Thần Thoại Chi Hậu

Chương 319: Cửu Thải Tiên Phàm Liên

"Hai ức thượng phẩm linh thạch."
Kẻ cùng Già Bách Hợp đấu giá rõ ràng cũng không phải là tay mơ, mà lại khí thế hung hãn.
Già Bách Hợp đối với linh thạch không có khái niệm, trong giới chỉ của nàng có chục tỷ thượng phẩm linh thạch, còn nhiều trung phẩm và hạ phẩm linh thạch nữa, không biết đã chất đống bao nhiêu năm rồi.
Huống chi, đợi nàng bước vào Tiên Phàm cầu cảnh thì nhu cầu linh thạch càng thấp hơn.
Cho nên khi thấy đối phương dám nâng giá lên hai ức, nàng không chút do dự viết ngay một tỷ thượng phẩm linh thạch lên màn hình báo giá.
Việc này thật sự không phải là Già Bách Hợp hung hăng càn quấy và ngông cuồng, mà là nàng muốn kết thúc đấu giá càng sớm càng tốt, nàng thực sự không muốn bị đông đảo thần niệm quét tới quét lui.
Từ khi nàng tham gia đấu giá Kinh Dạ thương, thần niệm quét lên vị trí cấm chế của nàng không lúc nào ngớt.
Giá một tỷ vừa xuất hiện, thần niệm đổ về phía Già Bách Hợp càng nhiều hơn, như trút nước.
Cũng không phải Kinh Dạ thương không đáng nhiều linh thạch như vậy, thực ra đại đa số mọi người đều biết giá trị Kinh Dạ thương còn cao hơn nhiều so với một tỷ linh thạch.
Nhưng đáng giá nhiều linh thạch như thế là một chuyện, có chịu bỏ ra nhiều linh thạch để mua hay không lại là chuyện khác.
Huống chi, ai dám mua cây thương này? Mất một đống linh thạch mua về, chẳng lẽ chỉ để đợi thương cắn trả mà bị giết?
Tất cả mọi người đều có chung một suy nghĩ, người này quá giàu.
Vài người thậm chí còn bắt đầu lưu lại ấn ký bên ngoài chỗ ngồi cấm chế của Già Bách Hợp, đợi Già Bách Hợp đi ra, những ấn ký này sẽ lưu lại trên người nàng.
Phiền Giản Đan thấy Già Bách Hợp tùy tay ném ra một tỷ thượng phẩm linh thạch, chỉ để mua một cây trường thương không dùng được.
Mức độ giàu có này, đơn giản vượt ngoài sức tưởng tượng của nàng.
Sau khi Già Bách Hợp viết ra một tỷ thượng phẩm linh thạch, tu sĩ đấu giá cùng nàng im bặt.
Phu Viễn Kỳ cũng không nghĩ rằng Kinh Dạ thương này có thể lên đến giá một tỷ, trong lòng ông ta nghĩ, thu được năm ngàn vạn thượng phẩm linh thạch coi như là không tệ rồi.
Cây thương này chỉ thích hợp để triển lãm chứ không thích hợp bán đi.
Bất quá dù là để triển lãm, cũng cần có người luyện hóa mới được.
Trong Vạn Giới thương hội có không chỉ một tu sĩ Tiên Phàm cảnh, nhưng không ai nguyện ý đi luyện hóa cây thương này.
Nếu không luyện hóa cây thương này, vậy không ai dám đặt nó trong sảnh triển lãm.
Ai mà biết được cây thương này có thể đột nhiên nổi điên, xé rách toàn bộ sảnh triển lãm hay không?
Hiện tại cây thương này có người trả giá một tỷ, đây quả thực là một niềm vui lớn trên trời rơi xuống.
Đừng nhìn Vạn Giới thương hội một chút là có đồ vật trị giá một tỷ trở lên đem ra đấu giá, mỗi một món đồ này đều là Vạn Giới thương hội tốn một khoản tiền lớn mới lấy về được.
Ông ta không chút do dự lớn tiếng nói:
"Một tỷ thượng phẩm linh thạch một lần, một tỷ thượng phẩm linh thạch hai lần, một tỷ thượng phẩm linh thạch ba lần. Thành giao!"
Không chút chậm trễ, ông ta chỉ ước sao cây thương này nhanh chóng được bán ra.
Việc giao nhận hoàn thành rất nhanh, Già Bách Hợp phong ấn Kinh Dạ thương rồi đưa vào thế giới nhỏ của mình.
"Già đại ca, ngươi đúng là giàu thật đó, một tỷ thượng phẩm linh thạch nói bỏ ra là bỏ ra ngay, mắt cũng không thèm nháy lấy một cái."
Phiền Giản Đan không nhịn được cảm khái.
Già Bách Hợp cười cười, trong lòng lại thầm nghĩ, chuyến đi này không tệ.
Dù lần này không mua được Cửu Thải Tiên Phàm Liên, lần này cũng đáng.
Phu Viễn Kỳ cao giọng nói:
"Chúc mừng vị bằng hữu vừa rồi, tiếp theo chúng ta sẽ đấu giá một bản đan quyết, đan quyết này do một vị Đan đạo Vương Giả đỉnh cấp thời viễn cổ để lại... ."
Đinh Hoan mở mắt ra, toàn thân hắn khoan khoái dễ chịu, sát phạt khí tức xâm nhập cơ thể đã bị hắn loại bỏ hoàn toàn, dùng một viên phù phong ấn cẩn thận.
Mấy đạo sát phạt khí tức này sau này hắn sẽ có ích, bởi vì hắn phải dùng nó để đuổi giết Lâu Tây Hà.
Ngay khi Đinh Hoan chuẩn bị mở phòng ngự trận, đột nhiên hắn cảm thấy không thích hợp.
Hắn quét thần niệm ra ngoài, phát hiện Già Bách Hợp không có ở đây, mà trong phòng của hắn và Già Bách Hợp, không biết từ khi nào đã thêm vào những đạo trận văn quái lạ.
Trận văn của Lâu Vân Sinh?
Trước kia hắn tiếp xúc trận văn, là học hỏi từ đại trận trận văn của Lâu Vân Sinh, nói là học tập thì cũng không đúng, hiện tại lần nữa nhìn thấy trận văn loại này, Đinh Hoan sao có thể không biết là người nhà Cửu Nguyên Lâu truy sát tới.
Thảo nào khi hắn vào phi thành, trong lòng luôn bất an, hóa ra thật sự đã bị nhắm đến.
Cũng may đây là Hư Không Phi Thành của Vạn Giới thương hội, Vạn Giới thương hội có địa vị rất cao, đám người đến truy sát hắn không dám động thủ.
Hiện tại bọn chúng chỉ có thể ở bên ngoài phòng hắn giăng ra đủ loại ấn ký thần niệm trận văn hư không, chỉ cần hắn bước ra khỏi phòng, những trận văn hư không này chắc chắn sẽ để lại dấu ấn trên người hắn.
Đinh Hoan trong lòng cười lạnh, ngay cả trận văn hư không hiện tại của Lâu Vân Sinh còn không bằng hắn.
Kẻ này dám múa rìu qua mắt thợ sao?
Xem ra Lâu Tây Hà không những không bị hắn giết chết mà còn tìm một người tới đuổi giết hắn.
Kẻ này sở dĩ có thể tìm tới đây, thậm chí còn dám tạo ấn ký trận văn hư không trong phòng của hắn, không cần hỏi cũng biết là Lâu Tây Hà chỉ điểm.
Trước khi vết thương chưa lành, trên người hắn vẫn còn khí tức đạo vận sát phạt của Lâu Tây Hà, đối phương là căn cứ vào đạo vận sát phạt này mà truy tìm tới.
Lâu Tây Hà bị hắn đánh nát thân thể, bản thân cũng trọng thương, rất có thể chỉ còn một tàn phá Nguyên Thần mà thôi.
Bất quá ý nghĩ của kẻ này cũng giống như mình, ý mình là không giết Lâu Tây Hà, ngủ cũng không ngon giấc.
Còn Lâu Tây Hà không giết Đinh Hoan hắn thì cũng sẽ ăn ngủ không yên thôi.
Cho nên dù kẻ này chỉ còn lại Nguyên Thần, vẫn muốn động thủ với hắn. Bất quá cách động thủ chỉ là giao cho người khác mà thôi.
Theo Lâu Tây Hà, có lẽ bây giờ mới là thời cơ tốt nhất để giết hắn Đinh Hoan. Đợi vết thương hắn hồi phục, thì cho dù bản thân Lâu Tây Hà cũng đừng mơ giết được hắn.
Đinh Hoan vốn định tháo gỡ ấn ký phong ấn đạo vận sát phạt của Lâu Tây Hà, đã có kẻ căn cứ vào khí tức sát phạt này mà truy tìm tới, vậy thì hắn cứ giữ nó để xem kẻ kia có đến giết hắn không.
Điều quan trọng nhất là Đinh Hoan muốn bắt sống đối phương, sau đó tìm được nơi ẩn náu của Lâu Tây Hà.
Già Bách Hợp không có ở đây, chắc là đã đi tham gia đấu giá hội.
Đinh Hoan cũng không vội, chờ Già Bách Hợp vừa về thì bọn hắn sẽ rời khỏi Hư Không Phi Thành.
Đối phương muốn động thủ thì chắc chắn là sẽ động thủ sau khi rời khỏi Hư Không Phi Thành.
Hư Không Phi Thành của Vạn Giới thương hội có địa vị rất cao, không có mấy người dám động thủ ở chỗ này.
Mấy ngày trôi qua, đấu giá hội của Vạn Giới Hư Không Phi Thành đã đấu giá được hơn ngàn món đồ vật.
Mỗi một món đều không phải là vật tầm thường, kém nhất cũng được bán ra với giá trăm vạn thượng phẩm linh thạch.
Sau khi Già Bách Hợp mua được Kinh Dạ thương thì không có ra tay nữa, cho đến khi Phu Viễn Kỳ lấy ra một chiếc hộp ngọc tỏa ra khí tức linh hoạt kỳ diệu.
Không chỉ Già Bách Hợp, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn lên chiếc hộp ngọc này.
Cửu Thải Tiên Phàm Liên!
Không cần Phu Viễn Kỳ phải nói, mọi người đều biết đây nhất định là Cửu Thải Tiên Phàm Liên.
Có thể nói hôm nay tới đây tham gia đấu giá hội, trong mười người thì đã có một người đến vì Cửu Thải Tiên Phàm Liên này.
Toàn bộ đại điện đấu giá muốn mua Cửu Thải Tiên Phàm Liên có ít nhất bốn năm nghìn người.
Phu Viễn Kỳ lớn tiếng nói:
"Từ khi Tiên giới ẩn mình, muốn phi thăng nhất định phải tu luyện tới Tiên Phàm cầu cảnh, đường tắt phi thăng của chúng ta càng ngày càng ít, vì Cửu Thải Tiên Phàm Liên gần như biệt tích.
Mà hiện tại trong tay ta lại có một gốc Cửu Thải Tiên Phàm Liên để cho mọi người có thể có được tiên duyên.
Phương thức cạnh tranh Cửu Thải Tiên Phàm Liên khác với các vật phẩm khác, Cửu Thải Tiên Phàm Liên có thể dùng linh thạch hoặc linh mạch để cạnh tranh, cũng có thể dùng linh thạch, linh mạch cộng thêm các bảo vật khác để đổi lấy.
Mà phương thức cạnh tranh Cửu Thải Tiên Phàm Liên còn có thể tìm kiếm trợ giúp bên ngoài.
Chỉ cần giá tiền của ngươi được Hư Không Phi Thành chúng ta chấp nhận, thì bằng hữu của ngươi có thể mang bảo vật đến Hư Không Phi Thành. Bất cứ khi nào đấu giá hội cũng có thể diễn ra, và Cửu Thải Tiên Phàm Liên cũng là của ngươi.
Cho dù thời gian không còn kịp nữa, cũng có thể kết thúc giao dịch tại đấu giá hội."
Lời của Phu Viễn Kỳ khiến các tu sĩ vượt mấy Tinh Lục đến đây để cạnh tranh Cửu Thải Tiên Phàm Liên cũng không hề ngờ tới.
Bình thường mà nói, các đấu giá hội của Vạn Giới thương hội đều không cho phép liên lạc với bên ngoài trong quá trình đấu giá, cũng không cho phép tu sĩ nửa đường rời đi hoặc là đến thêm.
Lần này Vạn Giới thương hội lại đưa ra một thay đổi lớn như vậy, mọi người không thể không cảm thán rằng thương hội này quá biết cách làm ăn.
Có người vì muốn đấu giá được Cửu Thải Tiên Phàm Liên mà sẽ bỏ ra những bảo vật cấp cao nhất.
Nếu mình không có những loại bảo vật đỉnh cấp như thế, thì chỉ cần báo lên tông môn hoặc là gia tộc, cũng sẽ có cơ hội khiến Vạn Giới thương hội có được những bảo vật này.
"Trên người ta chỉ có linh thạch, còn ngươi thì sao?"
Nghe vậy, Phiền Giản Đan nhỏ giọng hỏi Già Bách Hợp.
Già Bách Hợp thản nhiên nói:
"Ta cũng chỉ có linh thạch."
"Ây da, vậy thì hi vọng của chúng ta không lớn rồi."
Phiền Giản Đan kêu lên một tiếng, giọng điệu mang theo chút thất vọng.
Phu Viễn Kỳ lên tiếng lần nữa:
"Cửu Thải Tiên Phàm Liên giá khởi điểm là một trăm triệu thượng phẩm linh thạch, tăng giá tùy ý, hiện tại bắt đầu cạnh tranh."
"Một tỷ thượng phẩm linh thạch."
Một cái giá đột ngột liền xông lên vị trí đầu tiên.
Già Bách Hợp nhìn sang bên cạnh Phiền Giản Đan, trong lòng thầm nghĩ nữ nhân này báo giá cũng giống như mình, không muốn lãng phí thời gian.
Bất quá đây không phải Kinh Dạ thương, mà là Cửu Thải Tiên Phàm Liên.
Quả nhiên cái báo giá này chỉ làm hiện trường trầm mặc mấy hơi, giá cả liền vọt tới 1,1 tỷ.
Phiền Giản Đan vuốt tóc nhìn Già Bách Hợp nói:
"Già đại ca, trên người ta còn có năm trăm triệu thượng phẩm linh thạch, ta chắc chắn không mua được Cửu Thải Tiên Phàm Liên, có muốn chúng ta góp linh thạch chung một chỗ, xem có bao nhiêu không?"
Già Bách Hợp thản nhiên nói:
"Ta không liên thủ với người khác mua đồ, mua được thì mua, mua không nổi thì thôi."
"Đừng mà, Già đại ca."
Phiền Giản Đan đưa tay muốn nắm lấy cánh tay Già Bách Hợp, nhưng Già Bách Hợp vừa nhấc tay, trông có vẻ không có gì đặc biệt, nhưng Phiền Giản Đan cứ thế là bắt hụt.
"1,5 tỷ thượng phẩm linh thạch, cộng thêm một đầu cực phẩm linh mạch."
Giá cả cuối cùng vượt qua phạm trù linh thạch, bắt đầu có người thêm vào những thứ khác.
"Năm trăm triệu thượng phẩm linh thạch, cộng thêm một gốc tiên khuyên hoa."
Cái giá này vừa ra, lập tức liền gây ra náo động.
Thực tế, tiên khuyên hoa giá trị không hề kém Cửu Thải Tiên Phàm Liên, một gốc đổi một gốc coi như hai bên đều không thiệt.
Nhưng người ta còn thêm vào năm trăm triệu thượng phẩm linh thạch có thể nói là tương đối có sức cạnh tranh.
Tiên khuyên hoa vừa được đưa ra, rất nhiều tu sĩ đều biết cơ hội đấu giá của mình rất mong manh, nhưng vẫn lấy thông tin châu không ngừng phát tin tức.
"Già đại ca, chúng ta hết hy vọng rồi, ai."
Phiền Giản Đan thở dài...
Bạn cần đăng nhập để bình luận