Thần Thoại Chi Hậu

Chương 229: Ăn ngay nói thật Bàng Hương Hương

Theo trình tự đính hôn thông thường giữa đạo lữ trong tông môn, tiếp theo sẽ là giới thiệu tư chất và thành tựu, sau đó là bày tỏ mong muốn tương lai, cuối cùng hai người sẽ trao lời thề với nhau.
Khi Ất Giang cùng Hàn Tiêu Nữ tiến lên giữa đại sảnh, chưa kịp trưởng lão chủ trì nghi lễ lên tiếng, Ất Giang đã vội vã bước đến, quỳ rạp xuống trước mặt tông chủ Hoang Thần Tông Kiều Sát và cung chủ Lạc Thần Cung Liễu Âm Ngọc:
"Ất Giang khẩn cầu hai vị trưởng bối làm chủ cho ta!"
Kiều Sát nhíu mày, hắn rất không thích cái cách hành xử không phân biệt trên dưới, không xem trọng trường hợp của Ất Giang.
Trong lòng hắn rõ ràng, chuyện chủ yếu hôm nay không phải là đính hôn cho Ất Giang và Hàn Tiêu Nữ, mà còn có chuyện trọng yếu hơn.
Nếu không, dù Kiều Sát có lớn mặt đến đâu cũng không thể mời được nhiều người đến vậy. Đừng nói đến hắn, ngay cả Cơ Tân Đình đến đây, cũng chưa chắc có thể mời được những người như Thiên Hành và Sử Thất Thu dễ dàng như thế.
Chẳng qua hôm nay cũng là cơ hội để hắn tạo dựng thanh thế, hắn vẫn cố gắng hạ giọng nói:
"Ất Giang, hôm nay không chỉ là chuyện lớn của ngươi và Hàn Tiêu Nữ, mà còn là chuyện lớn của Hoang Thần Tông và Lạc Thần Cung, trước mặt bao nhiêu khách khứa thế này, đừng có mất đi lễ nghi."
Cung chủ Lạc Thần Cung Liễu Âm Ngọc cũng ôn tồn nói:
"Có chuyện gì cứ nói."
"Vâng."
Ất Giang lên tiếng rồi nói:
"Phụ thân vãn bối bị một kẻ bại hoại trong Đạo Tu giới ám toán, kính xin hai vị tiền bối làm chủ cho vãn bối, bắt kẻ bại hoại kia lại, không để hắn tiếp tục làm hại Đạo Tu giới, hại thêm nhiều người."
Ất Giang muốn nói rõ không phải câu này, nhưng chỉ khi nói ra câu này, hai đại tông môn mới coi trọng.
Hắn mới có thể tiếp tục nói ra lời quan trọng hơn, đó chính là việc duy trì Ất Giang trở thành Tân tông chủ Diễn Nguyệt tông.
"Vạn Đao đạo hữu bị người ám toán?"
Kiều Sát kinh ngạc hỏi, lập tức ánh mắt nhìn về phía Hồ Vô Tâm, minh chủ liên minh các tông môn Đạo Tu giới, đang ngồi trên ghế khách.
Hồ Vô Tâm tranh thủ thời gian đứng lên, chắp tay, sau đó thở dài nói.
"Ta cũng chỉ mới biết chuyện này sau khi đến phi thăng giới và gặp Bàng Hương Hương đạo hữu, ta cũng không ngờ, đến lúc này ở phi thăng giới, lại phải vĩnh biệt Vạn Đao huynh, thật sự khiến người ta đau lòng."
"Cụ thể là chuyện gì?"
Kiều Sát hỏi lại.
Nếu đệ tử của mình trước mặt bao nhiêu khách khứa các tông môn mà nhắc tới chuyện này, là muốn chắc chắn chuyện này là thật.
Mặc dù có chút ý bức vua thoái vị đối với sư phụ của mình, nhưng hắn có thể trở thành Tân tông chủ Hoang Thần Tông, là nhờ đệ tử này hiến kế quyết định, đệ tử này sau này vẫn còn rất nhiều tác dụng đối với hắn.
Hồ Vô Tâm đương nhiên sẽ không lật bài ngay lập tức, hắn lại thở dài nói:
"Chuyện này ta về nhất định sẽ điều tra rõ ràng, ai dà, ta làm minh chủ này thật sự không xứng chức. Hai lần rời khỏi Đạo Tu giới, cả hai lần Đạo Tu giới đều xảy ra chuyện."
Chỉ cần không ngốc đều có thể nghe ra ý tứ trong lời của Hồ Vô Tâm, đây là muốn nói cho người khác biết, hắn, người minh chủ liên minh các tông môn Đạo Tu giới này, quả thật rất xứng đáng.
Hắn hai lần không có ở Đạo Tu giới, Đạo Tu giới liền xảy ra chuyện, khi hắn ở Đạo Tu giới, thì không có chuyện gì xảy ra cả.
"Ai biết rõ đầu đuôi câu chuyện này?"
Kiều Sát ánh mắt nhìn về phía những tông chủ theo Đạo Tu giới đến phi thăng giới.
Không có ai đứng lên.
Hồ Vô Tâm nói không biết đầu đuôi câu chuyện, cẩu cũng không tin, nếu người làm minh chủ liên minh tông môn đã chủ động nói không biết, vậy bọn họ việc gì phải rước thêm phiền phức?
"Bàng trưởng lão, ngươi nói đi, ngươi mới từ Đạo Tu giới đến mà."
Kiều Sát nhìn về phía Bàng Hương Hương.
Ất Giang cũng từ xa chắp tay hướng Bàng Hương Hương, tin tức tông chủ bị giết, chính là do trưởng lão Bàng Hương Hương và trưởng lão Cô Hữu Xương mang đến.
Bàng Hương Hương đứng lên, do dự một chút rồi nói:
"Chuyện này kể ra thì rất dài, ta xin nói ngắn gọn..."
Điều mà Bàng Hương Hương không ngờ chính là, lúc này Liễu Âm Ngọc, cung chủ Lạc Thần Cung, người vẫn im lặng từ nãy giờ lại chủ động lên tiếng.
"Không cần ngắn gọn, cứ kể tường tận, nói thật là được."
Bàng Hương Hương trả lời một câu rồi từ từ mở miệng:
"Chuyện này phải kể từ việc một số tông môn ở Đạo Tu giới xuống nhân gian chiêu thu đệ tử, có một người tên Đinh Hoan không có tư chất, cho nên không được các tông môn coi trọng, nhưng Đinh Hoan có quyết tâm đến Đạo Tu giới rất lớn, hắn vậy mà tìm đến được Cận gia ở Đại Nghiệp thành, và trở thành đầu bếp cho Quản Nữ..."
"Quản Nữ là ai?"
Liễu Âm Ngọc lại hỏi.
Bàng Hương Hương có chút lưỡng lự mới lên tiếng:
"Quản Nữ là tiểu thư Cận gia, thích mỹ thực, cho nên trước khi đến Đạo Tu giới, cố ý tìm một đầu bếp đi theo."
Nghe đến đây, trán Ất Giang đổ mồ hôi lạnh, hắn hận không thể xông lên bịt miệng Bàng Hương Hương lại ngay lập tức.
Ngươi nói thì cứ nói, lôi chuyện vô ích này ra làm gì?
Nhưng bây giờ là sư phụ hắn Kiều Sát cùng cung chủ Lạc Thần Cung yêu cầu Bàng Hương Hương nói cặn kẽ, hắn cũng không thể làm gì được.
"À, Quản Nữ còn chưa phải là đệ tử chính thức, mà đã biết hưởng thụ. Nói thử xem, cô ta có lai lịch gì, còn có tài cán gì?"
Liễu Âm Ngọc cười ha hả một tiếng.
Bàng Hương Hương không dám ngẩng đầu nhìn Ất Giang:
"Quản Nữ là thiếu tông chủ phu nhân dự định của Diễn Nguyệt tông, cho nên nàng có chút đặc quyền..."
Ánh mắt Liễu Âm Ngọc rơi vào người Ất Giang:
"Ngươi gan cũng không nhỏ đấy, có thiếu tông chủ phu nhân rồi mà còn muốn đính hôn với đệ tử của ta Hàn Tiêu Nữ?"
"Tiền bối, việc này có chút hiểu lầm, Quản Nữ kia đã sớm rời khỏi Diễn Nguyệt tông rồi..."
Ất Giang luống cuống, rất hận Bàng Hương Hương không biết nói dối, đồng thời chỉ có thể tranh thủ thời gian đứng ra giải thích.
Liễu Âm Ngọc không để ý Ất Giang, mà nói với Bàng Hương Hương:
"Ngươi cứ nói tiếp đi. Tiêu Nữ, con lại ngồi cạnh sư phụ."
"Vâng."
Hàn Tiêu Nữ vẫn đứng ở giữa đại điện nãy giờ mới tranh thủ thời gian đáp lời, sau đó trở lại ngồi cạnh Liễu Âm Ngọc, đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Ất Giang tướng mạo bình thường, tu vi cũng chỉ là Luyện Khí, dựa vào đâu mà nàng phải gả cho Ất Giang? Chẳng qua sư phụ nói đây là một trong những con đường Lạc Thần Cung phải đi, nên nàng mới miễn cưỡng đồng ý.
Bàng Hương Hương tiếp tục nói:
"Đinh Hoan kia cũng là một nhân tài, các tông môn lớn đi vào biển khơi hẻm núi, cơ bản là đều bị toàn quân tiêu diệt hoặc chỉ có mấy người thoát được.
Hắn lại có thể đưa người của Diễn Nguyệt tông bình an vượt qua biển khơi hẻm núi.
"Bàng di, Diễn Nguyệt tông cũng đã chết mất một nửa, còn có Khuất trưởng lão của Song Hồn tông cũng bị hắn ám toán ngã xuống."
Ất Giang thấy Bàng Hương Hương có vẻ không có ý định chụp mũ lên đầu Đinh Hoan, vội vàng chủ động nhắc nhở.
Bàng Hương Hương dường như không hiểu ý Ất Giang:
"Diễn Nguyệt tông sở dĩ chết mất một nửa, là do những người chết kia không nghe theo Cô trưởng lão và Đinh Hoan, khăng khăng muốn theo Cung chấp sự mà ra."
"Thật vậy sao?"
Sắc mặt Kiều Sát giờ không được tốt lắm, hắn vẫn nhìn về phía Cô Hữu Xương.
Cô Hữu Xương tranh thủ thời gian đứng lên chắp tay:
"Đúng, đúng là như thế. Nếu không có Đinh Hoan, ta Cô Hữu Xương sớm đã không còn mạng để đứng ở đây."
Đừng nói là Ất Vạn Đao bị giết, ngay cả khi Ất Vạn Đao có đứng ở đây, Cô Hữu Xương cũng không giấu lương tâm nói xấu Đinh Hoan.
"Xem ra cũng là một phàm nhân có năng lực, ngươi nói tiếp đi."
Kiều Sát nói ra một câu, ra hiệu cho Bàng Hương Hương tiếp tục nói.
Bàng Hương Hương kể lại việc Đinh Hoan dẫn mọi người ra khỏi biển khơi hẻm núi, lại dẫn mọi người ra khỏi đầm lầy lạc lối, cuối cùng vì một gốc Ngưng Tinh trúc mà lo bị Cung chấp sự ám toán, lúc này mới bỏ chạy. Tất cả mọi chuyện đều không bỏ sót.
Liễu Âm Ngọc hừ lạnh một tiếng.
"Diễn Nguyệt tông quả nhiên nhiều kẻ bại hoại, Đinh Hoan kia dù gì cũng đã cứu mạng Cung chấp sự kia, mà Cung chấp sự không những không biết báo ân, lại chỉ vì một gốc Ngưng Tinh trúc mà đuổi giết ân nhân, khác gì súc sinh?"
Bàng Hương Hương tiếp tục nói:
"Sau khi Đinh Hoan bỏ chạy, hơn một năm sau thì bị trưởng lão Liễu Âm Châu của Tử Hà cốc tìm được..."
"Chờ chút..."
Liễu Âm Ngọc ngắt lời Bàng Hương Hương:
"Ngươi nói trưởng lão Tử Hà cốc tên là Liễu Âm Châu? Còn có chân dung không?"
Bàng Hương Hương vội vàng nói:
"Đúng vậy, chính là trưởng lão Liễu Âm Châu, " vừa nói, nàng đã vẽ chân dung một nữ tử trong hư không.
Thực lực Bàng Hương Hương có hạn, chân dung nữ tử này rất mờ, loáng một cái đã tan biến.
Nhưng sau khi Liễu Âm Ngọc nhìn thấy chân dung này thì ngón tay hơi khẽ run, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại vẻ bình thường, nói ra:
"Tên của nàng cũng giống tên ta, ngươi nói tiếp đi."
Bàng Hương Hương vốn đang nghĩ đến Quản Nữ là do Đinh Hoan giúp đỡ, không có ý định thiên vị Diễn Nguyệt tông:
"Trưởng lão Liễu Âm Châu mời Đinh Hoan đến Tử Hà cốc..."
Nàng không chỉ kể việc Đinh Hoan ở lại Tây Phong thành cùng việc xây dựng luật pháp, mà còn nói về việc Cửu Âm môn và Tử Hà cốc sống chung gây lưỡng bại câu thương.
Trong tình huống Tử Hà cốc đã diệt vong, Đinh Hoan và trưởng lão Liễu Âm Châu may mắn sống sót, sau đó thành lập một tông môn hoàn toàn mới là Lam Tinh Tông.
Lúc này, Tông chủ Đàm Yến Tiểu của Song Hồn tông cùng Tông chủ Ất Vạn đao của Diễn Nguyệt tông, Tông chủ Hồng Điều của Vạn Thú môn hợp lại mang theo mười tu sĩ chân đan, mười mấy tu sĩ Trúc Cơ vây công Lam Tinh tông.
Kết quả những người này xông vào trận hộ tông môn của Lam Tinh tông, bị chém giết hầu như không còn.
Không chỉ như thế, người đã chết còn bị Tông chủ Đinh Hoan của Lam Tinh tông treo ở bên ngoài tông môn.
"Cũng là một nhân vật tàn nhẫn."
Một tông chủ tông môn của giới phi thăng nghe đến đó, cười hắc hắc một tiếng nói một câu.
Cung chủ Liễu Âm Ngọc của Lạc Thần cung lạnh lùng nhìn chằm chằm Ất Giang:
"Tông chủ Diễn Nguyệt tông ngươi dẫn người đi oanh kích tông môn người khác, đồng thời phá vỡ trận hộ tông môn của người ta, người ta giết Tông chủ Diễn Nguyệt tông ngươi, ngươi có gì ủy khuất?
Là ghét bỏ người ta không đụng tới Diễn Nguyệt tông ngươi đi, dứt khoát tiêu diệt Diễn Nguyệt tông?"
Nghe nói như thế, vẻ mặt Kiều Sát không dễ nhìn lắm, đây là một chút mặt mũi đều không cho hắn cái tông chủ Hoang Thần Tông này.
Hắn cũng biết ý của Liễu Âm Ngọc, việc thông gia này sau khi thất bại, Lạc Thần cung xác định chắc chắn không chọn Hoang Thần tông hắn, dứt khoát liền mặt mũi cũng không cho. Nữ nhân, quả nhiên là hết sức thực tế.
Ất Giang nghẹn đến sắc mặt tím lại:
"Liễu tiền bối, Đinh Hoan kia chiếm lấy Tử Hà cốc, bố trí ám chiêu tính toán phụ thân vãn bối, nếu như loại ác nhân này bỏ mặc, thì Đạo Tu giới sẽ chướng khí mù mịt."
Trong mắt Liễu Âm Ngọc, khinh thường càng sâu:
"Chiếm lấy Tử Hà cốc? Vừa rồi Bàng Hương Hương nói rất rõ ràng, Tử Hà cốc đã diệt vong.
Mà lại khi Đinh Hoan sáng tạo Lam Tinh tông thì trưởng lão Liễu Âm Châu của Tử Hà cốc cũng ở đó, chuyện này cùng chiếm lấy là thế nào?
Ta thấy là có người nhòm ngó Tử Hà cốc, cảm thấy Tử Hà cốc bị một con sâu kiến đến từ phàm nhân giới đoạt được, trong lòng bất bình, lúc này mới muốn mượn cớ thu hồi Tử Hà cốc a?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận