Thần Thoại Chi Hậu

Chương 49: Xuất viện

Cảnh Thiên Hành và Đinh Hoan đều không có ở đây, mà Phương Sùng, Lý Uyển Nhiên cùng Lữ Tử thì nhất định phải vào một trong mười học viện hàng đầu của Lam Tinh.
Cho nên Phương Sùng định ra hiệu sách mua một ít sách về tu luyện theo hướng gien để xem qua, ít nhất khi đến mười học viện hàng đầu Lam Tinh, sẽ không bỡ ngỡ.
"Phương Sùng."
Phương Sùng đang lật sách, vai bị người đột ngột vỗ một cái.
Ai vậy? Phương Sùng vội vàng quay người.
Phương Sùng phát hiện mình không biết người vừa đập mình, hắn cũng không để ý, hiện tại có rất nhiều người lạ biết đến hắn.
"Ngươi đi theo ta ra ngoài một lát, ta là Đinh Hoan."
Đinh Hoan nói xong quay người rời khỏi hiệu sách.
Nghe nửa câu trước, Phương Sùng thầm nghĩ, ngươi là ai chứ, ta phải theo ngươi ra ngoài?
Nghe được là Đinh Hoan xong, hắn vội vàng để quyển sách trên tay xuống, đi theo Đinh Hoan ra ngoài.
Cô gái cùng Phương Sùng vào hiệu sách trông thấy Phương Sùng rời đi, để quyển sách trên tay xuống, nhìn bóng lưng Đinh Hoan rồi trầm tư.
"Đinh lão sư, thật là ngài sao?"
Đi ra ngoài hiệu sách, Phương Sùng xúc động hỏi.
Đinh Hoan gật đầu, "Là ta, ngươi nói cho ta biết, Cảnh lão sư trước khi bị bắt đã nói gì với các ngươi?"
"Cảnh lão sư thật sự bị bắt sao? Chúng ta chỉ biết thầy ấy mất tích, có phải thầy ấy bị Liên minh gien bắt đi rồi không?"
Phương Sùng hỏi liên hồi.
Đến lúc này Đinh Hoan mới biết, Phương Sùng hoàn toàn không biết gì cả.
Hắn đành phải nói ra, "Nếu không biết thì thôi, lần này chắc các ngươi đều có thể vào mười học viện hàng đầu Lam Tinh, sau này hãy cố gắng tu luyện."
"Đinh lão sư, ta muốn theo phía sau ngài học có được không?"
Phương Sùng khao khát nhìn Đinh Hoan.
Bây giờ hắn xem như hiểu rõ, năng lực của Đinh Hoan mạnh hơn rất nhiều so với mười học viện hàng đầu Lam Tinh.
Đinh Hoan lại vỗ vai Phương Sùng, "Đi theo bên cạnh ta không thực tế, bây giờ ta đang bị truy nã, lát nữa còn phải đi tìm Cảnh lão sư, ngươi đi theo bên cạnh ta không có ý nghĩa gì.
Hơn nữa hiện tại ta cũng không thể dạy được gì cho ngươi, ngươi cứ dựa theo những gì ta dạy trước kia mà tu luyện, thực lực sẽ từng bước tăng lên.
Ở mười học viện hàng đầu Lam Tinh, có tài nguyên đỉnh cấp, tốt hơn nhiều so với việc đi theo ta sinh tử khó lường."
"Vâng, Đinh lão sư."
Ánh mắt Phương Sùng ảm đạm xuống, hắn biết Đinh Hoan nói là thật.
"Ta đi đây, ngươi không cần nói cho Lý Uyển Nhiên và Lữ Tử là ta đã đến."
Đinh Hoan nói xong liền quay người muốn rời đi.
"Đinh lão sư, ngài nói ta nên vào học viện nào?"
Phương Sùng vội hỏi lại.
Đinh Hoan do dự một chút nói ra, "Tốt nhất là ở lại Hoa Hạ, có lợi cho võ đạo của ngươi. Đừng tưởng rằng võ đạo thật sự kém hơn tu luyện gien, ít nhất ở địa cầu này, võ đạo cũng không thua gì tu luyện gien."
"Đinh lão sư, Võ Mạch sơn tràng viện trưởng Tần Sắc mời chúng ta gia nhập vào đó..."
"Ngươi muốn thì gia nhập thôi... Không đúng, Võ Mạch sơn tràng à, học viện này thì đừng gia nhập."
Đinh Hoan lập tức nhớ ra thế lực truy nã hắn có Võ Mạch sơn tràng.
Nói đến đây, Đinh Hoan nhớ lại nữ nhân vừa rồi là ai, nữ nhân vừa chào hỏi An Đông Áo là viện trưởng Tần Sắc của Võ Mạch sơn tràng.
"Ừm, ta nghe ngài. Đúng rồi, Đinh lão sư, ta có một lá thư dành cho ngài, chắc là do Cảnh lão sư để lại."
Phương Sùng nhớ đến lá thư ở khách sạn.
"Ta đi với ngươi lấy."
Đinh Hoan mừng rỡ.
Cảnh Thiên Hành để lại thư, vậy có nghĩa là trước đó Cảnh Thiên Hành đã có cảm giác.
Đi theo Phương Sùng vào khách sạn Thính Hoàn, Phương Sùng lấy lá thư từ trong phòng của Cảnh Thiên Hành đưa cho Đinh Hoan.
Đinh Hoan nhìn lướt qua phong thư, trên đó viết 'Đinh Hoan thân khải.' Nét chữ này có vẻ không giống Cảnh Thiên Hành lắm?
Cất thư vào túi, Đinh Hoan lấy ra một bình thuốc biến đổi gien đưa cho Phương Sùng, "Đây là một bình gien hồi phục vết thương, ngươi buổi tối dung hợp một chút. Về sau bị thương, hồi phục sẽ nhanh hơn nhiều."
Hắn lấy được thằn lằn lửa có hai loại, cũng luyện chế ra hai loại thuốc biến đổi gien hồi phục vết thương.
Thuốc biến đổi gien hồi phục vết thương được điều chế từ gien của Song Giác Hỏa Thằn Lằn, một loài mang huyết mạch thần thú, hắn luyện chế ra hai bình.
Một bình tự mình dùng, còn một bình chuẩn bị cho Khúc Y.
Thuốc biến đổi gien hồi phục vết thương của Lục Giác Hỏa Thằn Lằn, hắn luyện chế được một bình, giờ không có tác dụng với Đinh Hoan, dứt khoát cho Phương Sùng.
"A."
Phương Sùng vui mừng khôn xiết nhận lấy thuốc biến đổi gien, hắn không ngờ còn có chỗ tốt này.
Thuốc biến đổi gien do Đinh Hoan lão sư luyện chế, đó là thứ ngàn vàng khó cầu.
"Phương Sùng, lần này ta đi không biết khi nào mới trở lại Lạc Hà, vậy đi, ta truyền thụ phần sau của Thiên Lạc Cơ Nhân Quyết cho ngươi."
Đinh Hoan nhớ ra nếu Phương Sùng tu luyện tới cấp ba tu sĩ gien, mà lại trong một thời gian không tìm được hắn, chẳng phải sẽ đình trệ tu vi?
Phương Sùng thật sự không nghĩ đến điều này, hiện tại Đinh Hoan nhắc đến, hắn vội vàng đáp, "Vậy thì tốt quá, cảm ơn Đinh lão sư, ta đảm bảo sẽ không tùy tiện truyền ra ngoài."
Đinh Hoan cười, cũng không để ý.
Trong ba học sinh, người hắn coi trọng nhất không phải Lữ Tử đã bước vào tu sĩ gien cấp một, cũng không phải Lý Uyển Nhiên tôn kính nghe lời hắn, mà là Phương Sùng trước mắt.
Trải qua hai đời, Đinh Hoan tự tin mình không hoa mắt.
Phương Sùng là người biết cảm ân.
Còn tư chất tốt hay nghe lời, thì liên quan gì đến hắn? Chỉ có người biết cảm ân mới đáng để hắn coi trọng.
Tố chất ban đầu của cơ thể đã tăng lên rất nhiều nhờ thuốc biến đổi gien của Đinh Hoan, lại thêm việc Phương Sùng sắp bước vào hàng ngũ tu sĩ gien cấp một, trí nhớ của hắn đã vượt xa người bình thường.
Phương thức vận hành của Thiên Lạc Cơ Nhân Quyết phía sau, chẳng qua là thay đổi huyệt vị và kinh mạch vận hành khí tức, cũng không có gì biến đổi lớn.
Cho nên chỉ trong hai mươi phút ngắn ngủi, Phương Sùng đã học xong cách vận hành chu thiên của Thiên Lạc Cơ Nhân Quyết mà Đinh Hoan nói sau đó.
"Đinh lão sư, có cần con ủy nhiệm cho Lữ Tử và Lý Uyển Nhiên hai người không?"
Phương Sùng hỏi.
Đinh Hoan trầm mặc một chút nói, "Tự ngươi xem xét, nếu như ngươi cảm thấy có thể truyền thụ thì truyền, nếu như không đáng truyền thụ, thì ngươi có thể làm chủ.
Sau khi ta đi thì hãy siêng năng tu luyện, ta đoán chừng Triều Hung Thú gien không bao lâu nữa sẽ bao phủ các thành phố lớn, mười học viện hàng đầu Lam Tinh cũng không phải vạn vô nhất thất, tự thân mạnh mẽ mới là căn bản.
Hơn nữa ngươi ở mười học viện hàng đầu Lam Tinh, e là sẽ đứng mũi chịu sào. Còn nữa, ta vừa nghĩ một chút, nếu như ngươi nhất định phải chọn một trong mười học viện hàng đầu Lam Tinh, vậy thì hãy chọn Đại Hán Dịch Học Viện."
"A, Đại Hán Dịch Học Viện chẳng phải xếp thứ nhất từ dưới lên sao?"
Phương Sùng kinh ngạc kêu lên.
Phương Sùng cười, "Đếm ngược? Ha ha, ngươi cần công pháp của bọn họ hay là cần tài nguyên của bọn họ?"
"Đúng vậy, ta có công pháp, chỉ cần có tài nguyên là được."
Phương Sùng chợt hiểu ra.
"Vậy là được rồi, hơn nữa Đại Hán Dịch Học Viện nghe nói được truyền thừa từ Phật Môn.
Ngươi chú ý một chút, bọn họ có võ kỹ nào hay là có kỹ năng cần mượn nội khí thi triển hay không, đó đều là mục đích khi ngươi gia nhập Đại Hán Dịch Học Viện. Tốt, ta có thể giúp ngươi được chừng này, tạm biệt."
Nói xong, Đinh Hoan tranh thủ thời gian cáo từ Phương Sùng rời khỏi khách sạn.
Thực lực của An Đông Áo thật sự quá mạnh, Đinh Hoan lo lắng bị người này chú ý, ở chỗ Phương Sùng làm trễ nải quá nhiều thời gian.
Sau khi lấy được thư, hắn định lập tức rời khỏi Phổ Hải.
Vừa ra khỏi khách sạn, Đinh Hoan liền mở lá thư của Cảnh Thiên Hành đưa cho.
"Đinh lão sư, xin ngài cứu Y Y, cô ấy bị người cưỡng ép dung hợp dị gien, hiện đang ở bệnh viện Thụy Tễ, tính mạng nguy kịch... Khúc Phỉ."
Chuyện gì xảy ra? Chẳng phải thư do Cảnh Thiên Hành để lại sao? Sao lại thành thư cầu cứu của Khúc Y?
Đinh Hoan nhanh chóng hiểu ra, ở kiếp này, hắn đã một lần nữa trở về, mặc dù loại bỏ Thường Sùng Kim và Lệ Hưng, thay đổi vận mệnh bị mang đi làm thí nghiệm gien của Khúc Y.
Nhưng cũng không thay đổi triệt để, Khúc Y vẫn bị Liên minh gien nhắm đến.
Vấn đề rất có thể nằm ở tên Tuyền lão đại.
Khác biệt duy nhất là, lần này Khúc Y hẳn là đã được cứu về, chỉ là sau khi cứu về, Khúc Y vì dung hợp thuốc biến đổi gien dị loại mà tính mạng ngàn cân treo sợi tóc.
Bọn khốn này, Đinh Hoan trong lòng giận dữ, hắn quay người gia tốc đi về phía bệnh viện Thụy Tễ.
"Khúc Y đã xuất viện?"
Đinh Hoan chạy tới phòng bệnh của Khúc Y, câu trả lời nhận được khiến hắn bất an.
"Xin hỏi ai là bác sĩ điều trị chính của cô ấy?"
Đinh Hoan muốn biết rõ tình hình của Khúc Y rốt cuộc thế nào.
Y tá phòng bệnh chỉ sang văn phòng đối diện, "Là bác sĩ Quách."
"Cảm ơn."
Đinh Hoan mấy bước đã đi tới văn phòng của bác sĩ Quách.
"Xin hỏi anh là bác sĩ Quách sao?"
Đinh Hoan nhìn một thanh niên đang ngồi trước bàn làm việc hí hoáy vẽ hỏi.
Thanh niên ngẩng đầu nhìn Đinh Hoan, "Có việc gì?"
Đinh Hoan hỏi, "Bác sĩ Quách, tôi là bạn của Khúc Y, xin hỏi cô ấy có vấn đề gì? Cô ấy chuyển đi có phải vì bệnh tình trở nặng không?"
Bác sĩ Quách chỉ nhàn nhạt nói một câu, "Xin lỗi, không thể trả lời."
Sau đó liền không để ý đến Đinh Hoan, tiếp tục cúi đầu vẽ vời trên tờ giấy trắng trước mặt.
Đinh Hoan biết mình hỏi có hơi vội, hắn dịu giọng lại một chút, lấy từ trong túi ra một xấp tiền, "Ta thật sự là bạn của Khúc Y, xin ngươi cho ta biết nàng bị làm sao, hiện giờ đi đâu, đây là chút lòng thành."
Nói xong, đẩy tiền đến trước mặt thầy thuốc Quách.
Vị bác sĩ chủ trị họ Quách này khinh thường liếc qua mười vạn tệ trước mặt, "Nếu ngươi không đi, đừng trách ta gọi bảo vệ."
"Ngươi là dị năng giả gen?"
Đinh Hoan chăm chú nhìn vị thầy thuốc Quách trước mặt, chợt tỉnh ngộ, vừa rồi khí tức gợn sóng vượt xa người bình thường của đối phương đã bị hắn cảm nhận được.
Nếu là dị năng giả gien, vậy có thể người này thuộc Liên minh gien.
Tình hình hiện tại của Khúc Y nếu do Liên minh gien gây ra, thì thầy thuốc Quách này hẳn phải biết chút gì đó.
Nghĩ đến đây, Đinh Hoan thu tiền lại, trực tiếp đưa tay bóp cổ thầy thuốc Quách, nhấc mạnh hắn lên.
Hai chân thầy thuốc Quách rời khỏi mặt đất, trong lòng vừa kinh hãi vừa sợ.
Hắn là dị năng giả gien mà, tên gia hỏa có vẻ còn trẻ trước mặt lại động thủ với hắn, vậy mà hắn đến sức phản kháng cũng không có.
Hiện tại cổ họng của hắn bị bóp chặt, ngoài mặt đỏ bừng, một chữ cũng không thốt nên lời.
Đinh Hoan tiện tay ném một cái, thầy thuốc Quách liền bị hắn quăng xuống đất, giọng lạnh lùng nói, "Ngươi còn một cơ hội nói thật, nếu không, ngươi vĩnh viễn đừng mong mở miệng."
"Khụ khụ... Ta nói, nàng là cưỡng ép dung hợp một loại dị gien nào đó thất bại, sau đó cấu trúc gien bị vỡ..."
"Là loại dị gien nào?"
"Ta thật sự không biết, ta cũng không hề động đến nàng, là do nàng không cứu được, tự mình muốn rời đi."
"Nàng đi đâu?"
"Ta chỉ biết địa chỉ nhà nàng, có phải đã về không, ta cũng không rõ..."
Sau khi lấy được địa chỉ nhà của Khúc Y, Đinh Hoan dứt khoát tặng cho thầy thuốc Quách một luồng đao gió.
Không phải ai ở Liên minh gien cũng đáng chết, thậm chí đa phần còn không tệ, nhưng trong lòng hắn chính là khó chịu cái tên thầy thuốc Quách này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận