Thần Thoại Chi Hậu

Chương 257: Đáy biển thanh tinh

Một ngày sau, Đinh Hoan cất dù nhảy vào túi. Hắn không dùng đến Ly Biệt Thương, cũng không dùng pháp bảo bay.
Mà là cẩn thận men theo vách núi trong hẻm, dùng cách leo núi để xuống.
Đinh Hoan chắc chắn, trong hẻm núi này có người.
Hắn không dám chắc là người này tu vi mạnh cỡ nào. Là một người hay rất nhiều người.
Nên chuyện hắn có thể mở rộng thần thức thăm dò thì tuyệt đối không thể tiết lộ.
Đây xem như là con át chủ bài của hắn.
Dù là chỉ men theo vách núi xuống dưới, tốc độ của Đinh Hoan cũng rất nhanh.
Độ sâu của hẻm núi này rõ ràng nằm ngoài dự đoán của Đinh Hoan.
Đinh Hoan không chỉ bò xuống, hắn vừa xuống vừa cẩn thận xem xét xung quanh, thần niệm cũng chỉ lảng vảng quanh mình mấy thước.
Một khi có vấn đề, thần niệm của hắn sẽ lập tức rút lại.
Đinh Hoan quả thật phát hiện vấn đề, nơi này tràn ngập đủ loại cấm chế.
Cấm chế vây giết, cấm chế tấn công, đáng sợ nhất là cấm chế ngăn cản bay.
Những cấm chế này chưa từng có dấu vết bị can thiệp, điều này chứng tỏ có thể là cấm chế tự nhiên hình thành.
Cấm chế tự nhiên rất khó hình thành công kích và vây giết, nhưng ở nơi này thì rất bình thường.
Nơi này chính là chiến trường chém giết, khắp nơi đều chứa đầy khí tức chém giết.
Những khí tức chém giết này đã trải qua vô số năm tích tụ và diễn biến, lại dung hợp thêm chút đạo vận tản mát của tu sĩ đã chết, hình thành những cấm chế vây giết tự nhiên này cũng không phải là không thể.
Ngoài những cấm chế ngăn cản bay ra, Đinh Hoan mơ hồ cảm thấy quy tắc không gian ở đây cũng có vẻ đứt đoạn.
Nói cách khác, ở chỗ này, dù hắn có kích hoạt phù truyền tống, cũng không cách nào truyền tống ra ngoài.
Phát hiện này càng khiến Đinh Hoan cẩn trọng hơn.
Hẻm núi có vẻ không có đáy, với tốc độ hiện tại của hắn, leo xuống ba ngày rồi mà vẫn chưa tới đáy.
Ngay khi Đinh Hoan chuẩn bị mở rộng thần niệm ra xa hơn một chút để cẩn thận dò xét xung quanh, bỗng nhiên một luồng lực lượng khổng lồ ập đến, hất Đinh Hoan trực tiếp ra khỏi vách đá.
Đinh Hoan không vội mở rộng thần niệm để ngăn thân hình mà lập tức kéo dù nhảy.
Trong quá trình rơi nhanh, hắn mới chậm rãi mở rộng thần niệm, đến khi cảm thấy thần niệm có thể mở rộng thì lại thu về.
Hắn khẳng định, vừa rồi đột ngột bị lực lượng hất xuống, không phải sự ngẫu nhiên, rất có thể có người đang tính kế hắn.
Lúc này hắn càng phải che giấu thực lực của mình.
Trong quá trình rơi nhanh, Đinh Hoan cố gắng mở mắt xem xét xung quanh.
Rất nhanh hắn đã phát hiện điều không đúng, ở mép vách đá lại có khắc đủ loại trận văn, trong đó chẳng những có trận văn tấn công, còn có trận văn giám sát và cấm bay.
Khác với đủ loại cấm chế hắn thấy khi xuống, trước kia toàn bộ là cấm chế tự nhiên.
Còn ở đây, tất cả đều là cấm chế do con người bố trí.
Quả nhiên có người giở trò.
Lúc này dù nhảy đã mở ra, đáy hẻm núi thế mà không phải là một vùng tăm tối, tối tăm mờ mờ vẫn có thể thấy rõ được một số thứ.
Vài phút sau, Đinh Hoan đã thấy mặt đất.
"A."
Một tiếng ngạc nhiên vang lên, Đinh Hoan nhìn thấy một gia hỏa kinh dị.
Đây là một nam tử đầu tóc bù xù, râu ria như tổ quạ đang kinh ngạc nhìn hắn, dường như đang cảm thán người này sao có thể nghĩ ra cách này.
"Bịch!"
Đinh Hoan rơi xuống đất, lập tức hắn bị cảnh vật trước mắt làm cho kinh ngạc.
Một con sông Thanh Hà dài mấy ngàn trượng xuất hiện trước mặt hắn.
Nói đúng hơn, đó là một dòng sông được tạo thành từ thanh tinh đáy biển.
Thanh tinh đáy biển là vật phẩm không thường thấy, bởi vì đây cũng là tài liệu cấp chín.
Loại tài liệu này công dụng cực kỳ rộng rãi, chẳng những có thể dùng để luyện chế pháp bảo, còn có thể luyện chế trận kỳ, phù lục và nhiều bảo vật khác. Trong giới tu chân, thứ này có giá rất cao và không thường xuyên xuất hiện.
Chủ yếu là do thanh tinh đáy biển rất khó hình thành, cần vô số năm tháng, thêm vào đó là tinh không nguyên khí dung hợp, trong hoàn cảnh đặc biệt mới có thể hình thành.
Nếu như niên đại không đủ, chỉ có thể coi là đá xanh đáy biển. Đá xanh đáy biển so với thanh tinh đáy biển, giá trị thấp hơn rất nhiều.
Một thứ khó hình thành như vậy, nơi đây lại xuất hiện cả một dòng sông thanh tinh đáy biển, thật sự là phí của trời.
Gặp phải thứ này, Đinh Hoan sao có thể bỏ qua? Hắn không chút do dự xông lên, định đào thanh tinh đáy biển.
Tên nam tử tóc bù xù ở xa trông thấy hành động của Đinh Hoan thì cười hắc hắc, cũng không ngăn cản.
"Răng rắc!"
Ly Biệt Thương của Đinh Hoan đánh vào lớp thanh tinh đáy biển, chỉ để lại mấy vệt trắng thì Đinh Hoan đã cau mày.
Khó trách thứ này ở đây mà không ai lấy đi, hóa ra là không lấy được.
"Nhóc con, đừng lãng phí thời gian. Chút nữa chuẩn bị kỹ càng để giao ra nhẫn trữ vật và ba lô, nhớ phải nói ngọt, có lẽ sẽ được cho làm chó giữ nhà."
Tên nam tử tóc bù xù cuối cùng cũng khuyên một câu.
Đinh Hoan đánh giá tên nam tử tóc bù xù một hồi, rồi mới hỏi:
"Ngươi tới nơi này bao lâu rồi?"
"Bao lâu rồi?"
Tên nam tử tóc bù xù lặp lại một câu, rồi vuốt vuốt tóc dường như đang suy nghĩ cẩn thận về vấn đề của Đinh Hoan.
Một lúc sau, hắn mới lắc đầu:
"Không rõ, có lẽ là một ngàn năm, có lẽ là một vạn năm."
Đinh Hoan cạn lời nói:
"Ta nói vị đạo hữu này, dù ngươi có tu luyện đến Địa Tiên viên mãn cũng không thể sống một vạn năm được, ngươi đừng có khoác lác được không?"
Tên nam tử tóc bù xù không vừa ý trừng mắt nhìn Đinh Hoan:
"Ngươi không tin thì thôi, ta mặc kệ ngươi."
Nói xong hắn liền quay người rời đi.
Đinh Hoan cũng không để ý, hắn chắc chắn trong này không chỉ có một người.
Bởi vì cái gã tóc bù xù này cũng đã nói, bảo hắn chuẩn bị kỹ càng đưa nhẫn và ba lô ra.
Giao nhẫn và ba lô không vội, bây giờ điều hấp dẫn hắn nhất chính là con sông Thanh Tinh đáy biển này.
Con sông Thanh Tinh này có thể hình thành, chắc chắn không phải ngẫu nhiên.
Một yếu tố mấu chốt tạo thành sông Thanh Tinh, đó là nơi này nhất định phải có linh mạch tinh không.
Hình thành loại Thanh Tinh đáy biển có phẩm chất này, chứng tỏ linh mạch tinh không này có cấp bậc không thấp.
Đinh Hoan quyết định chuẩn bị lấy nhiều loại thanh tinh đáy biển này một chút, lấy được bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu.
Chờ hắn lấy hết số thanh tinh đáy biển này đi, có lẽ linh mạch tinh không phía dưới sẽ xuất hiện.
Ly Biệt Thương oanh không ra thì không sao, hắn còn có bảo vật tốt hơn, chỉ là hắn vẫn chưa lấy ra dùng mà thôi.
Đó chính là tiên kiếm Phi Yên.
Hắn không tu luyện kiếm đạo, cho nên kiếm Phi Yên luôn để trên người, cũng không luyện hóa.
Nếu hiện tại phải dùng, Đinh Hoan dứt khoát lấy Phi Yên kiếm ra bắt đầu luyện hóa.
Đinh Hoan nhớ rõ Cơ Tân Đình sở dĩ bị Phi Yên kiếm giữ ở Tàng Kiếm Sơn, là bởi vì hắn muốn luyện hóa thành khói bay nô dịch kiếm này, kết quả bị Phi Yên kiếm ghim lại.
Nhưng khi đó lúc hắn thu hồi Phi Yên kiếm, Phi Yên kiếm đã chủ động chấp nhận hắn.
Nếu đã vậy mà Phi Yên kiếm không thể luyện hóa, thì hắn lấy nó cũng vô dụng.
Đến mức Phi Yên kiếm muốn ghim hắn thì tuyệt đối không thể.
Hắn và Cơ Tân Đình khác nhau.
Cơ Tân Đình tu luyện Nguyên Thần, còn hắn tu luyện vũ trụ.
Đại Vũ Trụ Thuật của hắn vốn không có thần hồn tồn tại, nói cách khác hắn không có Nguyên Thần.
Chỉ cần thức hải của hắn còn, thậm chí chỉ cần ý thức của hắn còn thì hắn vẫn còn sống.
Điều này khác với tu sĩ bình thường, thường nói thần hồn câu diệt là của tu sĩ bình thường.
Muốn tiêu diệt một tu sĩ bình thường, là phải dùng việc diệt đi nguyên thần của đối phương làm cơ sở.
Hắn tu luyện thần hồn, lại không phải vì tu luyện Nguyên Thần, mà là vì tu luyện thức hải. Cho nên không ai có thể khiến cho thần hồn của hắn bị tiêu diệt.
Thần niệm của Đinh Hoan vừa thẩm thấu vào Phi Yên kiếm, đã cảm nhận được một loại thân thiết vui sướng rõ ràng. Đinh Hoan trong nháy mắt liền hiểu ra, hóa ra Phi Yên kiếm luôn chờ hắn luyện hóa, chỉ là hắn mãi vẫn chưa luyện hóa mà thôi.
Có khi chờ thêm một đoạn thời gian nữa, Phi Yên kiếm nổi nóng thì lại rời khỏi hắn mất.
Phi Yên kiếm có một chút ý thức tự chủ, Đinh Hoan khi luyện hóa cấm chế thành khói bay thì rất dễ dàng.
Chỉ mười mấy nhịp thở, Đinh Hoan đã luyện hóa được tầng cấm chế đầu tiên.
Mà những lần luyện hóa phía sau càng dễ hơn, chỉ vẻn vẹn chưa tới năm phút, Đinh Hoan đã luyện hóa triệt để Phi Yên kiếm, tổng cộng có một trăm lẻ tám đạo cấm chế.
Đinh Hoan hiểu, không phải là do Phi Yên kiếm dễ luyện hóa như vậy mà là do Phi Yên kiếm đang phối hợp với hắn luyện hóa.
Thực tế dù hắn không luyện hóa thành khói bay kiếm thì hắn cũng có thể sử dụng đại bộ phận uy lực của Phi Yên kiếm.
Bằng không thì, có khi chỉ đạo cấm chế đầu tiên, có khi hắn đã phải mất mấy tháng để luyện hóa.
Sau khi luyện hóa thành khói bay kiếm, dù cho Đinh Hoan không dùng kiếm, hắn vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh của Phi Yên kiếm.
Nhìn quanh bốn phía, không có ai ở gần, cả cái tên tóc rối bù nói chuyện với hắn ban nãy cũng biến mất không thấy.
Có thể động thủ rồi.
Đinh Hoan tế ra Phi Yên kiếm, nhắm đúng đáy biển thanh tinh rìa, liền một kiếm chém xuống.
"Răng rắc!"
Tuy rằng vẫn có lực cản, nhưng Phi Yên kiếm so với Ly Biệt Thương mạnh hơn nhiều.
Chỉ một kiếm, liền chém ra một lỗ hổng nửa thước.
Đinh Hoan lần nữa một kiếm xuống, hắn kinh hỉ phát hiện, nhát kiếm thứ hai dễ dàng hơn nhát thứ nhất.
Nhát kiếm thứ hai chém ra một phạm vi một thước.
Nếu nhát kiếm thứ ba lại càng dễ, vậy thì cái đầu đáy biển Thanh Tinh hà này hắn muốn mang đi, dường như cũng không phải việc gì khó khăn a.
Quả nhiên, khi nhát kiếm thứ ba xuống, Đinh Hoan trực tiếp chém ra gần một mét chiều dài.
Cái khó nhất để phá vỡ của đáy biển thanh tinh này chính là đạo lỗ hổng thứ nhất.
Vẻn vẹn không đến nửa canh giờ, Đinh Hoan liền lấy đi trăm trượng đáy biển thanh tinh.
Về sau tốc độ của Đinh Hoan càng lúc càng nhanh, hai canh giờ trôi qua, hắn đã lấy đi gần ngàn trượng đáy biển thanh tinh.
Càng làm cho Đinh Hoan kích động cảnh tượng xuất hiện, sau khi hắn lấy đi đáy biển thanh tinh, phía dưới lại xuất hiện hai đầu thượng phẩm tinh không linh mạch.
Hắn không có đoán sai, đáy biển thanh tinh sở dĩ hình thành, cũng là bởi vì hai đầu thượng phẩm tinh không linh mạch này.
Tay Đinh Hoan cũng không chậm, mấy hơi thời gian liền cuốn đi hai đầu thượng phẩm tinh không linh mạch này.
Dùng tinh không linh mạch tu luyện, cần một đôi mới càng có hiệu quả.
Lấy đi hai đầu thượng phẩm tinh không linh mạch, Đinh Hoan chuẩn bị tiếp tục thu thập đáy biển thanh tinh phía sau thì phát hiện, đáy biển thanh tinh phía sau vẫn còn trong quá trình trưởng thành, niên đại không đủ.
Cái này không thể xem là đáy biển thanh tinh, chỉ có thể xem là đá xanh đáy biển.
Giá trị của đá xanh đáy biển liền giảm đi nhiều, Đinh Hoan không hứng thú lắm với đá xanh đáy biển.
Thấy tốt thì lấy, Đinh Hoan lấy đi đáy biển thanh tinh, cấp tốc rời xa đầu Thanh Tinh hà này.
Người trong hạp cốc này tuyệt đối sớm đã để mắt tới Thanh Tinh hà này, thần niệm của hắn cường hãn, ở nơi này thần niệm vẫn không kém.
Lại thêm Phi Yên tiên kiếm cùng trận đạo của hắn phụ trợ, hắn có thể đắc thủ.
Người khác coi như là thèm muốn, đoán chừng cũng không có năng lực lấy đi đáy biển thanh tinh nơi này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận