Thần Thoại Chi Hậu

Chương 677: Tính toán rễ cây

"Ôi, bộc Tông chủ, ngươi đã mở ra thế giới Khải Dực Thần Vương rồi sao? Không tìm ta giúp à?"
Mạc Trường Xán chậm trễ biết chuyện.
Bộc Chi Giản bất đắc dĩ nói:
"Đợi ngươi đến thì thế giới Khải Dực Thần Vương đã sớm biến mất không thấy tăm hơi rồi."
Một khi thế giới thần hoặc Thần Vương bị giết chết, việc mở ra thế giới nhất định phải diễn ra trong thời gian cực ngắn.
Nếu không, thế giới hoặc sẽ hoàn toàn sụp đổ hoặc sẽ hoàn toàn biến mất.
Nếu thần hồn ẩn náu trong thế giới của mình thì thế giới đó sẽ chờ thời cơ để biến mất.
Những người như vậy về cơ bản đều là Thần Vương.
Còn tu sĩ thế giới thần phần lớn sau khi bị giết đều sẽ khiến thế giới hỏng mất.
Vậy nên muốn giết chết hoàn toàn một tu sĩ cảnh giới Thần Vương vẫn tương đối khó.
Bởi vì ngươi nhất định phải xé mở thế giới của đối phương.
Bộc Chi Giản đưa tay ném ra một thần linh mạch và một viên tinh thạch màu xanh nói:
"Đây là một thần linh mạch trung phẩm thuộc tính hắc ám, còn viên tinh thạch này hẳn là thân gỗ Nguyên Tinh.
Nếu ta không đoán sai, hai thứ này là Thần tộc chuẩn bị cho Thụ Tổ. Đinh đạo hữu, chúng ta làm sao đây?"
Đinh Hoan đưa tay thu lại thần linh mạch thuộc tính hắc ám và bản nguyên tinh thuộc tính Mộc, sau đó lấy ra hai trận kỳ đưa cho Bộc Chi Giản và Mạc Trường Xán:
"Trận kỳ này có lẽ không dùng được, nhưng các ngươi cứ cầm trước. Ta chuẩn bị chút rồi vào gặp Thụ Tổ.
Hai ngươi cứ chờ ở lối vào cửa đá kia, một khi nhận được cầu viện của ta thì lập tức tiến vào, liên thủ với ta."
Bộc Chi Giản kinh hãi:
"Đinh đạo hữu, ta biết thực lực ngươi rất mạnh, nhưng một mình ngươi đi gặp Thụ Tổ quá nguy hiểm. Hay là chúng ta cùng ngươi vào luôn?"
Mạc Trường Xán không nói gì, hắn biết bản lĩnh của Đinh Hoan, chỉ có Đinh Hoan vào mới được, bọn hắn vào chỉ làm vướng chân.
"Không cần, chúng ta cùng vào thì chẳng khác gì xông vào, không có lợi cho chúng ta."
Đinh Hoan khoát tay.
Hắn tinh thông Vạn Vật pháp tắc, lại cực kỳ am hiểu về gien Thần tộc, có thể biến ảo dung mạo rồi giả thành tu sĩ Thần tộc để vào trong đó.
Còn Bộc Chi Giản và Mạc Trường Xán thì không được.
Bọn họ vào sẽ bị Thụ Tổ phát hiện.
"Được, vậy chúng ta sẽ chờ ngươi ở đây, nếu có gì nguy hiểm, ngươi phải lập tức báo tin cho chúng ta."
Bộc Chi Giản cũng hiểu được ý của Đinh Hoan.
Khi Đinh Hoan đi về phía thạch viện, thần niệm không ngừng dung nhập trầm giọng nói chi độc và pháp tắc phá hủy gien Thần tộc vào đầu thần linh mạch trung phẩm thuộc tính hắc ám.
Còn với bản nguyên tinh thuộc tính Mộc, hắn cũng dung nhập hai loại pháp tắc độc đạo và pháp tắc phá hủy gien Thần tộc.
Hắn muốn chơi xỏ cái rễ cây này, để nó tưởng mình thực sự là Thụ Tổ.
Đây là địa bàn của nhân tộc, một cái rễ cây của Thần tộc mà cũng dám hung hăng càn quấy ở đây.
Lần nữa bước vào thạch viện, Đinh Hoan lập tức bị truyền tống đi.
Lần đầu tiên bị truyền tống, tu vi hắn mới chỉ ở cảnh giới thiên thần, nên không cẩn thận đã bị đánh lén.
May mà hắn là tu sĩ luyện thể, thân thể cường hãn nên mới không bị thương.
Lần này Đinh Hoan phóng hết thần niệm ra ngoài.
"Bùm!"
Đinh Hoan rơi mạnh xuống đất, lần này không bị đánh trúng nữa.
Đinh Hoan đã có một khái niệm chung.
Cửa đá là trận pháp truyền tống, nhìn thì có vẻ như hắn bị đưa đi rất xa.
Nhưng thực tế, hắn rất có thể vẫn đang ở trong thạch viện này, chỉ là kẻ bày bố thạch viện muốn khiến hắn tưởng mình bị truyền tống đi xa.
Bởi vì hai thần linh mạch thuộc tính hắc ám thượng phẩm đã bị hắn lấy mất.
Không chỉ vậy, tinh hoa đạo tắc thuộc tính hắc ám kia cũng bị hắn bỏ túi.
Lần này quay lại đây, mặc dù không gian vẫn trong trạng thái hỗn độn, nhưng rõ ràng tốt hơn lần trước rất nhiều.
Thậm chí âm thanh đã có thể truyền ra một khoảng cách, còn không gian sền sệt cũng kém xa lần trước.
Đinh Hoan đoán chừng do Thụ Tổ sau khi tỉnh lại đã hút lượng lớn thiên địa nguyên khí, khiến thiên địa nguyên khí nơi đây thiếu hụt.
Thiên địa nguyên khí không đủ, hiệu quả của đại trận nơi này đương nhiên sẽ giảm.
Giờ phút này hắn đã cảm nhận được cấp bậc của đại trận, hẳn là Thần trận cấp chín, bây giờ đã giảm xuống, ước chừng chỉ còn Thần trận cấp tám.
Nếu hắn nghiên cứu thêm một thời gian nữa, nói không chừng sẽ phá được đại trận này.
"Đã tới thì tranh thủ thời gian ra đây đi."
Một giọng nói đột ngột vang lên.
Thanh âm già nua, khô khốc, như tiếng vỏ cây già ma sát với cát.
Đây là Thụ Tổ?
Giọng nói Thụ Tổ có thể truyền được trong không gian này, chẳng lẽ đại trận này do Thụ Tổ bố trí?
Rất có thể, dù sao cái tên này có thể dùng rễ cây dây leo ra ngoài giết nhân tộc tu sĩ.
Cho dù đại trận này không do rễ cây này bố trí thì hiện tại nó cũng có khả năng khống chế.
Không ổn rồi, muốn xử lý rễ cây này, nhất định phải tước đoạt năng lực khống chế đại trận của nó.
Trên đường đi Đinh Hoan đã bố trí các loại Sát Lục pháp tắc gien Thần tộc và pháp tắc trầm giọng nói chi độc, sau đó quay lại chỗ đã lấy thần linh mạch hắc ám lần trước.
Lúc này trận hộ pháp đã biến mất.
Đinh Hoan vừa tới đã thấy một rễ cây to tướng nghiêng trong hộ trận.
Tuy không dùng thần niệm quét nhưng Đinh Hoan cảm giác được cái rễ này rất có thể chính là cái bị hắn cắt đi mười mấy vạn trượng lần trước.
Gần đó có một tảng đá xanh không đáng chú ý.
Chính vì không đáng chú ý mà Đinh Hoan mới chú ý đến tảng đá này.
"Ngươi không phải người lần trước?"
Rễ cây lên tiếng.
Đinh Hoan cung kính đáp:
"Đúng vậy, ta vốn là tông chủ một tông của nhân tộc Thượng Thần..."
"Ngươi là tu sĩ Thần tộc sao lại thành tông chủ nhân tộc? Sao lần này Thần Vương Thần tộc không ai đến?"
Đinh Hoan thầm nghĩ cái rễ già này lắm nghi ngờ quá.
"Hồi lão tổ, lần này đến có Khải Dực Thần Vương và thiên Diệp Thần Vương, thêm cả ta nữa. Nhân tộc không biết ta là người Thần tộc nên mới để ta cùng Khải Dực và thiên Diệp tới..."
"Ngươi là tông chủ tông môn nào?"
Rễ cây già ngắt lời Đinh Hoan.
Đinh Hoan trong lòng tức giận:
"Cái đồ củi khô này, có cho Hoan gia nói chuyện không vậy?"
Nhưng hắn vẫn phải cẩn thận trả lời:
"Đệ tử Ô Đan tử, tông chủ Hồng Vân Đan Đạo tông."
"Hóa ra là nhất mạch Hồng Vân, khó trách..."
Rễ cây lẩm bẩm một mình, dường như đã hiểu ra chút gì về lai lịch của Đinh Hoan.
Đinh Hoan nói tiếp:
"Ta và Khải Dực, thiên Diệp Thần Vương định lúc tiến vào, thì gặp mấy tên Thần Vương nhân tộc phục kích.
Bọn sâu kiến nhân tộc này, nói không giữ lời. Rõ ràng đã giảng hòa với chúng ta, bề ngoài thì cho chúng ta vào Đạo Khư, ai ngờ lại muốn đánh lén sau lưng.
Cũng nhờ bị đánh lén, ta mới biết họ đã nghi ngờ ta từ lâu. Khải Dực và thiên Diệp trọng thương bỏ chạy, ta thì quen thuộc Đạo Khư hơn nên mới vào được đây.
Chỉ có điều, ta mang theo ít đồ quá, Khải Dực Thần Vương còn có một đầu thần linh mạch thuộc tính Mộc thượng phẩm đầy đủ trên người."
Đinh Hoan vừa dứt lời, liền lấy một chiếc nhẫn đưa lên.
Một đạo thần nguyên cuộn lên, chiếc nhẫn rơi vào chỗ sâu của rễ cây biến mất không thấy.
"Không tệ."
Rễ cây lập tức lên tiếng.
Rõ ràng, cái rễ cây này rất hài lòng với thần linh mạch thuộc tính hắc ám trung phẩm và bản nguyên tinh thuộc tính Mộc mà Đinh Hoan mang đến.
"Ngươi ở đây hộ pháp cho ta, ta sẽ có vài việc muốn hỏi ngươi."
Giọng nói khàn khàn của rễ cây lại vang lên.
"Vâng."
Đinh Hoan kính cẩn đáp.
Cho dù rễ cây này không nói, Đinh Hoan cũng không tùy tiện rời đi.
Rất nhanh, thần nguyên thuộc tính hắc ám xung quanh rễ cây dày đặc, dần dần bao phủ lấy nó.
Đinh Hoan nhìn cái rễ cây đang điên cuồng hồi phục, trong lòng bỗng nảy ra một ý nghĩ cổ quái.
Cái rễ cây này có lẽ không thuần túy là Thụ Tổ, Thụ Tổ là lão tổ Thần tộc, tuyệt đối không chỉ cần mỗi thần linh mạch thuộc tính hắc ám.
Thậm chí có thể nói tu sĩ Thần tộc vốn dĩ không có ai mang thuộc tính hắc ám.
Đinh Hoan nghĩ đến thần linh mạch thuộc tính hắc ám bị mình lấy đi, và cả tàn hồn ý thức ẩn nấp trong đó mà mình đã tiêu diệt.
Lẽ nào lúc trước hắn đã vô tình giúp cái rễ này một tay?
Một ý nghĩ mơ hồ dần trở nên rõ ràng.
Cái rễ này đích thực là Thụ Tổ của Thần tộc, chỉ là không biết vì nguyên nhân gì mà một tàn hồn tu luyện thuộc tính hắc ám muốn chiếm đoạt thân gỗ nguyên của Thụ Tổ, cuối cùng lại dây dưa với Thụ Tổ.
Kết quả cuối cùng cả hai đều bị thương nặng.
Rồi cùng nhau trầm luân trong Đạo Khư này.
Nhưng thời gian trôi đi, Thụ Tổ dần chiếm ưu thế.
Kẻ này lén gạt đi tàn hồn dây dưa với mình, rồi tính chủ ý tới Tiên giới.
Thụ Tổ muốn hút hết sinh cơ và số mệnh của Tiên giới, rồi lén lút lớn mạnh thực lực.
Chỉ có điều không ngờ, kế hoạch của Thụ Tổ mới chỉ tiến hành được một nửa thì bị hắn chặt đứt.
Hắn đã cắt đứt của Thụ Tổ mười mấy vạn trượng rễ cây ở Tiên giới.
Do có hắn tham gia nên Thụ Tổ trở nên yếu đi rất nhiều, còn tàn hồn trước nay luôn tranh đoạt với Thụ Tổ giờ lại đè lại được Thụ Tổ.
Cái tàn hồn kia vì để cho bản thân càng thêm lớn mạnh, hắn một bên hấp thu thần linh khí thuộc tính hắc ám, một bên xây cái cửa đá kia.
Mục đích chủ yếu xây cửa đá, chính là vì hấp dẫn rất nhiều tu sĩ tới Đạo Khư, để cung cấp tinh huyết tu luyện cho hắn.
Từ hướng này mà nói, hắn xem như trợ giúp cái tàn hồn kia.
Chẳng qua là sau này hắn không ngờ chính mình cũng bị cuốn vào trong này.
Kết quả hắn lại có thể đi lại trong không gian thuộc tính hắc ám, đồng thời đi thẳng đến một bên hai đầu thần linh mạch thuộc tính hắc ám, sau đó rút đi hai đầu thần linh mạch thuộc tính hắc ám đó.
Cách làm của hắn khiến Thụ Tổ mất đi hai đầu thần linh mạch thuộc tính hắc ám, lại một lần nữa gián tiếp giúp Thụ Tổ.
Thụ Tổ có thể chậm rãi khôi phục lại, sau đó càng thêm tích cực triệu hoán tu sĩ Thần tộc tới.
Khá lắm, nếu như hắn đoán toàn bộ là thật.
Vậy cục diện hôm nay, liền là một tay hắn tạo thành, hắn gián tiếp tiêu diệt đối thủ của Thụ Tổ, khiến hắn biến thành đạo tắc tinh.
Cảm nhận được Thụ Tổ vẫn đang liều mạng khôi phục thực lực, Đinh Hoan một bên bố trí đủ loại pháp tắc, một bên nghiên cứu làm thế nào để Thụ Tổ không thể khống chế đại trận không gian này.
Độc đạo pháp tắc đi theo từng đạo, trừ độc đạo pháp tắc, Sát lục pháp tắc gien Thần tộc nhất định không thể thiếu, còn có Pháp tắc phá hư gien Thần tộc...
Đinh Hoan không biết chuyện tranh đoạt tàn hồn của hắn và Thụ Tổ có phải còn đang tiếp diễn hay không, có lẽ hắn tiêu diệt chỉ một phần nhỏ.
Bất quá hôm nay hắn đã tới, dù như thế nào cũng không thể để Thụ Tổ rời khỏi nơi này.
Một khi Thụ Tổ rời khỏi đây trở lại Thần tộc, vậy thì khôi phục lại chỉ là chuyện vài phút.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Đinh Hoan lần nữa đặt tầm mắt lên trên tảng đá kia, hắn nghi ngờ nó chính là trận tâm của đại trận không gian này.
Lúc này độc đạo pháp tắc và Sát lục pháp tắc gien Thần tộc mà hắn bố trí đã hơi ẩn giấu không được, Đinh Hoan biết, biết thời điểm động thủ sắp tới.
Quả nhiên, còn chưa đợi Đinh Hoan động thủ, Thụ Tổ đã bắt đầu cuồng bạo...
Bạn cần đăng nhập để bình luận