Thần Thoại Chi Hậu

Chương 687: Ta bảo kê ngươi

Bất kể vật gì phức tạp đến đâu, một khi đã hiểu rõ thì thực ra cũng đều như vậy thôi.
Sau khi Đinh Hoan lĩnh hội được cấm văn pháp tắc, hắn mất một tháng để phá giải đạo cấm văn thứ nhất.
Rồi hắn phá giải đạo cấm văn thứ hai trong một ngày, đạo thứ ba trong một canh giờ, đạo thứ tư chỉ mất mười hơi thở...
Khi Đinh Hoan tháo bỏ toàn bộ cấm văn khóa lên thần mạch hư không, hắn nhìn thấy bảy đầu cực phẩm Tinh Không thần linh mạch và bốn mươi hai đầu thượng phẩm Tinh Không thần linh mạch.
Cái luồng khí tức Tinh Không thần linh nồng đậm xộc vào mặt ấy, dù Đinh Hoan không tu luyện, cũng cảm thấy tu vi tăng lên một bậc.
Đúng là đồ tốt.
Đinh Hoan hoàn toàn không thông báo cho Hậu Ngân Thần Đế, hắn trực tiếp thu hết bốn mươi chín đầu Tinh Không thần linh mạch này.
Chỉ cần hắn chưa gỡ bỏ cấm văn trên người Hậu Ngân Thần Đế, Hậu Ngân Thần Đế sẽ không biết hắn lấy đi bao nhiêu Tinh Không thần linh mạch.
Sau khi Đinh Hoan lấy đi bốn mươi chín đầu Tinh Không thần linh mạch, trước mặt hắn hiện ra một gốc thất giới hoa.
Đúng như Hậu Ngân Thần Đế nói, gốc thất giới hoa này đã nở năm đóa hoa, đạo vận tinh túy lưu chuyển, mang theo khí tức Đại Đạo khác biệt.
Lợi hại thật đấy, vậy mà lại bồi dưỡng được thất giới hoa tới năm đóa hoa tinh.
Hắn đào gốc thất giới hoa lên, rồi dùng cấm chế phong ấn, đưa vào trong ngũ hành thế giới.
Đinh Hoan không có ý định dùng gốc thất giới hoa này, dù hắn không biết công hiệu chi tiết của thất giới hoa, nhưng biết thứ này chắc chắn có liên quan đến Đại Đạo của bản thân, nếu không thì đã không tốn công bồi dưỡng đến mức rắc rối như vậy.
Nếu liên quan đến Đại Đạo của bản thân, thì hắn không thể dùng.
Cho dù hắn cần dùng, cũng chỉ dùng thất giới hoa do mình bồi dưỡng, chứ không dùng đồ người khác bồi dưỡng.
Sau khi lấy đi thất giới hoa, Đinh Hoan vung tay lên, vị trí hư không từng đặt bốn mươi chín đầu Tinh Không thần linh mạch sụp đổ hoàn toàn.
Lúc này, Đinh Hoan mới bắt đầu giải cấm văn cho Hậu Ngân Thần Đế.
Việc phá giải cấm văn trên người Hậu Ngân Thần Đế phức tạp hơn một chút so với việc phá giải cấm văn khóa Tinh Không thần linh mạch.
Dù sao, cấm văn trên người Hậu Ngân Thần Đế còn xuyên qua cả thần hồn, sơ ý một chút có thể khiến thần hồn Hậu Ngân Thần Đế bị chia cắt.
May mà những cấm văn này không có thần nguyên của Tinh Không thần linh mạch gia trì, nên dù phức tạp hơn, việc phá giải cũng không tốn quá nhiều thời gian.
Đinh Hoan trước sau chỉ mất chưa đến nửa canh giờ, đã hóa giải hoàn toàn cấm văn trên người Hậu Ngân Thần Đế.
Khi đạo cấm văn cuối cùng khóa thần hồn bị Đinh Hoan phá vỡ, Hậu Ngân Thần Đế vẫn còn hơi ngây người.
Sao hắn cảm thấy cơ thể mình khác lạ vậy?
Hắn theo bản năng muốn thử vận chuyển một chu thiên, bên tai đã truyền đến giọng của Đinh Hoan:
"Lão dày à, ngươi còn giả chết làm gì nữa? Dậy được rồi đấy."
"Ta đã bảo ta không họ Dày... Ngươi nói cái gì?"
Hậu Ngân Thần Đế đột nhiên đứng dậy, toàn thân lập tức run rẩy.
Xiềng xích trói buộc hắn không biết bao nhiêu hội nguyên đã không còn, toàn thân hắn cảm thấy một sự thoải mái, dễ chịu đến cực hạn.
Hắn theo bản năng vận chuyển một chu thiên, nhẹ nhàng, không chút vướng bận nào.
Tự do, đây là thứ mà sau khi bị giam cầm, mỗi khắc mỗi phút hắn đều khát vọng.
Bây giờ cuối cùng cũng đã trở về.
"Đinh Hoan lão đệ, ngươi thật sự đã giúp ta giải hết những cấm văn này?"
Hậu Ngân Thần Đế kích động đến tay run rẩy.
Dù sao thì hắn cũng là Thần Đế, nhưng vẫn không kìm chế được những cảm xúc trong lòng.
Trong thâm tâm hắn, chưa bao giờ nghĩ Đinh Hoan thực sự có thể gỡ được cấm văn trên người mình. Hắn cố gắng thuyết phục bản thân, Đinh Hoan có thể làm được.
Nhưng dù Đinh Hoan có thể làm được, thì cũng phải là chuyện của hàng trăm ngàn năm sau, sao mới chưa đầy một năm đã giải được rồi?
"Cảm tạ, cảm tạ ngươi, Đinh lão đệ..."
Hậu Ngân Thần Đế sau khi vận chuyển thêm một chu thiên nữa, lúc này mới tin chắc Đinh Hoan thực sự đã giúp mình.
"Lão Dày, ưu điểm lớn nhất của ta chính là giữ chữ tín, đã thỏa thuận với ngươi rồi thì đương nhiên phải giúp ngươi cởi bỏ cấm văn trên người.
Mặc dù trong quá trình này ta đã mạo hiểm một chút, suýt chút nữa là tự mình toi mạng, nhưng ta thấy điều đó rất đáng..."
Hậu Ngân Thần Đế hình như nhớ ra gì đó, quay người bước ra một bước, khi hắn nhìn thấy vị trí hư không bị Đinh Hoan phá hủy, trong lòng bỗng giật mình, lập tức hiểu ra, Đinh Hoan đã phá hủy vị trí đặt Tinh Không thần linh mạch.
Phá hủy như vậy, hắn hoàn toàn không biết Đinh Hoan đã thu được bao nhiêu.
"Đinh lão đệ, có thể cho ta xem thất giới hoa một chút được không? Và chỗ này có tổng cộng bao nhiêu Tinh Không thần linh mạch?"
Đinh Hoan thở dài:
"Ta lỡ tay làm hơi lớn, không cẩn thận làm hỏng mất thất giới hoa rồi, còn Tinh Không thần linh mạch ở đây chỉ có hai đầu, nhưng ta đều đã lấy hết rồi."
Nói được một nửa Đinh Hoan như nhớ ra điều gì, lớn tiếng nói:
"Lão dày, chúng ta đã nói rồi, ngươi không phải là muốn đổi ý đấy chứ?"
"Ngươi đừng gọi ta lão Dày, ta tên là Khởi Ngân..."
"Biết rồi, lão Dày."
Niềm vui lớn lao vừa rồi của Hậu Ngân Thần Đế đã vơi đi một nửa, hắn khẳng định tên Đinh Hoan này đã lấy đi hết thần linh mạch, thất giới hoa chắc chắn cũng chưa bị phá hủy.
Nếu thất giới hoa do Lạc Bố mang đến dễ bị hủy như vậy thì cũng quá phế đi rồi.
Hắn càng chắc chắn, số lượng Tinh Không thần linh mạch ở đây không thể chỉ có hai đầu.
Nhưng hắn lại càng xác định phải đi theo Đinh Hoan.
Chưa đầy một năm đã phá được cấm văn trên người mình, năng lực của Đinh Hoan quả thực đáng sợ.
Và cái Đại Đạo mà Đinh Hoan tu luyện kia, chắc chắn là Vô Thượng Đại Đạo.
"Đinh lão đệ, ngươi không sao chứ?"
Kỷ La thấy Hậu Ngân Thần Đế đứng lên, cũng lo lắng chạy đến.
"Ta không sao, chúng ta có thể ra ngoài rồi."
Đinh Hoan cười hắc hắc rồi đi ra.
Kỷ La lúc này mới nhìn rõ Hậu Ngân Thần Đế đi sau lưng Đinh Hoan, kinh ngạc thốt lên:
"Không phải, sao mặt ngươi trông bình thường hơn rồi, mà mắt ngươi không phải ở trên trán sao..."
Hậu Ngân Thần Đế tức giận nói:
"Ngươi bị cấm văn kéo cả trăm vạn năm mà xem, chắc còn không bằng ta."
Khi giúp Hậu Ngân Thần Đế gỡ cấm văn, Đinh Hoan đã biết, mắt Hậu Ngân Thần Đế không phải vốn dĩ ở trên trán, mà là bị cấm văn kéo lên trán.
"Lão Dày, ta và Lão Kỷ chuẩn bị rời khỏi đây, còn ngươi thì sao?"
Đinh Hoan nhìn Hậu Ngân Thần Đế.
Hậu Ngân Thần Đế cười ngượng ngùng:
"Tu vi của ta giảm đi rất nhiều rồi, giờ miễn cưỡng cũng chỉ là Hợp Thần cảnh, hay là cứ ở đây tu luyện một thời gian rồi mới đi?"
"Không được, ở đây không có thần linh khí, ở lại đây tu luyện không bằng đi sớm cho xong. Ngươi muốn ở lại đây tu luyện cũng được, nhưng trên người ta không có thần linh mạch nào đâu."
Đinh Hoan không khách khí nói thẳng.
Hắn lẽ nào không biết ý định nhỏ mọn của Hậu Ngân Thần Đế, chỉ là muốn dụ hắn bỏ Tinh Không thần linh mạch ra, bày bố Tụ Linh thần trận ở đây tu luyện thôi.
Hậu Ngân Thần Đế xoa xoa tay:
"Đinh lão đệ, chúng ta cũng coi như là bạn bè đi?"
"Không sai, ta thấy ngươi khá là được đấy."
Đinh Hoan cũng đồng ý với Hậu Ngân Thần Đế, không phải ai cũng có thể khiến hắn tùy tiện lấy đi bốn mươi chín đầu Tinh Không thần linh mạch, trong đó còn có một gốc thất giới hoa.
Hậu Ngân Thần Đế nghiêm mặt nói:
"Ta tuy chưa từng ra ngoài, nhưng ta khẳng định thế giới bên ngoài tuyệt đối nguy hiểm gấp trăm lần so với ngươi tưởng tượng. Hay là chúng ta liên thủ, ngươi thấy sao?"
Thế giới bên ngoài nguy hiểm gấp trăm lần so với mình tưởng tượng?
Đinh Hoan kinh ngạc nhìn Hậu Ngân Thần Đế, trong lòng tự nhủ sao mình không cảm thấy nhỉ?
Mấy Thần Vương kia bên ngoài rất dễ nói chuyện mà, mấy Thần tộc Thần Vương cũng tính tình không tệ, nói chuyện cũng dễ nghe, ngươi nói nguy hiểm ở đâu?
Hậu Ngân Thần Đế thấy ánh mắt có phần coi thường của Đinh Hoan, chỉ có thể giải thích:
"Lúc ngươi mới vào đây tu vi còn chưa tới Thần Vương, cấp độ mà ngươi tiếp xúc được còn quá thấp.
Ngươi biết tám Đại Thánh Nhân không? Biết tứ Đại Đạo quân tam tán thánh không? Ta cho ngươi biết, những người này từng người đều như muốn ăn tươi nuốt sống người khác, ngươi bây giờ không tiếp xúc được là do tu vi của ngươi chưa đủ thôi..."
Lời Hậu Ngân Thần Đế nói khiến Đinh Hoan rơi vào sự hoài nghi của bản thân, chẳng lẽ mình thật sự chưa tiếp xúc đến những người đó?
Sao những người mà Hậu Ngân Thần Đế kể mình lại chưa từng nghe qua ai?
Nhìn dáng vẻ thề thốt chắc nịch của Hậu Ngân Thần Đế, có vẻ không giống đang lừa gạt mình.
Hơn nữa, Hậu Ngân Thần Đế cũng có chút tiết tháo mà? Chắc không đến mức bịa ra cả một đống cường giả không có thật ra để lừa mình đâu.
"Ngươi cho dù có thiên tài đến đâu, tu vi không đủ thì trước mặt những người này, người ta chỉ cần một đầu ngón tay là có thể nghiền nát ngươi.
Nhưng ngươi không cần lo lắng, ta Lão... Hậu Ngân cũng là một trong mười hai Thần Đế, ta nói lời có trọng lượng, chúng ta hợp lại, bây giờ ta giúp ngươi, sau này ngươi giúp ta."
Đinh Hoan cuối cùng cũng bị Hậu Ngân Thần Đế thuyết phục:
"Được thôi, lão Dày, ngươi cứ theo ta mà lăn lộn đi, ta bảo kê ngươi."
Hậu Ngân Thần Đế há hốc mồm, nghĩ bụng cái gì mà ngươi bảo kê ta, hiện tại là ta bảo kê ngươi, sau này ngươi mới có thể bảo kê ta...
Lời đến khóe miệng hắn thở dài, quên đi thôi, Đinh Hoan lập tức liền muốn tấn cấp Hợp Thần cảnh, chính mình tựa hồ hiện tại cũng không che được hắn.
Đinh Hoan chỉ Kỷ La nói ra:
"Để ta giới thiệu một chút, Lão Kỷ chính là Kỷ La, năm đó là Thánh Nhân tồn tại. Chẳng qua là sau này tranh đoạt Tam thiên Đại Đạo thời điểm, bị người phá vỡ thân thể, tu vi cũng là rớt xuống ngàn trượng..."
Lão Kỷ có Tam thiên Đại Đạo Hậu Ngân Thần Đế là biết đến, không cần thiết giấu giếm.
"Ngươi cũng là Thánh Nhân?"
Hậu Ngân Thần Đế đờ đẫn nhìn Kỷ La.
Hắn sao không nhớ rõ Kỷ La là Thánh Nhân?
"Làm sao? Liền cho phép ngươi là Thánh Nhân, ta liền không thể là Thánh Nhân?"
Kỷ La nghe được Hậu Ngân Thần Đế nghi vấn quá khứ huy hoàng của mình, lập tức liền không hài lòng.
Hậu Ngân Thần Đế trong lòng tự nhủ, ta cũng không phải Thánh Nhân a.
Lời này khẳng định không thể nói ra được.
Đinh Hoan tiềm lực vô hạn, Kỷ La đã từng là Thánh Nhân, hắn tuyệt đối không thể không là Thánh Nhân.
Cũng may Đinh Hoan cùng Kỷ La cũng không biết hắn cái này mười hai Thần Đế chính quả, chính mình ngầm thừa nhận đã từng Thánh Nhân, bọn hắn cũng sẽ không thể không tin.
Đinh Hoan lại nói với Kỷ La:
"Lão Kỷ à, vị này là một trong mười hai Thần Đế Hậu Ngân Thần Đế, năm đó cũng là Thánh Nhân. Các ngươi đều là Thánh Nhân có thể thân cận một chút."
Kỷ La tranh thủ thời gian truyền âm cho Đinh Hoan:
"Lão đệ, ta là Chuẩn Thánh, không phải Thánh Nhân, đừng để lão già này biết."
Đinh Hoan khinh bỉ quét Kỷ La liếc mắt, trong lòng tự nhủ ngươi vừa lúc nhìn thấy ta có thể không phải như vậy nói, ngươi lúc đó nói chính là Thánh Nhân.
Hậu Ngân Thần Đế nghe được Đinh Hoan giới thiệu như vậy, khó được lão đỏ mặt lên.
Hắn nào có Thánh Nhân chính quả, khoảng cách Thánh Nhân còn cách xa vạn dặm.
Nhưng tuyệt đối không thể thừa nhận.
"Ha ha, ta tên Bắt Đầu Ngấn, về sau tất cả mọi người là bạn bè. Chẳng qua là nơi này là hư không thần khe, tiến đến dễ dàng ra ngoài thì khó."
Hậu Ngân Thần Đế xấu hổ xóa đi chủ đề...
Bạn cần đăng nhập để bình luận