hàng triệu.
Nhưng kinh nghiệm đánh đấm tay đôi của nàng gần như bằng không. Nàng biết nhược điểm của mình, chỉ cần đối chiến là phóng độc trước rồi tính, cái khác không quan trọng.
Cho nên sau khi cứu được Đinh Hoan, nàng căn bản không dám xem tình hình của Lâu Tây Hà. Với nàng, trốn thoát một mạng đã là may mắn lắm rồi.
"Thôi bỏ đi, tương lai nếu có đi qua, Cửu Nguyên Tinh vẫn còn một cặp linh mạch và linh thảo để thu thập. Còn nữa, sao ngươi lại đậu ở đây?"
Đinh Hoan nghi hoặc nhìn Già Bách Hợp.
Già Bách Hợp cũng biết chỉ có thể cho qua.
Đinh Hoan mạo hiểm tính mạng giết một cường giả mà trước đó bọn họ chưa từng gặp, kết quả đồ của đối phương lại không lấy được, đúng là có chút thiệt thòi.
Nàng chỉ vào phi thành hư không phía trước nói:
"Phía trước là một phi thành hư không, ta đang phân vân không biết có nên vào đó nghỉ ngơi hay không."
"Phi thành hư không?"
Đinh Hoan cũng kinh ngạc lặp lại một câu, hắn cũng là lần đầu tiên nghe thấy từ này.
Già Bách Hợp giải thích:
"Ta vừa mới nghe một người nói, phi thành vạn giới hư không này là một phi thuyền khổng lồ của Vạn Giới thương hội, hình như ở đây có tổ chức đấu giá hội.
Rất nhiều người truyền tống tới, còn có nhiều người chuyên bay lượn trong hư không mấy tháng, chỉ vì tham gia hội đấu giá này."
Đinh Hoan nhắm mắt lại bắt đầu suy tính.
Có nguy hiểm, cũng có cơ duyên.
Không thể không vào, đây là suy nghĩ của Đinh Hoan.
Bất quá khi Đinh Hoan thử suy tính xem nếu bọn họ không đi vào thì tương lai sẽ ra sao, kết quả lại thấy một màu trống rỗng, hắn liền không chút do dự nói:
"Vậy còn chần chừ gì nữa? Tranh thủ vào xem."
"Được."
Già Bách Hợp nghe thấy Đinh Hoan đồng ý đi vào, liền lập tức thúc giục phi thuyền, với tốc độ nhanh nhất đáp xuống một bệ phía ngoài phi thành vạn giới hư không.
Gần như ngay sau khi Già Bách Hợp điều khiển phi thuyền rời đi, một nam tử áo hồng đã xuất hiện ở chỗ phi thuyền của Già Bách Hợp vừa đỗ.
Hắn nhìn phi thành hư không ở đằng xa, lạnh lùng nói:
"Muốn thoát khỏi tay Vô Khuyết ta sao?"
Già Bách Hợp thu phi thuyền vào, cõng Đinh Hoan lên.
Một mùi hương nhàn nhạt bay tới, Đinh Hoan cảm thấy hơi áy náy:
"Xin lỗi nhé, ta chỉ cần ba bốn ngày là hồi phục thôi."
Già Bách Hợp không để ý nói:
"Chỉ cần ngươi không chê ta, ta cõng ngươi là điều đương nhiên."
Nói thật, trong thâm tâm Già Bách Hợp, khi đối diện với Đinh Hoan, nàng vẫn có chút tự ti.
Nếu như Đinh Hoan là người bình thường, hoặc một nam tử bình thường khác thì nàng sẽ không để ý nửa điểm.
Nhưng Đinh Hoan lại không phải người bình thường, còn cứu nàng mấy lần.
Điều này khiến nàng khi ở trước mặt Đinh Hoan cảm thấy tự ti mặc cảm, đây là nỗi tự ti ăn sâu vào xương tủy, khiến nàng không cách nào tiêu tan.
Đinh Hoan cười ha ha:
"Bách Hợp đạo hữu, nếu ngươi coi ta là bạn bè thì không cần nói những lời đó. Bạn bè của Đinh Hoan ta không nhiều, nhưng ngươi chắc chắn là một trong số đó."
"Cảm ơn."
Già Bách Hợp không biết có nghe được lời của Đinh Hoan hay không, chỉ nói một tiếng cảm ơn rồi im lặng.
"Xin hỏi, lần đầu tiên tới phi thành hư không của Vạn Giới thương hội thì cần làm thủ tục gì?"
Một cô gái trẻ tuổi bước đến cổng phi thành, tươi cười hỏi thăm.
Già Bách Hợp nghe vậy, tranh thủ đứng phía sau cẩn thận lắng nghe.
Cổng phi thành có hai người canh gác, một người trong đó vừa cười vừa nói:
"Phi thành hư không của thương hội chúng ta cứ đến một chỗ lại có những bằng hữu mới đến như cô.
Cách làm rất đơn giản, đầu tiên phải làm thẻ khách khứa của Vạn Giới thương hội bên cạnh, sau đó có thể vào thành mua đồ, ngủ lại, hoặc tham gia đấu giá hội."
"Cảm ơn."
Cô gái trẻ tuổi nói lời cảm tạ, nhanh chóng đi tới cửa sổ bên cạnh để mua thẻ khách khứa.
Già Bách Hợp cũng đi theo, mua hai thẻ khách khứa, tên lần lượt là Hoan Ca và Bách Hợp.
Vì là người mới nên những thẻ mà nàng mua được đều có màu cam.
Dựa theo giới thiệu ngắn gọn khắc trên thẻ thì có thể biết thẻ khách khứa của Vạn Giới thương hội có màu lục, lần lượt là cam lục lam tím kim.
Thẻ này có công năng rất mạnh, bên trong là một không gian lưu trữ, chủ yếu dùng để chứa linh mạch, linh thạch các thứ.
Cho dù mua đồ ở bất kỳ cửa hàng nào của Vạn Giới thương hội đều phải dùng thẻ này. Chỉ cần cất linh thạch và linh mạch của mình vào thẻ là có thể giao dịch được.
Còn về phi thành vạn giới hư không, thì chính là một đạo tu thành di động của Vạn Giới thương hội.
Những đạo tu thành di động này bình thường đều là những phi thuyền khổng lồ, loại phi thuyền này bay lượn trong hư không quanh năm.
Vì vậy còn gọi là phi thành.
Mỗi khi bay lượn một khoảng thời gian thì loại phi thành này sẽ dừng lại.
Bất kỳ tu sĩ nào ở trong vũ trụ hư không đều có thể mua đồ hoặc tham gia đấu giá ở loại phi thành này. Muốn vào loại phi thành này, chỉ cần dựa vào thẻ khách khứa là được.
Khi số tiền mà bạn tiêu dùng thẻ khách khứa đạt đến một mức nhất định thì màu sắc thẻ sẽ thay đổi.
Màu sắc của thẻ khách khứa Vạn Giới thương hội thay đổi đồng nghĩa với việc thân phận của bạn cũng thay đổi.
Thân phận theo thứ tự tăng lên lần lượt là cam, lục, lam, tím, kim.
Khi thẻ khách khứa lên đến màu lam thì đó là thẻ khách quý, có thể hưởng thụ dịch vụ truyền tống.
Loại phi thành này thường xuyên có đồ tốt đỉnh cấp được mang ra đấu giá và bán.
Cho nên một khi phi thành đứng tại hư không bên trong, chỉ cần có đồ tốt, rất nhiều người nắm giữ khách quý bài tu sĩ, đều sẽ dùng trong tay khách quý bài truyền tống tư cách, thông qua Vạn Giới thương hội truyền tống đến phi thành đi lên.
Nếu như không có màu lam khách quý bài, lại muốn tham gia đấu giá hội, vậy chỉ có thể dựa theo khách khứa bài bên trên định vị, chính mình một đường bay lượn tới.
Đừng tưởng rằng bay lượn mấy tháng tham gia một cái phi thành đấu giá hội hết sức không có lợi, sự thật căn bản cũng không phải là chuyện như vậy.
Tỉ như phi thành đấu giá hội có thần Uẩn Đan sâm đập, cái kia một chút Hư Thần cảnh tu sĩ, coi như là bay lượn một năm, cũng nguyện ý tham gia cái này đấu giá hội tới thử thời vận.
Đến mức vì sao không phải một năm trở lên? Bởi vì này loại hư không phi thành, không có khả năng tại một chỗ dừng lại vượt qua một năm trở lên.
"Các ngươi cũng là lần đầu tiên tới vạn giới hư không phi thành sao?"
Tại Già Bách Hợp đằng trước mua sắm vạn giới thương thành khách khứa bài nữ tử là một cái như quen thuộc.
Tại nhìn thấy Già Bách Hợp cõng Đinh Hoan một mực cùng ở sau lưng nàng, chủ động tiến lên đáp lời.
"Đúng vậy a, ngươi cũng vậy sao?"
Già Bách Hợp nói một câu nói nhảm.
Nữ tử kia lại nhiệt tình nói ra:
"Đúng đó, ta nghe nói lần hội đấu giá này có đồ tốt, truyền tống thêm bay lượn, mệt gần chết bốn tháng, lúc này mới kịp thời chạy tới."
Tại Già Bách Hợp trên lưng Đinh Hoan trong lòng thầm nghĩ, cái cô gái trẻ tuổi này hoàn toàn không có nửa điểm đề phòng ý thức.
Câu trả lời này chẳng khác nào nói cho người khác biết, trên người của ta có một đống Linh Nguyên, lần này cố ý tới mua đồ tốt, mà lại ta còn là một người nha...
Bạn cần đăng nhập để bình luận