Thần Thoại Chi Hậu

Chương 388: Nhân thú

"Ôn tiên tử."
Đinh Hoan gọi một tiếng.
Ôn tiên tử đối với hắn xem như không nghe thấy, cấp tốc lướt qua bên cạnh hắn.
Đinh Hoan bất đắc dĩ thở dài một tiếng, định đuổi theo sau lưng Ôn tiên tử, thần niệm lại cảm ứng được hai luồng khí tức.
Đinh Hoan lập tức ẩn nấp, ngay sau đó hắn nhìn thấy hai bóng người lao tới vị trí Ôn tiên tử vừa rời đi.
Thật sự có người truy sát?
Không đúng, nhìn qua giống người, nhưng hình như không phải người.
Quả thực là hai cái chân, nhưng hai người trên đầu đều có sừng.
Miệng không thể gọi là miệng, mà là một khe hở, dài đến nửa thước, trông như vỏ sắt cứng rắn.
Sau lưng nhô lên một dải xương sống lưng dài ngoằng, tựa răng cưa.
Thân thể trần trụi, nửa dưới thân như chó hoang hung tợn.
Đinh Hoan không chút do dự tế ra Luân Hồi thương đánh tới.
Vừa rồi Đinh Hoan ẩn nấp thân hình, hai kẻ kia căn bản không hề phát hiện ra Đinh Hoan.
Hiện tại Đinh Hoan đột nhiên ra tay, một tên hoàn toàn không phòng bị, trực tiếp bị Đinh Hoan đánh nát đầu, nổ tung ra một vũng máu đỏ.
Một con quái vật khác đột ngột dừng lại, rồi duỗi cánh tay dài đến hai mét túm lấy đầu Đinh Hoan.
So với tiên yêu trùng Đường Lang mạnh hơn một chút, nhưng cũng chỉ là một tiên yêu thú cấp hai.
Cái kia Ôn tiên tử không phải Huyền Tiên viên mãn sao? Sao có thể bị hai con quái vật này đuổi theo trốn?
Luân Hồi thương của Đinh Hoan mang theo sát phạt đạo vận, cuồng bạo thương thế quét ngang tới.
Con quái vật này bị lĩnh vực của Đinh Hoan trói buộc, trước thương thế Luân Hồi của Đinh Hoan, không có nửa phần sức chống cự.
"Phụt!"
Một thương của Đinh Hoan đánh vào bụng dưới quái vật này, nó phát ra tiếng kêu thảm thiết đau đớn, nổ tung ra một đống đủ màu đồ vật.
Đinh Hoan vừa định ném ra một quả cầu lửa thì một sự việc còn làm Đinh Hoan rung động hơn phát sinh, quái vật kia lại có thể nói tiếng người:
"Ngươi dám giết ta, tiên Trạch đại nhân nhất định sẽ rút gân lột da, nghiền xương ngươi thành tro!"
Đinh Hoan sững sờ, đây rốt cuộc là người hay quái vật?
Tuy phát âm không rõ, Đinh Hoan dựa vào thần niệm và thính lực mạnh mẽ, vẫn nghe ra đây là tiếng người.
"Bắt người phụ nữ kia về cho tiên Trạch đại nhân, ngươi còn có cơ hội sống..."
Thấy Đinh Hoan dường như dừng tay, quái vật kia càng lớn tiếng quát.
Đinh Hoan vốn định hỏi thêm một chút, quay đầu lại thấy Ôn tiên tử đã sớm chạy xa, chỉ có thể tung ra một đạo hỏa cầu, thiêu hai con quái vật này thành tro bụi.
Trong khu đầm lầy này, đâu đâu cũng là mối nguy tử vong, Ôn tiên tử có vẻ như bị dọa sợ, cứ thế hoảng hốt chạy, chẳng bao lâu sẽ bỏ mạng.
Đinh Hoan tiêu diệt hai con quái vật, thân hình lóe lên, chỉ trong thoáng chốc đã đuổi kịp Ôn tiên tử.
Giờ phút này Ôn tiên tử đã hôn mê, nàng ngã nhào vào đầm lầy bùn nhão, trên đùi bám mấy con yêu mã lớn.
Đinh Hoan vung tay, Ôn tiên tử bị hắn mang đi, mấy con lớn mã bị Đinh Hoan hất lên, lập tức một ngọn lửa quét qua, mấy con yêu mã này bị đốt thành tro.
Kẹp Ôn tiên tử dưới cánh tay, Đinh Hoan không quay lại chỗ tu luyện ban đầu.
Hắn đang nghĩ, tiên Trạch đại nhân rốt cuộc là loại quái vật gì? Có thể sống sót trong đầm lầy này, dường như còn nuôi không ít thuộc hạ.
Hai tên tay sai của tiên Trạch đại nhân đều là tiên yêu thú cấp hai, nghĩ rằng tiên Trạch kia rất có thể là một đầu đại tiên yêu.
Tiên yêu thú cấp ba thì Đinh Hoan không sợ, một khi là đại tiên yêu, vậy thì phải tranh thủ thời gian đi càng xa càng tốt.
Đinh Hoan mang theo Ôn tiên tử gấp rút chạy một ngày, lúc này mới dừng lại ở một nơi khô ráo.
Ngay khi dừng lại, Đinh Hoan liền bố trí ẩn nấp trận, hắn lo lắng tiên Trạch đại nhân đuổi tới.
Sau đó là bố trí vây giết trận và phòng ngự trận.
Sau khi mọi trận pháp bố trí xong, Đinh Hoan mới bắt đầu kiểm tra Ôn tiên tử.
Tình huống của Ôn tiên tử không thể lạc quan, có thể nói nếu không gặp hắn, bây giờ đã nằm xuống ở cái đầm lầy này.
Trên mặt nàng không còn chút máu, đạo vận trong cơ thể hỗn loạn không chịu nổi, không chỉ thế, độc tố đạo vận trên người lên đến cực hạn, bắt đầu phá hoại đan điền và thức hải.
Những chỗ bị yêu mã đốt bắt đầu thối rữa, dù là Huyền Tiên cũng không ngăn cản nổi.
Đến Đinh Hoan cũng thầm than, người phụ nữ này đúng là gặp may gặp mình, bằng không cho dù gặp phải một La Thiên thượng tiên, cũng không cứu được.
Đinh Hoan tung ra chút tiên tinh, bắt đầu vận chuyển Đại Vũ Trụ thuật, chữa trị đạo vận trong cơ thể Ôn tiên tử, đồng thời giải độc.
Dưới Đại Vũ Trụ thuật, chỉ trong một chu thiên, độc tố trong cơ thể Ôn tiên tử nhanh chóng bị bài trừ.
Năng lực hồi phục mạnh mẽ của Đinh Hoan được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn dưới Đại Vũ Trụ thuật chu thiên.
Da thịt Ôn tiên tử hồi phục như cũ, thậm chí vết tích cũng không tìm được.
Đó chỉ là vẻ ngoài, còn đạo vận hỗn loạn trong cơ thể nàng cũng bắt đầu được Đinh Hoan ổn định và vuốt phẳng.
Vì trước đây tu luyện ở đệ tứ Tiên Vực, Ôn tiên tử dùng Tiên Linh khí mang quá nhiều đạo vận loang lổ, dẫn đến Tiên Nguyên của nàng không tinh khiết, khí tức Đại Đạo xung quanh cũng cực kỳ loang lổ.
Đinh Hoan cảm nhận được đạo vận Đại Đạo loang lổ trong cơ thể Ôn tiên tử, thở dài, làm việc thiện thì làm cho trót, dứt khoát giúp nàng một tay.
Dù sao người phụ nữ này cũng không tệ, đã chủ động giúp hắn vài lần.
Trong tình huống cả hai không quen biết nhau, mà nàng chủ động nhắc nhở hắn vài lần, đã là rất thiện lương.
Ôn tiên tử giờ đang hôn mê bất tỉnh, Đinh Hoan dứt khoát đặt kinh mạch, thậm chí cả thức hải của nàng vào Đại Đạo chu thiên của hắn.
Từng đạo đạo vận loang lổ bị Đinh Hoan tách ra khỏi cơ thể Ôn tiên tử, tu vi của Ôn tiên tử cũng từ từ giảm xuống.
Tuy Ôn tiên tử đang hôn mê, Đinh Hoan vẫn cảm nhận rõ ràng được toàn thân nàng đang run rẩy, khóe mắt thậm chí còn rơi nước mắt.
Đinh Hoan bỏ mặc, hắn có phải đang làm chuyện xấu gì đâu.
Có nhiều người khao khát được hắn giúp đỡ, hắn còn lười không thèm làm đây.
Một lát sau, Đinh Hoan ngừng tước đoạt đạo vận.
Khí tức đạo vận loang lổ đã bị tước đi, hiện tại đạo vận trong cơ thể Ôn tiên tử đã tinh thuần vô cùng.
Tuy tu vi của nàng rớt xuống Huyền Tiên sơ kỳ, tiềm lực lại tăng lên gấp mấy lần. Tu luyện lại đến Huyền Tiên viên mãn, cũng chỉ cần tiên tinh thôi.
Đinh Hoan có thể khẳng định, nếu hôm nay không gặp phải hắn, Ôn tiên tử dù không chết, tương lai cũng chỉ tu luyện đến Đại Ất Tiên mà thôi.
Tuyệt đối không thể bước vào cảnh giới cao hơn, đó không phải do tư chất của Ôn tiên tử không đủ, mà do Tiên Linh khí Ôn tiên tử tu luyện hấp thu quá kém.
Nhìn Ôn tiên tử gần như hoàn toàn trần trụi, ánh mắt dừng lại ở lớp bùn nhão đen ngòm cứng đờ bám trên người nàng, Đinh Hoan đã bỏ ý định muốn tắm rửa rồi thay quần áo cho nàng.
Phụ nữ trần trụi hắn cũng đã thấy, Ôn tiên tử dù có xinh đẹp thế nào. Trước tình cảnh này, cũng chẳng có gì đáng xem.
Đinh Hoan lo là chuyện mình giúp nàng thu dọn, cuối cùng lại bị trách oan, ngược lại thành phí công vô ích. Dù Đinh Hoan biết Ôn tiên tử chắc không phải là loại phụ nữ này, hắn vẫn cảm thấy nên chờ người phụ nữ này tỉnh lại rồi tự mình xử lý những chuyện này.
Quay đi, Đinh Hoan bắt đầu nghĩ đến hai con quái vật kia và cả tiên Trạch đại nhân.
Thứ này có thể sẽ đuổi tới đây không?
Nếu con quái vật kia là tiên yêu thú cấp bốn, rất có khả năng sẽ đuổi tới.
Chỉ là con quái vật kia lại biết nói tiếng người, điều đó làm Đinh Hoan kinh ngạc.
Hắn lục tìm ký ức của mình, nhưng không có ấn tượng về loại tiên yêu thú này. Thứ đó cho hắn cảm giác, càng giống là một loài lai tạp giữa người.
Ôn Tri Hi mơ hồ cảm giác có người ôm mình trong lòng, sau đó thậm chí đang làm gì đó với nàng, nàng thậm chí có thể cảm nhận được thức hải và kinh mạch của mình đang thay đổi.
Nhưng ý thức của nàng vẫn luôn mờ mịt, nàng cố gắng muốn tỉnh lại, nhưng không sao tỉnh được.
Trong lòng nàng dâng lên một nỗi tuyệt vọng, nàng rất rõ tình cảnh của mình.
Vì khi nàng đang chạy trốn, có hai con nhân thú đang đuổi theo, hình dạng gớm ghiếc của chúng khiến nàng rùng mình, toàn thân nổi da gà.
Biết rõ việc chạy trốn điên cuồng trong hư không vô tận là hành động tự tìm cái chết, nàng không thể không chạy trốn như vậy. Chính nỗi sợ hãi đó khiến toàn thân trên dưới nàng cảm thấy buồn nôn.
Điều làm nàng thấy kỳ lạ là, sau khi trải qua quá nhiều suy nghĩ tiềm thức đáng sợ như vậy, nàng vậy mà cảm nhận được cơ thể mình càng lúc càng nhẹ nhõm, thậm chí trạng thái cũng càng lúc càng tốt hơn.
Điều đầu tiên nàng nghĩ đến khi mở mắt ra là tiên trạch thủ lĩnh.
Nhưng khi nhìn thấy bóng lưng Đinh Hoan, nàng cũng nhẹ nhõm thở ra, đây không phải thú nhân.
Nàng thậm chí không dám dùng thần niệm làm kinh động Đinh Hoan, nàng thấy mình gần như khỏa thân, liền tranh thủ thời gian nhanh chóng đánh ra một cái cấm chế ẩn nấp, sau đó cho mình dùng đến mấy chục lần Thanh Thủy quyết.
Sau khi rửa sạch từ đầu đến chân, thậm chí mỗi lỗ chân lông hơn trăm lần, nàng mới khẽ thở phào, thay một bộ quần áo sạch.
Điều khiến nàng vui mừng là cơ thể mình không bị xâm phạm.
Không đúng vậy.
Ôn Tri Hi lập tức cảm giác được thân thể mình không ổn, tu vi của nàng từ Huyền Tiên viên mãn xuống đến Huyền Tiên sơ kỳ, nhưng nàng đối với Đại Đạo lại càng cảm nhận rõ ràng hơn trước.
Chưa hết, tu vi của nàng giảm xuống, nàng đối với Tiên Nguyên cảm ứng cũng càng linh hoạt hơn.
Nói cách khác, tu vi của nàng giảm xuống, sức chiến đấu tăng cường, tiềm lực Đại Đạo cũng tăng cường.
Độc trong cơ thể cũng hoàn toàn biến mất, không chỉ thế, trước đó khí tức nàng suýt chút nữa tẩu hỏa nhập ma cũng được hóa giải.
Ôn Tri Hi vội vàng giải trừ cấm chế, khẽ khom người với Đinh Hoan:
"Đa tạ đại ca ân cứu mạng, nếu không có đại ca ra tay cứu giúp, Ôn Tri Hi sớm đã chết trong đầm lầy..."
Ôn Tri Hi lời nói đột ngột dừng lại, khi Đinh Hoan quay đầu lại, nàng phát hiện mình vậy mà nhận ra Đinh Hoan.
Đinh Hoan sớm đã biết Ôn Tri Hi tỉnh lại, hắn quay đầu cười một tiếng nói:
"Ôn tiên tử không cần khách khí, ta cũng chỉ là vừa vặn gặp phải, lúc này mới tiện tay cứu giúp. Nói đến, ta còn chưa cảm tạ Ôn tiên tử, mấy năm trước đã mở miệng nhắc nhở."
Hắn cũng không nghĩ tới, nữ nhân trước mắt này lại là người đứng đầu trên bảng danh sách Trận pháp sư của thăng đạo tràng. Vừa rồi đối phương tự báo danh tính, hắn mới nhớ ra.
"Ngươi là Đinh Hoan?"
Ôn Tri Hi kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Đinh Hoan gật đầu:
"Chính là Đinh mỗ, ta cũng không ngờ Ôn tiên tử cũng đến ngàn tỉ hư không chiểu."
Ôn Tri Hi thở ra một hơi dài:
"Vận khí của ta thật không tệ, vậy mà có thể gặp được Đinh đại ca, nếu không ta chỉ sợ sống không bằng chết.
Ta còn muốn cảm tạ Đinh đại ca vì đã tách ra đạo vận lốm đốm trong cơ thể ta, nếu không cả đời này ta chỉ có thể giậm chân tại chỗ."
"Ngươi biết?"
Đinh Hoan cũng kinh ngạc nhìn Ôn Tri Hi.
Hắn không ngờ Ôn Tri Hi lại có thể biết mình hấp thu tiên linh khí của đệ tứ Tiên Vực tu luyện, đạo vận lốm đốm trong cơ thể quá nhiều. Tuần này nóng hổi: Độc cô Minh Giang ta có một kiếm tiên nương tử tu tiên: Ta thật sự có một chỗ dựa che trời Linh Bảo Thiên Tôn theo luyện đan thuật bắt đầu lá gan độ thuần thục...
Bạn cần đăng nhập để bình luận