Cấm Kỵ Sư

Chương 528: Chung cực đối chiến

Nếu không phải có người nọ kịp thời nhắc nhở, thì chỉ sợ lần này tôi sẽ phải đứng đó tiếp nhận một đòn kia, kể cả có tránh né thì hơn nửa khả năng là đã không còn kịp rồi.
Thấy người này đạp không bay tới, tôi chỉ có thể tùy ý bị y kéo đi, đây quả nhiên là thần quân Giải Trĩ!
Tôi lập tức cảm thấy kinh hỉ trong lòng, không biết vì sao, khi nhìn thấy y, tôi như thấy được hy vọng.
Khi ngọn lửa của hỏa long Bát Hoang đã sắp tới gần, hai chúng tôi vừa vặn bay lên không, tránh được một đòn này, nhưng lại bị luồng khí nóng của ngọn lửa quét qua, lăn lộn mấy vòng trên không trung mới ổn định được.
Một khu vực lớn trong Thiên Hồ Cốc bị ngọn lửa càn quét sạch sẽ, cỏ cây bị đốt sạch, đất đá núi đồi đều hóa thành đất hoang, lửa cháy tận trời như nhuộm đỏ cả bầu trời Thiên Hồ Cốc.
Đốt tẫn Bát Hoang này thật đáng sợ, chỉ một đòn mà đã hủy đi gần một nửa Thiên Hồ Cốc.
May mà trong lúc hỏa long Bát Hoang đang chuẩn bị thì mọi người đã nhận thức có điều không ổn, nhanh chóng tản ra trốn đi, cho nên bây giờ mới không xuất hiện thương vong gì, nhưng khi nhìn đến hỏa long Bát Hoang đang diễu võ dương oai trên không trung thì ai cũng kinh sợ không thôi.
Thần quân Giải Trĩ đã hóa thành hình người, nhìn ngọn lửa phóng lên tận trời và Thiên Hồ Cốc bị cháy rụi mất gần một nửa, nói với tôi:
- Con này căn bản không thuộc nhân gian. Ta đuổi theo nó lâu như vậy cũng không dám đối đầu chính diện với nó, ngươi lại còn định tiếp tuyệt chiêu của nó như vậy, muốn tìm đường chết à?
- Chẳng lẽ, chẳng lẽ không có cách nào chế phục nó sao, còn cả Phúc Duyên Trai Chủ kia nữa, chẳng lẽ hai người bọn họ lại thật sự là vô địch thiên hạ?
- Trước mắt thì hẳn có thể xem là như vậy, nhưng ngươi cũng đừng vội. Chỉ cần kéo dài thêm chút thời gian, nói không chừng còn có cơ hội. Bây giờ chúng ta trước tiên thử dụ nó rời đi đã, cầm cái này.
Y bắt hai tay lại rồi mở ra, trong lòng bàn tay bỗng xuất hiện một đồ vật hình thoi sáng bóng nằm úp sấp, là thoi trảm long!
Ngày đó, thoi trảm long này cũng biến mất theo hỏa long Bát Hoang, hóa ra là đã được thần quân Giải Trĩ mang đi. Tôi vội nhận lấy, thần quân Giải Trĩ chỉ vào hỏa long Bát Hoang, nói:
- Trước tiên chúng ta dụ nó rời khỏi Tam Thanh cảnh, sau đó tự nhiên sẽ có người đến thu thập nó.
Tôi nhìn bộ dáng như đã dự liệu trước mọi việc của y, trong lòng bỗng như nhớ tới cái gì, vội hỏi:
- Người có thể thu thập hỏa long Bát Hoang này, chẳng lẽ là....
Y liếc mắt nhìn tôi một cái, hiểu ý, cười nói:
- Ha ha, người có thể thu thập hỏa long Bát Hoang ở trên thế gian này cũng chỉ có mình hắn. Đi, chúng ta trước tiên dùng thoi trảm long dụ nó đi, hoặc là ép đi cũng được, chuyện này là do ngươi làm.
Thần quân Giải Trĩ nói, vừa dứt lời thì liền hóa thành chân thân, bốn vó đạp không, một sừng ngạo nghễ, lông tóc cả người đều lóe lên ánh sáng xanh nhạt, nhìn thật thần uy lẫm liệt, khí phách tận trời, không hổ với cái danh thần thú.
Tôi nhanh chóng cưỡi lên, cảm xúc lập tức trở nên hưng phấn, lúc này Giải Trĩ hóa ra chân thân, so với bình thường lại càng cao lớn uy mãnh hơn, có khí thế hơn, giống như một con cự thú Hồng Hoang vậy, cái sừng trên đỉnh đầu cứ thi thoảng lại có tia lửa điện phát ra, đó chính là đại biểu cho sức mạnh thẩm phán, thoạt nhìn hoàn toàn đối lập với hỏa long Bát Hoang đang phun lửa cháy đốt trời kia.
Một chính một tà, một thiện một ác.
Thần quân Giải Trĩ rú lên một tiếng dài rồi đột nhiên nhào lên, tôi tay cầm thoi trảm long từ trên cao nhìn xuống, nhắm chuẩn vào hỏa long Bát Hoang, giương tay bắn thoi trảm long ra.
Thoi trảm long vừa bay ra khỏi tay tôi thì lập tức hóa thành một đường màu đỏ như máu, đang bay giữa không trung thì đột nhiên rung một cái phát ra một tiếng nổ lớn, gặp gió liền bùng lên, trong giây lát đã hóa thành một ngọn lửa lớn, dài hơn mười thước, mang theo ánh rực hồng của lửa đỏ ầm ầm lao về phía hỏa long Bát Hoang đang bay giữa không trung kia.
Một màn này cũng dữ dội như lần ở Miêu Cương kia.
Lửa cháy ngập trời, hỏa long tàn sát bừa bãi, thoi trảm long được bắn ra, kinh thiên động địa!
Hỏa long kia giống như đã sớm có chuẩn bị, lúc đối mặt với thoi trảm long đang lao tới thì đột nhiên phát ra tiếng thét giận dữ như vừa nhìn thấy kẻ thù cũ, miệng rộng mở lớn, một quả cầu lửa nhanh chóng hình thành rồi phi ra ngoài, nhìn giống như một viên thiên thạch khổng lồ rực lửa rơi từ trên trời xuống, xuyên thủng từng tầng không, lao thẳng về phía thoi trảm long.
Hỏa long rống giận, thiên địa chấn động, thoi trảm long bắn ra, quỷ thần đều kinh.
Nhưng lúc này, trong cơ thể tôi bỗng tràn lên một cỗ nhiệt huyết, ý chí chiến đấu trào dâng trong lòng, máu trong người lại sôi trào lên, một cỗ nhiệt khí dâng lên từ đan điền, lan đến mọi ngóc ngách trong người. Không bao lâu sao, tôi đã cảm thấy toàn thân cực kỳ khô nóng, nhìn hai đòn công kích sắp va vào nhau trên không, ngửa đầu thét dài.
Thoi trảm long lao về phía quả cầu lửa kia của hỏa long Bát Hoang, ầm ầm va vào nhau.
Đây là vốn là hai lực lượng mạnh nhất thiên địa, ngay khi va vào nhau thì một luồng ánh sáng lóa mắt tỏa ra khắp bốn phương tám hướng, dòng khí dao động dữ dội. Hai luồng sức mạnh này va vào nhau sinh ra một vụ nổ lớn, khiến Thiên Hồ Cốc vốn đã vỡ nát lại bị tàn phá một lần nữa.
Lần này, sau khi bắn thoi trảm long ra thì tôi vội vàng bay lên không, hai luồng sức mạnh kia đâm vào nhau sinh ra một cột mây nấm giống như sau khi bom nguyên tử nổ, bốc lên trời cao, ánh lửa cháy đan xen vào nhau như hóa thành gương mặt quỷ, từ từ bay lên không.
Tôi kịp thời tránh đi nên không bị hai sức mạnh này đánh cho tan tác, bình yên vô sự, thoi trảm long đã hóa thành tơ hồng, giữa không gian rực lửa như thế này thì không còn thấy rõ đâu nữa. Tôi cố gắng nhìn kỹ hơn thì thấy hỏa long Bát Hoang đang điên cuồng gào thét, tàn sát bừa bãi khu vực ở đó, giống như đang cực kỳ tức giận, ngay sau đó thì thấy thoi trảm long xẹt qua, tạo thành một đường cong ở giữa không trung, trở lại về trong tay tôi.
Lần này gặp lại, hình như đã đánh ngang tay được rồi.
Có điều niềm tin của tôi lại tăng lên rất nhiều, hoàn toàn không cho hỏa long Bát Hoang kia cơ hội thở dốc, lại ném thoi trảm long đi một lần nữa. Giống như lần trước, thoi trảm long lại hóa thành một vệt lửa đỏ rực lao về phía hỏa long Bát Hoang.
Hỏa long Bát Hoang vội vàng phun một ngọn lửa ra, vẫn như cũ ngăn lại thoi trảm long, khiến nó bay trở về, tôi vừa bắt lấy thoi trảm long thì lại không chút do dự ném đi tiếp, ba lần liên tục như vậy đều bị hỏa long Bát Hoang ngăn lại, thoi trảm long sau mỗi lần bị ném đi lại bất lực quay trở về.
Nhưng mà từ trong những lần ném này tôi lại nhìn ra sơ hở, hỏa long Bát Hoang tuy rằng lợi hại phi phàm, nhưng khoảng cách giữa ba lần phun lửa lại ngày càng dài hơn, lần cuối cùng thì lúc thoi trảm long gần sắp đụng vào người nó rồi nó mới phun lửa. Như vậy có phải chứng minh rằng hỏa long Bát Hoang tuy rằng có thể phun ra ngọn lửa kinh hoàng nhưng lại yêu cầu thời gian chuẩn bị và tập hợp sức mạnh nhất định không? Nếu tấn công với tần suất nhanh hơn, thì có phải nó sẽ bất lực hay không?
Nghĩ đến đây, tôi vừa đỡ lấy thoi trảm long vừa chuyển tay ném ra lần nữa, công kích liên tục hoàn toàn không cho hỏa long Bát Hoang cơ hội thở dốc, dù sao tôi cũng không phải tốn sức lực gì mấy, bởi vì thoi trảm long có linh tính, tôi chỉ cần ném nó đi mà thôi. Nhưng hỏa long Bát Hoang thì khác, mỗi lần nó phun ra lửa đều phải tự vận sức mình. Nhìn nó phun lửa từng đợt từng đợt, tôi âm thầm nghĩ, để xem trong bụng ngươi còn có bao nhiêu lửa!
Quả nhiên đúng như dự đoán của tôi, ước chừng thêm vài lần nữa, hỏa long Bát Hoang liền không chịu nổi, thoi trảm long tuy rằng vẫn hết lần này tới lần khác bất lực trở về, nhưng dù sao cũng được gọi là trảm long, nó vẫn tạo ra áp lực rất lớn cho hỏa long Bát Hoang. Mỗi một lần thoi trảm long lao tới, hỏa long đều phải hao phí rất nhiều sức mạnh mới chặn được thoi trảm long.
Nhưng quan trọng là cũng đã kha khá thời gian trôi qua rồi, hỏa long Bát Hoang không chịu được nữa, lúc thoi trảm long lại một lần nữa lao tới, nó bỗng nhiên giương cánh, miệng phẫn nộ kêu to, nhưng vẫn bay lên trời, rời khỏi khu vực Tam Thanh cảnh.
Mắt tôi lập tức sáng lên, cơ hội tới!
Chỉ cần hỏa long Bát Hoang rời đi, chúng tôi liền có cơ hội bắt được Phúc Duyên Trai Chủ.
Lợi dụng kẽ hở này, chúng tôi vội vã bay tới giữa Tam Thanh cảnh. Hỏa long Bát Hoang kia sau khi bay vút lên mới phát hiện ra mục đích của chúng tôi, đang định quay đầu lại lao xuống thì tôi đã ném thoi trảm long ra một lần nữa. Lúc này đây, thoi trảm long thế nhưng lại hóa thành một đoàn ánh sáng, liên tục đuổi theo hỏa long Bát Hoang mà đánh. Hỏa long Bát Hoang có lẽ cũng không nghĩ rằng thoi trảm long còn có thể dùng như vậy, nhất thời không thể thoát đi được, nó trái phải lao qua lao lại mấy lần, điên cuồng gào lên gọi bậy.
Tôi cũng không khỏi buồn bực, thoi trảm long này sao lại tự nhiên mở ra hình thức treo máy tự động điều khiển như vậy chứ?
Ngay lúc này, trên bầu trời bỗng có một tiếng thét dài vang lên, tôi quay đầu nhìn lại, phát hiện Cửu Vĩ Thiên Hồ vốn đang một mình phát ngốc trên vách núi đột nhiên bay lại đây, giống như là đến tận bây giờ mới nhận ra nơi này có chỗ không đúng, vẻ mặt nó phẫn nộ, như là muốn băm nát con hỏa long đã gần như hủy hoại toàn bộ Thiên Hồ Cốc này ra thành thịt xay!
Tôi và thần quân Giải Trĩ vọt vào bên trong Tam Thanh cảnh, quay đầu lại nhìn thì thấy Cửu Vĩ Thiên Hồ đã vọt lên, nhìn Cửu Vĩ Thiên Hồ và hỏa long Bát Hoang như vậy thì có lẽ hai bên sẽ còn diễn một hồi đánh nhau nữa.
Mà ở chỗ chúng tôi bên này, không có hỏa long Bát Hoang ngăn cản, Phúc Duyên Trai Chủ đã ở gần ngay trước mắt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận