Thần Thoại Chi Hậu

Chương 633: Thiên Thần cảnh

Đinh Hoan rất nhanh đã tìm được một chỗ yên tĩnh, bố trí xong đủ loại Thần trận, ném ra một đống thần tinh, lúc này mới lấy Thần Mục Hà ra.
Đinh Hoan rất là bất đắc dĩ, bởi vì hắn không có tu luyện công pháp linh nhãn.
Cho nên Đinh Hoan chỉ có thể đơn giản uống Thần Mục Hà, sau đó vận chuyển Đại Vũ Trụ thuật.
Chỉ mới mấy chu thiên trôi qua, Đinh Hoan liền kinh ngạc phát hiện, hắn có khả năng nắm bắt rõ ràng toàn bộ khí tức pháp tắc trong Thần Mục Hà.
Chỉ trong nháy mắt Đinh Hoan liền hiểu chuyện gì xảy ra, bởi vì đại gien thuật.
Đại gien thuật này thật cao minh.
Có lẽ hắn là người đầu tiên nhận định gien là một loại pháp tắc, cho nên hắn có thể nhanh chóng cảm nhận được sự tồn tại của tất cả pháp tắc trong Thần Mục Hà.
Chỉ cần cảm ứng được pháp tắc, Đại Vũ Trụ thuật nhẹ nhàng liền xây dựng nên một sự vận chuyển chu thiên nhằm vào linh nhãn.
Vẻn vẹn một ngày, Đinh Hoan liền biết linh nhãn của mình đã tấn cấp lên Thiên Nhãn cấp hai.
Ba ngày sau, Thiên Nhãn cấp ba.
Mười ngày sau, Thiên Nhãn cấp năm...
Đinh Hoan thở dài một hơi, dừng việc tu luyện tiếp.
Giờ phút này, hắn hận không thể bên cạnh mình có một đống Thần Mục Hà.
Sao hắn chỉ có một gốc này, đến khi tấn cấp lên Thiên Nhãn cấp năm thì Thần Mục Hà đã bị tiêu hao gần hết.
Nhất định phải kiếm Thần Mục Hà, ai tới cũng không được.
Đinh Hoan bình tĩnh lại dòng suy nghĩ, lúc này mới lấy ra tiếp một đống thượng phẩm thần tinh.
Hắn cần tu luyện tới Thiên Thần cảnh rồi mới đi tìm Văn Tễ Nguyệt.
Văn Tễ Nguyệt đã là Thần Quân cảnh, mà trong quá trình tìm kiếm Thần Mục Hà vẫn còn gặp phải vấn đề, điều đó cho thấy cảnh giới Dục Thần của mình quá thấp.
Đầu tiên là nấu cho mình một nồi cơm gạo thần linh cực phẩm.
Nhìn nồi cơm thơm ngát tản ra khí tức màu vàng nhạt, thần niệm của Đinh Hoan rơi vào người Một Giới đang ngủ say sưa trong thế giới ngũ hành.
Được rồi, hắn cũng là tu sĩ Dục Thần cảnh, còn ăn thịt heo làm gì.
Tựa hồ cảm nhận được thần niệm của Đinh Hoan, Một Giới không tự chủ được rùng mình một cái, vội vàng đứng lên nhìn xung quanh.
Một hồi lâu mới lẩm bẩm một mình:
"Sao ta thấy lạnh hết cả người vậy, Hoan gia sao còn chưa gọi ta ra ngoài?"
Gần như ngay khi Một Giới vừa nghĩ đến đây, cũng cảm thấy toàn thân chợt nhẹ.
Chờ khi nó phản ứng lại thì đã xuất hiện ở Đạo Khư.
"Hoan gia, nơi này là..."
Một Giới vội vàng hỏi.
Đinh Hoan nói:
"Đây là Đạo Khư, chẳng phải ngươi nói chỉ cần có cơ hội là muốn đi ra sao? Lát nữa ta sẽ tu luyện ở đây một thời gian, ngươi cũng theo tu luyện một thời gian.
Nếu ngươi không nỗ lực, tương lai rất có thể sẽ bị ta thịt kho tàu."
Một Giới bỗng nhiên nhìn thấy nồi cơm gạo thần linh kia, nó lại càng thấy sống lưng lạnh toát.
Chắc chắn là Hoan gia nấu một nồi cơm ngon, sau đó phát hiện không có món ăn, muốn đem nó thịt kho tàu.
Không được, về sau tuyệt đối không thể ngủ, nhất định phải thật tốt tu luyện.
Đinh Hoan không ăn thịt heo kho tàu, ngược lại chia cho Một Giới một ít cơm gạo thần linh.
Ăn xong cơm gạo thần linh, Đinh Hoan lần nữa tu luyện, lập tức cảm nhận được những biến hóa lớn lao mà cơm gạo thần linh mang lại.
Tốc độ tu luyện nhanh hơn, cảm ngộ cũng càng thêm sáng tỏ.
Môi trường tu luyện ở đây nhìn có vẻ không tốt bằng Thiên Lôi sơn, nhưng trong mắt Đinh Hoan thì hoàn toàn không khác gì.
Không chỉ Thần trận tịnh hóa thần nguyên của hắn có tác dụng, mà cơm gạo thần linh cũng có tác dụng.
Hiệu quả nhất vẫn là Đại Vũ Trụ thuật.
Dưới Đại Vũ Trụ thuật, tất cả tạp chất lốm đốm ẩn chứa trong thần linh nguyên đều bị tịnh hóa ra ngoài.
Chưa đầy hai mươi ngày, Đinh Hoan đã đạt tới Dục Thần cảnh viên mãn.
Lại nửa tháng nữa trôi qua, Đinh Hoan nghênh đón thiên Thần lôi kiếp.
Không phải không có người tấn cấp ở Đạo Khư, nhưng rất rất ít.
Nguyên nhân sâu xa, nan đề thứ nhất của việc tấn cấp ở Đạo Khư là nguyên khí thiên địa ở đây quá tạp nham, cho dù chính ngươi lấy thần tinh ra tu luyện, cũng sẽ bị đạo vận tạp nham ăn mòn.
Nguyên nhân thứ hai chính là quy tắc thiên địa ở đây mơ hồ, trừ phi ngươi là thiên tài đỉnh cấp, bằng không ngươi ngay cả cảm ngộ Đại Đạo cũng không rõ ràng, thì làm sao tấn cấp?
Điều quan trọng hơn là lôi kiếp ở đây so với lôi kiếp bên ngoài còn hung ác hơn.
Đinh Hoan lại chẳng thèm để ý, đối với hắn mà nói, có thể tấn cấp là được, những thứ khác đều không quan trọng.
Thần linh khí tạp nham và lôi kiếp cường hãn đối với hắn mà nói đều không thành vấn đề.
Ba tuần sau, trong hư không truyền đến từng đợt nổ vang, sau đó mười tám đạo Lôi Hồ to lớn đánh xuống, trực tiếp trút vào người Đinh Hoan.
Ở đằng xa là thần thú nhất cấp hậu kỳ Một Giới, nó bị lôi kiếp của Đinh Hoan dọa cho toàn thân run rẩy.
Cho dù là thần thú, khi đối mặt lôi kiếp cũng đều lo lắng bất an, huống chi lôi kiếp của Đinh Hoan, đơn giản là sát kiếp.
Một Giới nhìn Đinh Hoan một quyền lại một quyền đánh vào trên Lôi Kiếp hồ, mà cảnh máu thịt văng tung tóe và xương cốt gãy vụn chẳng những không làm Đinh Hoan tế ra pháp bảo, ngược lại càng khiến sức phản kích của Đinh Hoan lớn hơn.
Từ kinh ngạc, ban đầu luống cuống đến ngưỡng mộ, cuối cùng thì Một Giới thấy máu nóng sục sôi.
Nó, Một Giới nếu đi theo Hoan gia, sau này nhất định có thể độ kiếp như Hoan gia mới được.
Chứ không thể lần nào độ kiếp cũng lấy pháp bảo ra được.
Lần trước nó tấn cấp nhất cấp thần thú là đã dùng pháp bảo rồi.
Không được, phải học theo thủ đoạn của Hoan gia.
Không thì bị Hoan gia thịt kho tàu thì có oan cũng không có chỗ kêu.
Rầm rầm rầm!
Giữa bầu trời xám xịt, Lôi Kiếp hồ vẫn tiếp tục, càng lúc càng sục sôi, giống như người đang độ kiếp không phải là Đinh Hoan mà là nó Một Giới.
Rắc!
Đinh Hoan cảm nhận được xương cốt trong cơ thể lại đang tái tạo, Đinh Hoan vui mừng, hắn quả nhiên là mượn lôi kiếp để nhục thân của mình lại tấn cấp một lần.
Thánh thể tầng hai.
Lôi kiếp vẫn đang điên cuồng giáng xuống, thần linh khí mà Đinh Hoan đã sớm bao phủ không gian xung quanh bị cuốn đi nhanh hơn. Thức hải của Đinh Hoan phát ra một tiếng thanh minh.
Đinh Hoan có thể cảm nhận rõ ràng thức hải lại phát triển lên mấy lần.
Mà Đại Đạo vũ trụ trong Thức Hải càng cuồn cuộn.
Thần nguyên trong cơ thể sôi trào như biển cả dậy sóng, rồi từ từ bình ổn trở lại.
Thần niệm quét ra, cũng mạnh hơn trước gấp mười mấy lần.
Lôi kiếp tan biến, Đinh Hoan cảm nhận khí tức thần nguyên cường hãn trong cơ thể mình.
Thiên Thần cảnh tầng một, chỉ cần cẩn thận chút, không bị lĩnh vực thế giới thần khóa lại thì an toàn.
Về phần lĩnh vực của Thần Quân cảnh, Đinh Hoan nghĩ rằng tuyệt đối không khóa được hắn.
Dọn dẹp bản thân một chút, thay bộ quần áo mới bước ra, Đinh Hoan thấy Một Giới đã gần đạt tới đỉnh phong nhất cấp thần thú, hài lòng gật đầu:
"Không tệ, gần đây tu luyện cũng xem như là cần cù."
"Hoan gia, cái công pháp luyện thể kia của ngươi có thể cho ta một phần không?"
Một Giới nịnh nọt nhìn Đinh Hoan, nó thật sự rất hâm mộ dáng vẻ cứng rắn của Đinh Hoan đối oanh với Lôi Kiếp hồ trong lôi kiếp, quá tuấn tú.
Một Giới nó sau này cũng nhất định là một thần thú đẹp trai đến mức có thể đối oanh với lôi kiếp.
Đinh Hoan do dự một chút, lấy ra Niết Bàn quyết rồi nói:
"Cái này không khéo sẽ chết đấy, ngươi chắc chắn muốn à?"
"Muốn, khẳng định phải."
Một Giới vỗ ngực thình thịch.
"Vậy thì cho ngươi đi."
Đinh Hoan không thèm để ý ném Niết Bàn quyết cho Một Giới.
Hắn đâu có lừa gạt Một Giới, thứ này không cẩn thận là sẽ chết thật đấy.
Một Giới tu luyện công pháp trong Tam Thiên Đại Đạo, còn bị hắn sửa lại dựa theo Đại Vũ Trụ thuật, có lẽ sẽ không chết được.
Nếu luyện mà chết thì hắn cũng không còn cách nào.
"Đa tạ Hoan gia."
Một Giới cẩn thận cất Niết Bàn quyết đi.
Không thể độ kiếp giống như Hoan gia, thì tính là gì thần thú?
Đinh Hoan không để ý Một Giới nghĩ thế nào, hắn lấy châu thông tin ra gửi mấy tin tức cho Văn Tễ Nguyệt.
Mặc dù Văn Tễ Nguyệt không trả lời, Đinh Hoan vẫn cảm nhận được vị trí châu thông tin của Văn Tễ Nguyệt.
Đinh Hoan nhanh chóng chạy đến vị trí châu thông tin của Văn Tễ Nguyệt, hắn nhìn thấy một trận bàn ẩn nấp, vị trí của trận bàn trùng khớp với châu thông tin của Văn Tễ Nguyệt.
Đinh Hoan cầm châu thông tin của Văn Tễ Nguyệt lên liền hiểu.
Văn Tễ Nguyệt không thể trả lời tin tức cho hắn nên đã để châu thông tin ở chỗ này.
Đinh Hoan tìm một lát, quả nhiên tại vị trí không xa châu thông tin tìm được một ngọc giản.
Trên ngọc giản rõ ràng là một vị trí bản đồ.
Chắc chắn đây là vị trí của Văn Tễ Nguyệt, cũng là vị trí có Thần Mục Hà.
Đinh Hoan cất những thứ này, lúc này cứ dựa theo vị trí Văn Tễ Nguyệt đưa ra mà đi.
Bây giờ sự khát khao của hắn đối với Thần Mục Hà còn lớn hơn cả thần tinh hay thậm chí thần linh mạch.
Vạn Đan Thần Tông, tính là một môn phái không tệ trong thần giới.
Môn phái này có chút tương tự với Thanh Lôi Thần Đạo tông của Đinh Hoan, tông chủ Mông Vọng cũng đang ở Đạo Khư.
Thiếu tông chủ Mông Đan Kiếm cũng đang trọng thương ở Đạo Khư, chỉ còn lại nguyên thần được đệ tử của tông chủ tên là Nắm Song Phong mang về tông môn.
Nắm Song Phong không chỉ là đệ tử thân truyền của tông chủ mà còn là hồng nhan tri kỷ của Mông Đan Kiếm.
Sau khi Nắm Song Phong mang Mông Đan Kiếm về tông môn thì liền điên cuồng tìm kiếm bảo vật tố thân cho Mông Đan Kiếm.
Vạn Đan Thần Tông tuy là Đan Đạo Thần Tông, nhưng loại bảo vật tố thân thì không có, thực sự là thứ này ở thần giới quá mức trân quý.
Có lẽ đã sớm bị dùng hết rồi.
Cho nên toàn bộ tông môn tìm mấy năm trời, bảo vật tố thân không có nửa phần tin tức.
Toàn bộ Vạn Đan Thần Tông mấy năm gần đây, đều lộ ra vô cùng ảm đạm.
Ngay cả Tông chủ đương nhiệm Nắm Song Phong cũng tự mình rời tông môn để tìm kiếm nguyên liệu tố hình cho Mộng Đan Kiếm.
Vạn Đan Thần Tông Lão Tông Chủ Mộng Vọng ngã xuống, trong tình huống bình thường, tân Tông chủ không phải đệ tử thân truyền của Tông chủ, thì cũng là con trai của Lão Tông Chủ.
Con trai của Lão Tông Chủ Mộng Đan Kiếm chỉ còn lại Nguyên Thần, mà ba người đệ tử thân truyền bên trong, đại đệ tử Kỳ Tiêu cũng mất tích trong Đạo Khư.
Tam đệ tử Hỗ Đông Tiển tính tình chất phác không giỏi ăn nói, lại không có năng lực giao tiếp, thêm vào việc xếp thứ ba, không thể đảm nhiệm vị trí Tông chủ.
Vị trí Tông chủ này chỉ có thể rơi vào Nhị đệ tử Nắm Song Phong.
Nắm Song Phong tuy là nữ tử, nàng không những là đệ tử của Lão Tông Chủ, mà còn là hồng nhan của thiếu tông chủ Mộng Đan Kiếm, cho nên việc nàng đương nhiệm vị trí Tông chủ trong tông môn không có ai dị nghị.
Hỗ Đông Tiển từ khi thu được Cửu Thải Hư Không Liên đến bây giờ, tâm tình vẫn chưa hết kích động.
Hắn không hề chậm trễ, một đường vất vả chạy tới tông môn, khi vừa bước vào trận hộ môn thì thấy ngay trưởng lão Lam Ly.
"Lam trưởng lão, ngươi không cần đi ra, chúng ta nhanh đi tìm nhị sư... Tông chủ."
Hỗ Đông Tiển thấy Lam Ly trưởng lão định đi ra ngoài, liền biết Lam trưởng lão cũng đang lo lắng về nguyên liệu tố hình cho thiếu tông chủ.
Lam Ly là một tam phẩm Thần Đan sư, tâm tư nhạy bén hơn Hỗ Đông Tiển, nàng nhìn vẻ mặt của Hỗ Đông Tiển đã đoán được phần nào:
"Đông Tiển, chẳng lẽ ngươi đã..."
Hỗ Đông Tiển xúc động kêu lên:
"Đúng, ta tìm được..."
"Chờ một chút, theo ta đi trước."
Lam Ly không đợi Hỗ Đông Tiển nói hết lời, đã tóm lấy Hỗ Đông Tiển, cấp tốc đi vào trong tông môn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận