Thần Thoại Chi Hậu

Chương 573: Khai Thiên Canh Kim

"Chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Thấy Đinh Hoan xoay người rời đi, Tuyền Nhị có chút hoảng hốt nhìn Tính Toán Một.
Nếu Đinh Hoan có thể giết chết Bán Thần Tinh Lục cùng đám Đạo Tiên trùng, thực lực đó căn bản không phải thứ bọn hắn có thể đối kháng.
Tính Toán Một không chút do dự nói:
"Đi nhanh thôi, vị Đinh đạo sư kia hình như không có ý muốn giết chúng ta, nếu còn không đi, đợi chọc giận hắn thì chắc chắn không toàn thây."
"Vừa rồi có khí tức Tiên thiên, chúng ta..."
Tuyền Nhị chưa nói hết câu, Tính Toán Một đã cắt ngang:
"Đinh Hoan đi rồi, đồ tốt có tìm được cũng đâu liên quan tới chúng ta? Đi mau."
Tính Toán Một cùng Tuyền Nhị nhanh chóng rời đi.
Tuyền Nhị không phản bác Tính Toán Một, nơi này không có hành lang Đại Đạo hộ trận, thực lực Đinh Hoan chẳng kém gì Tả Sơn Y, hai người bọn họ đối đầu Đinh Hoan, chỉ có đường chết chứ không còn con đường nào khác.
Lúc Đinh Hoan tới, một cái tự nhiên đại trận đã bị oanh phá, từng đạo khí tức Khai thiên rõ rệt từ trong đại trận tràn ra.
Một đám tu sĩ vẫn đang điên cuồng công kích tự nhiên đại trận.
Đinh Hoan sớm đã nhìn rõ, tự nhiên đại trận bảo vệ một cột nhà màu tím cao hơn một trượng, hai người ôm không xuể.
Đinh Hoan không biết đó là thứ gì, trường thương trong tay hắn dứt khoát đánh vào chính giữa trận nhãn của tự nhiên đại trận.
Tuy không phải Luân Hồi thương, nhưng uy lực của một thương này còn mạnh hơn cả Luân Hồi thương.
Dù sao Luân Hồi thương chỉ là Tiên Khí Hạ phẩm, còn cây trường thương trong tay hắn là Tiên Khí Thượng phẩm.
"Răng rắc!"
Chỉ một thương, Đinh Hoan đã xé toạc tự nhiên đại trận trước mặt.
Đinh Hoan gần như đồng thời xông vào trong trận, lập tức hàng chục đạo trận văn được xây dựng lên, cột nhà màu tím cao một trượng chớp mắt đã bị Đinh Hoan cuốn đi.
Toàn bộ động tác trôi chảy, không chậm trễ nửa khắc, rõ là làm thường xuyên.
"Ngươi dám..."
Trong đám người, một Tiên Đế tức giận quát.
Thật đúng là đến sớm không bằng đến đúng lúc mà.
Chẳng qua hắn vừa thốt được hai chữ, đã bị một câu bóp lấy cổ:
"Đó là Đinh Hoan đạo sư..."
Đinh Hoan đạo sư, ngươi nói có dám hay không?
Người ta hủy cả môn lâu của Vĩnh Hoang Thần Thông học viện, giết mười hai Tiên Đế, giờ vẫn sống khỏe re.
Hiểu ra mình lỡ lời, tên Tiên Đế này vội lùi lại, trong lòng chỉ lo những lời vừa rồi bị Đinh Hoan nghe được.
"Đại Tiên Đốc, bản lĩnh thật đấy, vừa đến đã cướp đồ người khác."
Một giọng mỉa mai từ phía bóng người lao đến, tốc độ chỉ chậm hơn Đinh Hoan một chút.
Chỉ chậm vài hơi mà thôi, đồ vật đã không còn liên quan gì đến hắn.
Đinh Hoan thản nhiên nói:
"Bọ hung, ta đang tìm ngươi đây, đến rồi thì đừng hòng đi..."
Đinh Hoan còn chưa dứt lời, trường thương trong tay đã cuốn theo mũi thương nhào về phía Tả Sơn Y.
Sở dĩ hắn vẫn chưa tấn cấp Tiên Đế, chính là vì chờ Tả Sơn Y.
Tiếc là Tả Sơn Y vừa dứt lời đã tế ra một viên độn phù.
Đến khi Đinh Hoan lao đến thì hắn đã biến mất không còn tăm hơi.
Đinh Hoan âm thầm tiếc nuối, tên này đã nhìn ra vì sao hắn chỉ có Tiên Tôn viên mãn.
Bọ hung không cho hắn cơ hội đón lôi kiếp, Đinh Hoan cũng đành chịu.
Nếu lôi kiếp giáng xuống, bọ hung chắc chắn bị lôi kiếp khóa lại, hắn có đến bảy phần nắm bắt tiễn vong tên này.
Hẳn tên này có kinh nghiệm, lần trước hắn đã mượn lôi kiếp suýt tiễn vong Giải Cuồng Nhân.
Có lẽ Tả Sơn Y đã nhìn thấy rõ cảnh đó.
Đó còn là lôi kiếp Tiên Tôn của hắn, giờ là lôi kiếp Tiên Đế, Tả Sơn Y lợi hại đến mấy cũng không dám cá cược vào lôi kiếp của người khác.
"Hắc hắc, nếu tên này đến điểm đó cũng không nghĩ ra thì sao sống được tới bây giờ."
Kỷ La lên tiếng.
Đinh Hoan không quan tâm Kỷ La, cũng chẳng đuổi theo Tả Sơn Y.
Mà nhìn về phía đám tu sĩ định bỏ chạy, một bước rơi xuống trước mặt tên Tiên Đế vừa thốt ra câu 'Ngươi dám'.
Hắn biết, với tu vi hiện tại của Tả Sơn Y, chỉ cần y không cho phép bản thân mình bị lôi kiếp của mình khóa lại thì trước khi hắn độ kiếp, đừng hòng đuổi kịp.
Đã thế, chi bằng đừng phí thời gian.
Chờ hắn tấn cấp Tiên Đế, nếu Tả Sơn Y còn ở Bán Thần Tinh Lục này, hắn sẽ tiếp tục truy giết tên đó.
Nhưng theo những gì Đinh Hoan biết về Tả Sơn Y, chắc chắn y đã sớm rời khỏi Bán Thần Tinh Lục.
Thấy Đinh Hoan xuất hiện trước mặt, trong lòng Tiên Đế này chùng xuống.
Đinh Hoan quả là kẻ có thù tất báo, chỉ vì nói hai chữ "ngươi dám" mà hắn đã không tha cho mình.
"Đinh đạo sư, vừa rồi ta không biết là ngài."
Tên Tiên Đế giọng run rẩy, hắn không nghĩ rằng mình có thể sống sót trước mặt Đinh Hoan.
Đinh Hoan nhìn chằm chằm Tiên Đế này chậm rãi hỏi:
"Ngươi là cấp bậc gì trong quân tu sĩ?"
"Đệ nhị thống soái lục trùng quân, Chấn Xương Sinh."
Chấn Xương Sinh không dám giấu giếm nửa lời.
Đinh Hoan tiếp tục hỏi:
"Ta có hai đệ tử, một người tên Trác Khởi, một người tên Lễ Vân Mạc, chúng ở đâu?"
Đinh Hoan vừa hỏi xong câu này, thần niệm liền quét thấy một tu sĩ Tiên Đế trung kỳ đang vội muốn lùi lại.
Hắn vừa bước một bước, giọng băng lãnh của Đinh Hoan đã vọng đến tai:
"Bây giờ ai dám đi thì đừng bao giờ đi nữa."
Uy danh của Đinh Hoan sớm đã vang vọng khắp hành lang Đại Đạo, cho dù là Tiên Đế cũng không dám trái ý hắn.
Tên Tiên Đế kia nghe xong lời Đinh Hoan thì chân run lên, trong lòng hối hận không thôi.
Chấn Xương Sinh vội nói:
"Bọn họ không ở lục trùng quân của ta mà ở giảo trùng quân hư không, là cách nghiêng tiễn thống soái."
Ánh mắt Đinh Hoan đổ dồn vào tên Tiên Đế vừa định rời đi:
"Ngươi là cách nghiêng tiễn?"
Biết mình không trốn được, Cách Nghiêng Tiễn đành chắp tay nói:
"Bái kiến Đinh đạo sư, tại hạ là cách nghiêng tiễn thống soái quân giảo trùng hư không.
Vừa nãy định rời đi, là cho rằng không còn chuyện gì. Nếu đạo sư muốn giữ lại, mỗ sao dám tự ý đi."
Đinh Hoan chậm rãi hỏi:
"Hai đệ tử của ta Trác Khởi và Lễ Vân Mạc thế nào rồi?"
Cách Nghiêng Tiễn run lên trong lòng, khi đang do dự làm sao nói thì lại cảm thấy một cỗ sát khí cường hãn khóa chặt không gian nơi mình đứng.
"Ta phái bọn chúng đi trinh sát bầy yêu trùng Bán Thần Tinh Lục, chúng không quay về nữa..."
giọng Cách Nghiêng Tiễn run rẩy.
Lúc này trong lòng hắn hối hận tột độ, chuyện của đệ tử Đinh Hoan đâu liên quan gì đến hắn? Sao hắn lại muốn chèn ép cơ chứ.
Nếu biết Đinh Hoan còn có thể rời khỏi hành lang Đại Đạo và xuất hiện trước mặt mình, đánh chết hắn cũng sẽ không sai hai đứa con nít đệ tử của Đinh Hoan đi làm nhiệm vụ chết tiệt này.
Đinh Hoan nổi giận, trường thương trong tay mang theo một bông mũi thương đánh về phía Cách Nghiêng Tiễn.
Rõ ràng thấy mũi thương của Đinh Hoan bao trùm lấy đầu mình, Cách Nghiêng Tiễn cũng không sao tránh nổi.
Lĩnh vực của Đinh Hoan đã khóa chặt không gian và sinh cơ của hắn, khiến cho ngay cả thở thôi hắn cũng thấy khó khăn.
Cách Nghiêng Tiễn điên cuồng đốt cháy tuổi thọ của mình, cuối cùng cũng giành được một chút không gian, tế ra pháp bảo của mình...
Ầm!
Tiên Nguyên vừa tụ lại, trường thương của Đinh Hoan đã phá tan lĩnh vực thần thông của hắn.
Khí tức tử vong bao trùm đến, Cách Nghiêng Tiễn chỉ có thể trơ mắt nhìn mũi thương xé toạc đầu mình.
Cuối cùng hắn cũng cảm nhận được sự bất lực tuyệt vọng khi đối diện tử vong.
"Phụt!"
Máu văng tung tóe, đầu của Cách Nghiêng Tiễn tan thành một đám máu bầy nhầy, giữa không trung lộ ra vẻ yêu dị.
Đinh Hoan thu chiếc nhẫn của Cách Nghiêng Tiễn, nhìn sang những người còn lại:
"Nếu chư vị vô tình gặp đệ tử của ta, mong giúp đỡ, ta, Đinh Hoan cũng sẽ không để chư vị ra về tay không."
Mọi người lúc này mới rối rít rời đi.
Không ai nói gì, nhưng uy thế một thương của Đinh Hoan oanh sát Cách Nghiêng Tiễn thống soái vừa rồi đã khắc sâu vào trong tâm trí tất cả mọi người.
Là một Tiên Đế trung kỳ thống soái, vậy mà trước mặt Đinh Hoan, ngay cả năng lực tế pháp bảo cũng không có.
Thực lực đáng sợ đến nhường nào?
Nghe đồn Tạ cuồng Nhân bị Đinh Hoan và sư đệ ám toán, giờ xem ra có lẽ đúng là vậy.
Dù sao thì, bọn họ cũng không dám có bất cứ hành động quá phận nào với đệ tử của Đinh Hoan nữa.
"Lão đệ, ngươi phát tài rồi."
Kỷ La cười khà khà, trong mắt chứa đựng vẻ hèn mọn khó tả.
"Lão Kỷ, ngươi biết thứ vừa nãy ta lấy đi là gì không?"
Đinh Hoan liền hỏi.
Kỷ La gật đầu:
"Là Khai Thiên Canh Kim, là bảo vật thời hỗn độn sơ khai, chỉ có Khai Thiên thiết mẫu mới sánh được.
Đây là bảo vật đỉnh cấp để luyện chế pháp bảo, chẳng phải ngươi đang thiếu một món pháp bảo sao? Ta khuyên ngươi dùng Khai Thiên Canh Kim này. Nhưng lần này nhất định phải nhớ, khi luyện pháp bảo nhớ thêm Thâm Uyên Niết Bàn Kim."
Đinh Hoan cười:
"Lão Kỷ, lần trước ngươi không chịu nói cho ta Thâm Uyên Niết Bàn Kim ở đâu, giờ có chịu nói chưa?"
"Ngươi đi theo ta mò mẫm đi, ta nhất định dẫn ngươi tìm được thứ đó."
Kỷ La vẫn không nói thẳng.
Đinh Hoan quét mắt nhìn Kỷ La:
"Ngươi bây giờ mới là Tiên Đế hậu kỳ, xét thực lực thì không hơn ta, ngươi chắc chắn để ta đi theo ngươi mò mẫm sao?"
Kỷ La cười ngượng ngùng, hắn biết rõ sức chiến đấu của Đinh Hoan kinh khủng:
"Chờ sau khi ta chứng đạo, ngươi sẽ biết lựa chọn đi theo ta lăn lộn chắc chắn sẽ không sai."
"Ta muốn độ kiếp rồi, ngươi tránh ra một chút."
Đinh Hoan nói xong liền đưa tay ném ra một đầu bán thần mạch.
Thấy bán thần mạch này, Kỷ La mới nhớ ra một chuyện:
"Hỏng bét, ta phải nhanh đi tìm một ít bán thần mạch..."
Nói xong, Kỷ La đã sớm hóa thành một bóng đen biến mất không thấy.
Việc Đinh Hoan độ kiếp có cần hắn hộ pháp hay không, hắn thậm chí không hề nghĩ đến.
Nếu nói trong vũ trụ này có ai độ kiếp không cần hộ pháp, vậy người này nhất định là Đinh Hoan không thể nghi ngờ.
Đinh Hoan tự nhiên là không để ý Kỷ La có muốn hộ pháp cho hắn hay không, lôi kiếp Tiên Đế của hắn vốn là lưu cho Tả Sơn Y.
Tại Tả Sơn Y giảo hoạt vô cùng, không cho hắn cơ hội, vậy hắn chỉ có thể tấn cấp Tiên Đế trước rồi tính tiếp.
Đinh Hoan sớm đã viên mãn Tiên Tôn, bất cứ lúc nào cũng có thể tấn cấp đến Tiên Đế, chỉ một chu thiên trôi qua, đợt thứ nhất lôi kiếp liền giáng xuống.
Chỉ riêng đợt lôi kiếp đầu tiên này, giáng xuống liền có hai mươi bảy đạo lôi kiếp.
Thân thể Đinh Hoan cường hãn đến cực hạn, hắn căn bản không cần dùng đến pháp bảo, thân thể mạnh mẽ chống đỡ lôi kiếp này.
Để lôi kiếp mạnh hơn một chút, Đinh Hoan vẫn lựa chọn dùng nắm đấm oanh lôi cung.
Từng đạo lôi cung cùng nắm đấm của Đinh Hoan lần đầu tiên va chạm, mỗi lần đều có thể tóe lên một màn sương máu.
Lôi kiếp này không làm gì được Đinh Hoan, ngược lại Đinh Hoan lại không mấy hài lòng.
Trong suy nghĩ của hắn, mình đã là Tiên Thể viên mãn, thân thể này đối kháng lôi kiếp Tiên Đế vẫn còn bị tóe máu, điều này cho thấy nhục thân của mình vẫn chưa đủ hoàn mỹ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận