Thần Thoại Chi Hậu

Chương 599: Biến cố

Tụng Thừa đao nhìn ba người vừa đến, hít sâu một hơi, cố gắng hạ giọng:
"Tại sao sau khi Tiên môn đạo đình phát lệnh, chỉ có ba người các ngươi quay về? Còn lại bốn vị vực chủ đâu?"
Dù Tụng Thừa đao không nổi giận, nhưng trong lòng hắn cơn thịnh nộ đã gần như không thể kìm nén.
Tiên môn đạo đình phải có quyền chi phối tuyệt đối. Không nói đến việc triệu hồi khẩn cấp, mà chỉ là triệu hồi thông thường thôi, thì bảy vị vực chủ của Tiên môn đạo đình cũng nhất định phải đến ngay lập tức.
Thế mà hôm nay, bảy vị vực chủ Tiên môn đạo đình lại chỉ có Lê Viễn Thành, Dạ Chử và Trác nương tử đến đây.
Nếu bây giờ chỉ có một mình Vu Hàn Thiền ở đây, hẳn là hắn đã nổi trận lôi đình từ lâu.
Nhưng hôm nay Đệ nhất Tinh Chủ Tụng Thừa đao cũng có mặt, trước khi Đệ nhất Tinh Chủ lên tiếng, hắn vẫn chưa có tư cách của kẻ mạnh để lên tiếng.
"Tụng Tinh Chủ..."
Ba người Lê Viễn Thành cũng không ngờ rằng Đệ nhất Tinh Chủ hôm nay lại xuất hiện.
Nên biết rằng suốt bao nhiêu năm qua, người giao nhiệm vụ cho họ vẫn luôn là Đệ nhị Tinh Chủ Vu Hàn Thiền.
Trong đa số tình huống, Vu Hàn Thiền có thể tự làm thì tự mình giải quyết.
Vu Hàn Thiền cho rằng như vậy sẽ nhanh hơn.
Ví dụ như lần này, khi Thiên Thần Cung bị người khác tấn công, cách xử lý ban đầu của hắn chính là trực tiếp giết người đã tấn công Thiên Thần Cung.
Không cần nguyên nhân, không cần lý do, tất cả đều là thừa thãi.
Chỉ cần giết người đã tấn công Thiên Thần Cung thì sự việc sẽ xong, hắn cũng sẽ rời đi.
Với thực lực của Vu Hàn Thiền, ở Hỗn Độn Tinh Lục, muốn giết bất cứ ai cũng dễ như trở bàn tay.
Thế mà lần này, hắn lại thất bại tại Thiên Thần Cung.
Đinh Hoan cực kỳ coi thường cách làm này, nói trắng ra là nó không có đầu óc.
Nhưng ở Hỗn Độn Tinh Lục, đại đa số mọi người đều thấy cách làm này chẳng có vấn đề gì.
Lý do Đinh Hoan cảm thấy cách làm này bất công là vì hắn luôn sống ở các hành tinh của người phàm, có một vài quan niệm đã ăn sâu vào tiềm thức.
Đây không phải thế giới của người phàm, ai thèm để ý chuyện ngươi bị oan ức hay phải chịu thiệt thòi?
Trong Tinh Lục, chỉ cần tổng thể bình ổn là được rồi.
Đây vốn là thế giới kẻ mạnh làm vua, nếu ngươi thấy không thể trêu vào đối phương thì đừng dại mà chọc.
Một khi đã chọc, vậy thì tự gánh hậu quả thôi.
Tụng Thừa đao tuy không quản sự, nhưng quan niệm về tu sĩ quân của hắn cũng tương tự như vậy.
Trong mắt hắn, chỉ cần tu vi đủ mạnh.
Nếu tu sĩ quân dám không nghe lệnh hắn, vậy thì trực tiếp nghiền ép là xong.
Tụng Thừa đao tiếp tục nói:
"Ôn Thương, Vũ Kinh Hà, Đinh Sầu, Sở Lăng Đình, bốn vị vực chủ tại sao không đến?"
Lê Viễn Thành tiến lên chắp tay nói:
"Một năm trước, Đinh Sầu nhận được mật thư từ tu sĩ quân, nói rằng tu sĩ quân Hỗn Độn Tinh Lục có vấn đề.
Mỗi khi đối mặt với cuộc tấn công của tu sĩ quân Thần Tinh, đều mắc sai lầm nghiêm trọng về mặt chiến thuật, gây ra thương vong nặng nề. Không chỉ có thế, Tề Thống Ti còn đem Phi Dương Tinh cho Thần Tinh..."
Nghe đến đây, Tụng Thừa đao và Vu Hàn Thiền đều lộ vẻ lạnh băng.
Đây đâu chỉ là sai lầm về mặt chiến thuật? Đây quả thực là dâng cả Hỗn Độn Tinh Lục cho người ta.
Tiên môn đạo đình tuy không tham gia vào chiến đấu của tu sĩ quân, nhưng về mặt chỉ đạo và điều phối vẫn có quyền lên tiếng.
Vị trí chiến lược của Phi Dương Tinh đối với Hỗn Độn Tinh Lục, gần như tương đương với cánh cửa của Hỗn Độn Tinh Lục.
Nếu tu sĩ Thần tộc muốn xâm nhập vào Hỗn Độn Tinh Lục, bước đầu tiên nhất định phải chiếm giữ Phi Dương Tinh.
Nếu không, tu sĩ Thần tộc sẽ không dám đến gần Hỗn Độn Tinh Lục, bởi vì họ sẽ bị Hỗn Độn Tinh Lục và Phi Dương Tinh giáp công trước sau.
"Đinh Sầu vực chủ sau khi biết chuyện này, lập tức cùng Sở Lăng Đình vực chủ đến điều tra tình hình. Sau khi hai người họ đến chỗ tu sĩ quân Hỗn Độn Tinh Lục thì bặt vô âm tín.
Sau đó, Ôn Thương và Vũ Kinh Hà cũng đến điều tra và cũng không có tin tức. Ba người chúng ta đang bàn bạc xem nên xử lý chuyện này thế nào..."
Tụng Thừa đao giọng lạnh băng:
"Đã như vậy, tại sao không báo cho ta và Vu Tinh Chủ?"
Lần này ba người Lê Viễn Thành, Dạ Chử, Trác nương tử đều ngẩn người. Một lúc lâu sau, Lê Viễn Thành mới đáp:
"Chúng ta có báo lên mà?"
Tụng Thừa đao không nói gì, trong thời gian bế quan, thông tin châu của hắn luôn ở trạng thái phong ấn.
Vu Hàn Thiền ngay lập tức lấy thông tin châu ra, rồi cau mày nói:
"Ta không nhận được bất kỳ thông tin nào liên quan đến chuyện này, ai đã báo cáo?"
Vẻ mặt của Lê Viễn Thành, Dạ Chử, Trác nương tử đều biến sắc, họ vội vàng lấy thông tin châu ra.
Thông tin châu có ghi chép, cho thấy bọn họ đích xác đã gửi tin đi.
"Không cần xem nữa, chắc là quy tắc truyền tin của các ngươi đã bị người khác chặn mất rồi. Người này phải là người hiểu rõ về Đại Đạo của các ngươi. Chúng ta đi ngay đến chỗ tu sĩ quân Hỗn Độn Tinh Lục."
Nói xong, Tụng Thừa đao liền tế ra pháp bảo phi hành.
Nhưng đến gần cửa, hắn lại nhớ ra gì đó và quay sang nói với Trác nương tử:
"Trác nương tử, cô ở lại đây đợi Đinh Hoan đạo hữu. Khi nào Đinh Hoan đạo hữu đến thì hãy dẫn họ trực tiếp đến doanh địa của tu sĩ quân Hỗn Độn Tinh Lục."
Nói xong câu đó, Tụng Thừa đao cũng không đợi Trác nương tử trả lời, mang theo những người khác nhanh chóng rời khỏi Hỗn Độn Tinh Lục, hướng đến doanh địa tu sĩ quân.
Bởi vì vị trí trang chủ Thần Kiếm Sơn Trang muốn được giao cho Trác Ung Võ - tộc đệ của Trác Nghiêu, cộng thêm việc Nhan Kỳ muốn cho con trai là Trác Vô Thương ở lại Thần Kiếm Sơn Trang, quá nhiều việc vặt nên họ đã đến chậm hơn một chút.
Khi Đinh Hoan cùng Trác Nghiêu và Nhan Kỳ đến Tiên môn đạo đình, trời đã sang ngày hôm sau.
Thần niệm của Đinh Hoan rất mạnh, hắn không cảm nhận được sự có mặt của Tụng Thừa đao và Vu Hàn Thiền, mà lại nhìn thấy một nữ tử có vẻ lo lắng.
Hắn điều khiển Vũ Trụ Oa xuất hiện trước mặt nữ tử:
"Cô có biết hai vị Tinh Chủ đi đâu không?"
Nữ tử này chính là Trác nương tử. Vũ Trụ Oa đột ngột xuất hiện trước mặt khiến nàng không khỏi giật mình kinh hãi.
May mà Đinh Hoan kịp thời lên tiếng hỏi thăm về hai vị Tinh Chủ, nàng mới bừng tỉnh:
"Xin hỏi có phải là Đinh Hoan đạo hữu?"
"Là ta."
Đinh Hoan đoán Tụng Thừa đao chắc có việc phải đi rồi.
Việc gì mà quan trọng hơn cả chuyện lập lại Tiên môn đạo đình vậy?
"Tu sĩ quân Hỗn Độn Tinh Lục xảy ra một số chuyện, hai vị Tinh Chủ đã đi rồi, ta ở lại đây đợi Đinh đạo hữu."
Trác nương tử vội vàng nói.
Nàng chưa từng gặp Đinh Hoan, lại đang lo lắng cho chuyện bốn vị vực chủ Tiên môn đạo đình mất tích nên việc Thiên Thần Cung bị tiêu diệt nàng cũng không có tâm trí hỏi han.
Vậy nên, nàng cũng không hề biết đến sự tồn tại của Đinh Hoan, nhưng trong lòng nàng hiểu rõ hai vị Tinh Chủ là người thế nào.
Việc hai vị Tinh Chủ bảo nàng ở lại một mình chờ Đinh Hoan, chứng tỏ Đinh Hoan tuyệt đối không phải người bình thường.
"Tốt, cô ở trên dẫn đường."
Trong lòng Trác nương tử lo lắng, nghe Đinh Hoan mời thì cũng không chần chừ mà liền đáp xuống Vũ Trụ Oa.
Khi nhìn thấy Vũ Trụ Oa trong chớp mắt đã bay vọt ra khỏi Cửu Khư Tiên Phong, nàng ngay lập tức kinh ngạc tột độ.
Là vực chủ của Hỗn Độn Tinh Lục, kiến thức của Trác nương tử cũng khá rộng.
Nàng chưa từng thấy loại pháp bảo phi hành nào có tốc độ nhanh như Vũ Trụ Oa.
Căn bản không cần Trác nương tử chỉ đường, Đinh Hoan dựa vào thần niệm mạnh mẽ, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi một nén nhang đã đến doanh địa tu sĩ quân Hỗn Độn Tinh Lục trên mặt đất.
Hỗn Độn Tinh Lục có hai quảng trường hư không, một là nơi mà Đinh Hoan và đám người Trác Nghiêu bước vào Hỗn Độn Tinh Lục lúc trước.
Còn cái thứ hai chính là quảng trường hư không mà Đinh Hoan vừa đến. So với quảng trường hư không thứ nhất - nơi người bình thường ra vào, quảng trường này lớn gấp vạn lần không thôi.
Nơi này chỉ có tu sĩ quân và người của Tiên môn đạo đình mới có thể đến.
Ngay khi Vũ Trụ Oa của Đinh Hoan vừa đến quảng trường hư không này, đã có hàng nghìn quân sĩ vây quanh.
"Tránh ra, chúng ta đến tìm Tinh Chủ."
Trác nương tử nhìn thấy đám tu sĩ quân này, lập tức cau mày quát lớn.
Nàng là một vực chủ của Tiên môn đạo đình, mỗi lần đến đây, những người ở đây đều cung kính vô cùng, sao lại dám vô lễ vây bọn họ lại thế này?
"Tinh Chủ đang ở đại điện Tinh Lục bàn việc, các ngươi có thể vào, nhưng không được mang pháp bảo phi hành theo. Phải đậu ở chỗ này, đề phòng vạn nhất..."
Một tên tu sĩ mặt nhọn dẫn đầu, nhìn chằm chằm Vũ Trụ Oa của Đinh Hoan.
Đinh Hoan vừa giơ tay đã tung một đạo gió đao tới.
Tên tu sĩ mặt nhọn kia rõ ràng đã là Tiên Vương sơ kỳ, thế mà không thể nào tránh được một đạo gió đao này của Đinh Hoan, trực tiếp bị xé thành hai nửa.
Thi thể đổ xuống, tan nát khắp nơi.
Đinh Hoan đưa tay thu hồi Vũ Trụ Oa của mình, lạnh lùng nói:
"Còn ai muốn pháp bảo phi hành của ta không?"
Hành động này của Đinh Hoan ngay lập tức làm tất cả mọi người choáng váng.
Ngay cả Trác nương tử cũng không thể tin nổi mà nhìn Đinh Hoan.
Được tôn trọng không có nghĩa là có thể tùy ý xử trí tu sĩ quân.
Đừng nói Đinh Hoan, ngay cả hai vị Tinh Chủ ở đây cũng không dám tùy tiện giết người.
Chỉ cần một sơ suất nhỏ có thể khiến tu sĩ quân bạo loạn, mà tu sĩ quân bạo loạn chẳng phải là xong đời hay sao?
Quả nhiên, mấy ngàn tu sĩ quân đang vây quanh Đinh Hoan lập tức xao động, có người thậm chí đã tế pháp bảo ra.
Đinh Hoan cười lạnh, hắn không ngại đem tu sĩ quân ở đây chém giết sạch.
Biết rõ Tinh Chủ sắp đến, bọn họ còn là bạn của Tinh Chủ mà đám người này còn dám cướp đoạt pháp bảo phi hành của hắn, nếu vậy mới là chuyện lạ.
Nếu đã không bình thường thì cớ gì hắn phải nương tay?
Thấy hỗn chiến hết sức căng thẳng, một giọng nói uy nghiêm vang lên:
"Tu sĩ quân không được phép gây rối, nhường khách nhân tiến vào."
Không phải giọng của Tụng Thừa đao, cũng không phải giọng của Vu Hàn thiền.
Nghe thấy giọng nói này, đám tu sĩ quân lập tức rút lui.
Trác Nghiêu có chút lo lắng, nói nhỏ vào tai Đinh Hoan:
"Đinh Hoan, ta cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ, chúng ta có nên chờ một chút không?"
"Không cần, đi thôi, chúng ta vào trong."
Đinh Hoan không hề cảnh giác.
Trác nương tử cũng cảm thấy không ổn, nhưng nàng không thể nói rõ ra được.
Đinh Hoan tiến vào đại điện nghị sự của tu sĩ quân tinh lục, Trác nương tử, Trác Nghiêu và Nhan Kỳ đều theo sát sau lưng Đinh Hoan.
Mấy người vừa vào đại điện rộng lớn này, liền nhẹ nhõm thở ra.
Vì bọn họ nhìn thấy Tụng Thừa đao và Vu Hàn thiền.
Trong lòng Đinh Hoan lại cười thầm.
Dù hắn không phải chuyên gia chơi độc, vừa vào đại điện này, đạo vận độc mãnh liệt kia đã xông thẳng đến hắn.
Độc này chưa đạt đến mức hình thành pháp tắc độc đạo, nhưng đã chạm đến rìa pháp tắc độc đạo.
Xem ra dù là Tụng Thừa đao hay Vu Hàn thiền, hiện tại cũng trúng độc rất sâu.
Vẻ mặt bọn họ khó coi, ngay cả đạo vận Đại Đạo cũng không tụ được.
Thêm vào đó đến giờ bọn họ vẫn không nói một lời, điều này chứng tỏ họ thậm chí không thể mở miệng.
Xung quanh đại điện nghị sự toàn là tu sĩ quân, những tu sĩ này, thực lực thấp nhất cũng là Tiên Vương.
Ngồi trong đại điện nghị sự, phần lớn đều là Tiên Đế.
Còn có một bộ phận đã là ngụy dục Thần cảnh.
Nếu đối phương đã trúng độc, vậy còn gì phải ngại?
Đinh Hoan không chút do dự thi triển pháp tắc Phụ Cốt Phệ Đạo của mình.
Hạ độc tự nhiên là có qua có lại, không có chuyện ngươi hạ độc mà ta không động tay...
Bạn cần đăng nhập để bình luận