Thần Thoại Chi Hậu

Chương 250: Chuẩn bị

Vòng tay?
Đinh Hoan hơi ngẩn ra, phi thăng bài có thể hiểu được, đưa vòng tay là có ý gì?
Sầm Phượng Cầm lấy ra mười viên phi thăng bài cùng mười chiếc vòng tay đưa cho Hồ Vô Tâm, nói:
"Ấm minh chủ, những phi thăng bài này là bài để vào giới trận phi thăng, khác với phi thăng bài dùng một lần của Phi Thăng đài, những bài này có thể dùng lâu dài.
Còn vòng tay thì nhất định phải đeo khi vào Khai Thiên chiến trường, nó như là cờ trận để mở trận môn Khai Thiên chiến trường.
Bên trong có chỉ dẫn phương hướng, dù lạc đường trong Khai Thiên chiến trường cũng có thể dùng vòng tay để ra khỏi đó.
Thật sự là ở Khai Thiên chiến trường ngã xuống quá nhiều người rồi, nên viện trưởng Sử hay trang chủ Lâm cũng đều không muốn thêm ai phải chết nữa, nên mới nhờ cường giả luyện ra những chiếc vòng tay chỉ đường này."
"Viện trưởng Sử là ai?"
Đinh Hoan hỏi.
Sầm Phượng Cầm lạnh giọng nói:
"Là tiền bối Sử Thất Thu, viện trưởng thư viện Trường Nhạn của giới phi thăng, người một lòng vì bảo tồn thực lực cho Tam Trọng thiên Tinh Lục."
Đinh Hoan trong lòng cười nhạt, quả nhiên là thứ đồ chơi này.
Hắn từng nghe Liễu Âm Ngọc nói về Sử Thất Thu, bảo lão này là một tên ngụy quân tử đạo mạo.
Dù chưa từng gặp Sử Thất Thu nhưng nhìn Sử Kiến Điền cũng có thể thấy được phần nào.
Nếu là thứ đồ chơi này luyện chế vòng tay thì hắn phải cẩn thận một chút.
"Mọi người vào Khai Thiên chiến trường đều cần cái này?"
Câu này không phải Đinh Hoan hỏi mà là Mạc Chính hỏi.
Thái độ của Sầm Phượng Cầm với Mạc Chính thì tốt hơn nhiều:
"Đúng là mọi người đều cần, nhưng những người tu vi thấp hơn Chân Đan cảnh sẽ nhận vòng tay khi vào Khai Thiên chiến trường, phạm vi chỉ dẫn của những vòng tay đó hạn chế hơn.
Còn vòng tay ta mang tới là dành cho tu sĩ từ Hư Thần cảnh trở lên, vì lo có người vào sâu trong Khai Thiên chiến trường bị lạc.
Viện trưởng Sử nói, tu sĩ Hư Thần cảnh của Tam Trọng thiên Tinh Lục vốn đã không nhiều, nếu lại chết ở Khai Thiên chiến trường thì thật đáng tiếc."
Nói xong câu đó, Sầm Phượng Cầm đứng lên:
"Nếu các vị không có gì khác, ta xin phép cáo từ."
Hồ Vô Tâm vội vàng tiễn khách ra cửa.
"Đinh tông chủ định khi nào đến Khai Thiên chiến trường?"
Mạc Chính đợi Sầm Phượng Cầm đi khuất mới nói ra điều mình muốn hỏi nãy giờ.
Thực lực của Đinh Hoan chắc chắn ở mức đỉnh của Hư Thần cảnh, trong lòng hắn rất muốn cùng Đinh Hoan tổ đội vào Khai Thiên chiến trường.
Hắn là một Hư Thần trung kỳ, trong Đạo Tu giới xem như thuộc hàng đầu.
Nhưng loại thực lực này mà đến giới phi thăng thì ngay cả xách giày cho mấy cường giả kia cũng không xứng.
Đinh Hoan thầm nghĩ, Hồ Vô Tâm hỏi câu này là ý gì? Chẳng lẽ muốn cùng hắn tổ đội?
Hồ Vô Tâm thấy Đinh Hoan im lặng, tưởng hắn không muốn đi nên vội nói:
"Đinh tông chủ, vừa rồi có Sầm Phượng Cầm ở đây, ta có mấy lời không tiện nói.
Thực ra Khai Thiên chiến trường là nhất định phải đi, nếu chúng ta đạt đến Hư Thần cảnh mà từ chối đến Khai Thiên chiến trường thì kết cục cuối cùng ngươi biết là gì không?"
Đinh Hoan không trả lời, hắn mơ hồ đoán được.
Quả nhiên, Hồ Vô Tâm tiếp tục nói:
"Chắc chắn không phải chỉ không cho phép đi giới phi thăng mà là sẽ bị mấy cường giả ở đó giết chết. Phong cách làm việc của bọn họ ta hiểu quá rõ.
Ví như lần này, họ đưa mười chiếc vòng tay và phi thăng bài Hư Thần cảnh cho Đạo Tu giới, bề ngoài là để Đạo Tu giới chỉ cần mười Hư Thần cảnh đến.
Nhưng thực tế không phải vậy, vì ở Đạo Tu giới, số tu sĩ Hư Thần cảnh gộp lại còn không đủ mười người."
Đinh Hoan gật đầu, dù hắn chưa từng tiếp xúc với đám người ở giới phi thăng, hắn cũng đồng ý với Hồ Vô Tâm.
"Ta dự định mười một tháng nữa sẽ đến giới phi thăng."
Đinh Hoan nói thật.
Hắn còn một đầu trung phẩm tinh không linh mạch, đương nhiên phải tranh thủ một năm này để nâng thực lực của mình lên mức cao nhất.
Thêm nữa, hắn luôn cảm thấy chiếc vòng tay kia có vấn đề, cái gã Sử Thất Thu mà Liễu Âm Ngọc gọi là ngụy quân tử đó tuyệt đối không đời nào quan tâm đến sống chết của người khác.
"Muộn vậy sao?"
Mạc Chính ngẩn người, người ta định một năm, ngươi lại đi vào tháng thứ mười một?"
"Ha ha, ta thấy vừa hay, ta cũng định cùng Đinh tông chủ cùng vào Khai Thiên chiến trường."
Hồ Vô Tâm cười ha hả nói.
Mạc Chính vội vàng nói:
"Vậy thì ta cũng đi cùng Đinh tông chủ, Ấm minh chủ."
"Ta cũng đang muốn đưa hết số ngọc bài và vòng tay trong tay, Đinh tông chủ, đến tháng thứ mười một khi ngươi đi giới phi thăng, có thể tiện đường gọi ta một tiếng không? Ta sẽ chờ ở đây."
Hồ Vô Tâm vội vàng nói.
Đinh Hoan không để ý lắm:
"Được thôi, mười một tháng sau ta đến đây nhất định gọi Ấm minh chủ cùng đi."
Hồ Vô Tâm cười hề hề, lại nói:
"Đinh tông chủ, thực lực của Sầm Phượng Cầm không mạnh nhưng lại hay mách lẻo, sau khi trở về nàng chắc chắn sẽ kể xấu ngươi.
Ngươi cũng nên cẩn thận một chút, không có chuyện lớn đâu. Chỉ lo có vài người giở trò sau lưng thôi."
Đinh Hoan không để ý, đứng lên nói:
"Đa tạ Ấm minh chủ nhắc nhở, ta cũng xin cáo từ, hẹn mười một tháng sau gặp."
Đinh Hoan về Tàng Kiếm Sơn, nếu không phải lão già Lục Uyên công kích hộ trận của hắn, bây giờ có lẽ hắn đã phân ra ngôi sao thứ tư rồi.
Theo tính toán của Đinh Hoan thì dựa theo tốc độ tu luyện của hắn, muốn phân ra hành tinh thứ tư, nhiều nhất cũng chỉ cần hai tháng là đủ.
Đinh Hoan rõ ràng đã đánh giá cao bản thân, hắn tu luyện đến tháng thứ năm mới miễn cưỡng phân ra được ngôi sao thứ tư.
Không thể tiếp tục tu luyện nữa, dù cố thế nào thì sáu tháng còn lại cũng không thể giúp hắn phân ra được ngôi sao thứ năm.
Muốn vào Khai Thiên chiến trường, hắn cần chuẩn bị một số thứ.
Thứ đầu tiên mà Đinh Hoan lấy ra là chiếc nhẫn trữ vật của Lục Uyên.
Thật ra thì bây giờ tài nguyên tu luyện của Đinh Hoan trên người quá nhiều, mà hắn lại không cần đan dược, nên khi trở lại Tàng Kiếm Sơn, hắn đã không lập tức đi luyện hóa nhẫn của Lục Uyên.
Bây giờ không tu luyện, hắn mới có thời gian xem rốt cuộc trong nhẫn của Lục Uyên có gì.
Đinh Hoan đoán chắc bên trong nhẫn của Lục Uyên sẽ có rất nhiều thứ.
Thân phận của Lục Uyên là hội trưởng Đạo Tu thương hội, thương hội đạo tu số một Đạo Tu giới, người này đồ tốt trên người mà ít thì mới là lạ.
Chỉ trong thời gian nửa nén hương, Đinh Hoan đã cưỡng chế phá được cấm chế trong nhẫn của Lục Uyên.
Khi thần niệm của Đinh Hoan đi vào trong nhẫn, không khỏi cảm thán cái tên này quá giàu có.
Đây đâu còn là một chiếc nhẫn, mà là cả một tiểu thế giới chứ?
Trên người Đinh Hoan không phải là không có tiểu thế giới, trước kia hắn từng có được một chiếc hồ lô lớn trên người Tư Đồ, chiếc hồ lô đó có lẽ là một tiểu thế giới.
Nhưng chiếc hồ lô đó rõ ràng không hoàn chỉnh, hình như thiếu miệng, Đinh Hoan cũng không có ý định quản cái hồ lô đó.
Đinh Hoan không biết tiểu thế giới của Lục Uyên này cấp bậc có cao hơn chiếc hồ lô không.
Đồ trong nhẫn tuyệt đối là nhiều nhất mà Đinh Hoan từng thấy, dù là nhẫn không gian của Nhân Tiên Sử Kiến Điền bị hắn xử lý trước đó cũng không phong phú bằng nhẫn của Lục Uyên.
Trong nhẫn của Lục Uyên, ngoại trừ không có linh mạch cực phẩm ra, những thứ khác đều nhiều hơn trong nhẫn của Sử Kiến Điền.
Linh mạch thượng phẩm có mười bảy cái, linh mạch trung phẩm hai mươi mốt cái, linh mạch hạ phẩm có tận năm mươi hai cái.
Linh thạch thượng phẩm, linh thạch trung phẩm và linh thạch hạ phẩm thì chất cao như núi, thần niệm quét sơ qua thôi cũng không dưới một tỷ.
Đến mức linh dược thì càng có cả một vườn thuốc.
Hợp trưởng lão Tử Hà cốc năm xưa không xin được Tam Thải Tử Lâm Hoa, ở đây có tận bảy cây.
Ngay cả hư không chân tủy Đinh Hoan cũng thấy một bình, còn các loại vật liệu luyện khí, tài liệu luyện đan, pháp bảo, công pháp thần thông...
thì càng muôn màu muôn vẻ.
Tên này khai đạo tu thương hội rốt cuộc đã tích lũy bao nhiêu thứ tốt thế? Đây là gom hết đồ của cả Đạo Tu giới vào một mình hắn sao?
Đinh Hoan không chút do dự luyện hóa chiếc nhẫn, biến nó thành của mình.
Có tiểu thế giới này rồi, mình muốn bao nhiêu đồ chẳng được?
Đồng thời hắn cũng tiện tay lấy ra một pháp bảo phi hành trong thế giới nhỏ này, đó là một chiếc phi toa cực phẩm linh khí.
Sau này nó chính là pháp bảo thay thế đi bộ của hắn.
Cái tên Lục Uyên này thật là người tốt, nhọc nhằn khổ sở gầy dựng Đạo Tu thương hội, lại biến nó thành thương hội số một Đạo Tu giới, thậm chí còn buôn bán cả với giới phi thăng.
Bao năm như vậy, luôn phải bòn nhặt từng chút một, gánh vô số tai tiếng, cuối cùng vào hôm nay lại dốc sức tích lũy cho hắn nhiều tài nguyên tu luyện như vậy, đem tất cả mọi thứ gom hết vào túi. Sau đó Đinh Hoan lại lấy ra một thứ hình nấm bên trong chiếc nhẫn.
Nhìn thứ này, Đinh Hoan đã hiểu, đây chính là Tử Uyển Trọng Cô.
Bây giờ hắn vẫn chưa hiểu rõ lắm công dụng của Tử Uyển Trọng Cô, đành để sau này nghiên cứu dần.
Phát tài lớn như vậy, làm cho phiền muộn khi luyện tập hơn năm tháng mới phân ra được ngôi sao thứ tư của Đinh Hoan tan biến từ lâu.
Tâm tình khá tốt, hắn lấy phi thăng bài và vòng tay ra.
Thần niệm quét vào phi thăng bài, Đinh Hoan kinh hãi phát hiện, phi thăng bài này lại có cấm chế cấp bảy.
Thần niệm lần nữa quét vào vòng tay, bên trong một dạng là cấp bảy cấm chế.
Đinh Hoan càng cảm giác được không thích hợp.
Phi thăng bài cùng vòng tay mà thôi, có cần phải toàn bộ bố trí thành cấp bảy cấm chế? Đây là sợ hư hao hay là sao thế?
Đáng tiếc cấp bảy cấm chế hắn hiện tại còn vô pháp cảm giác, cũng không hiểu rõ đạo lý trong đó.
Điều này không làm khó được Đinh Hoan, hắn hiện tại là cấp sáu đỉnh phong trận pháp đại sư.
Dùng hắn hiện tại trình độ trận đạo, muốn đặt chân cấp bảy trận pháp Vương hàng ngũ, hẳn là muốn không mất bao nhiêu thời gian a?
Sáu tháng hẳn là đủ rồi.
Nghĩ tới đây, Đinh Hoan tay một quyển, từng đống tài liệu bị hắn quyển ra tới, thoáng qua liền chồng chất thành một tòa núi nhỏ.
Những tài liệu này phần lớn là Lục Uyên trong giới chỉ, cao cấp tài liệu đến từ Sử Kiến Điền, còn có bộ phận đến từ Thích Long cùng Ất Vạn Đao.
Hắn muốn tại sáu tháng này thời gian bên trong đặt chân cấp bảy trận pháp Vương.
Tại Đinh Hoan hệ thống tu luyện bên trong, trận đạo, phù đạo, khí đạo toàn bộ là tương thông.
Khí đạo hắn không có hứng thú, cho nên hiện tại hắn cần nghiên cứu phù đạo.
Hắn tiếp xúc phù đạo sớm hơn trận pháp, đồng thời nghiên cứu qua đạo phù trên dưới quyển.
Cứ việc mấy năm gần đây bận bịu tu luyện, không có luyện chế phù lục, không có nghĩa là hắn trình độ chế bùa thấp.
Đinh Hoan cầm ra tài liệu, cực kỳ đơn giản liền luyện chế ra tới một viên cấp ba phù lục.
Xem trong tay này miếng cấp ba phù lục, Đinh Hoan chính mình cũng là cảm thán không thôi.
Quả nhiên tu vi mạnh, có một số việc liền là nước chảy thành sông.
Miếng cấp ba Hỏa Cầu phù này, hắn không có sử dụng phù bút, vẻn vẹn bằng vào chính mình chân hỏa liền dễ dàng luyện chế ra tới.
Lần nữa xuất ra tài liệu, theo tài liệu trong tay Đinh Hoan không ngừng biến hóa, đạo vận khí tức cũng không ngừng cải biến.
Mấy phút đồng hồ sau, Đinh Hoan trong tay liền có hơn một viên cấp bốn cuồng phong phù.
Chẳng qua là phẩm cấp hơi thấp, điều này không có quan hệ, Đinh Hoan biết là hắn không có luyện nhiều tập nguyên cớ.
Hắn chất đống một tòa núi nhỏ tài liệu tại đây bên trong, chính là muốn theo phù đạo bắt đầu tăng lên trình độ trận đạo của chính mình.
Theo tài liệu không ngừng giảm bớt, phù lục chồng chất bên người Đinh Hoan cũng là càng ngày càng nhiều.
Từ cấp bốn đê phẩm phù lục đến cấp bốn cao phẩm phù lục, lại đến cấp năm đê phẩm phù lục...
Bạn cần đăng nhập để bình luận