Thần Thoại Chi Hậu

Chương 133: Tứ Hướng Tinh Tế trạm

Đinh Hoan không nhắc nhở Kỳ Tâm Nguyệt và Lão Lục phải chú ý điều gì.
Tàu Lam Tinh xuyên qua trùng động bơi xoáy, nếu như trong đó tan rã, thì cứ thuận theo ý trời.
Với thực lực của bọn họ bây giờ, một khi tàu Lam Tinh tan rã, bọn họ cũng chẳng làm gì được, nhắc nhở là thừa.
Thần niệm của Đinh Hoan tìm kiếm xung quanh tàu Lam Tinh, dò xét trùng động bơi xoáy, Kỳ Tâm Nguyệt thì chặt chẽ dựa vào người Đinh Hoan.
Sau khi tàu Lam Tinh vượt qua trùng động, bọn họ có thể sống sót thì tốt, không sống nổi cũng không sao.
Đến giờ phút này, Kỳ Tâm Nguyệt chợt hiểu rõ sự bảo vệ của Đinh Hoan dành cho Khúc Y.
Đi một mình trong vũ trụ cô độc, căn bản không biết ngày mai ra sao.
Chỉ có Lão Lục tỏ vẻ không quan tâm, nó chỉ nhìn chằm chằm màn hình lớn của tàu Lam Tinh, chẳng biết suy nghĩ gì.
Thời gian cứ trôi trong tĩnh lặng tuyệt đối như vậy.
Trùng động bơi xoáy này cũng không dễ tìm, gặp may mắn thì có lẽ một tháng sẽ gặp được vài lần.
Nếu không may, thì mấy năm không gặp cũng là chuyện bình thường.
Đinh Hoan không biết mình may hay không may, sau khi quyết định tiến vào trùng động bơi xoáy ngày thứ năm, thần niệm của hắn đã bắt được một xoáy nước vũ trụ.
Trong xoáy nước có rất nhiều trùng động, rất nhiều không gian đảo lộn.
Nếu đi nhầm, sẽ tan xương nát thịt ngay.
Dù tàu Lam Tinh có cấp bậc gì đi nữa, tiến vào xoáy nước không gian đảo lộn cũng chỉ có đường chết.
Nhưng Đinh Hoan không có lựa chọn, năng lực hiện tại của hắn, căn bản không thể phân biệt đâu là trùng động bơi xoáy, đâu là xoáy nước không gian đảo lộn.
Cung đã giương không quay đầu, Đinh Hoan chỉ có thể dựa vào trực giác, khống chế tàu Lam Tinh lao về phía xoáy nước này.
Kỳ Tâm Nguyệt thấy Đinh Hoan đột ngột điều chỉnh hướng đi, nàng theo bản năng nắm chặt lấy áo Đinh Hoan.
Chỉ trong chớp mắt, Lão Lục đã thấy màn hình lớn của tàu Lam Tinh xuất hiện một xoáy nước khổng lồ, sau đó màn hình tối sầm lại.
Tàu Lam Tinh bắt đầu quay cuồng dữ dội.
Nếu là người bình thường, giờ phút này ngồi trong tàu Lam Tinh, chắc đã bị tàu Lam Tinh hất tung lên chết ngắc.
Nhưng bất luận là Đinh Hoan, Kỳ Tâm Nguyệt hay Lão Lục, đều ngồi yên bất động, mặc cho tàu Lam Tinh nhấp nhô.
Tàu Lam Tinh không phải là phi thuyền vũ trụ bình thường, mà có trường trọng lực tồn tại.
Nói cách khác, dù tàu Lam Tinh ở đâu, trọng lực bên trong đều sẽ hướng xuống phía dưới tàu, không thay đổi.
Cao cấp hơn tàu Lam Tinh là Trán Thần chiến đĩa, chiến đĩa cũng có trường trọng lực.
Nhưng trường trọng lực của chiến đĩa khác với tàu Lam Tinh, trường trọng lực của chiến đĩa luôn lấy cơ thể người làm tham chiếu.
Chỉ cần cài đặt tham số, khi chiến đĩa quay cuồng, trường trọng lực sẽ điều chỉnh theo phương vị vị trí cơ thể người.
Cho nên khi chiến đĩa quay cuồng, người sẽ không bị mất trọng lượng, mà vẫn giữ được thăng bằng.
Kỳ Tâm Nguyệt đã nắm chặt lấy cánh tay Đinh Hoan, nàng biết, chỉ cần tàu Lam Tinh tan rã, sẽ là lúc bọn họ gục ngã.
Sau phút căng thẳng ban đầu, khi đã nắm được tay Đinh Hoan, nàng hoàn toàn bình tĩnh lại.
Thần niệm Đinh Hoan thẩm thấu ra ngoài, hắn phát hiện thần niệm của mình lại bị xé nát.
Lần này Đinh Hoan không tiếp tục rèn luyện thần niệm nữa, tàu Lam Tinh trong trùng động không biết trụ được bao lâu, nếu hỏng, hắn luyện thần niệm có nghĩa lý gì?
Điều duy nhất an ủi Đinh Hoan là, dù thần niệm của hắn bị xé nát, vẫn có thể cảm nhận được bên ngoài tàu Lam Tinh bao phủ một tầng khí phòng hộ màu trắng.
Rõ ràng, kỹ thuật chế tạo tàu Lam Tinh rất trâu bò, đã tính đến tình huống này ngay từ khi chế tạo.
Cái giá phải trả là khoang năng lượng Trán Thần tinh thạch điên cuồng tiêu hao.
Không biết qua bao lâu, ngay cả Lão Lục cũng mong cho cái loại quay cuồng này mau ngừng lại.
Nó không hề ngốc, biết tiếp tục quay lộn như này thì tàu Lam Tinh thật sự tan rã.
Đinh Hoan trong lòng thở dài, hắn đã chuẩn bị cho việc tàu Lam Tinh tan rã.
Đúng lúc này, tàu Lam Tinh đang quay cuồng dường như ngừng lại, lập tức Đinh Hoan kinh hãi phát hiện thần niệm của hắn đã có thể quét rõ ra ngoài. "Chúng ta vẫn còn sống."
Đinh Hoan xúc động đứng lên.
Kỳ Tâm Nguyệt cũng mừng rỡ theo Đinh Hoan đứng lên, tay nàng vẫn không buông cánh tay Đinh Hoan.
Có thể sống, ai mà không muốn sống.
Còn Lão Lục thì càng lăn qua lộn lại mấy vòng.
Dù là ở trên Địa Cầu hay trong tàu Lam Tinh, đều không phải nơi tốt cho nó Trúc Cơ.
Chỉ hy vọng ở cái nơi rời xa Địa Cầu này, nó có thể tìm được một chỗ tốt để Trúc Cơ. "Tâm Nguyệt, nơi này chắc là đã rời khỏi Thái Dương hệ... không đúng, ta cảm giác chắc là rời khỏi hệ Ngân Hà rồi."
Đinh Hoan nắm chặt tay Kỳ Tâm Nguyệt, hắn đã cược đúng.
"Tiểu Thổ, khoang động cơ của tàu Lam Tinh chúng ta hình như bị hỏng rồi."
Kỳ Tâm Nguyệt lo lắng nói.
Đinh Hoan gật đầu.
Hắn cũng thấy, tốc độ của tàu Lam Tinh giờ chẳng sánh nổi máy bay thường, hoàn toàn không dựa vào bất cứ động cơ nào để bay.
Tốc độ này còn đang chậm dần.
Không chỉ vậy, dù khi tàu Lam Tinh xuyên qua trùng động bơi xoáy, lớp khí phòng hộ do Trán Thần tinh thạch tạo ra che chở cho tàu Lam Tinh không bị tan rã.
Bề mặt tàu Lam Tinh đã bị mài đi một lớp, lộ ra rất thô ráp và xấu xí. Khoang động cơ hẳn là đã hỏng trong lúc này.
Đinh Hoan dứt khoát thu hết Trán Thần tinh thạch trong khoang năng lượng.
Hắn không biết sửa tàu Lam Tinh, giờ chỉ có thể trông vào vận may.
Nhìn quả cầu chỉ dẫn vũ trụ, trên đó vẫn không có bất kỳ chỉ dẫn nào.
Đinh Hoan dứt khoát thu quả cầu chỉ dẫn này vào Tinh ốc.
Tàu Lam Tinh không có động lực, dù có phát hiện xoáy nước truyền tống vũ trụ, cũng không thể đi qua.
Thần niệm thẩm thấu ra ngoài, Đinh Hoan mừng rỡ phát hiện, tu vi của mình dù không tăng, nhưng thần niệm đã có thể quét xa hai vạn mét.
So với lúc mới vào vũ trụ, thần niệm của hắn đã tăng lên gần gấp năm lần.
Hóa ra rèn luyện thần niệm ở nơi có thể cắn nát thần niệm, lại có hiệu quả tốt như vậy.
Tàu Lam Tinh không còn động lực, người không thèm để ý nhất là Lão Lục.
Nghe Đinh Hoan nói nơi này đã rời khỏi hệ sao ở phía kia của Địa Cầu, nó liền lập tức vọt vào chỗ tu luyện của mình.
Đổi một nơi, nó muốn tiếp tục trùng kích yêu tu Trúc Cơ.
Không chết trong trùng động bơi xoáy, Đinh Hoan ngược lại bình tâm tĩnh khí.
Hắn thậm chí không thèm để ý tàu Lam Tinh bay về đâu, chỉ trò chuyện với Kỳ Tâm Nguyệt về những cảm ngộ tu luyện.
Dù hắn cũng là tu sĩ gien cấp chín, về lý giải Lạc Thức kinh, hắn muốn hơn Kỳ Tâm Nguyệt nhiều lắm.
Sau khi Kỳ Tâm Nguyệt tu luyện đến cấp chín, nàng cũng hiểu sự khó khăn của Trúc Cơ.
Khó có khi Đinh Hoan rảnh rang, nàng chỉ muốn ngồi yên lặng bên Đinh Hoan, chẳng nghĩ gì, chẳng làm gì.
Nhưng những giải thích của Đinh Hoan về Lạc Thức kinh, khiến nàng nhanh chóng bị cuốn vào.
Bình thường nàng có rất nhiều điều không hiểu trong tu luyện, qua một câu của Đinh Hoan liền vỡ lẽ ra ngay.
Lão Lục không ngoài dự liệu lại thất bại khi Trúc Cơ, nó muốn trút giận bằng cách đập phá đồ đạc trong phòng.
Nhưng nhìn những đồ đạc đổ vỡ ngổn ngang, nó lại chẳng còn tâm trạng.
Bước ra khỏi khoang sinh hoạt, Lão Lục lần đầu tiên thấy màn hình giám sát lớn của tàu Lam Tinh.
Khi nó nhìn thấy hình ảnh trên màn hình giám sát, lập tức kêu lớn.
Đinh Hoan nghi hoặc quay đầu nhìn, lập tức cũng một nỗi vui mừng dâng lên. "Tâm Nguyệt, chúng ta hình như đã tìm thấy một hành tinh của con người."
Trên màn hình, một Tinh Lục khổng lồ hiện ra, Đinh Hoan thậm chí còn thấy từng chiếc phi thuyền rơi xuống bên ngoài Tinh Lục này.
Dù tàu Lam Tinh mất động lực, nó vẫn đang trong quá trình bay.
Đinh Hoan dùng thần niệm mạnh mẽ điều chỉnh phương hướng của tàu Lam Tinh.
Khiến Đinh Hoan vui mừng là, hắn thực sự có thể khống chế được tàu Lam Tinh, sau đó chậm rãi tiến về phía Tinh Lục khổng lồ kia. Khi đến gần, cuối cùng Đinh Hoan cũng thấy rõ.
Đây đích xác là một hành tinh có sự sống, bên ngoài hành tinh này có một quảng trường rộng lớn.
Trên quảng trường có mấy chữ Thương Vũ Văn lớn: Trạm Tứ Phương Tinh Tế.
Trên quảng trường dừng rất nhiều loại phi thuyền.
Phi thuyền hình dạng như tàu Lam Tinh cũng có, nhưng tính năng thế nào Đinh Hoan không biết.
Tàu Lam Tinh rất nhanh đã đến quảng trường này, không có ai ngăn cản tàu Lam Tinh.
Chỉ vì mất động lực, tàu Lam Tinh nhất thời không thể dừng lại được.
Người quản lý trên quảng trường thấy rõ tình hình này, lập tức chạy tới.
May là Đinh Hoan lúc này cũng đã mượn thần niệm khống chế tàu Lam Tinh tiến lên, cho tàu dừng lại ở một chỗ trống.
"Nơi này không cho phép dừng tàu, đem phi thuyền của ngươi dừng vào chỗ quy định đi."
Một người đàn ông chạy đến mở cửa khoang quát Đinh Hoan.
Quả nhiên là lời Thương Vũ, Đinh Hoan mừng rỡ.
Chỉ cần là lời Thương Vũ, tức là Tinh Lục này thuộc hệ thống vũ trụ Thương Vũ.
"Xin lỗi a, phi thuyền của ta gặp một chút vấn đề, ta một lát sẽ tự mình dùng tay đẩy nó lên vị trí quy định bên trên."
Đinh Hoan chọn hạ phi thuyền, khách khí nói.
Hắn cảm giác nơi này khẳng định là một hành tinh lớn, bằng không một cái quảng trường bên ngoài hành tinh không có khả năng cũng có trọng lực trường.
Có thể bố trí trọng lực trường thì hành tinh đó theo lý thuyết không tầm thường mới phải.
"Chờ một chút, phi thuyền của ngươi là đồ bỏ đi sao?"
Một người dáng vẻ hung hãn nữ tử đi tới, phía sau nữ nhân này là mấy tên nam tử lực lưỡng.
Đinh Hoan từng gặp qua phụ nữ xấu xí, nhưng người xấu xí như trước mắt thì đây thật sự là lần đầu hắn nhìn thấy.
Mũi lớn, lỗ mũi to, môi dày, không chỉ lông mũi có thể thấy rõ, đến cả con mắt cũng không đều, hai bên mặt còn mọc ra lông vàng.
Cổ to nâng một cái đầu lớn, khiến người ta còn tưởng nàng không có cổ.
Trong đám nam tử sau lưng nàng, có hai người mặt đầy hình vẽ, không biết là bẩm sinh hay là vẽ lên.
"Hẳn là bị hỏng, ta không chắc lắm, chờ ta đẩy phi thuyền lên vị trí quy định cái đã."
Đinh Hoan nói.
Nữ tử khoát tay:
"Không cần, chiếc phi thuyền này của ngươi chắc chắn là đồ bỏ đi rồi, bán cho ta đi."
"Đại tỷ, lại giở thói cũ nữa rồi."
Từ xa mấy người vừa đi vừa nói.
Đinh Hoan chỉ cần thấy nơi bọn họ đi qua, người khác đều vội tránh xa, liền biết đám người này hẳn là một phương bá chủ ở đây.
Người phụ nữ xấu xí được gọi Đại tỷ vung tay lên:
"Đừng làm chậm trễ ta làm ăn."
"Nhưng đây là phi thuyền của ta, nếu ta bán thì chẳng phải là vĩnh viễn chỉ có thể kẹt ở đây?"
Đinh Hoan nhíu mày nói.
Nữ tử hừ lạnh một tiếng, vẫn không nói gì, người trước đó quát lớn Đinh Hoan đậu phi thuyền đúng vị trí liền lên tiếng "Mới đến hả? Nếu phi thuyền bị hỏng, ta khuyên ngươi nên bán cho Đại tỷ đi."
Mặt Đinh Hoan lộ vẻ bất đắc dĩ:
"Phi thuyền của ta là đồ bỏ đi, nếu bán cho người khác, nhỡ đâu người ta quay lại nói ta bán phi thuyền hỏng, thì ta biết làm sao?"
Mới đến đây, Đinh Hoan cũng không rõ luật pháp ở đây ra sao. Cho nên mấy lời này, hắn nhất định phải nói trước.
Đại tỷ vung tay lên:
"Yên tâm, ta sẽ không để ý, coi như nó có hỏng, ta cũng sẽ không lấy đó làm lý do mà kiện ngươi."
Quả nhiên, thật sự có chuyện này có thể trở thành lý do để kiện, trong lòng Đinh Hoan càng thêm cảnh giác...
Bạn cần đăng nhập để bình luận