Thần Thoại Chi Hậu

Chương 236: Đại công thần

Đinh Hoan khoát tay chặn lại:
"Đồ vật có không?"
Hàn Vị Thành tranh thủ thời gian lấy ra một cái túi đựng đồ đưa cho Đinh Hoan:
"Đinh tông chủ, ta giúp ngươi lấy được ba cái đoạn thạch, bốn đoạn không gian mộc, còn có một viên Hư Không Sa. Đây là tất cả những gì tông môn chúng ta có thể thu thập được."
Đinh Hoan nghe số lượng đồ vật còn nhiều hơn cả những gì hắn muốn, lại còn có một viên Hư Không Sa, lập tức mừng rỡ.
Thần niệm quét vào túi trữ vật, phát hiện bên trong đồ vật quả nhiên đúng như Hàn Vị Thành nói, thật sự có một viên Hư Không Sa, Đinh Hoan hài lòng thu hồi túi trữ vật, vỗ vai Hàn Vị Thành.
Hàn Vị Thành bị dọa sợ run cả người.
"Bao nhiêu linh thạch, ta muốn trả."
Đinh Hoan không có ý định lấy không đồ của Hàn Vị Thành.
Hàn Vị Thành vội xua tay:
"Đinh tông chủ, lần trước ngài cứu mạng ta còn chưa nói báo đáp, những thứ này ta sao dám đòi linh thạch, đây chẳng phải tát vào mặt Hàn Vị Thành ta sao."
Đinh Hoan cũng có chút kinh ngạc, tên này trước đây đâu phải kiểu người có ơn tất báo.
Còn mấy thứ này? Tên này rốt cuộc có biết giá trị Hư Không Sa không vậy?
Hắn không dài dòng, lấy ra một bình ngọc đưa cho Hàn Vị Thành nói:
"Cái này cho ngươi, còn lại coi như ta nợ ngươi một cái nhân tình, bất luận kẻ nào, cầm bình này đến Lam Tinh tông, ta có thể ra tay giúp một lần."
"Đa tạ Đinh tông chủ."
Hàn Vị Thành nói với Đinh Hoan chuyện nhờ giúp ra tay một lần hoàn toàn không để trong lòng, hắn chỉ mong Đinh Hoan cầm đồ rồi đi nhanh.
Đinh Hoan nhìn ra Hàn Vị Thành dường như rất sợ hắn, cũng không để ý, thu đồ rồi cáo từ Hàn Vị Thành.
Hắn không định đi ngay, Thiên Khí thành đâu đâu cũng có cửa hàng vật liệu, hắn cần mua chút phụ tài có thể dùng bố trí truyền tống trận.
Thấy Đinh Hoan lần này đi thật, Hàn Vị Thành mới lau mồ hôi trên trán.
Khúc Nguyệt Sơn khó chịu Đinh Hoan, vẫn chưa ra khỏi biển khơi hẻm núi đã không còn.
Ất Vạn Đao và Đàm Yến Tiểu khó chịu Đinh Hoan, cỏ trên mộ đã cao ba thước, Song Hồn tông cũng mất.
Hắn Hàn Vị Thành cái ân cứu mạng của Đinh Hoan hoàn toàn không để bụng, bảo không khó chịu Đinh Hoan thì cũng không đúng.
Hiện tại Đinh Hoan tiêu diệt Song Hồn tông xong đến chỗ Thiên Khí tông, người ngốc cũng có thể nghĩ ra Đinh Hoan muốn làm gì chứ?
Nếu không thì Đinh Hoan đến làm gì?
Nhìn xem câu đầu tiên người ta hỏi là gì, đó là nghe nói Thiên Khí tông có giao tình với Thần tộc, chẳng phải là muốn tìm cớ đấy sao?
May là hắn không để Đinh Hoan có cớ này, quyết đoán lấy những gì Đinh Hoan cần, thậm chí còn vượt mức hoàn thành.
Vậy nên Đinh Hoan mới không nói gì thêm, chỉ có thể rời đi.
Tìm cớ thì cũng phải tìm được mới thôi. Ta Hàn Vị Thành dễ dàng cho ngươi tìm cớ vậy sao, Tông chủ Thiên Khí tông cũng sẽ không coi trọng ta thế đâu.
Nhìn bình ngọc trong tay, Hàn Vị Thành tiện tay mở ra, rồi phát hiện bên trong lại có một viên Chân Tinh đan.
Có được một viên Chân Tinh đan, đương nhiên là vui rồi, với Hàn Vị Thành mà nói vui nhất vẫn là đã tiễn được Đinh Hoan người sát thần này đi.
Ngay lúc này, truyền tin châu của hắn lại sáng lên.
Hàn Vị Thành lúc này mới nhớ ra, mình đáng lẽ phải đi tham gia đại hội tông môn rồi.
Vừa rời Tiên Khí phong đã nhận được tin báo, hắn đang đánh phát cái tên sát thần Đinh Hoan này, chỉ có thể trì hoãn thông báo đại hội tông môn.
Nhưng việc này để tông chủ biết, tông chủ chắc chắn sẽ không trách hắn.
Đại điện tông môn Thiên Khí tông.
Bố Đường Đường cơ hồ đang gào thét:
"Hàn Vị Thành lừa của ta đoạn thạch, không gian mộc đã đành, còn lừa luôn cả Hư Không Sa của ta. Chuyện này nếu Tông chủ không làm chủ cho ta, thì ta còn ở lại Thiên Khí tông có ý nghĩa gì?"
Đến bây giờ, Bố Đường Đường mới biết, căn bản không hề có chuyện tông môn gặp nguy cần đoạn thạch với không gian mộc, hoàn toàn là Hàn Vị Thành lấy đó làm cớ để lừa đồ của hắn.
Tông chủ Thiên Khí tông Thiết Tân Nhất cũng rất bất đắc dĩ, cái tên Hàn Vị Thành này năng lực làm việc thì có, mà cái bản sự lừa trên gạt dưới cũng cao ghê.
Vậy mà dùng chuyện Song Hồn tông bị tiêu diệt để làm cớ, lừa gạt đồ của trưởng lão Bố Đường Đường. Đồ của Bố Đường Đường dễ lấy thế sao? Ngay cả tông chủ như hắn còn không dám tùy tiện lấy tài liệu của Bố Đường Đường, Hàn Vị Thành thật là không biết nặng nhẹ.
Không chỉ tông chủ, mà các trưởng lão khác cũng không muốn xen vào chuyện này.
Bố Đường Đường tuyệt đối không thể đắc tội, tên này chính là Luyện Khí sư duy nhất có thể luyện chế ra Cực phẩm Linh khí của Thiên Khí tông.
Đắc tội Bố Đường Đường, vậy sau này bọn họ luyện Cực phẩm Linh khí thì đi tìm ai?
Còn Hàn Vị Thành cũng không thể đắc tội, dạo gần đây Hàn Vị Thành vận khí cực tốt, hoàn thành sự vụ của Thiên Khí các.
Có thể nói đa phần các trưởng lão của Thiên Khí tông đều nhận ân huệ từ Hàn Vị Thành.
Đang lúc Bố Đường Đường hùng hổ mắng chửi thì giọng của Hàn Vị Thành vang lên ở cửa đại điện:
"Bố trưởng lão, ông phải chịu trách nhiệm với những lời mình nói, ông mắng nhiếc một trưởng lão khác đang vì tông môn hết lòng làm việc như vậy, có phù hợp không?"
Bố Đường Đường sững người, lập tức hiểu ra, là Hàn Vị Thành đã về, hắn càng lao ra khỏi chỗ ngồi tóm lấy Hàn Vị Thành:
"Họ Hàn, trả đồ cho ta!"
"Bố trưởng lão, xin ngồi về chỗ đi, đang trong lúc đại hội tông môn, có ra gì không?"
Tông chủ Thiết Tân Nhất rất bất đắc dĩ, chỉ có thể lên tiếng can thiệp.
Bố Đường Đường hừ một tiếng, có chút không cam tâm về chỗ ngồi, nhưng mắt hắn thì nhìn chằm chằm vào Hàn Vị Thành.
Dường như chỉ cần Hàn Vị Thành lơ là một chút thì sẽ lập tức biến mất không thấy.
Thiết Tân Nhất cũng nhìn Hàn Vị Thành, giọng điệu chuyển sang nghiêm túc:
"Trưởng lão Hàn, rốt cuộc là có chuyện gì?"
Hàn Vị Thành liền chắp tay:
"Tông chủ, các vị trưởng lão, ta thật không lừa gạt Bố trưởng lão. Ta tin mọi người chắc hẳn đều biết chuyện Song Hồn tông bị tiêu diệt chứ?"
Mọi người đều gật đầu, lần đại hội này có hai chuyện, một trong số đó là chuyện Song Hồn tông bị tiêu diệt.
Tông chủ Thiết Tân Nhất là muốn nhắc nhở các vị trưởng lão, không có chuyện gì thì đừng nên đi chọc vào Lam Tinh tông, đây là một tông môn điên cuồng, lại còn có một tông chủ điên cuồng.
Có thể giết được cả tông chủ Nguyên Hồn cảnh, lại có thể diệt được cả một môn phái.
Hàn Vị Thành thở dài nói:
"Ta cũng vì lo sợ Thiên Khí tông sẽ đi theo vết xe đổ của Song Hồn tông, nên mới vội đi tìm Bố trưởng lão lấy mấy thứ đó.
Hơn nữa, lúc tông chủ triệu tập đại hội, ta cũng không đến kịp."
Bao gồm cả tông chủ Thiết Tân Nhất, không ai ngắt lời Hàn Vị Thành, mọi người đều biết Hàn Vị Thành chắc chắn còn lý do.
"Kẻ tiêu diệt Song Hồn tông tên Đinh Hoan, là tông chủ Lam Tinh tông ...."
Câu này Hàn Vị Thành chưa nói ra hết, ai nấy đều đã rõ. Song Hồn tông bị tông chủ Lam Tinh tông là Đinh Hoan tiêu diệt, cả giới Đạo tu đều biết.
Nhưng lời tiếp theo của Hàn Vị Thành, khiến toàn bộ mọi người dựng hết lông tơ, sau lưng mồ hôi lạnh túa ra.
"Đinh Hoan sau khi tiêu diệt Song Hồn tông, liền đi đến Thiên Khí tông ta. Ta tại Thiên Khí thành thấy Đinh Hoan bộ dáng khí thế hùng hổ, liền biết là có chuyện không hay.
May là ta biết Đinh Hoan, tranh thủ gửi tin cho hắn, sau đó hắn tìm ta tại Thiên Khí các...."
Hàn Vị Thành vốn định nói, mình chủ động ra mặt cản Đinh Hoan. Nhưng nghĩ đến việc chưởng quỹ biết chuyện này, nên tạm đổi thành đã gửi tin cho hắn.
"Hàn trưởng lão, Thiên Khí tông ta hình như không đắc tội gì với Đinh Hoan...."
Một trưởng lão không nhịn được đứng lên, ngữ khí đều có chút không thích hợp.
Thực sự là hung danh của Đinh Hoan quá lớn.
Hàn Vị Thành thở dài nói:
"Chuyện này cũng trách ta, lúc trước Đinh Hoan xem như đã cứu mạng ta, sau đó hắn muốn phương pháp luyện khí và bí thuật của Thiên Khí tông ta, ta không chịu cho hắn, vì vậy kết oán ...."
Hàn Vị Thành đây là bịa chuyện, hắn căn bản chỉ là sợ chết, nên mới nói bừa một cái cớ.
Nếu Đinh Hoan thực sự muốn bí thuật luyện khí của Thiên Khí tông, hắn không hề do dự mà giao cho Đinh Hoan tất cả thủ đoạn luyện khí hắn nắm trong tay.
Nhưng hắn lại cho rằng Đinh Hoan không để ý gì đến phương pháp luyện khí của Luyện Khí tông.
Hắn không ngờ rằng, trước đây Đinh Hoan tiếp cận hắn, thật sự là vì kiến thức nền tảng về luyện khí, và cũng tiện thể giao hảo một chút với hắn.
Tên này luôn hay lấy bụng ta suy bụng người, lòng dạ thật sự quá nhỏ mọn.
"Ai dà, Hàn trưởng lão à, lúc ấy đưa cho hắn chút thủ pháp luyện khí thì đã sao. Cũng được, Thiên Khí tông có được các ngươi một lòng vì tông môn, chúng ta mới có thể thịnh vượng."
Thiết Tân Nhất thở dài, chủ động lên tiếng.
"Hàn trưởng lão, cái tên Đinh Hoan ... tông chủ Đinh đang ở đâu?"
Vị trưởng lão trước đó vừa nói quan tâm rõ ràng không phải là chuyện Hàn Vị Thành giữ gìn bí mật cho tông môn, mà quan tâm Đinh Hoan liệu có tiếp tục động thủ với Thiên Khí tông hay không.
Hàn Vị Thành xoa trán, dù không có mồ hôi:
"Ta hẹn Đinh tông chủ tại Thiên Khí các, vừa thấy ta, Đinh tông chủ liền hỏi chúng ta có cấu kết với Thần tộc không, ta sợ đến toát mồ hôi lạnh, vội phủ nhận ngay.
Thấy ta phủ nhận thì Đinh tông chủ liền đi, ta đâu dám để hắn đi, hắn đi rất có thể đến Thiên Khí tông ta diệt môn a."
Cho nên ta vội vàng gửi tin cho hắn, hỏi hắn cần pháp bảo gì, có cái gì ta Hàn Vị Thành có thể giúp một tay không.
Cũng may, vị Đinh tông chủ kia có lẽ còn nhớ chút tình cảm trước đây xem như có quen biết, quay lại hỏi ta cần mấy loại tài liệu.
Mấy thứ kia quả thực là tài liệu cực kỳ khó kiếm, ta đâu thể để hắn tìm cớ lần nữa, bèn tranh thủ thời gian đến chỗ trưởng lão Bố lấy tài liệu....
"Sau khi hắn nhận được tài liệu, không nói gì thêm sao?"
Thiết Tân lại hỏi.
Hàn Vị Thành nhẹ nhõm thở ra:
"Cũng may, sau khi hắn cầm tài liệu thì thái độ với ta có vẻ rất tán thưởng, còn cho ta một viên Chân Tinh đan.
Đồng thời còn nói với ta, sau này nếu có chuyện gì cần hắn giúp thì có thể cầm bình ngọc tìm hắn."
Thiết Tân đập bàn một cái.
"Trưởng lão Hàn, chuyện này ngươi làm đúng, nếu không nhờ ngươi, Thiên Khí tông ta, bây giờ có lẽ đã sớm theo chân Song Hồn tông rồi."
"Trời ạ, trưởng lão Hàn, sao ngươi có thể để Đinh tông chủ đi theo ngươi đến Thiên Khí các, lỡ đâu chọc giận hắn thì làm sao? Ngươi đáng lẽ nên chủ động dừng lại tại chỗ mời Đinh tông chủ mới đúng..."
Vị trưởng lão cực kỳ lo lắng cho Đinh Hoan kia, cũng vội vàng nói.
Bố Đường Đường cũng đã hiểu ra, thì ra Hàn Vị Thành nói đều là sự thật.
Mặt hắn đầy xấu hổ đến trước mặt Hàn Vị Thành cúi người tạ lỗi:
"Trưởng lão Hàn, trước đó là ta quá lỗ mãng, hiểu lầm ngươi, ta nguyện ý nhận trừng phạt."
Hàn Vị Thành rộng lượng vung tay:
"Chúng ta đều là trưởng lão của Thiên Khí tông, nên đồng lòng hiệp lực vì tông môn cống hiến sức lực, ngươi nói vậy khách khí quá rồi."
"Đúng, đúng."
Bố Đường Đường vội vàng đáp lời.
Lúc này, vị trưởng lão ngồi vị trí thứ nhất bên trái bỗng lên tiếng:
"Tông chủ, nếu Đinh Hoan đưa cho trưởng lão Hàn Vị Thành một bình ngọc, vậy có phải chuyện rắc rối mà chúng ta thảo luận trước đó có thể nhờ Đinh tông chủ ra tay một lần không?"
Hàn Vị Thành không biết chuyện trước đó là chuyện gì, nhưng lời này khiến hắn ngây người.
Mẹ nó, Lão tử vừa mới lừa được Đinh Hoan đi, các ngươi lại đòi rước họa vào thân? Ai muốn mời thì tự mà đi, đừng hòng bảo ta Hàn Vị Thành đi gặp Đinh Hoan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận