Thần Thoại Chi Hậu

Chương 681: Một đao vỡ lưới

"Lão Kỷ, ngươi chẳng phải là rất khôn khéo sao? Sao lại rơi vào cái tình cảnh này?"
Đinh Hoan không nhịn được mà chửi tục.
Kỷ La cười ha ha:
"Nói chuyện đó thì để sau, ngươi có thể nhìn lại bản thân mình chút không. Ngươi chẳng phải cũng rơi vào cảnh này? Ta ít nhất còn có thể sống sót, ngươi thì có lẽ khó rồi."
Đinh Hoan giật mình, lập tức cười hắc hắc nói:
"Lão Kỷ, ngươi có thể còn sống sót, hẳn là nhờ vào cái kia Tam Thiên Đại Đạo a? Ngươi cũng đừng quên, đạo quyển Tam Thiên Đại Đạo bây giờ đang ở trên người ta."
Kỷ La ngẩn người, lập tức mắng to một tiếng.
Hắn thực sự là nhờ vào Tam Thiên Đại Đạo mà sống sót.
Gã bắt hắn không dám giết hắn, là bởi vì thỉnh thoảng hắn lại toát ra một cái thần thông Đại Đạo.
"Ta Lão Kỷ năm đó rộng lượng, cuối cùng lại hóa thành phi tên bắn trúng đầu mình. Ngươi cái thằng nhãi con, cướp mất cơ hội sống sót của ta."
Kỷ La ôm trán.
Đinh Hoan bỗng nhiên đi đến bên cạnh Kỷ La, đưa tay vỗ vỗ vai Kỷ La:
"Lão Kỷ, đi theo ta Đinh Hoan, ngươi sợ cái gì."
Kỷ La như thể nhìn thấy ma mà nhìn Đinh Hoan:
"Ngươi, ngươi sao có thể hành động?"
Bản thân hắn khi tiến vào đây, toàn thân kinh mạch đều bị khóa lại, không chỉ thế, thức hải của hắn cũng bị khóa.
Đừng nói hành động, đến cả sợi tóc trên người hắn cũng không động đậy được.
Về sau vẫn là vì hắn là người đàng hoàng, đồng thời mỗi lần đều phối hợp truyền thụ Tam Thiên Đại Đạo, lúc này mới cho phép tay hắn có thể cử động.
Đinh Hoan lạnh lùng nói:
"Mấy thằng ngu bị tinh trùng lên não kia dám động vào Hoan gia ta, lão tử sẽ cho chúng nó hiểu vì sao hoa lại đỏ như thế."
"Lão đệ, ta biết ngay là ngươi có cách mà, tranh thủ thời gian giúp ta cởi bỏ cấm chế. Lão đệ ngươi anh vũ bất phàm, nhất định có thể thay đổi bại cục, nhất cử..."
"Im miệng đi, vừa rồi ai mắng ta thằng nhãi con hả?"
Đinh Hoan rất khinh bỉ Lão Kỷ này.
Kỷ La cười khan vài tiếng:
"Lão đệ, tình cảm sinh tử giữa chúng ta, nhớ năm nào..."
Đinh Hoan đưa tay đập vào người Kỷ La mấy lần, cấm chế trên người Kỷ La toàn bộ được giải trừ, Kỷ La cũng hoàn toàn khôi phục hành động.
"Lão Kỷ à, sao nhiều năm như vậy rồi, ngươi vẫn mới là cảnh giới Thần Quân?"
Đinh Hoan cảm nhận được cảnh giới tu vi của Kỷ La, lại càng thêm khinh bỉ.
Kỷ La oán hận nói:
"Ngươi cho rằng ta muốn sao? Ta mới có gần 30 năm, đã khôi phục được đến cảnh giới Thần Quân, cái này đã là đáng gờm lắm rồi.
Chỉ là ai ngờ số trời, lại bị cái lão già chết tiệt này bắt đến đây, ai..."
"Cái tên này là ai?"
Đinh Hoan hỏi.
Hắn sớm đã lợi dụng Đại Vũ Trụ thuật xây dựng qua chu thiên, xác định nơi này không có bất cứ thần trận giám thị hay thần niệm nhìn trộm nào.
"Ta không biết, chỉ biết là tên này thực lực rất mạnh. Hắn hình như cũng bị vây ở chỗ này, nhưng hắn lại vô cùng khát khao Tam Thiên Đại Đạo của ta."
"Hắn bị vây ở chỗ này, sao có thể bắt được ta?"
Đinh Hoan kinh ngạc hỏi.
Giọng Kỷ La rất ngưng trọng:
"Ta đoán là vào thời điểm cực thịnh của mình, cũng không phải đối thủ của tên này. Tên này e là đã vượt qua cấp độ Chuẩn Thánh, hắn có thể bắt được ngươi, chỉ bằng vào một ý niệm thần thông.
Đừng thấy hắn bị nhốt ở đây, nếu hắn muốn giết ngươi và ta, đó chỉ là chuyện trong ý niệm, dễ như trở bàn tay."
"Ý niệm thần thông?"
Đinh Hoan lần đầu tiên tiếp xúc với cách nói này.
Kỷ La gật đầu:
"Đại khái là thứ này đấy, ta cũng không biết hắn học được từ đâu. Có phải ngươi cảm giác mình bị một cái lưới lớn khóa lại, sau đó ném vào đây không? Cuối cùng toàn thân kinh mạch và thức hải bị khóa chặt?"
"Đúng."
"Kỳ thực đây chỉ là ảo giác của ngươi, cái lưới lớn đó không có thật, mà là một loại thần thông, gọi là ý la biết lưới.
Ngươi và tên kia thực lực chênh lệch quá lớn, ngươi bị loại thần thông lưới hình thành từ ý niệm này khóa lại ném ở đây, ngươi còn tưởng rằng cái lưới này là có thật."
"Thật là lợi hại, vậy mà không phải nằm trong Tam Thiên Đại Đạo."
Đinh Hoan không khỏi kinh thán.
Kỷ La cười ha ha:
"Trước đây ta cũng cho rằng tất cả đại thần thông đều nằm trong Tam Thiên Đại Đạo, sau này mới biết, so với những đại thần thông mênh mông trong vũ trụ, Tam Thiên Đại Đạo thực ra chỉ là một phần nhỏ mà thôi."
Đinh Hoan trầm mặc, hắn bị bắt đến đây chỉ bởi một ý niệm thần thông.
"Ngươi không cần lo lắng, tên kia hiện giờ sẽ không động đến ngươi, hắn đang tu luyện. Ít nhất là ba canh giờ nữa hắn mới ra tay với ngươi."
Ba canh giờ sao?
Thần niệm Đinh Hoan thẩm thấu ra ngoài, nhưng rất nhanh hắn đã phát hiện thần niệm của mình bị cản trở.
"Vô dụng, thần niệm ngươi không thể dò được hắn."
Kỷ La thấy Đinh Hoan chuẩn bị điều tra đối phương, liền chủ động lên tiếng.
Đinh Hoan không để ý Kỷ La, hắn tiếp tục quan sát tình hình xung quanh.
Toàn bộ bên ngoài phòng đá đều bị cấm chế khóa lại, và ở trong phòng đá này, có một loại cảm giác nguy hiểm tột độ.
Bước đầu tiên nhất định phải rời khỏi phòng đá này.
Cấm chế phòng đá hẳn là vượt qua thần cấm cấp bảy, cũng may cấm chế này không biết đã bố trí bao nhiêu năm, mà cho tới giờ cũng chưa được bảo trì.
Rõ ràng cái gã bắt Kỷ La rất xem thường Kỷ La, căn bản không xem Kỷ La ra gì.
Trận đạo của Đinh Hoan vào lúc ở Ly Âm Thần Cốc cũng đã tự thành một hệ thống, hiện giờ hắn mượn nhờ chu thiên Đại Vũ Trụ thuật để xây dựng cấm chế trong phòng đá này.
Từng đạo trận văn pháp tắc rất nhanh đã bị Đinh Hoan cảm nhận được.
Chưa đến một canh giờ, Đinh Hoan đã tìm ra chỗ trận tâm của cấm chế phòng đá.
Hắn không ngừng khắc họa trận văn, từng đạo từng đạo, chỉ trong khoảng nửa nén nhang, hắn đã bao trùm trận tâm của phòng đá này.
Xác định không có vấn đề, Đinh Hoan liền tế ra trường đao...
"Đừng động thủ..."
Kỷ La thấy Đinh Hoan muốn cưỡng ép, vội vàng lên tiếng.
Chỉ là Đinh Hoan không nghe, trường đao chém một đao xuống.
Răng rắc!
Một tiếng răng rắc vang dội, phòng đá lập tức bị đánh vỡ, Đinh Hoan một bước lao ra phòng đá này, rơi ra bên ngoài.
Kỷ La thấy Đinh Hoan lao ra, cũng đuổi theo sát nút mà xông ra.
Bọn họ đứng trên một khối thiên thạch gồ ghề, xung quanh toàn là đủ loại thiên thạch vỡ nát, cách họ ngàn mét là một vùng hoàn toàn mờ mịt.
"Lão Kỷ, ngươi đúng là kẻ khiến người khác thêm uy phong mà làm suy yếu khí thế bản thân mình, tên kia cũng chỉ có vậy thôi. Nếu không thì sao chúng ta đã ra được chứ? Đôi khi á, ngươi đừng để người khác dọa sợ."
Lão Kỷ cũng chỉ biết im lặng, hắn rất muốn phản bác, nhưng thực tế là Đinh Hoan mang hắn trốn khỏi phòng đá đó.
Mà trước đó hắn bị nhốt trong phòng đá mấy trăm năm.
Động tác của Đinh Hoan quá lớn.
Cái vùng mờ mịt ngoài ngàn mét mới dần rõ ràng, lập tức một gã nam tử đầu trọc ngồi xếp bằng trên tảng đá lớn màu đỏ xuất hiện trước mặt Đinh Hoan và Kỷ La.
Mái tóc dài của gã nam tử buông xuống, rớt cả vào tảng đá lớn màu đỏ.
Một khuôn mặt dữ tợn, trên trán mọc thêm hai con mắt, trông có chút dị dạng.
"Ồ, cũng có chút bản lĩnh, chẳng những có thể thoát khỏi sự trói buộc của ý la biết lưới, còn có thể ra khỏi thạch lao của ta."
Gã nam tử đầu trọc cất tiếng kinh ngạc, thần niệm quét qua người Đinh Hoan, nhưng cũng không lập tức động thủ.
Thần niệm Đinh Hoan cũng quét qua trên người gã nam tử, hắn không nhìn ra được vì sao tên này lại bị trói buộc ở nơi đây.
Bất quá thần niệm hắn không quét được, thì vẫn còn linh nhãn.
Cấp bậc linh nhãn hiện giờ của hắn đang ở đỉnh phong trạng thái Thiên Nhãn cấp chín, tuy chưa đến cấp độ Thánh Nhãn, nhưng cũng đã mơ hồ trông thấy xung quanh người tên này có từng đạo hoa văn như có như không trói buộc.
"Còn có linh nhãn?"
Gã nam tử lại một lần nữa kinh ngạc, đối với Đinh Hoan tựa hồ có thêm hứng thú.
"Ngươi một tên tù nhân bị người cầm tù ở nơi này, có tư cách gì mà ở trước mặt ta hống hách?"
Đinh Hoan cảm thụ được uy hiếp của đối phương đối với mình, cảm giác vị trí hiện giờ của mình so với đối phương là tương đối an toàn.
Nếu nói về thực lực, chính mình so với đối phương, đúng là kém rất nhiều.
Tên này bị cấm văn mà thần niệm cũng không quét ra khóa lại, căn bản không thể lại gần hắn, hắn không cần quá lo lắng.
Hắn cũng không tin, đối phương chỉ bằng vào thần niệm và ý niệm thần thông, có thể bắt được mình.
Đinh Hoan vừa dứt lời, lại một chiếc lưới lớn bao phủ tới.
Không gian trong nháy mắt đã không còn nằm trong phạm vi khống chế của Đinh Hoan, Đinh Hoan đã bị chiếc lưới lớn này khóa lại một lần rồi, há có thể để bị khóa lại lần nữa?
Nếu như bị khóa lại sau đó, nhốt vào phòng đá thì hắn còn có thể ra được.
Nếu như lão già này đem chính mình đưa đến gần bên cạnh hắn, vậy chẳng phải là xong đời sao?
Hắn đã thoát khỏi phòng đá đó một lần, lão gia hỏa chắc chắn sẽ không phạm cùng một sai lầm.
Đinh Hoan trước hết không tế ra trường đao, mà là mở rộng lĩnh vực của mình ra.
Quả nhiên, ở trong không gian lĩnh vực của hắn, hắn vẫn có thể hành động được.
Lúc trước sở dĩ bị ý la biết lưới của đối phương khóa lại, là bởi vì hắn hoàn toàn không có phòng bị.
Sau khi cảm nhận được có thể hành động được, Đinh Hoan liền tế ra trường đao chém xuống một đao.
Đao của Đinh Hoan này dung hợp Thái Hư Hỏa Diễm, chém vào trên lưới lớn, phát ra tiếng xèo xèo vang.
Lập tức chiếc lưới lớn vỡ tan, tiêu tan hết sạch.
"Chỉ có vậy thôi?"
Kỷ La ngơ ngác nhìn chiếc ý la biết lưới bị Đinh Hoan chém thành hư vô bằng một đao, có chút không dám tin nói hai chữ.
"Lão Kỷ, đừng coi thường ý la biết lưới này, sở dĩ ta có thể chém nát nó bằng một đao, là bởi vì ta hiểu chiếc lưới này."
"Nếu không, thực lực ngươi mạnh tuyệt đối cũng không nhất định có thể chém nát cái lưới này."
Đinh Hoan vỗ vỗ Kỷ La.
Cái lưới này thật sự không đơn giản, Đinh Hoan có thể chém nát cái lưới này, là vì hắn chạm tới Không gian pháp tắc.
Đừng nhìn đây chỉ là một ý niệm Thần Thông bình thường, trong đó dung hợp nhiều tầng không gian cấu thành.
Nếu không hiểu không gian Thần Thông, coi như có thể giống như Đinh Hoan, ở trong lĩnh vực của mình di chuyển, cuối cùng vẫn sẽ bị không gian lưới lớn này khóa lại.
Nếu như bị không gian lưới lớn này khóa lại, cuối cùng bị đưa tới bên cạnh nam tử tăng thể diện kia, gần như không khác gì đã định phải chết.
Đinh Hoan chạm tới không gian Thần Thông, chỉ cần tìm được tiết điểm của Không gian pháp tắc, một đao nhẹ nhàng liền có thể xé rách không gian lưới lớn này.
Hắn sở dĩ dung nhập Thái Hư hỏa diễm, chính là muốn đâm một chút vào thức hải đối phương.
Quả nhiên, ngay khi Đinh Hoan một đao xé nát không gian lưới lớn của đối phương, trên mặt nam tử tăng thể diện đã hiện ra vẻ vặn vẹo.
"Quả nhiên có chút bản lĩnh, còn chạm tới Không gian pháp tắc."
Trong giọng nói của nam tử tăng thể diện cũng mang theo vài phần tán thưởng.
Đinh Hoan nói:
"Chỉ cần Hoan gia ta không đến gần ngươi, ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?"
"Chỉ cần ngươi ở chỗ này, sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ lại bị ta bắt lấy."
Nam tử tăng thể diện rõ ràng không phải người cam chịu thiệt thòi.
Đinh Hoan cười ha ha một tiếng:
"Hoan gia ta ở trong này mỗi ngày đều có thể tiến bộ, đợi Hoan gia tấn cấp đến Thần Vương, ngươi cảm thấy là ngươi có thể sống sót hay là ta có thể sống sót?
Lão Kỷ, mang ta đi tìm kiếm tinh không linh mạch, trong này chắc chắn có."
"Nguyên lai là ngươi..."
Nghe thấy lời này của Đinh Hoan, nam tử tăng thể diện kia đưa tay chỉ Đinh Hoan, trong mắt toàn là phẫn nộ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận