Thần Thoại Chi Hậu

Chương 602: Tiến vào Thần Tinh

"Được."
Tụng Thừa đao cũng lấy pháp bảo của mình ra.
Đinh Hoan không ngờ pháp bảo của Tụng Thừa đao lại là một tòa tứ tượng tháp.
Tụng Thừa đao và Vu Hàn Thiền hiện tại vô cùng tin tưởng Đinh Hoan, nếu Đinh Hoan nói có thể đánh thì liền đánh.
Kiếm khí phong ba của Vu Hàn Thiền lại một lần nữa cuốn về phía người áo vàng.
Người áo vàng hoàn toàn không thèm để Vu Hàn Thiền và Tụng Thừa đao vào mắt, lĩnh vực của hắn không chút kiêng kỵ đánh ra, vẫn không lấy pháp bảo ra, mà lại đấm một quyền.
Lần này Tụng Thừa đao không để Vu Hàn Thiền một mình đối mặt, tứ tượng tháp của hắn hóa thành một tòa Tháp Sơn đánh xuống.
Tứ tượng tháp vừa hạ xuống, liền có hai đầu Cự Tượng đạo ảnh lao ra từ tứ tượng tháp nhào về phía người áo vàng.
Hai đầu Cự Tượng vừa nhào ra, tứ tượng trong tháp lại có hai đầu Cự Tượng bóng lao ra ngoài.
Khóe miệng người áo vàng tràn ra nụ cười lạnh, lĩnh vực lần nữa tăng cường.
Vu Hàn Thiền và Tụng Thừa đao cũng cảm giác được lĩnh vực của bọn họ như vỏ trứng gà đánh vào tảng đá cứng rắn, trong nháy mắt xuất hiện vết rạn.
Nếu như bọn họ dám tiếp tục công kích, vậy lĩnh vực của họ liền hoàn toàn vỡ vụn.
Lĩnh vực vỡ vụn, cho dù là bọn họ có thể đánh trúng đối thủ, cũng sẽ bị đối thủ dùng thần thông xé thành mảnh vụn.
"Đừng sợ tên này."
Giọng Đinh Hoan khiến Vu Hàn Thiền và Tụng Thừa đao từ bỏ ý định lùi lại.
Bởi vì tin tưởng Đinh Hoan, họ chẳng những không lùi lại, mà là điên cuồng cổ động tiên nguyên và thần niệm gia trì lên thần thông đạo niệm của mình.
"Muốn chết..."
Người áo vàng bị hai kẻ ngu ngốc này làm tức cười.
Lĩnh vực đã bị hắn áp chế vỡ vụn, còn dám không thu hồi pháp bảo, điều này còn hơn muốn chết.
Người áo vàng quyết định cho hai tên này tan xương nát thịt.
Chỉ là khi hắn vừa mới thêm nguyên lực vào cú đấm này, cũng cảm giác được lĩnh vực sắp vỡ vụn của Vu Hàn Thiền và Tụng Thừa đao đột ngột ngưng tụ lại.
Không chỉ như thế, một đạo lĩnh vực mạnh hơn điệp gia lên lĩnh vực của hai người, lại còn mãnh liệt đánh vào lĩnh vực của hắn.
Đạo lĩnh vực này không biết từ đâu đến, chẳng những có thể chồng lĩnh vực của Vu Hàn Thiền và Tụng Thừa đao lại, hơn nữa còn có thể trên cơ sở này mà kéo dài tăng cường.
Oanh!
Lĩnh vực va chạm đạo vận nổ tung trong hư không, sắc mặt người áo vàng biến đổi.
Không phải hắn không còn dư lực, nhưng hắn không dám tiếp tục tăng cường lĩnh vực của mình.
Nếu hắn dám tiếp tục dồn nguyên lực vào lĩnh vực, vậy quy tắc phù của hắn e là không chịu nổi.
Khí thế lĩnh vực hiện tại của hắn, sớm đã vượt xa cấp độ Tiên giới.
Vì sao với loại lĩnh vực mạnh mẽ này, đối phương chẳng những có thể chống cự, còn phản kích được?
Vu Hàn Thiền và Tụng Thừa đao cũng cảm nhận được lĩnh vực của mình được che chở, không chỉ vậy, lĩnh vực của họ còn có thể chồng lên nhau.
Cách điệp gia lĩnh vực như vậy, đã vượt qua việc đơn giản một cộng một.
Lúc này họ nào không biết là Đinh Hoan ra tay?
Có Đinh Hoan ra tay, bọn họ càng không nương tay.
Người áo vàng cũng thấy Đinh Hoan, chính xác hơn là, hắn thấy thanh trường đao xấu xí của Đinh Hoan.
Thanh trường đao đó cuốn lên sát thế hư không khóa chặt hết đường lui của hắn.
Lúc này sắc mặt người áo vàng thay đổi.
Nếu ở thần giới, mấy con sâu kiến này, hắn chỉ cần một tay là có thể nghiền chết.
Mà bây giờ hắn một phần trăm thực lực cũng không thể thi triển ra được.
Cảm giác được sinh cơ của mình bị trường đao của Đinh Hoan khóa chặt, người áo vàng nào còn dám tiếp tục ra quyền.
Hắn vung tay lấy pháp bảo của mình ra, pháp bảo của hắn cũng là một thanh kiếm.
Thân kiếm như một ngọn lửa, kiếm vừa xuất ra, kiếm khí như núi lửa muốn bùng nổ.
Chỉ là khí thế của hắn đã yếu, núi lửa kiếm thế còn chưa kịp bùng nổ thì kiếm Đào đầy trời của Vu Hàn Thiền đã bao phủ tới.
Cùng lúc đó, bốn tượng đạo Cự Tượng của Tụng Thừa đao cũng đánh về phía người áo vàng.
Ầm ầm ầm!
Kiếm khí của Vu Hàn Thiền cùng kiếm thế núi lửa bùng phát của người áo vàng đánh vào nhau, đạo vận nổ tung trong hư không.
Vu Hàn Thiền lần nữa phun ra vài ngụm máu, kiếm khí của hắn chỉ có thể áp chế núi lửa của người áo vàng một chút.
Hai đạo kiếm mang mang theo thuộc tính hỏa diễm cường hãn từ ngọn lửa mở rộng ra, dễ dàng cắt nát Tiên Nguyên hộ thân của Vu Hàn Thiền, xé rách nửa người dưới của Vu Hàn Thiền.
Không chỉ như vậy, một đạo kiếm mang hỏa diễm nghiêng bắn ra từ va chạm màn kiếm, đánh trúng vào thanh trường đao đang súc tích đao thế của Đinh Hoan.
Đao thế trong nháy mắt tiêu tán, sát thế tụ tập lại cũng tan biến sạch sẽ.
Người áo vàng thấy rõ ràng, sắc mặt Đinh Hoan cũng thay đổi.
Lúc này mới đúng, Đinh Hoan trong mắt hắn chỉ là một Tiên Đế mà thôi.
Tiên Đế này có lẽ có chút thủ đoạn, muốn uy hiếp được hắn, vẫn chưa đủ tư cách.
Bốn đầu Cự Tượng của Tụng Thừa đao cùng lúc giáng xuống.
Người áo vàng rất muốn một lần nữa tung ra mấy đạo hỏa diễm kiếm mang để chém giết Vu Hàn Thiền, nhưng nếu hắn thật sự dám làm vậy, chắc chắn sẽ bị thương nặng.
Sát thế đánh về phía Vu Hàn Thiền thu lại, mấy vạn đạo hỏa diễm kiếm mang đánh về phía bốn đầu Cự Tượng đó.
Ầm ầm ầm!
Hai đầu Cự Tượng đạo ảnh ở phía trước bị ngọn lửa kiếm mang xé rách, Tụng Thừa đao đang ở trong hư không cũng há miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Một đạo kiếm mang hỏa diễm xuyên qua lồng ngực của hắn.
Nhìn thấy kiếm mang hỏa diễm mang theo một làn sương máu, Tụng Thừa đao lúc này mới hiểu rõ sự chênh lệch giữa mình và cường giả ngưng luyện thần cách chân chính lớn đến nhường nào.
Vào thời khắc này, trường đao của Đinh Hoan lần nữa chém tới.
Dường như đao thế đã được ngưng luyện trước đó bị đánh tan dễ dàng.
Lần này trường đao của Đinh Hoan không tụ tập bất kỳ đao thế nào, chỉ dùng tiên nguyên và thần niệm của bản thân chồng lên phía trên.
Tu vi ban đầu của Đinh Hoan đã là thấp nhất, thêm vào việc bị dồn ép, một đao này lại quá mức kín đáo, ẩn nấp giữa lĩnh vực tinh không.
Người áo vàng thật sự không coi Đinh Hoan ra gì.
Thực tế hắn sớm đã thấy Đinh Hoan chém ra một đao này.
Hắn hoàn toàn chắc chắn, sau khi trọng thương Tụng Thừa đao, một đao này của Đinh Hoan may ra mới miễn cưỡng đến trước mặt hắn.
Một Tiên Đế nhỏ bé, hắn sao có thể để vào trong mắt?
Nhưng khi một đao của Đinh Hoan không hề báo trước vượt qua khoảng cách không gian giữa họ, rồi dễ dàng xé rách nguyên khí hộ thể của hắn, thì sắc mặt người áo vàng thay đổi.
Một đao này bỏ qua khoảng cách không gian cuối cùng, chẳng lẽ là Pháp Tắc Không Gian?
Vừa nghĩ tới Pháp Tắc Không Gian, hắn nào còn dám tiếp tục đối phó với tứ tượng của Tụng Thừa đao?
Người áo vàng điên cuồng muốn rút lui, khiến hắn không ngờ là, thanh trường đao rõ ràng đã đến gần, chỉ cần tiếp tục nữa là có thể bổ hắn thành hai nửa, thế mà lại đổi hướng.
Người áo vàng hồn phi phách tán, lúc này hắn mới phát hiện hướng mình rút lui lại là hướng mà thanh trường đao của Đinh Hoan vừa thay đổi.
Nói cách khác, chính mình đang lao đến chỗ vết đao của Đinh Hoan.
Vì Đinh Hoan biến hướng đao, nên hắn mới lui theo hướng đó.
Đây là tính trước việc hắn sẽ rút lui, còn tính cả hướng rút lui của hắn.
Nếu như đối phương lại thông hiểu Pháp Tắc Không Gian...
Người áo vàng không dám nghĩ tiếp, hắn hiểu vì sao trước đó kiếm mang của mình có thể đánh tan đao thế súc tích lâu ngày của đối phương, đó là do người ta cố ý.
Tiên giới này từ khi nào lại có cường giả đáng sợ đến vậy?
Khí tức tử vong ập tới, người áo vàng điên cuồng vận chuyển nguyên lực chống đỡ.
Hắn biết, nếu như hắn không ngăn cản, một khắc sau hắn sẽ bị chém làm hai khúc.
"Răng rắc!"
Một tiếng vang nhỏ xíu truyền đến, sắc mặt người áo vàng trắng bệch, đây là âm thanh của quy tắc phù...
Hắn mạnh mẽ ngừng nguyên lực của mình tiếp tục bùng nổ, bên hông truyền đến khí tức lạnh lẽo.
Người áo vàng trơ mắt nhìn thân thể mình bị một đao này của Đinh Hoan chẻ làm hai đoạn.
Cảm giác vô cùng không cam lòng xông lên đầu.
Hắn rõ ràng có khả năng ngăn cản được một đao này, có thể là hắn không dám cản.
Cho dù bị một đao này cắt đứt thân thể, hắn vẫn không thể ngăn cản quy tắc phù tan vỡ.
Rắc...
Thân thể của người áo vàng bị Đinh Hoan cắt thành hai đoạn hoàn toàn sụp đổ, hóa thành sương máu nổ tung.
Đinh Hoan phát hiện ngay cả chiếc nhẫn của hắn cũng bị hỏng, trong lòng thầm nghĩ quy tắc phù này thật là lợi hại.
"Đinh Hoan, ngươi giết hắn rồi?"
Tụng Thừa đao sắc mặt tái nhợt rơi vào bên cạnh Đinh Hoan, không thể tin đây là sự thật.
Vừa rồi hắn cũng đã ra tay, người áo vàng kia nghịch thiên đến mức nào, hắn hiểu rõ hơn ai hết.
Vu Hàn Thiền cũng đi đến, hắn rất là chậm rãi, sắc mặt của hắn còn trắng hơn cả Tụng Thừa đao.
Vừa rồi nửa người dưới của hắn đã bị người áo vàng chém đứt, dù miễn cưỡng chữa trị được, nhưng hiện tại tu vi của hắn ngay lập tức sẽ rơi xuống đến cảnh giới Tiên Tôn, thậm chí là Tiên Vương.
Nếu không có thiên tài địa bảo tốt, hắn sẽ không có cơ hội trở lại cấp độ Tiên Đế nữa.
"Đinh Hoan huynh đệ, cảm ơn ngươi, nếu không có ngươi, ta đã chết rồi."
Vu Hàn Thiền tuy đang cảm tạ, nhưng sự mất mát và thương cảm trong mắt hắn hiện lên rõ ràng.
Tụng Thừa đao cũng ánh mắt ảm đạm, tình huống của Vu Hàn Thiền như vậy, bên ngoài nhìn không có gì, nhưng thực tế thân thể đã ở bờ vực xuống dốc.
Đinh Hoan vỗ nhẹ vào vai Vu Hàn thiền, lấy ra một hộp ngọc:
"Thứ này ngươi cầm lấy dùng đi, tu vi của ngươi hẳn là rất nhanh có thể hồi phục."
Vu Hàn thiền nghi hoặc mở hộp ngọc ra.
"Vụ Ngọc tiên quả?"
Vu Hàn thiền kinh hãi kêu lên.
Với Vụ Ngọc tiên quả, thương thế của hắn không cần một tháng là có thể hoàn toàn hồi phục, thân thể còn có thể mạnh lên một cấp bậc.
"Đa tạ, đa tạ..."
Vu Hàn thiền cực kỳ coi trọng Đại Đạo và thân thể của mình.
Trước đây hắn hoàn toàn bất lực.
Bây giờ Đinh Hoan lấy ra Vụ Ngọc tiên quả, hắn hận không thể quỳ xuống trước mặt Đinh Hoan.
"Ngươi đi chữa thương trước đi."
Đinh Hoan khoát tay.
"Đinh Hoan huynh đệ, so với ngươi, ta thật xấu hổ."
Tụng Thừa đao xấu hổ vô cùng.
Nếu như hắn có loại bảo vật này, rất khó để hắn lấy ra.
Đối với những tu sĩ theo đuổi thiên đạo như bọn hắn mà nói, một viên Vụ Ngọc tiên quả chẳng khác nào một cái mạng.
Đinh Hoan và Vu Hàn thiền giao tình không sâu, lại có thể lấy ra một viên Vụ Ngọc tiên quả, tấm lòng này, cả đời hắn cũng không theo kịp.
Trác Nghiêu ở đằng xa nhìn thấy, trong lòng cũng cảm khái không thôi.
Hắn không biết Đinh Hoan rốt cuộc có bao nhiêu đồ tốt.
Trước đó cho bọn hắn một viên Cửu thải Hư Không Liên, bây giờ lại lấy ra một viên Vụ Ngọc tiên quả.
Vụ Ngọc tiên quả cùng Cửu thải Hư Không Liên đều là chí bảo đỉnh cấp có thể khôi phục thân thể, Đinh Hoan nói lấy ra liền lấy ra.
Đinh Hoan huynh đệ không chỉ giàu có, còn vô cùng rộng lượng.
"Đi thôi, không cần phá trận, chúng ta trực tiếp đi Thần Tinh."
Đinh Hoan khống chế Vũ Trụ Oa lao vào Thần Tinh.
Vừa rồi tên Hoàng y nhân từ Thần giới đến quá mức hung hăng càn quấy, sau khi mở hộ trận, hắn thậm chí không thèm đóng lại mà đã động thủ với Đinh Hoan và những người khác.
Việc này ngược lại đã giảm bớt phiền phức cho Đinh Hoan.
"Cũng may, nếu không mà nói, cái hộ trận này chúng ta có thể không mở được."
Tụng Thừa đao nhìn thấy Đinh Hoan khống chế Vũ Trụ Oa tiến vào Thần Tinh, cảm khái nói.
Đinh Hoan không để ý, coi như là không có Hoàng y nhân mở hộ trận, cái thần trận cấp ba này, hắn vẫn có thể phá, chỉ là tốn một chút thời gian thôi.
Vũ Trụ Oa vừa vào Thần Tinh, Đinh Hoan liền điên cuồng bố trí Lục Pháp Tắc giết chóc gien Thần tộc.
Hắn đến nơi này chính là để tiêu diệt hết thảy tu sĩ Thần tộc trên Thần Tinh, tuyệt đối không thể để một ai thoát khỏi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận