Thần Thoại Chi Hậu

Chương 496: Tiên Đình đại tiên đốc nhược điểm

Đốt cháy chính mình, nhất định phải bùng cháy chính mình!
Đây là biện pháp duy nhất Đinh Hoan nghĩ ra, nếu như dùng những cách thông thường không tìm ra vấn đề bên trong cơ thể, thì chỉ có thể đốt cháy nhục thân và thần hồn.
Đinh Hoan tu luyện Đại Vũ Trụ thuật, hắn không có Nguyên Thần, nhưng lại có thần hồn tồn tại.
Chỉ có tàn nhẫn với bản thân mới có thể Niết Bàn trùng sinh.
Nếu bị tính toán, thì cũng đáng đời.
Kiếp trước cái gì gian nan mà hắn chưa từng trải qua? Thậm chí kiếp trước hắn đã bị thiêu chết, làm lại lần nữa thì sao?
Có lẽ việc tìm ra thứ đang ẩn chứa trong cuốn da kia còn gây tổn thất lớn hơn cho hắn.
Ít nhất nếu không có thứ trong cuốn da, hắn đã không thể sáng tạo ra Đại Vũ Trụ thuật, không thể sáng tạo ra Niết Bàn quyết, càng không thể có ngày hôm nay.
Nhưng nếu sống sót, liền phải sống rõ ràng. Phải sống cho chính mình, chứ không phải lúc nào cũng trở thành con rối của kẻ khác.
"Xuy!"
Đinh Hoan thở dài một hơi, hắn đã quyết định.
Hắn có hai lựa chọn, thứ nhất là hủy diệt hoàn toàn nhục thân của mình, chọn cách trùng sinh lần nữa.
Cách này có ưu điểm lớn nhất là hắn không cần chịu khổ, lại rất nhanh gọn lẹ.
Nhưng việc trùng sinh lần nữa có thể thoát khỏi đối thủ hay không, hắn cũng không chắc.
Thậm chí sau khi luân hồi một lần, tu vi của hắn còn thấp hơn, lại càng làm đối thủ cảnh giác, khiến hắn vĩnh viễn không có thời gian xoay sở.
Ít nhất hiện tại, hắn vẫn còn có thể vươn mình, còn cơ hội lật ngược thế cờ.
Hơn nữa, tuy hiện tại nắm trong tay vô số pháp tắc vũ trụ, nhưng đối với pháp tắc luân hồi thì hắn chưa rõ lắm, cũng chưa từng đụng đến.
Ai dám chắc rằng, sau khi sống lại, hắn sẽ còn giữ được trí nhớ của mình?
Vậy thì chỉ còn cách thứ hai, đốt cháy nhục thân và linh hồn, từng chút một bùng cháy, hắn không tin cái tên ẩn nấp trong cơ thể không lộ mặt.
Nếu không chịu nổi, vậy thì tan biến hoàn toàn khỏi thế giới này.
Đời người đâu phải lúc nào cũng như ý, vốn dĩ chẳng có chuyện gì thập toàn thập mỹ.
Nhưng muốn bùng cháy chính mình, ở đây cũng không được, nơi này là chỗ tu luyện tốt, là nơi có khí vận.
Chứ không phải chỗ đốt cháy thần hồn và thân thể, ở đây chỉ làm cho việc bùng cháy chính mình thêm khó khăn hơn.
Đinh Hoan lấy ra quả cầu thủy tinh phương vị đại thế giới Bàn Cổ.
Thần niệm quét qua hết chỗ này đến chỗ khác, cuối cùng dừng lại ở Hôi Hải.
Hôi Hải toàn là cấm địa, bất cứ ai đi vào đều bị Hôi Hải san bằng, thần hồn tiêu diệt.
Hắn tìm được đường ra ở Hôi Hải là nhờ Đại Thôi Toán thuật.
Nhưng trong Hôi Hải còn có một nơi cấm địa trong cấm địa, đó là vòng xoáy Hôi Hải, bên trong vòng xoáy chỉ có một thứ, dung nham Hôi Hải.
Dung nham Hôi Hải hàng năm tạo thành một vòng xoáy, tích lũy tháng ngày, bên ngoài vòng xoáy dung nham này tạo thành một tầng cấm chế tự nhiên.
Nước Hôi Hải vốn dĩ đã khác với nơi khác, nay lại bị vòng xoáy này ngăn cản, căn bản không thể thấm vào chút nào.
Chính là chỗ này.
Nếu thành công thì Niết Bàn tại đây, nếu thất bại thì chôn xương tại đây.
Đinh Hoan quyết định xong xuôi, không kiểm tra vấn đề trong cơ thể nữa, mà tiếp tục nghiên cứu trận đạo.
Tu vi có thể không tăng nhưng trận đạo tuyệt đối không thể không tăng.
Nửa năm sau, Đinh Hoan thành công tấn cấp lên cấp chín Tiên Trận Đế.
Đạt cấp chín Tiên Trận Đế, Đinh Hoan lập tức đem đại trận chắn đứt Thần Hà khí vận tấn cấp lên cấp chín.
Trận văn hư không cấp chín, thêm tháp phi thăng trấn áp, Đinh Hoan tin rằng, dù có một Tiên Trận Đế tương đương đến đây, chỉ cần không quen thuộc Đại Vũ Trụ thuật của hắn, cũng đừng mong phá vỡ đại trận mà hắn đã bố trí ở đây.
Đại trận trận văn hư không cấp chín, không thể dùng sức mạnh phá vỡ. Cũng không phải cứ nhiều Tiên Trận Đế cấp chín đến thì có thể liên thủ phá vỡ được.
Tóm lại, được là được, không được là không được, có dùng cách gì cũng không được.
Vũ trụ nồi bị Đinh Hoan luyện hóa triệt để, một kích phát ra, lập tức tan biến trong thần nguyên địa.
Tiên Đình vốn dĩ mênh mông vô cùng, chỉ là với tốc độ của vũ trụ nồi, Tiên Đình mênh mông cũng trở nên nhỏ đi rất nhiều.
Xuyên qua Tiên Đình, đến đại tiên vực.
Đinh Hoan thấy thần niệm các Tiên môn đã một lần nữa đứng vững, những Tiên thành bị phá hủy lần lượt hồi phục nguyên dạng, Đinh Hoan biết Hình Bàn làm không tệ.
Nhưng Thần tộc và Long tộc rõ ràng không bị tiêu diệt, chỉ là bọn chúng rút lui mà thôi.
Đinh Hoan không quan tâm đến những chuyện này nữa, việc hắn cần làm hiện tại là đi thu hỏa tủy trì ức năm.
Tu vi của hắn không tăng, nhưng trận đạo hiện giờ đã là cấp chín Tiên Trận Đế, nếu một Tiên Trận Đế cấp chín cũng không thu được hỏa tủy trì ức năm, vậy chỉ có thể nói hỏa tủy trì này không có duyên với hắn.
.
So với sự hăng hái ba năm trước đây, Thần tộc lúc này trông có vẻ hơi suy tàn.
Một luồng không khí suy bại vô hình bao trùm toàn bộ Thần tộc.
Ba năm này, Thần tộc không một ai tấn cấp lên được cảnh giới Tiên Đế cấp tám.
Thêm vào đó, trong các trận giao tranh với đại quân Tiên Đình, thương vong vô số, liên tiếp thất bại.
Dù Thần tộc đã rút về lãnh thổ của mình, nhưng chỉ cần nghĩ một chút cũng biết, đại quân Tiên Đình sẽ không bỏ qua dễ dàng.
Chờ đại quân Tiên Đình thu thập hai tộc yêu ma xong, thì tiếp theo sẽ là Long tộc hoặc Thần tộc.
Điện Vạn Thần của Thần tộc. Thiên Đế Thần tộc Phong Hoàn trong mắt có vẻ hơi mệt mỏi, trước đây thần điện muốn gặp cả Yêu tộc cũng phải xin xỏ mãi mới có cơ hội vào thần điện.
Mỗi lần thần điện nghị sự, đều vô cùng náo nhiệt.
Hôm nay, số Tiên Đế trong thần điện cũng thiếu hơn một nửa, thần ti và các bộ Thần Chủ còn lại cũng đều bị thương.
Vì trên chiến trường tiên thần, bọn họ bị nhân tộc đánh không còn sức đánh trả.
Các tu sĩ nhân tộc giống như phát điên, hoàn toàn là liều mạng xông lên.
Hắn biết là không thể ngăn cản được, điều kiện Tiên Đình đưa ra là chiến lợi phẩm thuộc về cá nhân, hơn nữa chiến công tích lũy càng nhiều, thì cá nhân được tự ý bố trí Tụ Linh Tiên Trận, nhiều hơn nữa thậm chí có thể thành lập gia tộc.
Với loại phần thưởng như vậy, có mấy người không liều mạng?
"Thiên Đế, cứ tiếp tục như vậy, Thần tộc ta không sớm thì muộn cũng đi theo vết xe đổ của Ma tộc và Yêu tộc."
Một tên thần ti mất một cánh tay bước ra, giọng nói có chút hoảng hốt.
Phong Hoàn há không biết rằng cứ như vậy, không sớm thì muộn cũng sẽ đi vào vết xe đổ của yêu ma? Chỉ là Thần tộc của hắn bây giờ căn bản không có đường lui.
"Thiên Đế, đại thần ti cầu kiến."
Một hộ vệ bên ngoài thần điện bẩm báo.
"Mau, mời đại thần ti vào."
Phong Hoàn liền đứng lên.
Ở Thần tộc, địa vị của đại thần ti Tác Tây còn cao hơn cả Thiên Đế, chỉ là hắn không hỏi đến thần quyền của Thần tộc, chỉ lo lắng cho tương lai của Thần tộc.
Một nam tử trọc đầu gầy gò, tay cầm thần trượng, chậm rãi đi lên thần điện.
"Tác Tây gặp qua Thiên Đế."
Sau khi vào thần điện, nam tử trọc đầu cung kính hành lễ.
"Đại thần ti hãy miễn lễ, người đâu, chuẩn bị chỗ cho đại thần ti."
Phong Hoàn nói năng kính cẩn, hoàn toàn không có vẻ cao cao tại thượng của một Thiên Đế.
Một chiếc ghế mềm bằng Ô Thần Mộc được đặt sau lưng Tác Tây.
Sau khi Tác Tây ngồi xuống liền nói:
"Thiên Đế, ta đã điều tra xong, khí vận của Thần tộc hẳn là bị người dùng phong ấn cắt đứt, không chỉ thế, khí vận Thần tộc còn đang xói mòn..."
"Chuyện này sao có thể? Ngoại trừ Đạo Tổ, còn ai có thể làm được như vậy?"
Phong Hoàn vừa ngồi xuống đã lại đứng lên.
Tác Tây chậm rãi nói:
"Đúng là như vậy, nếu không phải khí vận xói mòn, thì ta nhất thời không phát hiện ra. Gốc rễ khí vận của Thần tộc ở chỗ thần nguyên Tiên Đình, bây giờ khí vận cũng đang xói mòn về phía thần nguyên."
"Ở Tiên Đình?"
Phong Hoàn ngã khuỵu xuống.
Nếu là trước kia, ở Tiên Đình thì cứ việc đánh qua đó là được.
Còn bây giờ, Tiên Đình chính là một vực sâu ngăn cách.
Đại quân Tiên Đình không đánh đến thần đình đã là A Di Đà Phật rồi, bọn họ làm sao còn dám đánh đến Tiên Đình?
"Chắc chắn là ở Tiên Đình, ta đã xác định đi xác định lại nhiều lần, không sai được."
Tác Tây nói.
"Có thể mở phong ấn chặt đứt ở phía Thần tộc không?"
Phong Hoàn vẫn chưa từ bỏ ý định.
Tác Tây lắc đầu:
"Không thể, nhất định phải đến bên Tiên Đình."
"Đại tiên ti, vẫn còn biện pháp nào chứ?"
Phong Hoàn mong chờ nhìn Tác Tây, không chỉ có mình hắn, tất cả mọi người cũng đang mong chờ nhìn Tác Tây.
Tác Tây hít một hơi thật sâu:
"Biện pháp thì vẫn có một, đó chính là từ đại tiên đốc đối phương ra tay."
"Đại tiên đốc Tiên Đình?"
Vẻ mặt Phong Hoàn khó coi khi nghe đến mấy chữ này.
Là Thiên Đế của Thần tộc, hắn đâu phải đồ ngốc.
Hắn sớm đã điều tra ra được, Tiên Đình sở dĩ có thể lật ngược thế cờ là do đại tiên đốc Tiên Đình đột ngột ra tay.
Trước đó, đại tiên đốc Tiên Đình chỉ là bù nhìn, trong khi Yêu tộc chuẩn bị tiêu diệt quân đội tu sĩ Tiên Đình và chiếm Tiên Đình thì chính vị đại tiên đốc không ra mặt này lại nổi giận.
Trong cơn Lôi Đình Chi Nộ, vị đại tiên đốc quyết đoán dẫn quân tàn của Tiên Đình càn quét toàn bộ Yêu tộc ở đại tiên vực, không chừa một ai.
Không chỉ có thế, bây giờ Yêu Vực cũng sắp hoàn toàn bị Tiên Đình thu hồi.
Theo sau còn có Ma tộc gặp nạn.
Ma tộc Thiên Đế Giải Vĩnh Kiếm bị giết, Ma Đế xâm nhập vào đại tiên vực cũng không một ai chạy thoát.
Hiện tại Ma tộc ở Tiên Đình, dưới sự thống soái của Lạc Đường, toàn bộ Ma Vực cũng sắp bị Tiên Đình thu hồi.
Nếu không phải nghe nói đại tiên đốc đột nhiên có việc rời đi, bọn hắn Thần tộc cùng Long tộc hiện tại kết cục hẳn là còn thê thảm hơn trước mắt, cũng sẽ gặp phải nguy hiểm diệt tộc.
Mặc dù Phong Hoàn chưa từng gặp qua đại tiên đốc này, nhưng khi nghe tên đại tiên đốc là Đinh Hoan, cũng cảm thấy trong lòng run lên.
Nghe nói đại tiên đốc này ra tay tàn nhẫn, bố độc không chút nương tay.
Hắn bày ra quy tắc kịch độc giống như giòi trong xương, đến Tiên Đế cũng khó có thể thoát khỏi.
Hắn dù tự nghĩ không yếu hơn Giải Vĩnh kiếm và Bằng Huyết Sơn, cũng tuyệt đối không thể mạnh hơn Giải Vĩnh Kiếm và Bằng Huyết Sơn.
"Người này tâm ngoan thủ lạt, nếu không có việc gì ràng buộc, chỉ sợ cũng sẽ không bỏ qua Thần tộc ta. Người của chúng ta đã sớm nhận được lệnh của hắn, Tiên Đình xuống tay với Thần tộc không hề nương tay."
Phong Hoàn chậm rãi nói, hắn nắm chặt nắm đấm, nhưng thực lực không bằng người thì biết làm sao.
Tác Tây không hề dao động, bình tĩnh nói:
"Bởi vì Thần tộc chúng ta có người tra ra người này là ai, đồng thời có thể tìm ra nhược điểm của người này.
Nhược điểm của hắn, cũng ở Thần tộc ta, lại còn ở đây đã nhiều năm."
"Tiên Đình đại tiên đốc chẳng lẽ không phải Đinh Hoan?"
Phong Hoàn không hiểu rõ ý của Tác Tây cho lắm.
Tác Tây lắc đầu:
"Là Đinh Hoan, bất quá lai lịch của Đinh Hoan chúng ta cũng biết, hắn căn bản không phải người của thế giới Bàn Cổ, hẳn là đến từ cửu trọng thiên."
"Ai tra ra vậy? Nhanh, mời vị tiền bối kia đến đây một lần."
Giọng Phong Hoàn đã có chút không khống chế được.
Thật sự là vì hắn quá e ngại đại tiên đốc này của Tiên Đình, ngay cả khi tĩnh tọa cũng có thể bị cái tên Đinh Hoan làm bừng tỉnh.
Tác Tây mỉm cười:
"Thiên Đế không cần lo lắng, đây là một đệ tử của ta. Người đâu, gọi đệ tử ta tới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận