Thần Thoại Chi Hậu

Chương 56: Khúc Y bất ổn

Đinh Hoan vừa ra đến, đã thấy Nhan Thuyên đang ngồi đợi ngay cửa.
"Đinh lão sư, Y Y thế nào rồi?"
Nhan Thuyên cố gắng hạ giọng, nhưng nỗi lo lắng trong lòng nàng đã hiện rõ mồn một.
Nếu không phải Đinh Hoan dặn không được quấy rầy hắn cứu Y Y, Nhan Thuyên đã sớm xông vào rồi.
"Y Y hiện tại không sao, cô có thể vào thăm nàng."
Nghe Đinh Hoan nói vậy, Nhan Thuyên lập tức chạy vào phòng.
Đinh Hoan đi về phía phòng khách, vẫn còn nghe thấy tiếng Nhan Thuyên lo lắng, "Y Y, sao người con lại như bị dao cắt thế này?"
"Mẹ, con không sao."
Giọng Khúc Y có vẻ mạnh hơn trước.
Nàng không biết chuyện gì đã xảy ra với cơ thể mình, nhưng trước đó khi Đinh Hoan giúp nàng dung hợp linh căn thuốc biến đổi gien, trong người nàng như lửa thiêu đốt, chắc là di chứng lúc đó.
"Đinh lão sư, thầy nghỉ ngơi chút uống nước đi ạ."
Khúc Vĩnh Hà tiến lên đón.
Mặc dù ông cũng rất muốn vào xem con gái ngay, nhưng ông biết Đinh Hoan mới là ân nhân cứu mạng của con gái. Tuyệt đối không thể sơ suất với ân nhân cứu mạng được.
Đinh Hoan xua tay, "Chú Khúc, chú có thể tìm được bác sĩ phẫu thuật ngoại khoa giỏi nhất không, kiểu người có thể phẫu thuật nhãn khoa ấy."
Thực tế, việc phẫu thuật nhãn khoa hiện tại không như ngày xưa nữa.
Bây giờ đã có những loại thuốc biến đổi gien chỉnh sửa, những loại thuốc này sẽ tự động điều chỉnh cách các mạch máu nhỏ li ti mọc chính xác. Chỉ cần mạch máu chính xác, thậm chí các mạch máu bị thiếu hụt cũng tự sinh ra được.
Vì vậy phẫu thuật nhãn khoa, đối với trình độ khoa học kỹ thuật hiện nay mà nói, chỉ có thể xem là tiểu phẫu.
Khúc Vĩnh Hà ngẩn người, rồi nói ngay, "Có chứ, Văn Hạnh ấy, khả năng phẫu thuật ngoại khoa của cô ấy đứng trong top 5 thế giới đấy."
Văn Hạnh năm xưa là một Đại Nã trong ngành ngoại khoa mà tất cả các bệnh viện lớn đều muốn có, nhưng sau khi gien Hung thú bùng nổ, nhà Khúc nhờ vũ khí lạnh phất lên, Văn Hạnh không cần thiết phải tiếp tục làm ở bệnh viện nữa, dứt khoát về nhà luôn.
Văn Hạnh? Đinh Hoan liền nhớ ra, chính là Hạnh thẩm luôn ở bên cạnh Khúc Y.
"Được, để cô ấy chuẩn bị một chút, tháo mắt phải của ta ra cho Khúc Y, ca phẫu thuật này chắc không khó lắm đâu."
Đinh Hoan nói.
"Hả..."
Khúc Vĩnh Hà bị lời của Đinh Hoan làm cho ngơ ngác.
Mãi một lúc sau ông mới không dám tin hỏi, "Đinh lão sư, thầy, thầy nói là tháo mắt của thầy cho Y Y sao?"
Đinh Hoan gật đầu, "Đúng vậy, mắt của Khúc Y có lẽ không phục hồi được, chỉ có thể thay mắt."
"Việc này không được, tuyệt đối không được."
Khúc Vĩnh Hà vội lắc đầu, nhà họ Khúc ông không phải phường vô lương, Đinh Hoan là ân nhân cứu mạng của Khúc Y. Dù mắt Khúc Y có sao đi nữa cũng không thể dùng mắt của Đinh Hoan được.
Nói xong Khúc Vĩnh Hà dường như nhớ ra điều gì, "Đinh lão sư, nhà Khúc tôi dù không quá giàu, nhưng vẫn có thể mời người hiến tạng, lấy mắt cho Khúc Y."
Khúc Vĩnh Hà tin rằng, chỉ cần nhà Khúc chi ra đủ tiền, thể nào cũng có người sắp chết nào đó đồng ý sau khi chết hiến tặng mắt mình.
Đinh Hoan không trả lời, chỉ lắc đầu.
Khúc Vĩnh Hà vội, "Đinh lão sư, nếu không dùng mắt người khác được thì con và mẹ Khúc Y đều được. Chúng ta là người thân, chắc sẽ không bị bài xích..."
"Tin ta đi, cứ dùng mắt của ta, dùng mắt người khác không được đâu."
Đinh Hoan thở dài, lại nói thêm một câu.
Hắn không thể nói rõ lý do cho Khúc Vĩnh Hà biết.
Khúc Y hiện giờ đã có linh căn gien, dùng mắt của người bình thường, sẽ có hai khả năng xảy ra.
Thứ nhất, sau này Khúc Y tu luyện, tu vi không ngừng tăng lên, con mắt bình thường đó sẽ không tham gia vào chu thiên tuần hoàn được, cuối cùng vẫn sẽ hư đi.
Thứ hai, dù con mắt đó không hư đi, nhưng lúc Khúc Y tạo ra linh căn gien, nàng lại không có mắt.
Việc này sẽ khiến sau này khi Khúc Y tấn cấp, con mắt của nàng không thể cùng các bộ phận khác của cơ thể tấn cấp theo được, rất có thể sẽ dừng ở trạng thái ban đầu.
Hắn là tu sĩ gien cấp hai, cũng có linh căn gien. Hơn nữa Khúc Y tạo ra linh căn gien còn dùng máu ở giữa trán của hắn, nên mắt của hắn chắc chắn sẽ không gây ảnh hưởng xấu cho Khúc Y.
Hắn đã cho Khúc Y dung hợp gien phục hồi vết thương, chỉ cần Khúc Y có một mắt, con mắt còn lại sẽ từ từ phục hồi lại.
Giống như hắn vậy, dù cho hắn đưa một mắt cho Khúc Y, chỉ cần hắn tu luyện một thời gian, mắt của hắn sẽ mọc ra lại.
Đây chính là sự lợi hại của gien phục hồi của Hỏa Kỳ Lân ẩn chứa một tia huyết mạch thần thú.
Thật ra còn có một cách khác, đó là trước khi Khúc Y dung hợp linh căn gien thì đổi mắt của người hiến cho Khúc Y.
Nhưng Đinh Hoan dám chắc dù hắn có làm như vậy, tỷ lệ Khúc Y tử vong trong quá trình dung hợp linh căn gien cũng sẽ tăng vọt lên.
Việc dung hợp linh căn gien thật sự quá nguy hiểm, kiểu đốt cháy từ bên trong ra ngoài đó, con mắt vừa mới thay đổi kia không sao mới là lạ.
Đây vẫn chưa phải là lý do chính, lý do chính là nếu để Khúc Y đổi mắt xong mới dung hợp gien linh căn, vậy hắn phải đợi ít nhất một năm sau, mới có thể dung hợp gien linh căn cho Khúc Y được, Đinh Hoan xác định hắn không có nhiều thời gian như vậy để đợi.
Ngoài những lý do trên, còn một nguyên nhân nữa Đinh Hoan giấu kín trong lòng, mắt Khúc Y là đôi mắt hoàn mỹ, trong veo và không vướng chút bụi trần nào mà hắn từng thấy.
Nếu đổi bằng mắt của người khác, mắt nàng liệu có còn giữ được vẻ trong veo không vướng bụi trần như trước kia không?
Hắn không quá tin tưởng bản thân, mà là hắn có một niềm tin như Khúc Y, thế giới này rất xấu xí, nhưng vẫn có cái đẹp tồn tại.
"Có thể, có thể là..."
Khúc Vĩnh Hà nói liên tiếp mấy chữ "có thể là" mà không thể nói được thành lời.
Lúc này Nhan Thuyên bước ra, nghe Khúc Vĩnh Hà kể lại, bà cũng không thể tin được mà nhìn Đinh Hoan.
Khúc Y là con gái bà, bà tình nguyện dùng mắt mình để đổi lấy ánh sáng cho con gái. Đinh Hoan dù có là người yêu của con gái bà, cũng không thể làm được đến thế chứ.
"Đinh lão sư, thật sự là nhất định phải dùng mắt của thầy Y Y mới được sao?"
Nhan Thuyên lại hỏi một câu.
Đinh Hoan trong lòng cảm thán, hắn cảm nhận được lòng tốt của Khúc Vĩnh Hà và Nhan Thuyên, họ không muốn dùng mắt của hắn cho Khúc Y.
Xem ra lòng tốt của Khúc Y, là thừa hưởng từ cha mẹ nàng. Cũng nhờ sự tốt bụng này mà hắn có cơ hội sống thêm hai trăm năm trong vũ trụ.
"Đúng vậy, tuyệt đối chỉ có thể dùng mắt của ta thôi."
Đinh Hoan khẳng định.
Sau khi Đinh Hoan đưa ra câu trả lời chắc nịch, Khúc Vĩnh Hà chỉ có thể nghe theo Đinh Hoan dặn dò, đi chuẩn bị phòng phẫu thuật.
Vỏn vẹn ba ngày, nhà Khúc đã dựng xong phòng phẫu thuật.
Trong ba ngày, hơi thở của Khúc Y mạnh mẽ lên không ít, nàng đã có thể tự mình đi lại.
Ngay cả Khúc Vĩnh Hà và Nhan Thuyên trong lòng cũng kinh ngạc không thôi, Đinh lão sư này bản lĩnh quả thật quá lợi hại.
Không những cứu người chắc chắn phải chết sống lại, mà còn có thể hồi phục được như thế chỉ trong mấy ngày. Nếu không phải mắt không thể khôi phục được thì Khúc Y đã chẳng khác gì lúc trước.
"Y Y, con cảm thấy thế nào?"
Khi Nhan Thuyên vào phòng Khúc Y, Khúc Phỉ đang cùng Khúc Y nói chuyện phiếm, câu chuyện đều là về Đinh Hoan.
"Mẹ, con khỏe hơn nhiều rồi, bây giờ chỉ là mắt không nhìn thấy thôi, chứ người con rất khỏe mạnh."
Tâm trạng Khúc Y cũng khá tốt, dù mắt không nhìn thấy nhưng có thể còn sống sót, còn có thể tu luyện công pháp mà Đinh Hoan dạy cho nàng, còn gì tốt hơn thế nữa?
Bất kỳ ai bị Liên Minh gien cưỡng ép dung hợp gien không rõ nguồn gốc, có thể sống đã là may mắn tột cùng rồi, còn cầu cạnh được gì nữa?
"Y Y, hôm nay Hạnh thẩm của con muốn giúp con phẫu thuật mắt, con đừng lo, đây không phải ca phẫu thuật gì lớn đâu."
Nhan Thuyên trong lòng thầm than, nếu bà nói cho Khúc Y biết, người cho nàng đôi mắt chính là Đinh Hoan, chắc chắn Khúc Y sẽ không đồng ý, bà hiểu con gái mình hơn ai hết.
"Vậy ạ..."
Khúc Y ngơ ngác, nàng không ngờ người nhà lại tìm được nguồn mắt nhanh như vậy.
Nàng cũng không nghĩ nhiều, chỉ âm thầm cảm ơn người tốt bụng đã hiến tặng mắt cho mình.
Dù sao nếu như nàng sắp chết, nàng cũng sẽ hiến mắt cho người cần.
"Mẹ, Đinh Hoan lão sư có ở bên ngoài không ạ?"
Khúc Y không kìm được mà hỏi một câu.
Không biết có phải do tác động tâm lý hay không.
Trước kia nàng luôn cảm thấy Đinh Hoan không liên quan gì đến mình, từ sau khi Đinh Hoan đến cứu nàng, nàng bỗng cảm thấy mình có một mối liên kết sâu xa với Đinh Hoan.
"Đinh Hoan lão sư đang giúp con khôi phục, con cứ yên tâm dưỡng thương."
Vành mắt Nhan Thuyên đỏ hoe, hiện tại bà còn chưa thể hỏi Đinh Hoan có phải người yêu của con gái mình hay không.
Trong phòng phẫu thuật sạch sẽ, Khúc Y bị thuốc gây mê làm cho choáng váng luôn cảm thấy những người xung quanh dường như đang giấu giếm nàng điều gì đó.
Chỉ là ca phẫu thuật mắt thôi mà, đâu có gì đáng phải giấu chứ?
Ca phẫu thuật diễn ra như bình thường, mắt của Đinh Hoan được lấy ra, cũng không chảy ra nhiều máu.
Dù Văn Hạnh có tài phẫu thuật ngoại khoa giỏi, bà cũng phải kinh ngạc không thôi.
Khi Văn Hạnh đang làm thao tác gắn tròng đen vào cho Khúc Y, trợ thủ của Văn Hạnh đã giúp Đinh Hoan băng bó mắt cẩn thận.
Đinh Hoan không đợi Văn Hạnh hoàn thành ca phẫu thuật, hắn vác ba lô trên lưng, một mình rời khỏi phòng phẫu thuật.
Việc còn lại không cần hắn nhúng tay vào.
Không cần nói Văn Hạnh là chuyên gia hàng đầu về phẫu thuật ngoại khoa, cho dù chỉ là một bác sĩ ngoại khoa bình thường, loại phẫu thuật này cũng không có gì khó khăn. Hắn nhất định phải sớm trở lại núi Thiên Lạc tu luyện, thù hằn của hắn với Liên minh gien chỉ mới bắt đầu.
Đừng thấy hắn giết một đám người của Liên minh gien, nhưng trong số đó chẳng có ai là cao thủ. Cường giả chân chính của Liên minh gien, hắn còn chưa từng gặp mặt.
Tiếp theo hắn cần an tâm tu luyện, nỗ lực nâng cao thực lực của mình.
Ca phẫu thuật đúng như Đinh Hoan dự đoán, không hề gặp bất kỳ trở ngại nào.
Văn Hạnh sau khi phẫu thuật xong quay đầu nhìn lại, phát hiện Đinh Hoan trên giường bệnh sớm đã không thấy bóng dáng.
"Đinh lão sư đâu?"
Văn Hạnh vội vàng hỏi một câu.
Một trợ thủ trong đó vội vàng nói:
"Đinh lão sư đi rồi, lúc ngươi đang phẫu thuật, Đinh lão sư bảo ta đừng làm phiền ngươi."
"À..."
Văn Hạnh tranh thủ thời gian mở cửa.
"Ca phẫu thuật thế nào?"
Nhan Thuyên thấy cửa phòng mổ mở ra, vội hỏi.
"Ca phẫu thuật rất thành công, Đinh lão sư đâu? Hắn còn cần hồi phục..."
Văn Hạnh tranh thủ trả lời một câu.
Khúc Vĩnh Hà đứng bên cạnh hít một hơi, "Hắn đi rồi, ta căn bản không giữ được hắn, Khúc gia ta nợ hắn quá nhiều."
Bạn cần đăng nhập để bình luận