Thần Thoại Chi Hậu

Chương 353: Sáng tối đều chơi không lại

"Diêm phó Tông chủ, ngươi sao vậy?"
Đến lúc này, Liễu Âm Ngọc mới nhận ra sắc mặt Diêm Mai trắng bệch, khí tức hỗn loạn cực độ.
Điều này còn chưa phải trọng điểm, trọng điểm là Diêm Mai giờ đang ngồi dưới đất, chứ không phải ở trên ghế của mình.
"Sư phụ, mấy trưởng lão Lam Tinh tông này nhìn có vẻ chẳng có quy củ gì cả."
Mạc Họa Bình thản nhiên nói một câu.
Sắc mặt Liễu Âm Châu tái nhợt, Đinh Hoan để lại cho nàng rất nhiều thủ đoạn, đáng tiếc giờ nàng bị lĩnh vực của gã nam tử bên cạnh Mạc Họa Bình khóa lại, căn bản không thể động đậy.
Chỉ cần nàng dám nhúc nhích, ngay sau đó gã cường giả kia sẽ ra tay giết nàng.
Lúc này, Liễu Âm Châu có chút hận sự do dự của mình, nếu lúc nhìn thấy Mạc Họa Bình, nàng lập tức cho khởi động đại trận vây giết.
Vậy bây giờ Mạc Họa Bình và tên Địa Tiên bên cạnh nàng sớm đã bị tóm gọn, bọn chúng căn bản không đến được đại điện tông môn.
Có thể nàng lại mềm lòng, thấy Mạc Họa Bình xong, trước tiên nghĩ là Mạc Họa Bình không đến, thậm chí tiềm thức sâu thẳm mong Mạc Họa Bình có thể rời đi.
Bây giờ nàng cuối cùng hiểu rõ, những năm này tông môn có thể được nàng quản lý phồn thịnh như vậy, là bởi vì có Đinh Hoan ở tam trọng thiên.
Chỉ cần Đinh tông chủ ở đây, dù không làm gì cũng chẳng ai dám khoa chân múa tay với Lam Tinh tông.
Bây giờ Đinh tông chủ không có ở đây, tùy tiện một Địa Tiên tới cũng đã khống chế hết mọi sự chuẩn bị của nàng.
Liễu Âm Châu hít sâu một hơi:
"Mạc Họa Bình, ngươi từng là đệ tử của ta. Ngươi là người Lam Tinh tông, đã phản bội tông môn còn không nói, giờ lại mang theo cường giả đến tông môn khiêu khích.
Nếu ngươi còn chút lương tâm thì không nên làm vậy."
Mạc Họa Bình cười ha ha:
"Lương tâm? Nếu không phải Đinh Hoan, ta bây giờ sao đến mức vẫn chỉ là sao trời cảnh? Ha ha, công pháp sao trời cảnh của ta cũng là Lão Lục cho, bằng không có khi ta ngay cả sao trời cảnh còn không phải.
Việc tông môn sinh tham nhũng có liên quan gì đến ta? Thế mà lại đuổi ta ra khỏi tông môn. Nếu tông môn không phải nơi giảng đạo lý, ta tìm người tới để giảng đạo lý."
"Mạc Họa Bình, chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng ngươi có thể một tay che trời? Cho dù hôm nay ngươi giết hết tất cả chúng ta ở đây thì Lâm trang chủ và Dịch thành chủ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi."
Mạc Chính tức giận nói.
Mạc Họa Bình lạnh lùng liếc nhìn Mạc Chính:
"Lúc ta còn ở Lam Tinh tông, ngươi còn không biết ở đâu, ngươi cũng xứng đứng trước mặt ta nói chuyện? Nếu ngươi còn dám nói nửa lời nữa, ta sẽ giết ngươi trước."
Nói xong, Mạc Họa Bình lại lạnh lùng nhìn Liễu Âm Châu:
"Sư phụ, giao tiểu vũ trụ thuật ra đây, ngươi tốt ta tốt, ta cũng sẽ không giết người nữa, bằng không đừng trách ta ở đây đại khai sát giới."
"Ngươi dám diệt tông?"
Hồ Vô Tâm đột nhiên đứng lên.
Mạc Họa Bình cười ha ha:
"Ta đây tính là cái gì diệt tông? Lam Tinh tông các ngươi cũng có một ngoại hiệu là Đinh diệt tông, ta chỉ là giết mấy người các ngươi thôi."
"Mạc Họa Bình, ngươi khi sư diệt tổ..."
Diêm Mai ngồi dưới đất tức giận lần nữa.
Hắn khâm phục Đinh Hoan nhất, Mạc Họa Bình, cái con tiện nữ nhân này, dám sau lưng gọi Hoan Ca là Đinh diệt tông, đúng là muốn chết.
"Vậy ta liền giết ngươi."
Mạc Họa Bình nói xong liền vồ một tay về phía Diêm Mai.
Tu vi của Diêm Mai cao hơn Mạc Họa Bình một chút, nhưng giờ bản thân đang bị trọng thương, lại thêm bị lĩnh vực của Địa Tiên cường giả khóa lại, hắn căn bản không thể hoàn thủ, chỉ có thể trơ mắt nhìn Mạc Họa Bình ra tay.
Chỉ là tay của Mạc Họa Bình còn chưa kịp chạm đến đỉnh đầu Diêm Mai, một chưởng đã ập tới.
Lĩnh vực cường hãn trực tiếp khóa Mạc Họa Bình lại, Mạc Họa Bình chỉ có thể kinh hoàng nhìn cái chưởng này chụp vào mặt mình.
"Bốp!"
Một nửa mặt của Mạc Họa Bình gần như nát vụn, khí tức tử vong ập đến.
Mạc Họa Bình kinh hãi gào lớn:
"Bồng Sơn đại ca, cứu ta...."
Không cần Mạc Họa Bình nói, gã nam tử vẫn luôn ngồi cạnh Mạc Họa Bình đã lao tới, đồng thời một quyền đánh về phía Liễu Âm Ngọc.
Mặc dù Liễu Âm Ngọc ra tay với Mạc Họa Bình, nhưng thần niệm của nàng luôn đặt trên người tên tu sĩ Địa Tiên kia.
Giờ đối phương vừa tung một quyền, Liễu Âm Ngọc không chút do dự tế ra Tinh Không Tiêu quét ngang ra.
Oanh! Chân nguyên bạo liệt trong đại điện nổ tung, tất cả mọi người bị luồng chân nguyên này đánh bay ra ngoài.
Mạc Họa Bình lập tức cảm thấy không ổn, kẻ vừa ra tay với nàng cũng là một tu sĩ Địa Tiên.
Nếu không sao có thể ngăn cản Cát Bồng Sơn?
Lam Tinh tông làm sao có Địa Tiên? Nàng đã điều tra kỹ lưỡng suốt nửa tháng trời, mới dám ra tay vào lúc này.
Không đúng, Lam Tinh tông đã có tu sĩ Địa Tiên, vậy hôm nay nếu không đi nhất định sẽ chết.
Nghĩ đến đây, Mạc Họa Bình còn tâm trí đâu mà lo cho Cát Bồng Sơn? Nàng điên cuồng muốn lao ra khỏi cửa tông.
Nhưng giờ phút này Liễu Âm Ngọc đang ngăn cản Cát Bồng Sơn, lĩnh vực của Cát Bồng Sơn cũng không thể nào khóa người ở đây nữa, mọi người trong đại điện nghị sự đều được tự do.
Dù bản thân bị thương nặng, Diêm Mai vẫn là người phản ứng đầu tiên, một quyền liền đấm vào Mạc Họa Bình.
Mạc Họa Bình vừa tránh được một quyền của Diêm Mai, còn chưa kịp đánh trả, thì Tang Ngọc Hà đã tung chân đạp tới.
"Răng rắc!"
Chỉ một cú đá, xương sống lưng của Mạc Họa Bình gãy đôi, toàn thân tê liệt trên mặt đất.
Khi Liễu Âm Châu xông tới, Mạc Họa Bình đã bị Tang Ngọc Hà khống chế.
"Tông chủ, tranh thủ thời gian khởi động đại trận vây giết..."
Tang Ngọc Hà vội vàng hô một câu.
Liễu Âm Châu lúc này mới phản ứng kịp, tranh thủ thời gian tế ra trận kỳ khởi động đại trận vây giết của đại điện nghị sự.
Nàng là người chưởng khống đại trận, tất cả công kích của đại trận vây giết đều nhắm vào Cát Bồng Sơn.
Không chỉ công kích, Đinh Hoan đã bố trí đại trận vây giết cấp chín, đại trận này còn có cả không gian trói buộc.
Cát Bồng Sơn thấy nơi này bỗng dưng xuất hiện thêm một tu sĩ Địa Tiên thực lực dường như còn mạnh hơn hắn một chút, đâu còn tâm tình mà ở lại nữa.
Hắn đến đây hoàn toàn là vì tiểu vũ trụ thuật.
Hiện tại Mạc Họa Bình đã bị bắt, lại còn có cường giả thực lực mạnh hơn hắn tồn tại, hắn sớm đã không muốn đánh nhau nữa, thu song Hồn Châu còn chưa kịp tế ra liền quay người bỏ chạy.
Đúng lúc này, Liễu Âm Châu kích phát đại trận vây giết.
Từng luồng khí nhọn hình lưỡi dao ập đến, không gian bắt đầu o ép, Cát Bồng Sơn không thể nào duy trì thế cân bằng với Liễu Âm Ngọc nữa.
"Răng rắc!"
Tinh Không Tiêu của Liễu Âm Ngọc đập vỡ sọ Cát Bồng Sơn.
Đạo vận tử vong bạo cuồng điên cuồng tràn vào ngũ tạng lục phủ và kinh mạch thức hải của Cát Bồng Sơn, mắt hắn đỏ ngầu, không ngừng bùng cháy tinh huyết.
Tiếc là hắn mới chỉ Địa Tiên một tầng cảnh giới, trình độ trận pháp kém Đinh Hoan quá xa.
Với năng lực của hắn, dù có đốt tinh huyết cũng đừng hòng chạy thoát khỏi đại trận vây giết cấp chín của Đinh Hoan.
Phốc phốc phốc! Từng dòng máu tươi phun ra, thân thể Cát Bồng Sơn trong chớp mắt đã bị lưỡi dao khí nhọn xé nát tan tành.
"Chuyện này không liên quan đến ta, là do Mạc Họa Bình tính kế bắt ta tới, ta nguyện ý bồi thường..."
Khi biết mình không thoát được, Cát Bồng Sơn điên cuồng gào thét, hắn khát vọng một chút hy vọng sống.
Nguyên thần của Cát Bồng Sơn lao ra, ngay sau đó bị Tinh Không Tiêu của Liễu Âm Ngọc chém giết.
"Phốc!"
Một lưỡi dao khí nhọn xẻ ra cổ Cát Bồng Sơn, đầu hắn lìa khỏi cổ.
Liễu Âm Ngọc thu lại nhẫn của Cát Bồng Sơn, Liễu Âm Châu tuy không tiếp tục tấn công bằng đại trận vây giết, cũng không thu hồi đại trận vây giết.
Trong mắt nàng, chuyện vừa xảy ra quá sức quỷ dị, rõ ràng người là một đệ tử của tông môn leo lên, cũng mất nhiều năm như vậy.
Sao một tên tu sĩ Tinh Cảnh lại đột nhiên biến thành cường giả Địa Tiên?
Cho dù kẻ ngốc cũng biết, kẻ giống như họa kia đã ẩn náu trong tông môn. Một cường giả Địa Tiên ẩn náu trong tông môn để làm gì?
"Sư phụ, con sai rồi, con biết lỗi rồi."
Mạc Họa Bình hoàn toàn không quan tâm đến vết thương của mình, mà lại cầu khẩn nhìn Liễu Âm Châu xin tha.
Cát Bồng Sơn đã bị giết, nàng ngoài cầu Liễu Âm Châu tha mạng, không còn cách nào khác.
Trong thâm tâm nàng, chỉ cần Liễu Âm Châu chịu tha cho nàng, người khác sẽ không giết nàng.
Nhưng nàng lại không biết, dù Liễu Âm Châu có tha cho nàng hay không, hôm nay Liễu Âm Ngọc nhất định sẽ giết nàng.
Liễu Âm Châu không nhìn Mạc Họa Bình, mà lại nhìn về phía Liễu Âm Ngọc:
"Giống như họa, rốt cuộc ngươi là ai? Đến Lam Tinh tông của ta để làm gì?"
Liễu Âm Ngọc lấy ra một ngọc bài nói:
"Ta là Thái Thượng trưởng lão của Lam Tinh tông, còn ta tới làm gì, sau này các ngươi sẽ biết."
"Giống như họa? Kiêu họa? Ngươi là Thái Thượng trưởng lão? Có phải Tông chủ để ngươi ở lại đây để giết Mạc Họa Bình không?"
Cuối cùng Liễu Âm Châu đã hiểu ra.
Liễu Âm Ngọc lấy ra ngọc bài của Thái Thượng trưởng lão, rõ ràng là thật.
Diêm Mai cười ha ha:
"Ta biết ngay mà, Hoan Ca sao có thể không phòng cái con tiện tỳ này."
Chỉ là vết thương của hắn quá nặng, sau khi cười vài tiếng thì tranh thủ thời gian chữa thương.
Liễu Âm Ngọc xé mặt nạ ra:
"Hiện tại ta là ai, tất cả mọi người nhận ra rồi chứ?"
"Liễu cung chủ?"
Liễu Âm Châu vội vàng hành lễ, đồng thời thu lại đại trận vây giết.
Trong lòng nàng hổ thẹn vô cùng, rõ ràng Đinh Hoan biết nàng không đối phó được đệ tử của mình, cho nên mới để người khác tới đối phó Mạc Họa Bình.
"Gặp qua Liễu cung chủ."
Những người còn lại vội vàng thi lễ.
Liễu Âm Ngọc khoát tay ngăn lại:
"Ta đã không phải là Lạc Thần cung cung chủ, Lạc Thần cung sớm đã tan biến tại Tam Trọng Thiên Tinh Lục. Ta hiện tại là Thái Thượng trưởng lão của Lam Tinh tông, chúng ta là người cùng một tông môn."
"Liễu Thái Thượng tha mạng a."
Mạc Họa Bình nức nở kêu lên.
Trong lòng nàng e ngại Đinh Hoan, sau khi lặp đi lặp lại xác định Đinh Hoan tiến vào Khai Thiên chiến trường, lúc này mới dám quay trở lại Tam Trọng Thiên Tinh Lục, sau đó xuống tay với Lam Tinh tông.
Nào ngờ tới, Đinh Hoan thế mà trước khi đi còn an bài một Địa Tiên cảnh giới Liễu Âm Ngọc tiềm phục ở Lam Tinh tông.
Đây là công khai muốn giết nàng a, nếu không thì, Liễu Âm Ngọc chỉ cần quang minh chính đại ngồi trấn Lam Tinh tông, nàng liền không có khả năng trở về Lam Tinh tông được.
Sáng đánh không lại, tối vẫn là đánh không lại.
Liễu Âm Ngọc bước về phía Mạc Họa Bình, Liễu Âm Châu há hốc mồm, nàng rất muốn cầu xin, nhưng nàng biết tuyệt đối không thể mở miệng.
Đinh Hoan để Liễu Âm Ngọc ẩn mình tại Lam Tinh tông, trở thành một tiểu đệ tử không đáng chú ý, chính là vì hôm nay chém giết Mạc Họa Bình.
Nghĩ đến nếu không có Đinh Hoan an bài chiêu này, vậy Lam Tinh tông nói không chừng sau ngày hôm nay đã thật sự tan thành mây khói, nàng Liễu Âm Châu có lỗi với Tông chủ, phụ lòng kỳ vọng của Tông chủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận