Thần Thoại Chi Hậu

Chương 238: Lại đến Diễn Nguyệt tông

Nếu vào giờ phút này, những người còn lại mà không biết trưởng lão của bọn họ đang trùng kích cảnh giới Nguyên Hồn, thì đúng là quá kém cỏi.
Từng đống linh thạch bị ném ra, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, xung quanh Lạc Trường Thanh đã đầy ắp linh thạch.
Sau mấy chu thiên nữa, Lạc Trường Thanh lấy ra viên Ngưng Hồn đan mà mình đã chuẩn bị nhiều năm, nuốt vào, rồi vận chuyển công pháp để tiến đến phá vỡ ngăn cách tu vi của cảnh giới Nguyên Hồn.
Rầm rầm rầm! Từng đạo Lôi Hồ ầm ầm giáng xuống, Lạc Trường Thanh tế ra pháp bảo, không ngừng chống đỡ với lôi điện đang rơi, đồng thời điên cuồng vận chuyển Thất Tinh Quyết để tu sửa.
Tu vi của hắn cũng nhờ đó mà tăng vọt không ngừng.
Ban đầu Đinh Hoan định giúp một tay cho Lạc Trường Thanh, nhưng bây giờ thấy Lạc Trường Thanh đến cả Ngưng Hồn đan cũng đã chuẩn bị xong, rõ ràng là việc tấn cấp Nguyên Hồn của Lạc Trường Thanh đã chắc chắn thành công, lúc này mới quay người rời đi.
Vì Đinh Hoan truyền âm cho Lạc Trường Thanh nên những trưởng lão còn lại không hề hay biết việc Lạc Trường Thanh tấn cấp Nguyên Hồn là nhờ Đinh Hoan hỗ trợ.
Việc Đinh Hoan đi bây giờ là điều mà bọn họ mong muốn.
Có Đinh Hoan ở đây, bọn họ vẫn phải đề phòng hắn.
Đến khi đợt lôi điện cuối cùng bị Lạc Trường Thanh chặn lại, hắn liền cười ha hả, khí tức quanh người tăng vọt.
Mấy vị trưởng lão bị khí thế Nguyên Hồn không hề thu liễm của Lạc Trường Thanh áp chế, mặt mày đều trắng bệch, vội vàng lui lại.
Một lúc lâu sau, Lạc Trường Thanh mới thu liễm khí tức, thu hồi pháp bảo của mình.
Hắn liền vội vàng hỏi:
"Đinh tiền bối đâu? Sao ta không thấy?"
Một trưởng lão cung kính nói:
"Chắc Đinh Hoan thấy Tông chủ bước vào cảnh giới Nguyên Hồn nên có chút kiêng kỵ, vì vậy đã chủ động rời đi."
"Nói nhảm."
Lạc Trường Thanh, người vốn luôn ôn tồn lễ độ, không nhịn được mà buột miệng mắng một câu.
Thấy mấy vị trưởng lão còn đang ngơ ngác, Lạc Trường Thanh chỉ đành thở dài nói:
"Đinh tiền bối bảo ta tu luyện trước mặt mọi người không phải là muốn vũ nhục ta mà là muốn chỉ điểm ta. Vừa nãy, Đinh tiền bối đã nhìn ra vấn đề trong Thất Tinh Quyết của ta, nên đã thuận miệng chỉ bảo vài điều.
Chỉ vài câu đơn giản này không chỉ giúp ta đạt tới cảnh giới Chân Đan viên mãn mà còn bước vào cảnh giới Nguyên Hồn. Với bản lĩnh như vậy mà đám Diễn Nguyệt tông và Song Hồn tông còn dám đi vuốt râu hùm thì quả là chết không oan."
"Tông chủ, người nói là Đinh tông chủ có bản lĩnh như thế sao? Chỉ mấy câu mà có thể giúp người bước vào cảnh giới Nguyên Hồn?"
Một trưởng lão kinh hãi hỏi.
Lạc Trường Thanh gật đầu:
"Năm xưa, một vị tiền bối Chân Thần cảnh từ phi thăng giới đến, ta đã hỏi ông ấy về vấn đề của mình, ông ấy chỉ nói là căn cơ của ta bất ổn, sau đó cần phải kiên nhẫn củng cố lại...
Ha ha, bây giờ ta mới biết, hóa ra đối phương nói hươu nói vượn. Cũng đúng thôi, bậc đạo tu uyên bác như Đinh tiền bối quả thật là quá hiếm."
Thật lòng mà nói, Lạc Trường Thanh rất muốn gia nhập Lam Tinh tông.
Hắn biết công pháp của Lam Tinh tông là tiểu vũ trụ thuật, cái tên này có vẻ như có liên quan đến Thất Tinh Quyết của hắn.
Nhưng việc gia nhập Lam Tinh tông dù có nói đùa cũng không thể thốt ra, nếu không Thất Tinh tông sẽ không còn sức đoàn kết nữa.
Hôm nay Đinh Hoan đến đây, thực ra là do hắn đã mượn danh tiếng diệt tông của Đinh Hoan để phóng Trần cuồng đi.
Nhưng trong sâu thẳm tâm can, hắn vẫn mong muốn mời Đinh Hoan đến tông môn một lần để thỉnh giáo Đinh Hoan về các vấn đề tu luyện.
Không ngờ Đinh Hoan còn chưa vào tông môn của hắn đã giải quyết được vấn đề lớn nhất cho hắn rồi.
"Tông chủ, bên ngoài đồn rằng Đinh tông chủ cực kỳ hung tàn, giết người như ngóe. Nhưng hôm nay gặp Đinh tông chủ, ta thấy hắn có vẻ không phải là người như lời đồn."
Một đệ tử trông coi hộ trận không nhịn được lên tiếng.
Tâm trạng tông chủ sau khi bước vào cảnh giới Nguyên Hồn chắc chắn là đang rất tốt. Giờ mà ngắt lời đôi chút, tông chủ chắc sẽ không giận đâu.
Lạc Trường Thanh cười lạnh:
"Nếu có kẻ nào dám đến Thất Tinh tông ta diệt tông, chỉ cần ta có đủ năng lực, ta còn làm triệt để hơn cả Đinh tiền bối."
Cùng lúc đó, Hàn Vị Thành đắc ý dẫn Trần cuồng trở về tông môn.
Thiên Khí tông, cả Tông chủ Thiết Tân Nhất và những người khác đều ngây người, nhanh vậy sao?
Hàn Vị Thành chỉ đi chưa đầy một thiên, đã mang trưởng lão Trần cuồng trở về?
"Hàn trưởng lão, tốc độ làm việc của ngươi quá tuyệt vời."
Ngay cả Bố Đường Đường, người vẫn luôn canh cánh trong lòng về Hàn Vị Thành, cũng phải thừa nhận rằng Hàn Vị Thành đã thay đổi cách nhìn của hắn. Có vẻ như trước giờ hắn chưa từng hiểu hết năng lực của Hàn trưởng lão này.
Hàn Vị Thành xua tay:
"Tông chủ, sau này tốt nhất đừng để ta phải ra mặt chuyện này.
Cái ân tình này à, dùng một lần lại mất đi một lần. Ta đã nợ Đinh tông chủ quá nhiều ân tình rồi, tiếp tục nữa, không chừng ta sẽ bị người ta ghét bỏ."
Đối với Hàn Vị Thành, việc tiêm phòng trước vẫn là điều cần thiết.
Nhỡ đâu đám người kia lại bắt hắn đi Lam Tinh tông cầu xin Đinh Hoan chuyện gì đó thì hắn phải làm sao?
"Phải, phải, Hàn trưởng lão vất vả rồi. Lần này tông môn nhất định sẽ không bạc đãi ngươi, ngươi hãy nghỉ ngơi chút đi.
Trần sư huynh, ngươi ở Thất Tinh tông có bị uất ức gì không?"
Thiết Tân Nhất vì quá kích động nên vẫn phải trấn an Hàn Vị Thành trước, sau đó mới quay sang hỏi Trần cuồng.
"Ta không sao. Nhưng tên Tông chủ Thất Tinh tông Lạc Trường Thanh kia không phải người thường đâu, sau này chúng ta phải cẩn thận người này."
Trần cuồng tuy làm việc điên cuồng, nhưng cũng là người rất cẩn thận.
"Nếu không còn gì thì chúng ta tiếp tục mở đại hội tông môn đi. Vừa rồi từ phi thăng giới có tin tức truyền đến, nói là mở ra viễn cổ Khai Thiên chiến trường, đây vừa là cơ hội vừa là thử thách."
Thiết Tân Nhất rất muốn để Trần cuồng về nghỉ ngơi, nhưng chuyện Khai Thiên chiến trường là chuyện không thể không giải quyết trước mắt.
"Khai Thiên chiến trường? Mở ra cho giới Đạo Tu chúng ta sao?"
Trần cuồng biết về Khai Thiên chiến trường, theo suy nghĩ của hắn, nếu Khai Thiên chiến trường có mở ra thì cũng sẽ không mở cho giới Đạo Tu.
"Đúng vậy, muốn đến phi thăng giới vẫn phải có phi thăng bài. May là phi thăng giới đã tăng số lượng phi thăng bài, tông môn của chúng ta cũng được phân một phần..."
Thiết Tân Nhất nói.
Trần cuồng suy nghĩ một lát rồi nói:
"Chuyện này không thể coi nhẹ được, phải lập tức tổ chức đại hội tông môn. Xử lý ổn thỏa thì tông môn của chúng ta sẽ một bước lên trời, xử lý không thích đáng, tông môn của chúng ta suy sụp cũng không phải là không thể."
Là người luyện khí tông môn, Trần cuồng nói câu này là đã cân nhắc kỹ càng.
Chỉ cần Thiên Khí tông có thể xin được tư cách mở khí các tại viễn cổ Khai Thiên chiến trường, thì Thiên Khí tông thật sự có khả năng một bước lên trời.
Diễn Nguyệt tông.
Đinh Hoan đứng ở đây quan sát một hồi lâu, cuối cùng xác định hộ trận tông môn của Diễn Nguyệt tông đích thực là hộ trận cấp bảy.
Điều này khiến hắn hơi kinh ngạc.
Tại giới Đạo Tu, hắn đã đi qua không ít tông môn, đây là lần đầu tiên hắn thấy hộ trận cấp bảy.
Dù là hộ trận cấp bảy thì Đinh Hoan cũng không để vào mắt.
Ly Biệt Thương tế ra, cuốn theo một luồng mũi thương đánh vào hộ trận của Diễn Nguyệt tông.
Đừng thấy hộ trận của Diễn Nguyệt tông là cấp bảy, Đinh Hoan là một đại sư trận pháp cấp sáu, một khi hắn tấn công, hộ trận liền lung lay.
Chủ yếu là vì Đinh Hoan biết nhược điểm của hộ trận này ở đâu.
Mấy bóng người nhanh chóng từ trong tông môn lao ra, cùng lúc đó, chuông báo động của tông môn vang lên.
Vô số tu sĩ từ khắp nơi trong tông môn ào ạt kéo ra.
Hộ trận của tông môn bị người ta tấn công, tức là có kẻ đến gây sự với tông môn, đây không phải là chuyện nhỏ.
Bình thường nếu chỉ là chuyện nhỏ, thì sẽ không ai đi tấn công hộ trận tông môn cả.
Tấn công hộ trận tông môn, đây là thế cục không chết không thôi.
"Các hạ là ai? Vì sao lại tấn công hộ trận tông môn của ta?"
Một vị trưởng lão trừng mắt nhìn Đinh Hoan, ngữ khí mang theo sự tra hỏi.
"Mặc kệ hắn là ai, dám động vào hộ trận của Diễn Nguyệt tông, giết là xong."
Lại có một vị trưởng lão tức giận hét lên một tiếng.
Vừa hét xong, ông ta liền lấy pháp bảo của mình ra.
"Đinh đạo hữu?"
Cô Hữu Xương vừa ra đã nhận ra người đang đứng trước cổng hộ trận Diễn Nguyệt tông là Đinh Hoan.
"Ngươi là Đinh Hoan?"
Sau khi Cô Hữu Xương gọi một tiếng "Đinh đạo hữu" mọi người rốt cuộc cũng hiểu ra vì sao có người dám công kích hộ trận tông môn của Diễn Nguyệt tông.
Ngoài tông chủ Lam Tinh tông là Đinh Hoan ra, còn có ai dám chứ?
"Không sai, chính là Đinh mỗ, các ngươi có ý kiến gì không?"
Đinh Hoan nhìn vị trưởng lão vừa lên tiếng kia, giọng điệu khinh thường.
Vị trưởng lão vừa kêu gào muốn giết người là xong, nghe thấy tên Đinh Hoan thì câm nín, không dám hé răng.
Cho dù Đinh Hoan có nhìn chằm chằm hỏi ông ta cũng không dám trả lời. Đây không chỉ là chuyện mất mặt, mà nếu không cẩn thận còn có thể dẫn đến họa diệt tông. Cô Hữu Xương cũng im lặng, không phải là vì Đinh Hoan có ân cứu mạng với hắn.
Mà là vì Đinh Hoan xuất hiện ở đây thì chuyện này không hề đơn giản.
Tính tình và thủ đoạn của Đinh Hoan hắn đã được chứng kiến, không có sự chắc chắn tuyệt đối thì Đinh Hoan sẽ không xuất hiện ở bên ngoài Diễn Nguyệt tông.
Việc tông chủ Diễn Nguyệt tông đi tấn công Lam Tinh tông cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai, có ai mà thấy Đinh Hoan xuất hiện là ngạc nhiên đâu.
Mà lần này Đinh Hoan vừa ra, trước hết là diệt Song Hồn tông.
Điều này cũng phù hợp với tính cách của Đinh Hoan, đã có kế hoạch mới hành động.
Khuất Nguyệt Sơn chết như thế nào? Hắn cũng đã đoán được một phần.
Không chỉ Cô Hữu Xương mà những trưởng lão còn lại cũng đều im lặng.
Hiện tại Tông chủ còn chưa có quyết định, ai đứng ra nói chuyện, khả năng đều mang ý nghĩa Diễn Nguyệt tông tương lai tồn tại hay là diệt vong.
"Đinh tông chủ, Ất Vạn đao sớm đã không phải Tông chủ Diễn Nguyệt tông chúng ta, trước đó Ất Vạn đao đi Quý Tông gây rối, đây là chúng ta tuyệt đối không cho phép. Chẳng qua chuyện bây giờ đã qua, cũng may Ất Vạn đao cũng nhận nên bị trừng phạt."
Một người đàn ông râu dài đứng ra liền bắt đầu thao thao bất tuyệt, Đinh Hoan rất dứt khoát ngăn cản hắn, mà là lấy ra một quả cầu thủy tinh ném ra ngoài.
Sau một khắc hình ảnh quả cầu thủy tinh liền hiện ra trước mặt mọi người:
"Ta Ất Vạn đao làm Tông chủ Diễn Nguyệt tông, khi chưa hiểu rõ ngọn nguồn, vô cớ tiến đánh đại trận hộ sơn của tông môn Lam Tinh tông. Diễn Nguyệt tông nguyện ý bồi thường thượng phẩm linh mạch một cái. Trung phẩm linh mạch hai cái, hạ phẩm linh mạch mười cái. Thượng phẩm linh thạch năm ngàn vạn, linh thảo cấp ba một ngàn gốc, linh thảo cấp bốn một trăm gốc, linh thảo cấp năm một gốc. Cái này ảnh lưu niệm thủy tinh là ta Ất Vạn đao tự nguyện để lại, quyết không có ý kiến."
Tất cả mọi người nhìn trợn mắt há hốc mồm, đây là Tông chủ Diễn Nguyệt tông? Những thứ này bồi thường ra, Diễn Nguyệt tông chẳng phải sẽ tụt xuống một hai bậc sao?
"Ta nể mặt Cô trưởng lão một lần, hôm nay cầm bồi thường coi như xong. Bằng không thì, Song Hồn tông ở phía trước chờ đấy, các ngươi đi nhanh một chút còn có thể đuổi kịp."
Giọng Đinh Hoan không hề kiêng kỵ, mang theo sát khí mãnh liệt.
"Đinh tông chủ, ta là Hộ Tông trưởng lão Hòa Thuyên của Diễn Nguyệt tông. Ất Tông chủ nói bồi thường, chúng ta nhất định sẽ nhận, còn mời Đinh tông chủ đến tông môn kiểm kê bồi thường."
Một người đàn ông trọc đầu đi ra, đối Đinh Hoan ôm quyền, giọng thành khẩn.
Trong lòng Đinh Hoan thầm nghĩ, Diễn Nguyệt tông này vậy mà còn có một tu sĩ Nguyên Hồn, rất có nội tình đấy.
Cái tên Hộ giáo trưởng lão này lại là một Nguyên Hồn.
Dù là trận hộ tông cấp bảy, Đinh Hoan cũng không để trong lòng chút nào. Còn tu sĩ Nguyên Hồn, trong mắt Đinh Hoan cũng như chân đan bình thường không khác gì.
Ngay khi Đinh Hoan chuẩn bị bước vào tông môn Diễn Nguyệt tông, thần niệm bỗng thấy một đệ tử ẩn trong đám người khẽ lắc đầu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận