Thần Thoại Chi Hậu

Chương 474: Ta mới là Thiên Đế

Đinh Hoan đang chuẩn bị lấy nồi sắt ra, thì bỗng một đám tiên yêu thú ô ương ương cảm nhận được khí tức của hắn, điên cuồng tràn tới đây.
Vốn dĩ là vùng hoang dã trống trải, chỉ trong một thời gian ngắn liền xuất hiện từng vệt đen.
Giờ phút này Đinh Hoan hoàn toàn có thể lấy nồi sắt ra rồi đi, đám tiên yêu thú này căn bản là đuổi không kịp hắn.
Bất quá Đinh Hoan muốn thử xem hiệu quả thôn phệ thần hồn của Phệ Hồn giới của mình.
Hắn dứt khoát bố trí một cái đại trận chém giết, sau đó lấy Luân Hồi thương ra.
Chỉ trong thời gian ngắn, đám tiên yêu thú này đã xông vào đại trận chém giết.
Tiếng thú gầm đủ loại cùng với máu thịt bay tứ tung khắp trời hòa lẫn vào nhau, ngay cả Đinh Hoan nhìn cũng thấy da đầu tê dại.
Đám tiên yêu thú này hoàn toàn bất chấp sống chết xông về phía hắn.
Chỉ trong một thời gian ngắn, cái tiên trận chém giết cấp sáu mà Đinh Hoan bố trí đã bị xé nát.
Việc này không hoàn toàn dựa vào man lực cùng phá trận, mà là dựa vào chồng chất thi thể để xé rách.
Đinh Hoan lấy Luân Hồi thương ra, màn thương nổ tung, đám tiên yêu thú vọt tới gần hắn tuôn ra từng đám từng đám sương máu.
Sương máu nổ tung càng kích phát hung tính của tiên yêu thú, đám tiên yêu thú này càng điên cuồng nhào về phía Đinh Hoan.
Chỉ trong thời gian ngắn, nơi tầm mắt Đinh Hoan chiếu tới cơ hồ không còn ánh sáng, không gian toàn bộ bị đám tiên yêu thú này che kín.
Hắn có vẻ như đã làm sai một chuyện, tốc độ tụ tập của đám tiên yêu thú này nhanh hơn so với hắn tưởng tượng.
Không chỉ trên trời có đủ loại tiên yêu thú bay lượn, mà dưới mặt đất cũng có tiên yêu thú thành bầy, với vị trí của Đinh Hoan, chỉ cần hơi không cẩn thận, sẽ thịt nát xương tan, ngay cả bột phấn cũng không còn.
Mũi thương của Luân Hồi thương tỏa ra không ngừng cuốn đi từng mảng lớn tiên yêu thú, đám tiên yêu thú này lúc rơi xuống thì chồng chất thành từng đống từng đống như núi.
Đinh Hoan đứng trên đống thi thể tiên yêu thú, nhưng tiên yêu thú từ xa vẫn điên cuồng tràn tới.
Giờ phút này Đinh Hoan cảm thấy mình có chút trách oan cho thống soái chiến trường tiên yêu Tịch Di, cái này căn bản là giết không hết Đồ Bất Tẫn.
Dù cho có nhiều tu sĩ nhân tộc đến đâu, cho dù là ngàn vạn đại quân, so với số lượng tiên yêu thú này thì vẫn còn quá chênh lệch.
Đám tiên yêu thú này phần lớn đều là cấp một đến cấp ba, cũng có một bộ phận tiên yêu thú cấp bốn và cấp năm.
Đây là Đinh Hoan, nếu như đổi thành một tu sĩ khác, sớm đã bị đám tiên yêu thú này nuốt chửng, đến xương cốt cũng không còn.
Đinh Hoan biết, nếu như tiếp tục giết như vậy, chỉ sợ hắn có giết mấy tháng cũng không thoát ra được.
Bởi vì tiên yêu thú bên ngoài càng giết càng nhiều, một khi xuất hiện tiên yêu thú mạnh hơn, hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Thần niệm quét ra ngoài, xác định gần đây không có ai tu luyện.
Thân thể Đinh Hoan vận chuyển Chu Đạo Vận, lập tức từng đạo đạo vận độc dùng Đinh Hoan làm trung tâm khuếch tán ra ngoài.
Giờ khắc này, Đinh Hoan chính là trung tâm của đạo vận độc này, vô tận quy tắc đạo vận độc dao động trong không gian.
Công pháp tu luyện của Đinh Hoan là dung hợp vạn vật pháp tắc, lúc hắn tu luyện, mặc dù không cố ý đi dung hợp những pháp tắc đạo độc kia, nhưng vũ trụ mênh mông, đâu đâu cũng là pháp tắc độc tố.
Cho nên không cần Đinh Hoan chủ động hấp thu những pháp tắc đạo độc này, mà hắn trong lúc tu luyện cũng có thể mang tính lựa chọn dung hợp.
Hiện tại Đinh Hoan là Đại Ất Tiên sơ kỳ, bởi vì không đặc thù dung hợp qua quy tắc độc tố cao hơn. Nên giết hết tiên yêu thú cấp bốn thậm chí cấp năm trở xuống vẫn dễ dàng.
Tiên yêu thú liên miên ngã xuống, sau đó tạo thành phản ứng dây chuyền, như gặt lúa mạch từ gần tới xa.
Xung quanh Đinh Hoan trong nháy mắt trống trải ra.
Mấy con tiên yêu thú cấp năm cùng cá biệt tiên yêu thú cấp sáu từ xa xông tới, đều bị tất cả mọi thứ trước mắt làm cho dại ra.
Pháp tắc đạo độc tràn tới, đám tiên yêu thú này dù đã là cấp sáu, trong nhất thời không bị độc chết, thì cũng đứng tại chỗ loạng choạng.
Đinh Hoan tự nhiên sẽ không khách khí, Luân Hồi thương cuốn lên từng đợt mũi thương, thu hoạch đám tiên yêu thú nhất thời còn chưa bị độc chết.
Tiên yêu thú phía sau tựa hồ cảm thấy nguy hiểm, chuẩn bị lui lại thì bị đạo tắc độc đạo của Đinh Hoan ảnh hưởng, rồi lại một mảng lớn tử vong.
Tiên yêu thú càng xa cũng không dám tới gần phía trước, dồn dập quay người bỏ chạy.
Chỉ trong nháy mắt, dưới thần niệm của Đinh Hoan, đã không còn một con tiên yêu thú sống sót.
Thần niệm của Đinh Hoan quét ra, giống như lúc hắn vừa mới từ dưới mặt đất lên vậy, nơi này không có bất kỳ người tu nào, cũng không có yêu khí.
Thần niệm chạm vào thi thể tiên yêu thú trải kín đất trời, Đinh Hoan cảm khái không thôi, tu vi vẫn còn quá thấp một chút.
Nếu như tu vi mạnh hơn một chút, hoặc nói là hắn đạt đến Tiên Vương cảnh giới, cho dù tiên yêu thú ở xa hơn nữa, cũng đừng hòng chạy thoát.
Bất quá không thể ở lại đây, đám tiên yêu thú này đều không tới cấp bảy, nếu có tiên yêu thú cấp bảy trở lên đến, hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Nơi này bị giết nhiều tiên yêu thú cấp thấp như vậy, chuyện tiên yêu thú cấp bảy trở lên đến chỉ là sớm hay muộn.
Không cần nói cấp bảy, thậm chí còn có Yêu Đế cấp tám đến.
Thần niệm rơi vào trên Phệ Hồn giới giới, lúc này bề mặt Phệ Hồn giới giới không khác gì so với trước đó.
Nhưng Đinh Hoan có thể rõ ràng cảm nhận được mọi gợn sóng trong không gian qua Phệ Hồn giới giới, gợn sóng đủ loại Pháp Tắc Không gian trong giới càng thêm rõ ràng và tập trung.
Quả nhiên có thể cảm nhận được tiết điểm và chỗ yếu của Giới Vực, Đinh Hoan mừng rỡ, cảm thụ này còn rất mơ hồ, hẳn là do Phệ Hồn giới giới của hắn thôn phệ quá ít hồn phách.
Vừa rồi hắn chém giết vô số tiên yêu thú, đối với Phệ Hồn giới giới mà nói, vẫn còn kém một chút.
Hơn nữa hắn chém giết tiên yêu thú, không có con nào cấp cao, đều là một ít tiên yêu thú cấp thấp.
Nói gì thì nói, cứ rời khỏi nơi này trước đã, chớ bị tiên yêu thú cấp cao tới chặn đường.
Đinh Hoan đang chuẩn bị lấy nồi sắt ra, thần niệm bỗng bắt được một tia gợn sóng đạo vận.
Tầm mắt Đinh Hoan rơi vào một chỗ đầm lầy khô cạn cách hắn mấy chục dặm, thần niệm lần nữa quét mấy lần, hắn không nhìn lầm, nơi này quả thật có gợn sóng đạo vận.
Loại dao động này giống như lúc hắn luyện hóa Niết Bàn giới giới ở dưới mặt đất.
Có người trốn ở nơi đầm lầy khô cạn này tu luyện hoặc giống như hắn luyện hóa thứ gì đó?
Đinh Hoan rơi vào nơi đầm lầy này, ném ra mấy chục đạo trận kỳ.
Rất nhanh chỗ đầm lầy này bị Đinh Hoan xới tung, một không gian xuất hiện trước mặt Đinh Hoan.
Quả nhiên là có người trốn ở chỗ này.
Đây là một nam tử vóc người không cao, nhìn có chút gầy yếu.
Khi tầm mắt Đinh Hoan rơi vào trên người người này thì ánh mắt lập tức rụt lại một hồi.
Đây là một Tiên Đế?
Lần nữa dùng thần niệm quét qua, Đinh Hoan xác định mình không nhìn lầm, đây tuyệt đối là một Tiên Đế, thậm chí là một cường giả vượt trên Tiên Đế.
Chỉ là giờ phút này đối phương bị thương quá nặng, dù cho biết mình đang quan sát hắn, cũng không có cách nào phản kích hay cảnh cáo.
Sở dĩ bị lộ ra, là vì pháp tắc đạo độc của hắn khiến đối phương bị ảnh hưởng.
Từng đợt tiếng ô yết nóng nảy truyền đến, Đinh Hoan biết mình không đi thì thật đi không được.
Chắc là tiên yêu thú cấp bảy trở lên muốn tới.
Đinh Hoan hít sâu một hơi, đưa tay cuốn nam tử gầy yếu này vào trong nồi sắt của mình, nồi sắt phá vỡ không gian chớp mắt biến mất.
Một lúc lâu sau, Đinh Hoan dừng lại.
Nam tử bị hắn cuốn vào trong nồi sắt vẫn đang chữa thương.
Chỉ là thương thế của hắn quá nặng rồi, mặc dù tu vi của hắn rất mạnh, nhưng với phương thức chữa thương này, muốn khôi phục không biết đến ngày tháng năm nào.
Tiện tay dựng một tiên trận chữa thương, đưa tay lên trán nam tử.
Đại Vũ Trụ thuật vận chuyển, chỉ mười mấy chu thiên, lúc Đinh Hoan rút tay về, nam tử gầy yếu này đã có thể mở mắt.
"Cảm ơn."
Hắn cố gắng kéo ra đôi môi nứt nẻ, khó khăn thốt ra hai chữ.
Đinh Hoan không trả lời hắn, hắn đang thi triển Đại Thôi toán thuật để suy tính.
Nam tử này rõ ràng là bị trọng thương trong lúc chiến đấu với tiên yêu thú, vẻ bề ngoài vết thương của hắn không đáng ngại, nhưng trên thực tế Đại Đạo của hắn đã sớm loang lổ, Tử Phủ đang trên bờ vực tan vỡ.
Loang lổ đạo vận Đại Đạo loại trọng thương này, thậm chí còn nghiêm trọng hơn Tử Phủ và kinh mạch bị xé rách, có thể nói là gần như khó chữa.
Cho nên nam tử này tuy mở miệng nói chuyện, nhưng có lẽ hắn cũng biết mình không thể cứu được.
"Tu vi của ngươi rất thấp, nhưng tiền đồ vô hạn, trước khi chết ta có vài điều muốn nói với ngươi."
Nam tử không tiếp tục chữa thương, mà nhìn Đinh Hoan khó nhọc nói ra.
Trong lòng Đinh Hoan lại mừng rỡ không thôi, sau khi bước vào Đại Ất Tiên, hắn vậy mà có thể cảm nhận được tương lai của mình trong sự suy tính của Tiên Đế cường giả.
Dù cho hơi có chút mơ hồ, cũng còn tốt hơn trước kia hoàn toàn trống rỗng.
Sau khi hắn suy tính thì biết mình không sao, người trước mắt có thể cứu được.
Loại thương Đại Đạo loang lổ này, ở cái vũ trụ này có vẻ như chỉ có Đại Vũ Trụ thuật của mình mới có thể chữa được, Đinh Hoan không vội động thủ, mà gật đầu nói:
"Ngươi nói đi."
"Công pháp tu luyện của ngươi rất ghê gớm, ngươi đã từng đến Tiên Đình chưa?"
Nam tử mở miệng hỏi.
Đinh Hoan gật đầu:
"Đã từng."
Nam tử lắc đầu:
"Về sau tuyệt đối không nên đi, một khi bị người phát hiện ngươi tu luyện đại đạo công pháp, ngươi sống sót cơ hội đều không có."
Đinh Hoan từ chối cho ý kiến, hắn làm cái gì trong lòng nắm chắc, giống như vừa rồi dùng Đại Vũ Trụ thuật để gia hỏa này khôi phục năng lực nói chuyện, cũng là cân nhắc qua.
Một là tên này cũng tính là vì thủ hộ đại tiên vực, đối phó tiên yêu thú mới trọng thương thành dạng này, thứ hai hắn tại gia hỏa này trên thân không cảm nhận được ác ý, mà lại hắn Đại Thôi toán thuật cũng không có tính ra nguy hiểm của mình.
Đương nhiên, trọng yếu nhất chính là, bây giờ đối phương cho dù có ác ý, cũng không làm gì được hắn.
"Ngươi hẳn phải biết Thiên Đình có tứ đại Đế cùng Thiên Đế a?"
Đinh Hoan gật gật đầu.
Nam tử tự giễu cười cười:
"Vậy ngươi biết Thiên Đế là ai chăng?"
"Vô Thường Đại Đế."
Đinh Hoan đáp.
Thiên Đế là Vô Thường Đại Đế, cái này muốn tại đại tiên vực hoặc là Tiên Đình, đều biết thôi.
Nam tử châm chọc nói:
"Thiên Đế ban đầu là của ta, bọn hắn tính toán ta, vị trí Thiên Đế lúc này mới bị Vô Thường cướp đi."
"Ngươi?"
Đinh Hoan nhìn từ trên xuống dưới nam tử gầy nhỏ trước mắt này, đối phương thụ thương trước đó tu vi, cũng có thể làm Thiên Đế, có thể bộ dạng này so với Thiên Đế, chênh lệch cách xa vạn dặm.
Nam tử hít một hơi thật sâu, càng là chậm lại thanh âm của mình:
"Ta gọi Hình Bàn, năm đó toàn bộ Tiên Vực có ngũ đại Đế, Kim Hà, Bình Vi, Vô Không, Độ Đi còn có ta Hình Bàn.
Thiên Đế ban đầu cũng là từ ngũ đại Đế này mà ra, ngươi biết vì sao cuối cùng lựa chọn một cái căn bản không phải là một trong ngũ đại Đế Vô Thường?"
"Vì cái gì?"
Đinh Hoan theo bản năng hỏi một câu.
Hình Bàn nói ra:
"Bởi vì bọn hắn căn bản cũng không có đem tu sĩ nhân tộc đại tiên vực coi như sinh mệnh, trong mắt bọn hắn, tu sĩ đại tiên vực cùng Tiên môn, chính là vì thủ hộ Tiên Đình mà tồn tại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận