Thần Thoại Chi Hậu

Chương 441: Muốn đi chọc Đinh Hoan làm cái gì

Vô Thường Đại Đế cũng thầm thở dài, dù trong mắt hắn, việc Càn Nguyên Tiên Trang bị đồ sát không phải chuyện lớn.
Nhưng chuyện này tương đương tát vào mặt Tiên Đình. Lộc Sùng Đạo dù gì cũng là tán quan của Tiên Đình, việc tàn sát Tiên Trang của một tán quan như vậy, nay người ta kiện lên, nếu không truy cứu sẽ làm mất uy nghiêm của hắn.
Vô Thường Đại Đế gật đầu nói:
"Được, bản đế sẽ làm chủ. Ngươi tìm một luật quan rành chuyện này đến tra án, may ra còn rửa được oan."
Ai nấy đều biết Lộc Sùng Đạo chắc chắn sẽ tìm Đinh Hoan làm luật quan.
Lộc Sùng Đạo vừa định mở miệng thì bên tai truyền đến giọng nói:
"Lộc trang chủ, xin hãy nhờ Bình Vi Đại Đế làm luật quan, đừng tìm ta, vì ta phải đi. Nhớ kỹ, trước hết phải từ chối xử vụ án của Tu Luân và Bố Ánh Nhân, nếu không ngươi sẽ phải vào đó một chuyến nữa."
Giọng của Đinh Hoan?
Lộc Sùng Đạo kinh ngạc nhìn xung quanh, phát hiện không ai nhận ra Đinh Hoan đang truyền âm cho mình.
Thần niệm của Đinh Hoan mạnh đến vậy, chẳng lẽ hắn cũng là Tiên Đế?
"Lộc tán quan, đã chọn được luật quan chưa?"
Vô Thường Đại Đế thấy Lộc Sùng Đạo không nói gì thì bất mãn nhắc nhở một câu.
Lộc Sùng Đạo vội khom người đáp:
"Tâu Đại Đế, tán quan Lộc Sùng Đạo vì năng lực hạn chế, xin phép được chuyển giao vị trí chủ thẩm vụ án của Tu Luân và Bố Ánh Nhân."
Vô Thường Đại Đế nói:
"Được."
Trong lòng hắn thầm nghĩ, ngươi đến giờ mới nhớ ra chuyện này sao?
Với cái năng lực này của ngươi mà cũng dám xử vụ án của Tu Luân và Bố Ánh Nhân, đúng là không soi gương nên không biết mặt mình dày đến mức nào.
Từ xa Tu Tự nghe được lời của Lộc Sùng Đạo thì lập tức nhíu mày, hắn còn muốn xông ra để nói chuyện.
Hắn ráng nhịn, vì Lộc Sùng Đạo có quyền miễn chức chủ thẩm quan.
Lộc Sùng Đạo vô tội, thì có thể tiếp tục làm chủ thẩm quan. Ban đầu Lộc Sùng Đạo là chủ thẩm quan, việc muốn Đinh Hoan làm luật quan vụ án của con hắn Tu Luân là chắc như đinh đóng cột.
Hiện giờ Lộc Sùng Đạo miễn chức chủ thẩm quan, nếu hắn muốn nhờ Đinh Hoan làm chủ thẩm vụ án của con mình, thì sẽ khó khăn hơn.
Trước đây khi Đinh Hoan vừa đến, đã nói rõ chỉ vì vụ án của Lộc Sùng Đạo. Điều đó cho thấy ấn tượng của Đinh Hoan về hắn không tốt, nên khả năng Đinh Hoan giúp hắn không lớn.
"Tâu Đại Đế, ta muốn mời tiền bối Bình Vi làm luật quan cho ta."
Lộc Sùng Đạo kính cẩn nói.
Lời này vừa thốt ra, cả đại điện Tiên Đình đều sững sờ.
Lộc Sùng Đạo là đồ ngốc sao?
Luật quan số một Tiên Đình Đinh Hoan đang ở đây không nhờ, lại đi mời Bình Vi Đại Đế? Đúng là đáng đời ngươi bị tống vào địa lao, với cái tài nghệ này mà cũng đòi làm chủ thẩm quan à?
Ngay cả bản thân Bình Vi Đại Đế cũng có chút ngơ ngác, Lộc Sùng Đạo này bị điên rồi sao?
"Sùng Đạo, tiểu hữu Đinh Hoan am hiểu và ngộ được Cửu Đỉnh tiên luật hơn ta nhiều. Việc để ta làm luật quan cho ngươi, cũng không phải là một lựa chọn tốt."
Bình Vi Đại Đế nhíu mày nói.
Đinh Hoan lúc này đã đến trước mặt Bình Vi Đại Đế, cúi người hành lễ:
"Tiền bối Bình Vi, chút đạo hạnh của vãn bối sao có thể so sánh với tiền bối? Vãn bối còn muốn nhiều điều thỉnh giáo tiền bối."
"Ai..."
Bình Vi im lặng, hắn cũng không biết phải nói gì.
Đinh Hoan bỗng lấy ra một vật đưa cho Bình Vi Đại Đế:
"Tiền bối, đây là chút cảm ngộ của vãn bối, khi nào rảnh xin tiền bối chỉ giáo thêm."
Thần niệm của Bình Vi xuyên qua cấm chế, lập tức mừng rỡ. Hắn đã hiểu ý Đinh Hoan, vui vẻ nói:
"Tốt, Thiên Vi sơn của ta lúc nào cũng chào đón ngươi đến, xong việc này, ngươi có thể cùng ta đến đó ở lại ít ngày."
"Đại Đế Vô Thường, tiểu tu vì không phải là quan viên Tiên Đình, không tiện dự thính đại án ở đây. Tiểu tu xin phép cáo lui."
Đinh Hoan lại tiến lên chào Vô Thường Đại Đế từ biệt.
Mọi người ngớ người, ý này là gì? Lộc Sùng Đạo không muốn mời Đinh Hoan làm luật quan, nên Đinh Hoan tức giận bỏ đi sao?
"Chuẩn."
Vô Thường Đại Đế đồng ý lời thỉnh cầu của Đinh Hoan.
Đinh Hoan lui về sau, chưa đi được bao xa thì Anh Phương đã vội vã tiến lên đưa cho Đinh Hoan một chiếc nhẫn:
"Đa tạ Đinh đạo hữu đã chỉ ra sai sót của ta."
"Anh đạo hữu khách khí rồi, vậy cáo từ."
Đinh Hoan thu nhẫn rồi xoay người rời đi.
Anh Phương không chủ động đưa, hắn cũng sẽ chủ động đòi.
Năm ngàn vạn thượng phẩm tiên tinh này là hắn liêm sỉ không muốn mới kiếm được, dám không cho, hắn sẽ liều mạng với Anh Phương.
Ngươi có thể nói ta Đinh Luật Quan nhân phẩm không tốt, nhưng tuyệt đối không được thiếu ta Đinh Luật Quan một viên tiên tinh, đây là vấn đề nguyên tắc.
Đinh Hoan công nhiên thu tiên tinh tại đại điện Tiên Đình, hơn nữa lại vì thu tiền mà khiến đương sự được giảm án, mà không một ai dám đứng ra trừng phạt Đinh Hoan.
Thật là Đinh Hoan đáng sợ.
Nhìn sang Bố Càng, Anh Phương mới biết người ta đã hạ thủ lưu tình.
"Đinh đạo hữu, ta là Tu Tự, chưởng kỳ của Khuê Thủy Bộ..."
Tu Tự tất nhiên là không thể để Đinh Hoan đi.
Nhưng hắn mới nói được nửa câu, Đinh Hoan đã sớm biến mất không thấy tăm hơi.
Vẻ mặt Tu Tự âm trầm, hắn có thể nói sao đây?
Nói Đinh Hoan bỏ đi, tức là không muốn làm luật quan vụ án của con hắn là Tu Luân? Nhưng Đinh Hoan đến làm luật quan vụ án Càn Nguyên Tiên Trang bị đồ sát cũng không thèm nhận.
Tịch Di muốn đuổi theo Đinh Hoan rời đi, nhưng hắn là quan viên Tiên Đình đường đường chính chính, khi Vô Thường Đại Đế chưa tuyên bố tan triều, hắn không thể đi được.
Bố Càng thì thở phào nhẹ nhõm.
Điều hắn lo lắng nhất là Đinh Hoan tiếp nhận vụ án của Tu Luân, nếu Đinh Hoan nhận vụ này thì con gái hắn xong đời.
Nhìn con gái chẳng hiểu chuyện gì, cứ nhìn chằm chằm vào bóng lưng Đinh Hoan, Bố Càng cảm thấy mình nên thay đổi cách dạy dỗ, không thể để Bố Ánh Nhân vô pháp vô thiên như vậy được.
Đinh Hoan vừa đi, có thể nói mỗi người một vẻ.
Vô Thường Đại Đế nhìn La Vũ nói:
"Hiền đệ Bình Vi, giờ ngươi là luật quan vụ án Càn Nguyên Tiên Trang bị đồ sát, không biết ngươi nghĩ thế nào về vụ này?"
La Vũ tiến lên thi lễ rồi nói:
"Vụ án này rất đơn giản, nghi phạm cũng ở ngay đây."
Nghe Bình Vi Đại Đế nói nghi phạm ngay tại chỗ này, mọi người đều đổ dồn ánh mắt lên người Bố Càng.
Bố Càng trong lòng kêu khổ, hắn thật sự không biết gì chuyện này.
Thực tế là từ khi Càn Nguyên Tiên Trang bị đồ sát, mọi người đều ngầm đoán là Bố Càng gây ra.
Vì Lộc Sùng Đạo không biết điều, lại dám nhúng tay vào vụ án của Tu Luân và Bố Ánh Nhân.
Là một tiên tướng, đương nhiên không thể chịu nổi chuyện này, cho nên mới cho người đồ sát Càn Nguyên Tiên Trang. Chuyện đó vốn dĩ bình thường.
Ngay cả Vô Thường Đại Đế cũng có chút nghi ngờ Bố Càng. Hắn thật sự rất im lặng, ngươi nói ngươi một tiên tướng, sao lại nhiều chuyện như vậy?
"Hiền đệ Bình Vi, ngươi trực tiếp phán Bố Luật."
Vô Thường Đại Đế chỉ có thể nói vậy.
La Vũ lấy ra một quả cầu thủy tinh, hình ảnh từ quả cầu được phát lên, giữa không trung hiện ra Càn Nguyên Tiên Trang và toàn bộ quá trình bị đồ sát.
Đạo vận quanh người của kẻ áo đen đã tàn sát Càn Nguyên Tiên Trang trên quả cầu thủy tinh hiện ra rõ ràng không sai, ai tới xem, chỉ cần nhắm mắt lại cũng có thể biết được kẻ áo đen đó là ai.
Ngược dòng ảnh hồi trở lại hình?
Một số cường giả lập tức hiểu, đây tuyệt đối không phải là một trò nghịch dòng ảnh hồi trở lại hình đơn giản. Vì các gợn sóng pháp tắc trên quả cầu thủy tinh này vô cùng rõ ràng, nghịch dòng ảnh hồi trở lại hình không làm được như thế.
Lúc này mọi người đều dồn mắt vào người Võ Thành Tinh Quân Xương Dịch.
Rõ ràng việc này là do Xương Dịch gây ra.
Vẻ mặt Xương Dịch có chút tái mét, biểu cảm chân thật của hắn rốt cuộc không thể duy trì được nữa.
Hắn thật khó hiểu, vì sao lại xuất hiện loại pháp tắc hình ảnh từ quả cầu thủy tinh này, hắn đã rất cẩn thận rồi mà.
Nếu khuôn mặt là hắn, còn đạo vận không phải của hắn thì có thể giải thích được.
Nhưng khuôn mặt không phải của hắn, còn đạo vận thì đích thị là của hắn, vậy thì không cách gì giải thích nổi.
Lúc này, trong lòng hắn chỉ còn lại sự hối hận.
Biết rõ Đinh Hoan không dễ chọc, hắn lại còn muốn đi chọc vào người ta để làm gì?
Vì Đinh Hoan nói ra câu hung hăng càn quấy đó, nên hắn đã theo dõi Đinh Hoan, do đó biết được quả cầu thủy tinh của Bình Vi Đại Đế là do Đinh Hoan đưa.
Với bằng chứng này, một luật quan tầm thường thôi cũng có thể bắt hắn được.
Chỉ có những luật quan mạnh mẽ đến mức không thể tin được như Đinh Hoan mới có cơ hội cứu hắn ra.
Mà Đinh Hoan thì đang muốn chỉnh hắn, làm sao mà tới làm luật quan cho hắn được? Huống hồ Đinh Hoan đã đi rồi.
Không chỉ có Võ Thành Tinh Quân Xương Dịch hiểu rằng mình không nên đắc tội Đinh Hoan, mà cả những người còn lại trong Tiên Đình bảo điện đều hiểu một chuyện, Đinh Hoan là không thể đắc tội được.
Nếu đã đắc tội thì chỉ có thể ngấm ngầm thủ tiêu Đinh Hoan thôi, tuyệt đối không thể bị Tiên Đình thẩm vấn. Võ Thành Tinh Quân này vừa đắc tội Đinh Hoan trước mặt, sau lưng đã bị Đinh Hoan cho nằm xuống rồi, đúng là bản lĩnh...
"Võ Thành Tinh Quân."
Vô Thường Đại Đế trong lòng thở dài, hắn không ngờ rằng người diệt Càn Nguyên Tiên Trang lại là Võ Thành Tinh Quân.
Theo lý thuyết, Võ Thành Tinh Quân là một trong những người ít có khả năng đi diệt Càn Nguyên Tiên Trang nhất, thế mà cuối cùng lại là hắn.
Võ Thành Tinh Quân cố gắng tiến lên thi lễ:
"Bái kiến Đại Đế."
"Ngươi tự tìm một luật quan đi."
Vô Thường Đại Đế biết vừa rồi Võ Thành Tinh Quân cũng đã xem như giúp mình, bây giờ với bằng chứng trước mắt thế này, hắn biết làm sao?
Ngay cả che đậy cũng không tìm tới lý do.
Võ Thành Tinh Quân chỉ có thể đưa mắt nhìn về phía Anh Phương.
Anh Phương dù ở trước mặt Đinh Hoan không chịu nổi một kích, nhưng ở Tiên Đình cũng có chút tiếng tăm.
Thấy Võ Thành Tinh Quân nhìn mình, Anh Phương vội vàng cúi đầu.
Đùa gì vậy, cho dù có đánh chết hắn, hắn cũng sẽ không làm luật quan cho Võ Thành Tinh Quân.
Nếu lại đụng phải Đinh Hoan, vậy không phải năm ngàn vạn thượng phẩm Tiên tinh có thể giải quyết, mà là thật sự có thể mất cái mạng nhỏ.
"Anh Phương đạo hữu, có thể vì ta làm luật quan được không?"
Võ Thành Tinh Quân vẫn kiên trì mời Anh Phương.
Anh Phương vội vàng lắc đầu:
"Ta là người mang tội, lại vừa bị đoạt mất lòng tin, xin Tinh Quân hãy nhờ người khác."
Võ Thành Tinh Quân nhìn lướt qua mọi người, dù ánh mắt rơi vào ai, người đó cũng cúi đầu xuống, hoặc mắt không chớp nhìn chằm chằm vào cột nhà bên cạnh.
Dường như cột nhà trong bảo điện này đều ẩn chứa đạo pháp vô thượng.
Võ Thành Tinh Quân thở dài, hắn biết không ai dám làm luật quan cho hắn.
Thật sự là e ngại luật quan số một Tiên Đình Đinh Hoan ra tay.
Ai mà không sợ chứ, ngay cả lúc hắn đang lấy lòng Vô Thường Đại Đế trước đây, trong lòng cũng có chút kiêng dè Đinh Hoan, còn chủ động chào hỏi Đinh Hoan.
Bây giờ là sợ gì gặp đó.
"Đại Đế, ta có tội. Lòng ta quá nhỏ hẹp, năm đó con ta ở phường thị Bách Vương Động bị con trai Lộc Sùng Đạo là Lộc Nhất Khánh đánh cho một trận, còn bị đuổi ra khỏi phường thị Bách Vương Động, mất hết mặt mũi.
Chuyện này luôn canh cánh trong lòng, không cách nào tiết ra, vừa vặn gặp ngày giỗ con ta, ta nhớ lại chuyện này, nhất thời không kiềm chế được, liền tàn sát Càn Nguyên Tiên Trang..."
Nghe Võ Thành Tinh Quân nói vậy, tất cả mọi người đều hết cách.
Thực tế rất nhiều người đều biết, tên này mặt ngoài thật thà, kỳ thật bên trong lòng dạ hẹp hòi, có thù tất báo, ở Cổ Tiên Vực không biết giết bao nhiêu người.
Bố Càng lại tức giận nói:
"Tên Xương Dịch khốn kiếp, hóa ra ngươi muốn đổ tội cho ta, thật vô sỉ."
Rất rõ ràng, lúc Bố Càng bắt giam Lộc Sùng Đạo, Càn Nguyên Tiên Trang đột nhiên bị tàn sát, nếu nói chuyện này không liên quan đến Bố Càng, ai mà tin?
Con trai của Võ Thành Tinh Quân đã chết không biết bao lâu, hắn không sớm không muộn, cứ vào lúc này tàn sát Càn Nguyên Tiên Trang.
Rõ ràng là muốn đổ tội cho tiên tướng Bố Càng.
Vô Thường Đại Đế cũng vô cùng phẫn nộ, ngươi là Tinh Quân mà lại muốn giá họa cho tiên tướng, thật sự là không còn phép tắc.
Hít sâu một hơi, Vô Thường Đại Đế nhìn về phía Bình Vi Đại Đế:
"Bình Vi hiền đệ, ngươi định đoạt đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận