Thần Thoại Chi Hậu

Chương 53: Hắn tới chậm

Điểm chiêu sinh của Đại Hán Dịch Học viện lúc này không thể nói là vắng vẻ được.
So với các học viện khác, người ở đây đúng là ít nhất, chỉ có vài người đến hỏi thăm.
Có thể khẳng định một điều, những học sinh đến đây, hơn 90% là những người xếp hạng sau 100.
Vì vậy, các lão sư phụ trách chiêu sinh cũng rất nhàn, họ biết, lúc ban đầu không phải thời điểm chiêu sinh của học viện mình.
Chỉ khi các học viện khác tuyển sinh gần xong, cuối cùng mới đến lượt học viện mình tuyển sinh.
"Ngươi là Phương Sùng đồng học? Athy đồng học?"
Lão sư phụ trách tuyển sinh của Đại Hán Dịch Học viện thấy Phương Sùng và Athy đi đến chỗ mình, đều kinh ngạc đứng dậy.
Hai học sinh này, trong bốn vòng kiểm tra liên tiếp, một người tổng thành tích thứ tư, một người tổng thành tích thứ năm.
Theo thành tích của họ, lẽ ra họ phải vào Chân Vũ học viện mới đúng, sao lại đến Đại Hán Dịch Học viện?
"Đúng vậy, lão sư, hai chúng ta đều muốn gia nhập Đại Hán Dịch Học viện."
Phương Sùng nói.
"À..."
Lão sư tuyển sinh này hơi sững người, rồi lập tức mừng rỡ nói, "Được, được chứ, hoan nghênh nhiệt liệt, ta lập tức lấy danh sách cho các ngươi..."
Ông ta thật sự mừng phát điên, Đại Hán Dịch Học viện bao giờ có thể tuyển được học sinh top 5?
Lần này không chỉ tuyển được, còn tuyển một lúc hai người.
Sau khi về mà không được tăng lương thăng chức thì không nói nổi.
"Ủa, đó không phải là Phương Sùng và Athy sao?"
Khi Phương Sùng và Athy đang ngồi xuống điền danh sách nguyện vọng, nhiều học sinh đã phát hiện.
Một người tổng thành tích thứ tư, một người tổng thành tích thứ năm, hai người đó lại điền danh sách vào Đại Hán Dịch Học viện đứng cuối trong thập đại học viện Lam Tinh, chẳng lẽ là muốn gia nhập Đại Hán Dịch Học viện?
Điều này không khoa học!
Lập tức có người hiếu kỳ đến xem, khi phát hiện hai người này thực sự muốn gia nhập Đại Hán Dịch Học viện thì đều choáng váng.
Chẳng lẽ Đại Hán Dịch Học viện ẩn giấu bí quyết võ học gì cao siêu? Hay Đại Hán Dịch Học viện nghiên cứu ra thuốc biến đổi gien hoàn toàn mới?
Cũng không giống lắm, Đại Hán Dịch Học viện vốn lấy võ đạo làm chủ, thuốc biến đổi gien làm phụ. Chính vì vậy mà học viện càng ngày càng xuống dốc.
"Các ngươi nói có khi nào Đinh Hoan lão sư muốn đến Đại Hán Dịch Học viện không?"
Có người suy nghĩ sâu xa cảm thấy mình như vừa khám phá ra bí mật.
Câu nói này như sấm sét giữa trời quang, đánh thức mọi người.
Đúng vậy, nếu không phải Đinh Hoan lão sư muốn đến Đại Hán Dịch Học viện, thì Phương Sùng và Athy có lý do gì để gia nhập Đại Hán Dịch Học viện?
"Không thể nào, nếu Đinh Hoan lão sư đến thì sao chỉ có Phương Sùng đến báo danh, không thấy Lữ Tử và Lý Uyển Nhiên?"
Trong đám người vẫn có người lý trí, đưa ra nghi vấn.
"Ha ha, ngươi thấy Lữ Tử và Lý Uyển Nhiên đến báo danh ở đây sao? Chắc người ta đã sớm bị chiêu mộ rồi."
Mọi người xung quanh quả thực không thấy Lữ Tử và Lý Uyển Nhiên.
Trên thực tế, Tần Sắc và Tằng Nghĩa cũng không ngờ rằng, việc họ dẫn Lý Uyển Nhiên và Lữ Tử rời đi một mình lại có tác dụng như vậy.
Tuy rằng có một số ít bạn học thấy Lữ Tử và Lý Uyển Nhiên đi theo hai vị viện trưởng rời đi, nhưng bây giờ không ai nghĩ theo hướng đó nữa.
Đa số đều mặc định một đạo lý, đó là Đinh Hoan sắp xuất sơn, và nơi xuất sơn chính là Đại Hán Dịch Học viện.
Đừng thấy Liên minh gien đang truy nã Đinh Hoan, chỉ cần Đinh Hoan thành đạo sư của Đại Hán Dịch Học viện, Liên minh gien cũng không có quyền truy nã Đinh Hoan nữa.
Nếu còn dám truy nã Đinh Hoan thì đó chính là khai chiến với Đại Hán Dịch Học viện.
Dù Đại Hán Dịch Học viện có thứ hạng thấp thì cũng là một trong thập đại học viện của Lam Tinh, Liên minh gien không dám coi thường.
Sau đó, phòng tuyển sinh song phương này trở nên nhộn nhịp, mấy trăm người ào ào đổ về phía Đại Hán Dịch Học viện.
Các học viện khác đều ngây người, chuyện gì thế này?
Các lão sư tuyển sinh của Đại Hán Dịch Học viện cũng ngẩn người, chuyện gì xảy ra?
Cũng may họ nhanh chóng phản ứng lại, dù sao đi nữa thì cứ chiêu sinh đã.
"Trịnh Cẩm? Ngươi là người có tổng thành tích thứ sáu trong kỳ sát hạch này?"
Lão sư tuyển sinh của Đại Hán Dịch Học viện lần nữa bị niềm vui bất ngờ đánh trúng.
Lần này, những người có thành tích thứ tư, thứ năm và thứ sáu trong kỳ kiểm tra tuyển sinh thập đại học viện Lam Tinh đều vào hết Đại Hán Dịch Học viện.
Rồi tiếp đến thứ mười, thứ mười hai, thứ mười lăm...
Cuối cùng, người cuối cùng được Đại Hán Dịch Học viện tuyển vào cũng là người xếp thứ 92.
Đừng nói là Đại Hán Dịch Học viện, ngay cả Chân Vũ học viện, trong tình huống bình thường, cũng không thể có được học sinh chất lượng tốt như vậy.
Đinh Hoan không biết rằng một lời đề nghị của hắn với Phương Sùng lại dẫn đến một hiệu ứng cánh bướm nhỏ, khiến Đại Hán Dịch Học viện kiếm bộn tiền.
Bất kỳ trường học nào, chỉ cần chất lượng đầu vào mạnh thì trường học đó sẽ dần trở nên lớn mạnh.
Chân Vũ học viện chính là một ví dụ, vì sinh viên của Chân Vũ học viện mỗi năm một tốt hơn, nên Chân Vũ học viện hiện tại đã vượt xa 9 trường còn lại trong thập đại học viện Lam Tinh.
Giờ phút này Đinh Hoan đã tiến vào thành phố Di Lăng.
Khúc gia ở thành phố Di Lăng tương đối nổi tiếng, bởi vì thứ nổi tiếng nhất của Khúc gia chính là rèn đúc vũ khí lạnh.
Sau khi gien Hung thú bùng nổ, vũ khí lạnh càng được mọi người coi trọng.
Hoa Hạ có năm thương hiệu vũ khí lạnh nổi tiếng, trong đó có Khúc gia.
Địa chỉ của Khúc Y ở khu Tú Hồ, đường Chấn Cung, thành phố Di Lăng, là khu chung cư cao tầng và biệt thự kết hợp.
Khúc gia giàu có, ở khu biệt thự phía trước.
So với tài sản của Khúc gia mà nói, ở đây chỉ xem như tương đối bình thường.
Sau khi vào khu chung cư, Đinh Hoan nhanh chóng tìm được biệt thự số 5.
"Thẩm, Y Y đã đi rồi, ngươi đừng khóc."
Khúc Phỉ mắt đỏ hoe an ủi một người phụ nữ trung niên.
Người phụ nữ này là mẹ của Khúc Y, Nhan Thuyên, trong lòng bà rất hối hận, vì chính bà đã đồng ý để Khúc Y đi Phổ Hải. Nếu Khúc Y không đi Phổ Hải thì đã không xảy ra chuyện gì.
"Phỉ Phỉ, ngươi nói Đinh Hoan đó là người Lạc Hà?"
Một người đàn ông trung niên hơi mập hỏi một câu.
Ông là cha của Khúc Y, Khúc Vĩnh Hà.
"Đúng vậy, thân phận của hắn bây giờ nhiều người biết, tên thật là Đinh Tiểu Thổ, thiếu đông gia của tập đoàn Bách Ngọc. Sau bị con nuôi của Đinh Bách Sơn là Đinh Tiệt đuổi ra ngoài nên mới đổi tên thành Đinh Hoan."
Khúc Phỉ đáp.
Để tìm kiếm Đinh Hoan, cô đã sớm sai người đi Hà Lạc hỏi thăm.
Khúc Vĩnh Hà im lặng, không nói đến việc bây giờ không tìm được Đinh Hoan, dù tìm được thì Đinh Hoan cũng không thể cứu được Khúc Y.
"Xin hỏi Khúc Y có ở đây không?"
Một giọng nói đột ngột vang lên, khiến mọi người trong phòng đều giật mình.
"Ai tìm Khúc Y mà tìm đến đây?"
Khúc Vĩnh Hà đứng lên.
Chẳng lẽ là Liên minh Gen? Nếu là Liên minh gien thì Khúc gia có khi còn không giữ nổi cả di hài của Khúc Y.
"Ta đi mở cửa."
Văn Hạnh, người luôn bảo vệ Khúc Phỉ và Khúc Y, bước nhanh ra cửa mở cửa.
Đứng ở cửa là một thanh niên vác một cái bao lớn màu xanh, trên mặt có một chút râu.
"Ngươi là?"
Văn Hạnh đánh giá thanh niên trước mặt, có chút nghi hoặc hỏi một câu.
Cô nhanh chóng nhận ra, kinh ngạc kêu lên, "Ngươi là Đinh Hoan lão sư?"
Đinh Hoan tiện tay gạt đi râu trên mặt, vừa cười vừa nói, "Không sai, ta chính là Đinh Hoan, ta cố ý đến thăm Khúc Y, Khúc Y có khỏe không?"
Nghe đến Khúc Y, tâm tình kích động của Văn Hạnh nguội lạnh, dù Đinh Hoan có tài giỏi đến đâu thì cũng không thể cứu được Khúc Y đã mất.
"Là Đinh lão sư?"
Khúc Phỉ cũng nghe thấy Văn Hạnh nói, chạy vội ra.
Khi nhìn thấy người thật là Đinh Hoan, mắt cô đỏ hoe nói, "Đinh lão sư, xin lỗi, chúng ta không nên không tin ngươi."
Đinh Hoan khoát tay, "Ta vào xem Khúc Y."
Khúc Phỉ lắc đầu, "Muộn rồi, Y Y đã mất."
Đinh Hoan đâu còn tâm trạng ở lại ngoài nói chuyện, mấy bước lao đến bên cạnh Khúc Y.
Khi Đinh Hoan lần nữa thấy đôi mắt ấy, sống mũi hắn bắt đầu cay xè.
Đôi mắt không dính chút bụi trần, như một Uông Thanh Tuyền kia, giờ phút này đã trở nên mờ mịt ảm đạm, mang theo chút bi ai cùng một lớp xám không thể xóa nhòa.
Đôi mắt không khép lại, như thể nói về sự dơ bẩn trong nhân thế và sự dày vò của cuộc sống.
Cũng như thể nói, trước những kẻ mạnh, sinh mệnh và tôn nghiêm đều vô nghĩa.
Toàn thân Đinh Hoan run nhẹ, chua xót làm nhòa hai mắt, phẫn nộ chiếm trọn toàn bộ xác thịt và tinh thần.
Ở kiếp trước, đôi mắt không dính chút bụi trần này đã nhìn mình trước khi ảm đạm. Ở kiếp này, đôi mắt trong veo này lại một lần nữa ảm đạm tối tăm.
Mà hắn, lại bất lực.
Đã từng hắn cho rằng mình lại một lần có thể thay đổi những chuyện khiến hắn hối hận cả đời, nhưng hiện tại lại về vạch xuất phát.
Có lẽ hắn đã thay đổi, nhưng hắn lại không thay đổi được cho người con gái mang ánh sáng cho hắn.
Nếu vậy, thì ý nghĩa lần này của hắn ở đâu? Hắn vĩnh viễn cũng không tha thứ cho sai lầm của chính mình.
Nếu Khúc Y chỉ là mắt mờ đi thì có thể Đinh Hoan sẵn lòng đem mắt mình cho Khúc Y.
Nhưng Khúc Y đã không còn nữa, vậy thì câu tạ ơn mà hắn đã nói ở huyện An Hà có ý nghĩa gì?
Khúc Y không cần một câu cảm ơn đó của mình, thứ nàng khao khát, chính mình lại không thể cho nàng.
"Bịch!"
Đinh Hoan vô lực quỳ rạp xuống đất, hắn tới chậm.
Hắn nâng lên tay lạnh buốt tái nhợt của Khúc Y run rẩy, đó không phải là thân thể của hắn đang run rẩy, mà là lòng hắn đang run rẩy.
Mẫu thân của Khúc Y là Nhan Thuyên trông thấy Đinh Hoan bộ dáng bi thương, nước mắt lại một lần nhịn không được rơi xuống, nàng số khổ Y Y à.
Khúc Vĩnh Hà cùng Khúc Phỉ bọn người là khiếp sợ nhìn Đinh Hoan, bọn hắn không biết Đinh Hoan đến cùng là người nào của Khúc Y, vì sao đối với việc Khúc Y chết đi lại bi thương như thế?
Nhìn Đinh Hoan bưng lấy tay Khúc Y, cả người đều run rẩy, nước mắt im lặng chảy xuống, Khúc Phỉ tim như bị nhói một cái, nàng lại một lần nữa hối hận chính mình ngăn trở Khúc Y cùng Đinh Hoan gặp mặt.
"Là nữ nhi che giấu chính mình, có một người bạn trai sao?"
Khúc Vĩnh Hà kinh ngạc nhìn Đinh Hoan bi thương.
Tựa hồ cảm nhận được hai tay của mình bị Đinh Hoan nắm chặt, một con mắt của Khúc Y thấm ra huyết dịch ảm đạm, lập tức liền ánh mắt cũng dần dần tan rã không thấy.
"Không..."
Đinh Hoan cũng không còn cách nào nhịn xuống sự kinh khủng trong nội tâm, hắn không muốn để cho hai mắt Khúc Y tan biến, hắn không muốn để Khúc Y tan biến.
Bởi vì đó không chỉ là việc Khúc Y ngã xuống, mà còn là lòng tin cùng tín niệm của chính hắn sụp đổ bắt đầu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận