Thần Thoại Chi Hậu

Chương 100: Đại náo Gen liên minh

Tả Sơn Y nhìn chằm chằm vào Đinh Hoan đang chậm rãi đến gần, hắn biết thực lực của mình tuyệt đối mạnh hơn gã thanh niên đi cùng Kỳ Tâm Nguyệt này. Trước đó, hắn bị Đinh Hoan dọa sợ, đối phương lại có thể cảm giác được tơ nhện ẩn của hắn, đồng thời dùng chân nguyên khí nhọn như lưỡi dao chặt đứt, điều này quả thực rất đáng sợ.
Sau này hắn cẩn thận nhớ lại tình cảnh lúc đó, chắc hẳn là mình cả nghĩ quá rồi.
Lúc đó, chân nguyên khí nhọn như lưỡi dao mà đối phương thi triển căn bản là không có kết cấu gì, có bao nhiêu thì thi triển bấy nhiêu, không có tính nhắm vào.
Rất có thể trong lòng đối phương sợ hãi, lo lắng mình có thủ đoạn ẩn nấp nào đó, dứt khoát liền thi triển chân nguyên khí nhọn như lưỡi dao phô thiên cái địa.
Kết quả, mèo mù vớ cá rán, thật sự cắt đứt tơ nhện ẩn của hắn.
Dù biết Đinh Hoan có thể chỉ là mù mờ, Tả Sơn Y vẫn không dám khinh thường, càng không mạo hiểm đối đầu trực diện với Đinh Hoan.
Cho nên hắn trốn ở đây, muốn nhất kích trọng thương Đinh Hoan.
Nếu không phải thiên la võng bị Đinh Hoan lấy đi, dù có biết rõ mình có khả năng đánh lén thắng Đinh Hoan, hắn cũng sẽ không làm mà sẽ chọn cách khác.
Hắn, Tả Sơn Y, sở dĩ sống được đến ngày nay, thậm chí có thể tu luyện đến Thần thuật giả, không phải vì hắn có tư chất cao mà là vì hắn biết nhẫn nhịn, cẩu thả được.
Đừng nói đối phó với loại gia hỏa tiếp cận Thần thuật giả như Đinh Hoan, coi như đối phó với một Thần thuật đồ vừa nhập môn, hắn cũng sẽ dùng biện pháp đánh lén.
Chưa từng có ai có thể khiến Tả Sơn Y hắn chịu thiệt lớn như vậy rồi cứ cho qua, nếu là chuyện khác, hắn có thể đợi tu vi cao hơn rồi đến tìm thù.
Nhưng thiên la võng thì không được, đây là tính mệnh của hắn. Cái gã thanh niên đi cùng Kỳ Tâm Nguyệt này muốn thiên la võng và Trán Thần tinh thạch của hắn, đúng là nằm mơ.
Về phần Kỳ Tâm Nguyệt, hắn càng không để vào mắt, một Thần thuật đồ vừa nhập môn mà thôi.
Nhìn Đinh Hoan càng ngày càng đến gần, Tả Sơn Y tính toán khoảng cách.
Đến rồi, chính là lúc này.
Tả Sơn Y vừa định ra tay thì cảm thấy một luồng khí tức tử vong bao trùm tới.
Tả Sơn Y sợ đến toàn thân dựng tóc gáy, hắn nào còn dám tiếp tục đánh lén Đinh Hoan, lập tức liền muốn bỏ chạy.
Nhưng giờ phút này, luồng khí tức tử vong đã ở gần, Thần thuật lực quanh thân Tả Sơn Y điên cuồng phun trào, lập tức cả người hắn đều lay động theo cỗ sát ý này.
"Không ổn!"
Đinh Hoan cảm nhận được tinh không đao của mình chém vào thân thể đối phương, nhưng một màn quỷ dị đã xảy ra.
Cơ thể bọ hung vừa rồi vẫn còn có khả năng tiếp nhận một đao của hắn, thế mà khi đao vào lại không hề có chỗ để dùng lực.
Cứ như dùng đao chém vào bông liễu, khi lưỡi đao tiếp xúc với bông liễu, bông liễu sẽ bay theo hướng lưỡi đao chém, sau đó dính vào sống đao, khiến lưỡi đao không thể chém đứt nó.
Đinh Hoan hừ lạnh một tiếng, thần niệm đột nhiên gia tăng lên tinh không đao, một đạo đao khí bộc phát ra.
Rắc!
Một cái chân bị Đinh Hoan chém xuống.
Không đợi Đinh Hoan ra tay lần nữa, cái bóng màu xám cuốn lấy cái chân gãy biến mất ngay lập tức, chỉ để lại vũng máu trên mặt đất.
"Bọ hung, nhớ rửa sạch cổ của ngươi, lần sau đừng để nhà ngươi Đinh trông thấy."
Đinh Hoan biết đuổi không kịp con cá chạch này, dứt khoát buông lời cay độc.
Nghe Đinh Hoan nói vậy, Tả Sơn Y càng điên cuồng bỏ chạy.
Hắn cảm thấy sai lầm lần này là do mình lỗ mãng và tự cho là đúng, hắn tuyệt đối không phạm sai lầm cấp thấp này lần thứ hai.
Hắn dựa vào đâu mà nghĩ rằng đối phương không biết hắn giấu trong lòng cây? Dựa vào đâu mà cho rằng đối phương trước đó chỉ là làm ra vẻ?
Từ giờ trở đi, không tu luyện tới Thần thuật sư, hắn sẽ không ra ngoài tìm Đinh Hoan báo thù.
"Hắn chạy trốn rồi sao?"
Kỳ Tâm Nguyệt lòng vẫn còn sợ hãi hỏi một câu.
Đinh Hoan gật đầu:
"Lần này chắc không dám đến nữa, lúc nãy hắn tưởng ta không phát hiện được hắn nên trốn ở trong thân cây. May mà nàng dạy ta Thần Ẩn thuật, để ta phát hiện ra gã này đang trốn một bên, nếu không ta khẳng định phải thiệt thòi."
Đây không phải khách khí, Đinh Hoan rất rõ ràng nếu không có Kỳ Tâm Nguyệt dạy hắn Thần Ẩn thuật, lần này hắn thật sự sẽ phải chịu thiệt.
Sau này nhiệm vụ lớn nhất của hắn, ngoài việc tăng cao tu vi, chính là làm sao để thần niệm của mình thực chất hóa, chỉ có thần niệm thực chất hóa mới có thể dùng thần niệm công kích.
Không những vậy, sau này không cần mượn nhờ chân nguyên, chỉ dựa vào thần niệm liền có thể cảm giác được tất cả những sự tồn tại đang ẩn nấp xung quanh mình. "Chúng ta cũng nên rời khỏi đây, tìm chỗ tiếp tục tu luyện."
Đinh Hoan vừa nói vừa lấy ra một bình thủy tinh, gom một ít máu bọ hung còn sót lại.
Nếu có cơ hội, hắn nhất định phải chế tạo ra một loại sương độc gien trí mạng, đặc biệt nhắm vào bọ hung.
Thật sự tên bọ hung này rất cẩu thả, không có một đòn sát thủ thì Đinh Hoan vẫn thấy không an tâm.
Tả Sơn Y nếu biết ý nghĩ của Đinh Hoan, có lẽ sẽ tức điên mất.
Ngươi đã có thể bắt nạt ta rồi mà còn không có võ đức, chuẩn bị cả sương độc gien, có cần tiết tháo một chút không?
"Chúng ta đi đâu?"
Thấy Đinh Hoan thu thập xong huyết dịch, Kỳ Tâm Nguyệt hỏi.
"Đi hướng Côn Lôn Sơn, nhưng nửa đường chúng ta cần tìm một nơi yên tĩnh, tiếp tục tăng cao thực lực."
Đinh Hoan trong tay có hai mươi mốt Trán Thần tinh thạch, hắn muốn nâng tu vi của mình lên cấp chín gien tu sĩ rồi tính tiếp.
Núi non trong địa phận châu Phi quả thực quá nhiều, Đinh Hoan và Kỳ Tâm Nguyệt chỉ đi một ngày đã tìm được một địa điểm tu luyện tuyệt vời.
Đó là một hang động tự nhiên, sau khi Đinh Hoan giết hết mấy con thú dữ cấp thấp, nơi này liền hoàn toàn yên tĩnh trở lại.
"Tu luyện ở đây, cho nàng hai viên Trán Thần tinh thạch, chúng ta phải nhanh tăng cao thực lực."
Đinh Hoan cảm thấy tu luyện ở chỗ này, tên bọ hung kia chắc sẽ không tìm được.
Dù có tìm đến, cửa hang đã bị hắn chặn lại, tên bọ hung dù lợi hại hơn nữa cũng không thể vô thanh vô tức mà lẻn vào ám toán hắn được.
Kỳ Tâm Nguyệt biết Đinh Hoan có nhiều Trán Thần tinh thạch, lần này không từ chối.
Thực lực thấp chỉ liên lụy Đinh Hoan, nàng cũng phải nhanh tăng cao thực lực mới được.
"Oanh!"
Cửa kính lớn mỹ lệ của cao ốc trung tâm gien Đông Tấn bị người ta oanh thành mảnh vụn.
Mấy nhân viên bảo an Liên minh gien cầm vũ khí lao ra, nhưng khi trông thấy người oanh vỡ cửa kính, không ai dám xông lên đầu tiên.
Chung Trì, cường giả số một Hoa Hạ.
Đối diện với loại cường giả này, bọn họ xông lên chỉ như cầm đèn lồng đi nhà xí, tự tìm cái chết.
Đang họp ở tầng cao nhất, Sử Xương Nghĩa lập tức nhận được tin tức, hắn đột nhiên giận dữ.
Đinh Hoan mấy lần đến Liên minh gien giết người, hắn đều không gặp, hôm nay cuối cùng cũng để hắn bắt được.
Trong đầu hắn nghĩ, dám ở Phổ Hải đánh nát cửa tổng bộ Liên minh gien, ngoài cái tên vô pháp vô thiên như Đinh Hoan thì không còn ai khác.
Khi Sử Xương Nghĩa tức giận đứng lên thì lại cảm thấy có gì đó không đúng.
Chẳng phải Đinh Hoan đã chết rồi sao?
"Là Chung Trì, hắn không chết, ngược lại đã trở về Phổ Hải."
Một tên thủ hạ vội vàng đến báo cáo.
Chung Trì? Nghe là Chung Trì, Sử Xương Nghĩa ngược lại bình tĩnh trở lại.
Hắn đang nghĩ một chuyện, vì sao Chung Trì còn sống sót? Phải biết chất độc hắn hạ cho Chung Trì không phải đồ trên Trái Đất mà là thứ do phi thuyền ngoài hành tinh mang đến.
Độc tính của nó như thế nào, hắn đã dùng một võ giả Địa cấp để thí nghiệm qua rồi, đó là thứ có thể làm độc tố hoành hành trong kinh mạch.
Chung Trì trúng loại độc này, sao có thể xoay chuyển được?
Việc Đinh Hoan có chết hay không hắn không tận mắt chứng kiến, nhưng hắn có thể khẳng định Chung Trì đã trúng độc do hắn hạ trong tình cảnh bị gien hung thú bao vây, chuyện đó đáng lẽ phải không thể sống sót mới phải.
"Minh chủ, hay là đợi hắn đi lên rồi..."
Một tên nam tử bên cạnh Sử Xương Nghĩa nhỏ giọng nói một câu.
Hắn luôn đi theo Sử Xương Nghĩa, chuyện Chung Trì mất tích thế nào hắn cũng có thể đoán được phần nào.
Hiện tại Chung Trì quay về, nếu chuyện này bị phơi bày thì đó là một đòn giáng mạnh vào Liên minh gien và Sử Xương Nghĩa.
Sử Xương Nghĩa giật mình, lúc này xuống đó không phải là một ý kiến hay. Chung Trì con người bề ngoài nhã nhặn, thực chất là một tên lỗ mãng.
Nếu hắn đi xuống, chuyện này trăm phần trăm sẽ ầm ĩ lên ngay lập tức.
Chỉ cần Chung Trì đi lên, cùng với Lãnh Thất, hắn có đến 80% khả năng tiêu diệt được Chung Trì.
Bất kể Chung Trì nói gì, chỉ cần bị giết thì mọi chuyện không đáng kể.
"Được."
Sử Xương Nghĩa gật đầu, bình tĩnh ngồi xuống.
Hắn không lo Chung Trì không đến, loại người lỗ mãng như Chung Trì sẽ không chờ hắn xuống, 100% sẽ xông lên.
Không, Chung Trì căn bản sẽ không chờ, sau khi đập cửa, gã này sẽ xông lên ngay.
Chỉ là Sử Xương Nghĩa còn chưa ngồi bao lâu, điện thoại đã reo lên.
"Minh chủ, Chung Trì cho người ta giơ một tấm bảng lớn ở cổng cao ốc, nói Liên minh gien cấu kết với hung thú, khiến tuyến phòng thủ của nhân loại bị phá, còn nói ngài cấu kết với hung thú để ám toán hắn..."
Đầu dây bên kia còn chưa dứt lời, Sử Xương Nghĩa đã vung tay đập tan điện thoại rồi không chút do dự lao xuống lầu.
Cái tên chó chết này, thế mà cùng hắn diễn một màn này.
Ám Thông gien Hung thú? Hắn Sử Xương Nghĩa khi nào Ám Thông gien Hung thú rồi? Chị dâu nhịn chú cũng không thể nhẫn a.
Trên thực tế giờ phút này trước cổng cao ốc trung tâm gien Đông Tấn đã sớm vây đầy người, một là Hoa Hạ trên danh nghĩa đệ nhất cường giả Chung Trì xuất hiện.
Hai là lời vạch trần của Chung Trì thực sự khiến người nghe kinh sợ, nào là gien liên minh cấu kết Hung thú phá vỡ hành lang phòng tuyến của nhân loại, nào là Sử Xương Nghĩa trong lúc hắn Chung Trì đối phó Hung thú thì ám toán hắn.
Đừng nói dân chúng bình thường, ngay cả Phó minh chủ Võ Đạo liên minh Ngạn Hiệp cũng chạy đến nơi này. Còn cục An Toàn, Khúc Y không ở, Lão Ti trưởng Chu Cần giang đích thân tới.
Dù sao Chung Trì trở về, đây không phải là chuyện nhỏ.
Lời vạch trần của Chung Trì, người mạnh nhất Hoa Hạ, không phải là chuyện mà dân chúng tầm thường có thể coi như không.
Sử Xương Nghĩa đi đến cửa, thấy Chung Trì đang lớn tiếng lên án hắn Sử Xương Nghĩa.
Bên cạnh Chung Trì có người giơ tấm biển lớn, trên đó viết:
"Gen liên minh là nội ứng của Hung thú, minh chủ Sử Xương Nghĩa Ám Thông Hung thú phá vỡ hành lang phòng tuyến của nhân loại, Sử Xương Nghĩa ám toán Chung Trì."
"Chung Trì, ngươi có ý gì?"
Sử Xương Nghĩa tức nổ phổi.
Tên này dù sao cũng là một cường giả, sao làm việc lại chẳng khác gì một bà đàn bà đanh đá vậy?
Đinh Hoan kia mấy lần đến đây giết người, còn không đánh vỡ cửa lớn gien liên minh của hắn, cái chuông này vừa tới đã đập nát cửa lớn của hắn, sao mà nhịn cho được?
Chung Trì nhìn chằm chằm Sử Xương Nghĩa, lạnh lùng nói:
"Sử Xương Nghĩa, ngươi còn có mặt mũi hỏi ta là chuyện gì xảy ra? Ta đang đối phó gien Hung thú, ai đã dùng độc tiêu ám toán ta?"
Ánh mắt Chung Trì liếc đến bóng Lãnh Thất sau lưng Sử Xương Nghĩa, trong lòng thầm nghĩ nếu như theo tính tình ngày xưa, mình đã xông lên rồi, thật là có khả năng bị Sử Xương Nghĩa cái thất phu này ám toán ngay trên nóc nhà.
Lão đệ Đinh Hoan nói không sai, làm việc không thể xốc nổi, cần suy nghĩ đối sách.
Nhìn Ngạn Hiệp và Chu Cần giang trong đám người, Chung Trì cảm thấy đối sách của mình không sai...
Bạn cần đăng nhập để bình luận