Cấm Kỵ Sư

Chương 248: Hai Con Quỷ

Tôi vội nhìn theo hướng ngón tay Lam Ninh chỉ, nơi đó có một khối gạo rất to, từ xa nhìn lại, dường như cũng chẳng khác gì mấy so với những hạt gạo khác, màu sắc hơi hơi ố vàng, trên đó tràn đầy dấu răng, bên cạnh còn rơi rụng một ít mảnh bị tróc ra.
- Cái này có huyền cơ gì sao?
Tôi hỏi Lam Ninh.
- Công tử không cần hỏi nhiều, chúng ta cứ đi qua đó nhìn thử là biết mà.
Lam Ninh bỗng nhiên chớp chớp mắt, lặng lẽ nói.
Trong lòng tôi buồn bực, dưới chân bất tri bất giác đi theo Lam Ninh qua đó.
Thật cẩn thận dẫm lên “cục đá” dưới chân, chúng tôi đi tới trước mặt “cục đá” theo như lời Lam Ninh nói, nhưng tôi lại không phát hiện ra gì khác thường, cái “cục đá” này hoặc là nói hạt gạo này, cũng chả khác gì mấy so với mấy cái ở bên cạnh.
Tôi đang muốn dò hỏi, Lam Ninh đưa một ngón tay lên miệng làm động tác im lặng, sau đó lặng lẽ vòng đến bên cạnh “cục đá”, nhìn thăm dò thử, bỗng nhiên che miệng cười, vẫy vẫy tay với tôi ý bảo tôi qua đó.
Lòng tôi càng thêm nghi hoặc, Lam Ninh là muốn làm cái gì đây? Chẳng lẽ phía dưới cục đá kia, còn có cái đồ vật nào đó chơi được hay sao.
Tôi cũng đi theo qua đó, cúi đầu nhìn xuống dưới cục đá kia, không khỏi cũng cười. Bởi vì ở phía dưới tảng đá này lại có một con quỷ đang nằm bò ở đó.
Tư thế của con quỷ này tương đối khôi hài, toàn bộ đầu chui vào phía dưới “cục đá”, nhìn dáng vẻ là muốn đem chính mình giấu đi, nhưng mà cái mông cùng thân mình đều lộ ở bên ngoài, giống như con đà điểu, hơn nữa cả người nơm nớp lo sợ đến phát run, một bộ dáng thực sự sợ hãi. Lại nhìn kỹ, thì ra con quỷ này có một cái bụng to, giống như là đang mang thai, khó trách nó chui vào không hết được.
Nơi này lại thật sự có quỷ hồn sinh hoạt, tôi vốn tưởng rằng những con quỷ đều đều ở vách tường trong phòng lão thái thái, đã đều bị nhóm Hoàng Bì Tử do Thiệu Bồi Nhất triệu hoán tới ăn hết sạch rồi, không nghĩ tới……
- Ra đây nhanh lên, mày đã bị phát hiện, trốn không nổi nữa đâu.
Lam Ninh xoa eo làm ra một bộ dáng hung dữ rồi nói, nhưng thực ra nàng vẫn là một nữ tử bản tính thục lương, muốn hung cũng hung không nổi, cùng so với loại hình như Tiệp Dư kia thì kém xa rất nhiều.
Quỷ hồn kia quả nhiên làm như không nghe nàng nói, ngược lại vặn vẹo thân mình, càng cố gắng chui vào chỗ sâu hơn, tôi xem đến buồn cười, duỗi một tay đem nó túm ra, ném một cái phịch ở bên cạnh, con quỷ này kêu một tiếng, vẻ mặt sợ hãi nhìn chúng tôi, bùm một cái liền ngồi trên mặt đất, cả người nhịn không được mà phát run.
Con quỷ này lớn lên khờ đầu khờ não, vóc dáng không cao, lăng mi lăng mắt, nhìn qua giống như có chút thiểu năng, tôi âm thầm buồn cười, đưa tay chống cằm, quát hỏi.
- Mày là tiểu quỷ nơi nào lại chạy đến nơi đây, ở đây còn có bao nhiêu con quỷ giống mày, mục đích của chúng mày là cái gì, thành thành thật thật trả lời, nếu không tao sẽ cho tụi mày nếm thử quả đắng u đầu.
Tôi làm ra một bộ dáng giống như thế ngoại cao nhân, vẻ mặt nghiêm túc quát, đối với thế giới quỷ hồn phổ biến đều là bắt nạt kẻ yếu, tôi chỉ có thể ương ngạnh một chút, mới có thể làm cái con quỷ này thành thật đáp lời, nếu không hù dọa không được nó, thì nó sẽ quay ngược lại hù dọa tôi.
Bất quá cái con quỷ này lại không phản ứng nhiều lắm dường như bị sợ hãi, ngốc ngốc nhìn tôi, lại nhìn Lam Ninh, giống như không biết nói cái gì mới tốt, đôi mắt trợn tròn nhìn về bên cạnh, nhưng thật ra nó định há miệng nói vài lần, nhưng là một câu hoàn chỉnh nói cũng chưa nói ra, vẻ mặt đầy khẩn trương.
Tôi thấy nó không nói lời nào, lại hỏi vài lần nữa, kết quả vẫn giống nhau, cái con quỷ này chẳng những không nói lời nào, ngay cả một chút ý muốn phối hợp với tôi đều không có, đứng ngồi không yên, ánh mắt liếc loạn khắp nơi, thật giống như thời khắc đều muốn chạy trốn.
Biểu hiện này của nó, làm tôi có hơi chút tò mò, nó không nói lời nào thì cũng thôi đi, nhưng sao cứ phải muốn nhìn về phía bên cạnh làm gì, muốn chạy trốn?
Tôi cùng Lam Ninh liếc nhau, tò mò theo ánh mắt nó mà nhìn lại hướng bên cạnh, lại bỗng nhiên phát hiện chỗ vừa rồi nó nằm bò, phía dưới tựa hồ có thứ gì lặng lẽ giật mình.
Lam Ninh mắt mau, lập tức hô.
- Phía dưới còn có một cái!
Tay của tôi cũng rất nhanh, lập tức tiến lên dò xét, túm một phát lôi ra, tức khắc lại là một cái quỷ hồn thân hình nhỏ gầy khô khốc bị tôi bắt ra, nhưng mà gia hỏa này rõ ràng cơ linh hơn rất nhiều, mới vừa bị túm ra liền mở miệng kêu to xin tha.
- Thần tiên tỷ tỷ tha mạng a……
Tôi vừa tức giận vừa buồn cười, đem nó hung hăng ném phịch lên trên mặt đất, mắng.
- Bộ mắt mày bị mù hả, kêu ai là thần tiên tỷ tỷ đó?
Cái con quỷ này xoay người rơi xuống đất, cũng là bùm một cái quỳ gối trên mặt đất, đôi mắt nhanh như chớp, phỏng chừng lúc này mới thấy rõ trước mặt đứng chính là hai người, một nam một nữ, lập tức liền dập đầu hô.
- Hai vị đại tiên tha mạng a, tôi chỉ là một tiểu quỷ đáng thương, ở chỗ này tìm chút thức ăn, cầu đại tiên từ bi, đừng giết tôi a……
Nó ở chỗ này kêu tha mạng, cái con quỷ ngây ngô ở bên cạnh cũng học theo mà quỳ xuống, chắp tay một cái thi lễ, trong miệng ê ê a a nói cái gì đó, tôi lại căn bản nghe không rõ.
Tôi phất tay nói.
- Đều thành thật chút cho tao, mạng sống của tụi mày có giữ được hay không, hoàn toàn dựa vào thái độ bây giờ của tụi mày, nếu tụi mày ở chỗ này sinh hoạt, tao đây liền hỏi mấy câu, nếu trả lời tốt là có thể sống sót, nếu dám lừa gạt tao, tao đây sẽ thực sự tức giận.
Hai con quỷ dập đầu như đảo tỏi, xin tha không ngừng, xem ra đều là đem tôi cùng Lam Ninh trở thành thần tiên, tôi cũng không nói toạc ra, vì thế mở miệng hỏi nó ba cái vấn đề, thứ nhất, vì cái gì lại ở chỗ này. Thứ hai, mấy con quỷ khác đâu rồi. Thứ ba, bộ xương khô trên nóc nhà là như thế nào?
Sau khi hỏi xong, hai con quỷ này mắt to trừng mắt nhỏ mà nhìn tôi, lại không có con nào chịu mở miệng, tôi nhìn qua nhìn lại, trực tiếp chỉ vào con quỷ hơi thông minh kia một cái rồi nói.
- Mày đến trả lời vấn đề đi, trả lời đúng thì thả mày ra trước.
Cái con quỷ này liên tục lên tiếng, đầy mặt vui mừng, vội vàng đem tình huống mình biết một năm một mười nói ra.
Nó nói, nó kỳ thật chỉ là một cái quỷ đói nho nhỏ, hơn nữa còn là ngoại chướng quỷ, cứ bồi hồi lưu lạc ở nơi dã ngoại, ước chừng đã khoảng mấy trăm năm, ngay cả nước cũng không thấy, có thể ăn được thứ gì thì càng ít ỏi tới đáng thương, bởi vì nghiệp lực cảm ứng, nó mỗi khi đi đến chỗ nào có cây ăn quả thì cái cây đó sẽ trở thành cây củi trong nháy mắt, mỗi khi nhìn đến ẩm thực, thì đồ ăn kia liền sẽ thối rữa, hoặc là xuất hiện rất nhiều người bảo vệ, xua đuổi nó, không cho nó tiếp cận.
Cứ như vậy, qua rất nhiều năm, nó nhận hết thống khổ, lại ở một ngày ngoài ý muốn nghe được danh hào Quan m Bồ Tát, cùng Lục Tự Đại Minh Chú. Vì thế nó nhất định phải đi tìm lối thoát cho mình, hồn phiêu phiêu đãng đãng liền tới nơi đây, gặp được nước trong cùng gạo trắng, vì thế vui mừng khôn xiết, một đầu chui vào, rồi cũng không đi ra ngoài nữa.
Mà một con quỷ khác, còn lại là cái nội chướng quỷ, con quỷ này cùng ngoại chướng quỷ không giống nhau, nó có thể ăn được đồ ăn, nhưng mà yết hầu nó nhỏ như lỗ kim, bụng lại to như cái trống, trước nay đều là bụng rỗng, ăn cùng không ăn cơ bản đều giống nhau, hơn nữa một khi uống một chút nước, ăn một chút đồ ăn, buổi tối liền phải chịu đựng thống khổ như có lửa thiêu đốt trong bụng, hơn nữa trên người nội chướng quỷ thường thường đều ký sinh rất nhiều tiểu quỷ đói gặm nhấm, càng thêm thống khổ.
Chúng nó hai cái trời xui đất khiến lại gặp nhau, vì thế đều giữ lại, bởi vì ở chỗ này chẳng những có ăn, lại còn có người ngày đêm tụng kinh, thường xuyên nghe Bồ Tát danh hào cùng kinh văn, thống khổ giảm bớt không ít, nguyên bản bởi vì yết hầu của nội chướng quỷ kia quá nhỏ, một âm thanh cũng không phát ra được, hiện tại cũng có thể nói mấy chữ lẻ tẻ đơn giản.
Nhưng mà nơi này lại có rất nhiều quỷ đói, nhưng tất cả đều ăn xong rồi liền đi, cũng không có lưu lại, vì thế ngoại chướng quỷ này rất cao hứng, trộm lưu lại nơi này, đồ ăn của nó so với máy quỷ hồn khác lại nhiều hơn không ít. Mà cái con nội chướng quỷ kia, là bởi vì ngoại chướng quỷ đồng tình, còn có tính nết nội chướng quỷ có hơi chút khờ ngốc, thật sự ngoại chướng quỷ không muốn thấy nó đi ra ngoài chịu khổ, vì thế liền nghĩ cách đem nó cũng giữ lại, cho nên, ở chỗ này tuy rằng rộng lớn, nhưng lại chỉ có hai đứa chúng nó sinh hoạt.
Sau đó không biết vì sao lão thái thái thi thực cho nhóm quỷ đói kia qua đời, một đêm trước khi đi, vừa vặn chuẩn bị một chén nước, một chén gạo trắng cuối cùng này, cho nên mấy con quỷ đói mới kéo dài hơi tàn đến bây giờ, nếu lại qua thêm một năm hai năm, thì món đồ ăn cuối cùng này cũng sẽ không còn, phỏng chừng những con quỷ đói kia sẽ tâm sinh oán khí, hậu quả khó có thể tưởng tượng.
Lời nói của ngoại chướng quỷ này cơ bản giải thích hai vấn đề trước mà tôi đặt ra, mà đối với vấn đề cuối cùng, về chuyện của bộ xương khô, nó tựa hồ cũng nói không rõ, nhưng cuối cùng nhíu mày khổ tư nửa ngày, lại nói với tôi rằng, những con quỷ đói khác không giống với nói, chúng nó lưu lại nơi này, hẳn là có quan hệ với bộ xương khô trên trần nhà kia, bởi vì, hình như thứ đồ vật đó có một lực lượng triệu hoán kỳ dị, có thể làm linh hồn thể không tự chủ được mà muốn dung nhập vào trong đó, cho tới nay nó đều biết bộ xương khô kia có tồn tại, mà cũng thật sợ hãi, hơn nữa cũng là vì nguyên nhân này, nó mới lựa chọn lưu lại.
Tôi không khỏi vỗ tay một cái, gia hỏa này thật đúng là rất thông minh, thì ra nó lưu lại một là vì ăn no, hai cũng là vì trốn họa.
Trong nháy mắt tôi liền quyết định về sau tôi sẽ kêu nó là đứa bé lanh lợi, tôi cười hỏi nó, nếu nó biết bộ xương khô tồn tại, như vậy bộ xương khô này là do ai đặt trên đó, nó cũng phải nên biết chứ?
Chỉ là lúc này đây, đứa bé lanh lợi này lại nghiêng nghiêng đầu, nói với tôi lúc nó tới đây thì bộ xương khô đã có ở đây rồi, cho nên, nó cũng không thể nào biết được, nhưng có thể xác định, đây là một thứ đồ vật hại người, cùng loại với cố vu thuật Miêu Cương, hoặc là một loại pháp thuật của Quỷ đạo.
Tôi gật gật đầu, lời này chắc hẳn là sự thật không có nói sai, có điều đáng tiếc chính là, nó cũng không biết rõ ràng.
Nhưng chuyện này cũng không quan trọng, điều tra tựa như kéo tơ lột kén, rồi cũng sẽ có một ngày tra ra được manh mối.
Lam Ninh cười nói với tôi, xem ra lão thái thái này thật sự là người tốt, chỉ là đáng tiếc, dường như bị người làm hại.
Tôi gật gật đầu, tỏ vẻ đồng tình với cái nhìn của nàng, lão thái thái thi thực là chuyện công đức vô lượng, lại trong thời gian hai năm ngắn ngủi đột ngột qua đời, tình huống này thật có chút khác thường, nhưng mà tôi cũng không nói gì, nhìn hai con quỷ nhỏ đang quỳ gối trước mặt, trong lòng đã có một cái chủ ý……
Bạn cần đăng nhập để bình luận