Thần Thoại Chi Hậu

Chương 403: Đại tiên vực quy tắc ngầm

"Đinh sư huynh, Ôn sư muội, chúng ta bây giờ tính là bạn đồng hành, ta có gì cứ việc nói thẳng nhé."
Sau khi báo danh xong xuôi, Đào tiểu muội có chút lưỡng lự, rồi cũng mở lời.
Ôn Tri Hi mỉm cười:
"Đương nhiên, Đào sư tỷ có gì cứ nói."
Đào tiểu muội gật đầu nói:
"Chắc các ngươi đến đây để tham gia tuyển chọn đệ tử của tông môn đúng không?"
Đinh Hoan nghi hoặc hỏi:
"Đào sư muội, chẳng lẽ muội không đến tham gia tuyển chọn đệ tử tông môn sao?"
Thấy đối phương gọi mình sư huynh, Đinh Hoan cũng lười giải thích, dứt khoát gọi đối phương là sư muội.
Đào tiểu muội lắc đầu:
"Ta không phải, bởi vì ta biết chắc chắn là không được tuyển, nên ta đến đây để giao dịch một số thứ thôi."
"Vì sao? Ta thấy tư chất của muội cũng không tệ mà? Là không vào được luận đạo đại hội sao?"
Ôn Tri Hi cũng không hiểu.
Đào tiểu muội tu vi là Kim Tiên hậu kỳ, nhìn cũng không lớn tuổi, về tư chất cũng không tính là kém, sao lại chắc chắn không được tuyển?
Đào tiểu muội tự giễu cười:
"Nếu nói về tư chất, ta đủ điều kiện vào Tiên môn. Các ngươi có biết vì sao Tiên môn phải đợi đến lúc tổ chức luận đạo hội mới tuyển đệ tử không?"
Không đợi Đinh Hoan hỏi, nàng đã chủ động nói:
"Vì Tiên môn không muốn tuyển quá nhiều tán tu, họ muốn chọn con cháu các gia tộc, hoặc là con cháu của các cường giả nổi danh. Những người tham gia luận đạo đại hội của đại tiên vực, đa số đều là con cháu gia tộc hoặc tông môn danh giá. Còn tán tu thì rất ít."
"Muội vừa rồi nói có phải không vào được luận đạo hội, cái đó đúng là một lý do, nhưng không phải là nguyên nhân chính."
Đinh Hoan nhíu mày, ngay cả ở Địa Cầu còn có cơ hội thi đại học để "cá chép vượt vũ môn". Những con em nghèo khó vẫn có thể đổi đời bằng con đường học vấn. Đến nơi này, hóa ra lại tước đoạt cơ hội vào Tiên môn của những tán tu bình thường sao?
Đào tiểu muội thở dài:
"Không chiêu nạp tán tu, đó gần như là quy tắc ngầm của các đại tiên môn. Họ cho rằng phần lớn những kẻ hung ác tàn bạo đều xuất thân từ tán tu. Tán tu không được giáo dục, vì nâng cao tu vi mà không từ bất cứ thủ đoạn nào. Thậm chí có kẻ giết đồng môn, giết cả cha mẹ sư phụ..."
"Không thể vì vậy mà đánh đồng tất cả chứ? Đệ tử tông môn cũng có loại người đó, mà tán tu cũng có người tốt mà."
Ôn Tri Hi không nhịn được phản bác.
Nàng thực sự cảm thấy quy tắc ngầm này thật vô lý, đơn giản là không thể chấp nhận.
Đào tiểu muội nói:
"Vì đã có những chuyện như vậy xảy ra rồi. Chẳng lẽ các ngươi chưa nghe về chuyện Tam Thập Tam Đạo sao?"
Đinh Hoan và Ôn Tri Hi đều lắc đầu, họ mới đến đây, làm sao đã nghe được gì về Tam Thập Tam Đạo?
Đào tiểu muội thấy cả hai người đều chưa nghe, dứt khoát kể:
"1100 năm trước, ở đại tiên vực có một Tiên môn vô cùng nổi tiếng, gọi là Tam Thập Tam Đạo..."
Một tiếng ồn ào lớn truyền đến, cắt ngang lời của Đào tiểu muội.
Đào tiểu muội kéo Đinh Hoan và Ôn Tri Hi, hạ giọng nói:
"Là người của Dao Trì Ngọc Nữ Tông và Thanh Hư Đạo đến đấy, họ sẽ nghỉ ở hơi thở lâu, là Tuyên Cổ Tiên Lâu đó. Chờ họ đi đã."
Đinh Hoan cũng im lặng, Ôn Tri Hi thì trợn mắt nhìn Dao Trì Ngọc Nữ Tông, nàng thực sự rất khao khát được gia nhập Tiên môn này.
Đệ tử của hai đại tiên môn đến, không chỉ họ nhường đường, mà tu sĩ trên phố đều đồng loạt tránh sang hai bên.
Chờ đoàn người đi qua, đường phố mới lại trở lại vẻ phồn hoa, náo nhiệt như trước.
Có thể thấy rõ địa vị của Tiên môn trong lòng các tán tu cao đến mức nào.
Đào tiểu muội nghi hoặc nói:
"Mọi năm họ đều đợi đến trước luận đạo hội Tiên Vực mấy ngày mới đến, năm nay sao lại đến sớm như vậy?"
"Đào sư tỷ, ta hỏi một chút, có phải rất khó để vào Dao Trì Ngọc Nữ Tông không?"
Ôn Tri Hi không kìm được hỏi.
Đào tiểu muội thở dài:
"Ngươi nghe ta kể hết chuyện vừa rồi, sẽ biết khó khăn đến mức nào. Năm đó tông chủ của Tam Thập Tam Đạo là Thạch Ly, một tiền bối vô cùng nhân hậu và thực lực mạnh mẽ.
Thời đó, ở đại tiên vực chưa có quy định hay quy tắc ngầm gì, việc tán tu vào Tiên môn đơn giản hơn bây giờ.
Một lần nọ, trong hội chiêu mộ đệ tử của Tiên môn, tông chủ Thạch Ly trong lúc rảnh rỗi cũng đến xem. Hắn phát hiện một tu sĩ có đan điền bị hủy, kinh mạch bị người ta xé rách từng khúc.
Tu sĩ như vậy muốn hồi phục đan điền và kinh mạch gần như là chuyện không thể. Dù có thể hồi phục thì cũng không có Tiên môn nào muốn tốn nhiều công sức và tâm huyết như thế, vì một tán tu bình thường mà làm.
Thạch tiền bối nghe nói đệ tử này bị hãm hại mới ra nông nỗi đó. Vì bạn hắn lo hắn có tư chất quá tốt sẽ cướp mất cơ hội vào Tiên Võ Cung nên đã ám hại hắn, khi đó Tiên Võ Cung chỉ có tuyển một người mà thôi..."
"Thật là một kẻ độc ác."
Ôn Tri Hi không kìm được chen ngang.
Đào tiểu muội lắc đầu, như thế này đã là độc ác sao?
"Thạch tiền bối vốn tâm địa nhân từ, lại rất quý trọng nhân tài, liền mang tên vô chủ đó về Tam Thập Tam Đạo. Ai..."
Nói đến đây, chính nàng cũng không khỏi thở dài.
"Thạch tiền bối đã tốn không biết bao nhiêu tâm huyết, dùng cả chí bảo tích trữ bao năm của tông môn, mới chữa trị hoàn hảo đan điền và kinh mạch cho đệ tử kia.
Đệ tử đó quả thật là thiên phú kinh người, trong một trăm năm ngắn ngủi đã tu luyện đến Đại Ất Tiên, hai trăm năm sau đã vượt qua Đại La Tiên cảnh giới, tiến vào La Thiên Thượng Tiên, ba trăm năm sau, hắn tiến vào Tiên Vương cảnh..."
Nghe nói ba trăm năm mà tu đến Tiên Vương cảnh, Ôn Tri Hi không khỏi kinh ngạc thốt lên. Ngay cả với những người từ Chân Tiên tu luyện qua cũng là tư chất kinh người.
Phụ thân nàng là La Thiên Thượng Tiên, nhưng ông ấy tu luyện không biết bao nhiêu cái ba trăm năm cũng chưa bước vào Tiên Vương cảnh.
Trong mắt nàng, tư chất của phụ thân chắc chắn là thuộc hàng bậc nhất.
Còn bản thân nàng, thì càng không thể nào trong ba trăm năm tu luyện đến Tiên Vương cảnh.
Đào tiểu muội tiếp tục:
"Thạch Ly tiền bối thấy đệ tử của mình ưu tú như vậy thì vui mừng khôn xiết, nghĩ hết mọi cách để giúp đỡ đệ tử này.
Nhưng không ngờ đệ tử đó vì tu luyện thành Đạo Ngọc tiên cốt mà lại ám toán ông, đồng thời còn cưỡng hiếp đạo lữ của ông.
Vì đạo lữ của Thạch Ly tiền bối, Dung Hi Ngọc tiền bối, là Tiên Ngọc Đạo Thể, song tu với nàng có thể giúp thay đổi tiên cốt.
Tên súc sinh đó sau khi giết sư phụ, cưỡng hiếp sư nương, lại sợ mọi chuyện bị bại lộ, nên đã ra tay giết sạch tất cả mọi người ở Tam Thập Tam Thiên.
Dù hắn làm có che đậy đến mấy, chuyện này cuối cùng cũng bại lộ ra.
Sau chuyện đó, các Tiên môn ở đại tiên vực bắt đầu có thành kiến với tán tu. Trong mắt họ, tán tu là phường vong ân phụ nghĩa, lại hung ác tàn độc..."
Đinh Hoan im lặng, chuyện như này hắn đã thấy không ít.
Có mấy người báo đáp ân nghĩa, mà kẻ vong ân thì quá nhiều.
"Một giọt nước ân nghĩa, ngàn cân oán thù", câu này không hề sai.
"Tên súc sinh đó tên là gì? Sau này bị bắt được chưa?"
Ôn Tri Hi nắm chặt tay, nàng không ngờ trên đời này lại có kẻ súc sinh như vậy.
"Hắn tên là Phụ Dư Hình, sau khi chuyện này vỡ lở, hơn mười cường giả Tiên Vương ở đại tiên vực đã truy sát hắn.
Cuối cùng hắn trốn vào Bán Đình Hải, nghe nói đã bị ép phải trốn vào Hôi Hải. Vào Hôi Hải thì chắc chắn phải chết, đoán là đã chết rồi."
Đào tiểu muội vừa nói vừa lắc đầu, mỗi lần nhớ lại chuyện của tên súc sinh này là nàng lại hận đến nghiến răng.
Không chỉ nàng, chắc tất cả tán tu đều hận tên súc sinh này đến tận xương tủy.
Ôn Tri Hi trầm mặc hồi lâu mới nói:
"Các tiền bối chính nghĩa ở đại tiên vực vẫn còn nhiều, nếu không sao có thể trả được thù cho Thạch tiền bối và đạo lữ của ông?"
Khóe mắt Đào tiểu muội lộ ra tia châm biếm, nàng không nói rõ lý do thật sự của chuyện này.
Trong mắt nàng, Ôn Tri Hi thật sự quá ngây thơ khi nghĩ về lòng người.
Việc nhiều cường giả trong đại tiên vực truy sát Phụ Dư Hình chẳng liên quan gì đến lòng tốt và chính nghĩa.
Chỉ là vì Thạch Ly có một kiện chí bảo thiên địa cái cân rơi vào tay Phụ Dư Hình, bọn họ muốn cướp lại thiên địa cái cân mà thôi.
"Ta đoán các cường giả đó truy sát Phụ Dư Hình có lẽ còn có nguyên nhân khác, Đào sư muội có biết gì không?"
Đinh Hoan nhìn ra vẻ mỉa mai trong mắt Đào tiểu muội nên đã hỏi.
Đào tiểu muội tiện tay dùng cấm chế, hạ giọng nói:
"Vì Thạch Ly tiền bối có một chí bảo tên là thiên cân chìm, cái thiên địa cái cân này sau này rơi vào tay Phụ Dư Hình."
Trong lòng Đinh Hoan chùng xuống, nếu thiên địa cái cân kia là bảo vật cùng loại với cái nồi sắt thì có lẽ Phụ Dư Hình sẽ không chết ở Hôi Hải.
Lúc bị truy sát, Phụ Dư Hình đã là Tiên Vương, nên việc hắn luyện hóa thiên địa cái cân là rất có khả năng.
Nói cách khác, nếu hắn luyện hóa triệt để nồi sắt thì dù không suy tính thủ đoạn, ở Hôi Hải vẫn có thể sống sót.
Nếu suy tính chính xác, Phụ Dư Hình vẫn còn sống. Vậy, Phụ Song Bình mà hắn đã gặp trong Tỷ Tỷ Hư Không Chiểu, có liên quan gì tới Phụ Dư Hình không?
Có phải đạo quả pháp tắc mà hắn đã lấy chính là của Phụ Dư Hình không?
Hắn đã đoạt được một đạo khí tức ấn ký trên đạo quả pháp tắc kia, mà đạo ấn ký khí tức kia đang bị hắn phong ấn.
Chỉ cần vừa nhìn thấy Phụ Dư Hình, là hắn có thể biết cái kia pháp tắc đạo quả có phải hay không của Phụ Dư Hình.
"Đinh đại ca ta muốn đi Dao Trì Ngọc Nữ Môn nhìn một chút, dù như thế nào, không thử một chút ta sẽ không cam tâm."
Ôn Tri Hi kiên định nói ra.
Coi như là Dao Trì Ngọc Nữ Môn không thu nàng, nàng cũng phải nghĩ biện pháp lưu lại ở ngoài cửa Dao Trì Ngọc Nữ Môn.
Chỉ cần một ngày không gặp được Thập Luyện Thần Hồn Quyết, nàng một ngày liền sẽ không an bình.
Đinh Hoan gật gật đầu, sau đó nhìn Đào tiểu muội nói ra:
"Đào sư muội, ta đi thương lâu hối đoái một chút Tiên tinh."
Đào tiểu muội chỉ vào một cái cửa hàng có tên 'Cổ đạo thương lâu' đang đứng thẳng ở trước mặt và nói ra:
"Cứ đi nhà kia, bọn hắn thu đồ vật giá cả so với mấy nhà còn lại hơi khá hơn một chút."
"Tốt, chúng ta cùng đi đi."
Đinh Hoan nghe theo kiến nghị của Đào tiểu muội.
Trong thương lầu rất nhiều người, Đinh Hoan kéo lại một tên người hầu bàn, thấp giọng hỏi:
"Ức năm biển tủy muốn hay không?"
Nghe được ức năm biển tủy, ánh mắt của gã chạy bàn này sáng lên.
Ức năm biển tủy không chỉ đơn giản là một loại linh vật, thứ này có giá trị cao hơn rất nhiều so với các loại Tiên Linh vật...
Bạn cần đăng nhập để bình luận