Thần Thoại Chi Hậu

Chương 440: Tiết tháo đâu

"Anh Phương, Lộc Sùng Đạo phạm tội không thành lập, ngươi tiếp tục Bố Luật."
Vô Thường Đại Đế vẻ mặt bình tĩnh nhìn Anh Phương.
Anh Phương lòng như tro nguội, hắn biết mình bị coi là quân cờ bỏ đi.
Hiện tại hắn vẫn là luật quan, bản án của Lộc Sùng Đạo sau khi kết thúc, hắn liền bị hình phạt.
Mặc dù việc lên án Lộc Sùng Đạo còn có một tội tham ô, hiện tại hắn lại không có nửa điểm tâm tư Bố Luật.
Hắn cũng đã nhìn ra, mình dùng Cửu Đỉnh tiên luật Bố Luật, hoàn toàn không phải đối thủ của Đinh Hoan.
Hiện tại hắn bị phạt rất nặng, chỉ cần gia đình chuẩn bị tốt, hắn còn có cơ hội.
Nếu lại đắc tội Đinh Hoan, vậy thì không phải chỉ nứt vỡ tử phủ, hủy đi mấy đường kinh mạch đơn giản như vậy, nói không chừng đều muốn hủy đi cả tử phủ lẫn đan điền.
Không phải mới vừa rồi Võ Thành Tinh Quân ra tay, hắn đã chết rồi.
Anh Phương sợ, mà lại Bố Càng từ bỏ hắn, hắn dựa vào cái gì còn muốn vì vụ án của Lộc Sùng Đạo ra tay?
Dùng xác mình đi lót ổ cho người khác sao?
Hắn tranh thủ thời gian khom người thi lễ:
"Đại Đế Vạn Khang, thần học pháp không tinh, uổng là Chưởng Kỳ Tiên của Tiên Pháp Bộ Tiên Đình. Hiện tại nghĩ kỹ một chút, lúc trước định tội lộc chủ thẩm tham ô một tội chính là lầm định, thần nguyện nhận trừng phạt."
Anh Phương vừa nói ra lời này, tất cả mọi người biết, Anh Phương đây là e ngại Đinh Hoan mà nhận thua, không còn dám đối đầu với Đinh Hoan nữa.
Nếu còn dám phản đối Đinh Hoan, chọc giận Đinh Hoan, hôm nay Anh Phương rất có thể sẽ bỏ mạng ở đây.
Lộc Sùng Đạo trợn mắt há mồm, chính hắn còn cho rằng hẳn phải chết không nghi ngờ.
Kết quả hiện tại bản án chưa xong, luật quan đối phương đã nhận thua, chủ động thừa nhận sai lầm của mình, đây là kỹ thuật gì vậy?
Bất quá lập tức hắn lại một hồi bi thương, nhìn người ta Đinh Hoan xem, dù gì Anh Phương cũng mạnh hơn hắn nhiều.
Mình chút bản lĩnh này, cũng dám nhúng tay vào bản án của con gái tiên tướng, thật sự là không biết sống chết.
Hắn thì sống rồi, còn Càn Nguyên Tiên Trang thì sao? Không còn nữa rồi.
Lộc Sùng Đạo đang bi thương và đau lòng, bên tai bỗng nhiên truyền đến âm thanh truyền âm của Bình Vi Đại Đế:
"Sùng Đạo, bây giờ ngươi thoát tội là chắc chắn rồi, muốn báo thù sắp có cơ hội.
Đinh Hoan tiểu hữu này không phải người bình thường, nếu như bỏ lỡ hôm nay, muốn Đinh Hoan tiểu hữu làm luật quan cho ngươi, vậy sẽ rất khó khăn."
Đinh Hoan khả năng không lớn tiếp tục làm người làm luật quan, điểm này Bình Vi Đại Đế đã nhìn ra.
Lộc Sùng Đạo giật mình, trong nháy mắt tỉnh ngộ lại, hắn hít sâu một hơi, lát nữa nhất định không thể bỏ qua cơ hội này.
Đinh Hoan cũng có chút ngây người, Anh Phương này nhận thua rồi sao?
Càng làm cho Đinh Hoan cùng tất cả mọi người không ngờ tới chính là, Anh Phương vậy mà đi đến trước mặt Đinh Hoan khẽ khom người:
"Đinh luật quan, đa tạ ngươi đã nhắc nhở ta, nếu không có ngươi điểm tỉnh ta, ta vẫn phạm sai lầm lớn, thậm chí còn giam lộc chủ thẩm trong địa lao.
Vì thế, ta nguyện ý bỏ ra năm ngàn vạn thượng phẩm tiên tinh để cảm tạ Đinh đạo hữu đã điểm tỉnh ta."
Xưng hô từ Đinh Luật Quan thành Đinh đạo hữu.
Đinh Hoan thầm nghĩ, lão già này giàu có ghê.
Hắn cũng biết ý của Anh Phương, đây là muốn mình tha cho hắn lần này, dùng tiền mua bình an.
Trên thực tế, dùng tiền mua bình an cũng không cần đến nhiều thượng phẩm tiên tinh như vậy, Anh Phương hiện tại không muốn bán mạng cho tiên tướng Bố Càng, liền muốn thêm tiên tinh cho mình, giảm bớt hình phạt.
Tất cả mọi người biết ý của Anh Phương, hiện tại chỉ xem ý của Đinh Hoan.
Nếu Đinh Hoan quang minh chính đại, vậy sẽ không nhận số tiên tinh này, và sẽ tiếp tục thêm tội cho Anh Phương về chuyện Lộc Sùng Đạo tham ô.
Không cần phải nói, chỉ riêng việc Anh Phương đưa năm ngàn vạn thượng phẩm tiên tinh cho Đinh Hoan, đã có thể coi là tội hối lộ lớn.
Vô Thường Đại Đế mỉm cười nhìn Đinh Hoan nói:
"Đinh Hoan luật quan, hiện tại vụ án Lộc Sùng Đạo đã rõ ràng, ngươi là luật quan thắng cuộc, hãy Bố Luật cuối cùng đi."
Tuy Anh Phương không muốn tiếp tục Bố Luật về tội tham ô của Lộc Sùng Đạo, thậm chí chủ động nhận sai, Đinh Hoan lại không thể không quan tâm.
Hắn nhất định phải làm rõ tội tham ô của Lộc Sùng Đạo là giả, cuối cùng mới có thể vô tội thả Lộc Sùng Đạo.
Đinh Hoan đầu tiên thi lễ với Vô Thường Đại Đế, sau đó lại ôm quyền với mọi người, cao giọng nói:
"Tội phạm thượng của Lộc Sùng Đạo đã xác định là hoàn toàn giả dối. Còn về tội tham ô, càng là lời nói vô căn cứ.
Căn cứ miêu tả tội tham ô do Tiên Pháp Bộ đưa ra, Lộc Sùng Đạo trong lúc làm chủ thẩm, đã thu tiên tinh của Tu Tự Chưởng Kỳ Tiên của Khuê Thủy Bộ.
Đầu tiên việc giao dịch tiên tinh giữa các tu sĩ là chuyện rất bình thường, giống như vừa rồi Anh Phương vì cảm tạ muốn tặng cho ta năm ngàn vạn tiên tinh.
Nếu như không thể đưa ra pháp tắc thủy tinh cầu, không ai có thể chứng minh số tiên tinh này có liên quan đến tình tiết vụ án, có lẽ là mua bán một thứ gì đó cũng nên. Cửu Đỉnh tiên luật cũng không có quy định nào nói rằng, chủ thẩm không thể mua bán vật phẩm với người liên quan..."
"Ta không có nhận tiên tinh của Tu Tự."
Lộc Sùng Đạo vội mở miệng.
"Ngươi không nói không ai coi ngươi là câm đâu."
Hách Liên Ngạo Đông hừ một tiếng, trừng mắt nhìn Lộc Sùng Đạo.
Lộc Sùng Đạo giật mình hiểu ra, Đinh Hoan há có thể không biết hắn không nhận tiên tinh? Nếu Đinh Hoan muốn chứng minh hắn không nhận tiên tinh, có một vạn loại cách.
Đinh Hoan chỉ muốn nhận năm ngàn vạn tiên tinh, mượn cớ hắn mà thôi.
Bình Vi Đại Đế khóe miệng co giật vài lần, Đinh Hoan này thật sự quá... Nghe Đinh Hoan nói đến đây, tất cả mọi người đều im lặng nhìn Đinh Hoan.
Nói tới nói lui, ngươi vẫn muốn năm ngàn vạn đó.
Biết rõ Đinh Hoan muốn năm ngàn vạn tiên tinh, nhưng không ai dám tiến lên Bố Luật nói Đinh Hoan nhận hối lộ.
Đinh Hoan loại người này, dám nhận tiên tinh này, thì có vô số cách đưa những kẻ dám cáo buộc hắn nhận hối lộ vào địa lao Tiên Đình.
Người ta có bản lĩnh đó.
Đinh Hoan tự nhiên là muốn có năm ngàn vạn tiên tinh đó, nếu không hắn nói nhiều như vậy làm gì.
"Lại nói, coi như Lộc Sùng Đạo vì bán vật phẩm mà nhận tiên tinh của Tu Tự. Muốn vu khống định tội, cũng là miễn cưỡng định vào tội nhận hối lộ, định tội tham ô đã sai bét rồi.
Cái gọi là tham ô, là lấy trộm tiền của Tiên Đình, chứ không phải lấy trộm từ một cá nhân nào đó. Đến tội danh còn sai, nói gì hình phạt?"
Anh Phương nghe đến đó, toàn thân lạnh toát mồ hôi.
Hắn biết mình không lại Đinh Hoan, may mà hắn nhận sai, bằng không, chỉ bằng cái tội danh sai lệch này, hắn lại bị thêm hình.
Kẻ nào chơi Cửu Đỉnh tiên luật với tên này, kẻ đó muốn chết.
"Cho nên..."
Đinh Hoan cố ý dừng lại một chút, sau đó dùng giọng càng thêm sục sôi nói:
"Dưới sự chứng kiến của Thiên Đế anh minh Tiên Đình ta, vụ án Lộc Sùng Đạo đã rõ ràng không sai.
Theo luật, Lộc Sùng Đạo vô tội thả tự do, vì chịu khổ trong ngục, tiên tướng Bố Càng trái pháp luật một ngàn vạn thượng phẩm tiên tinh, Anh Phương trái pháp luật 13 triệu tiên tinh toàn bộ đền bù tổn thất cho Lộc Sùng Đạo, để xoa dịu lòng người.
Anh Phương vì biết sai mà quay lại, biết sai mà sửa có thể được xem xét giảm bớt hình phạt dựa theo điều luật thứ 1.376.009 của Cửu Đỉnh tiên luật. Anh Phương bị phạt mất 13 triệu tiên tinh, cầm tù một ngàn hai trăm năm.
Trên đây là lời tuyên, thỉnh Đại Đế minh xét!"
Nói xong câu đó, Đinh Hoan lui ra phía sau.
Mọi người trợn mắt há mồm, đây là giảm hình phạt sao?
Trước kia ngươi xử phạt Anh Phương đánh gãy chín đường kinh mạch, xé rách tử phủ, giam mười mấy vạn năm.
Hiện tại thể xác tổn thương nát bét, liền phạt một ngàn hai trăm năm? Đến vị trí chưởng kỳ tiên cũng không nhắc tới.
Tiết tháo đâu?
Năm ngàn vạn thượng phẩm tiên tinh đã nuốt luôn tiết tháo của ngươi rồi sao?
Luật quan này há miệng, thật sự là muốn sao hay vậy.
Anh Phương kích động toàn thân run rẩy, hắn thế mà sống sót trở về. Năm ngàn vạn thượng phẩm tiên tinh này quá đáng giá, sớm biết hắn đã đưa thêm mấy ngàn vạn, biết đâu một ngàn hai trăm năm còn có thể được giảm bớt.
Nếu Đinh Hoan biết Anh Phương nghĩ vậy, hắn chỉ có thể nói ngươi nghĩ nhiều rồi, hắn sở dĩ Bố Luật như vậy là vì:
Thứ nhất, hắn nhất định phải nhốt Anh Phương lại, ít nhất không cần lo Anh Phương trả thù.
Một ngàn hai trăm năm sau, Anh Phương đứng trước mặt hắn, hắn cũng không sợ chút nào.
Thứ hai, hắn với Anh Phương không có thâm cừu đại hận, và Anh Phương cũng không phải chủ mưu tàn sát Càn Nguyên Tiên Trang.
Không có tiên tinh, muốn để hắn đi giữ gìn luật pháp Tiên Đình, trừng trị đám sâu mọt như Anh Phương sao? Ha ha, Đinh Hoan chỉ có thể nói, các ngươi nghĩ nhiều quá.
Vô Thường Đại Đế đều không đả kích những sâu mọt này, Đinh Hoan hắn dựa vào cái gì mà làm vậy?
Người nào cho tiên tinh thì người đó là ông lớn.
Vô Thường Đại Đế gật gật đầu, sau đó nói:
"Đinh Hoan luật quan Bố Luật rõ ràng, hiện tại tuyên án như sau. Lộc Sùng Đạo vô tội phóng thích, được bồi thường 23 triệu thượng phẩm tiên tinh.
Anh Phương bị phạt 13 triệu thượng phẩm tiên tinh, phán giam một ngàn hai trăm năm, tước đoạt chức Chưởng Kỳ Tiên Tiên Pháp Bộ. Bố Càng vì sơ suất, bị phạt một ngàn vạn thượng phẩm tiên tinh, có ai dị nghị không?"
Vừa rồi Đinh Hoan sau khi Bố Luật lại không tước đi chức Chưởng Kỳ Tiên của Anh Phương, hiện tại Vô Thường Đại Đế chủ động tước đi, đây là quyền hạn của Vô Thường Đại Đế.
Cả nhà suýt chút nữa răng rắc rồi, Bố Càng nào còn dám dị nghị, hắn mau bước lên:
"Thiên Đế anh minh, thần không dị nghị."
Anh Phương tranh thủ thời gian quỳ xuống:
"Thiên Đế anh minh, tội thần không ý kiến."
Mấy tên lực sĩ bắt lại Lộc Sùng Đạo, trên người hắn là xiềng xích.
Lộc Sùng Đạo cũng mau chóng tiến lên đại lễ:
"Thiên Đế anh minh, thần vạn tạ!"
"Đinh Hoan, ta thấy ngươi tư chất trời phú, đối với Cửu Đỉnh tiên luật nghiên cứu có kiến giải độc đáo, vị trí chưởng kỳ tiên của Tiên pháp Bộ rất thích hợp với ngươi, ý của ngươi thế nào?"
Vô Thường Đại Đế cười tủm tỉm nhìn Đinh Hoan, thái độ rất là hòa ái.
Đinh Hoan trong lòng cười thầm, nếu như ngươi thật sự muốn cho ta vị trí chưởng kỳ tiên này thì đã không hỏi ý ta rồi.
Hắn một bộ dáng vẻ thấp thỏm lo âu, thận trọng nói:
"Tiểu tu tu vi thấp, nếu ngồi vào vị trí cao, sẽ khiến Tiên Đình không hài lòng, điều này không có ích cho Tiên Đình."
Trước đó hắn là luật quan, lúc nói chuyện có thể không kiêng nể gì, thậm chí có thể chỉ thẳng vào mũi Anh Phương mà mắng.
Bởi vì Cửu Đỉnh tiên luật đã nói rõ ràng, luật quan khi bố luật, chính là đại biểu Cửu Đỉnh tiên luật, địa vị cao thượng.
Hiện tại bản án đã kết thúc, thân phận luật quan của hắn cũng kết thúc theo, lúc này, hắn hung hăng càn quấy chính là muốn chết.
Đinh Hoan, người quá hiểu rõ Cửu Đỉnh tiên luật, sao có thể để người khác bắt được nhược điểm ở chỗ này?
Rất nhiều tiên thần đều nhìn Đinh Hoan, trong lòng thầm nghĩ, tên tiểu tử này nắm bắt thời cơ quá chuẩn rồi. Không chỉ biết tiến thoái, còn biết rõ thân phận mình thay đổi.
Xem ra lời hung hăng càn quấy khi trước hắn nói đắc tội Võ Thành Tinh Quân, cũng là cố ý nói như vậy.
Mục đích rõ ràng là để Võ Thành Tinh Quân thẹn quá hóa giận, làm đình bạo phát.
Chỉ là Võ Thành Tinh Quân lúc ấy đã nhìn ra ý đồ của Đinh Hoan, ngược lại là những người đứng ngoài quan sát lại không nhận ra.
Ánh mắt của mấy cường giả hướng về Võ Thành Tinh Quân, vị Tinh Quân này cũng không tầm thường.
Vô Thường Đại Đế cũng rất hài lòng vì sự biết điều của Đinh Hoan, dù Đinh Hoan thông hiểu Cửu Đỉnh tiên luật đến mấy, cũng không có khả năng để Đinh Hoan làm chưởng kỳ tiên của Tiên pháp Bộ.
Chẳng qua là lời này hắn nhất định phải nói, Đinh Hoan nhất định phải từ chối mới được.
"Ngươi có gì cần đề xuất? Cứ nói ra."
Vô Thường Đại Đế nói tiếp.
Đinh Hoan biết, câu này là nói thật.
Hắn tranh thủ thời gian thi lễ một cái:
"Tiểu tu bởi vì thích du ngoạn bốn phương, cho nên khi tu luyện ở dã ngoại, bất tiện bố trí Tụ Linh tiên trận, mong muốn cầu một đặc quyền."
"Tốt, bản đế đặc cách cho ngươi với thân phận Cửu Đỉnh tiên luật đệ nhất luật quan có thể bố trí Tụ Linh tiên trận ở bất kỳ đâu, thưởng cho ngươi một viên ngọc bài."
Nói xong, Vô Thường Đại Đế ném cho Đinh Hoan một viên ngọc bài.
"Đa tạ Đại Đế, Đại Đế Vạn Khang."
Đinh Hoan mừng rỡ.
Đây là một chức quan nhàn tản, căn bản không quản việc gì, cũng không nhận bổng lộc của Tiên Đình, lại rất hợp với hắn.
Đinh Hoan lui ra, mọi người đều cho rằng sự tình đã kết thúc, Lộc Sùng Đạo lại một lần nữa bước ra, khóc nức nở nói:
"Càn Nguyên Tiên Trang của ta đầy một thôn trang bị đồ sát, cầu Đại Đế vì Càn Nguyên Tiên Trang của ta làm chủ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận