Cấm Kỵ Sư

Chương 415: Đào mộ.

Gia Cát lão quỷ từng nói, nơi lão muốn dời mộ đến, chính là chỗ này.
Mặc dù không biết tại sao lão muốn dời đến đây. Nhưng mà lúc này tôi cũng không quan tâm nhiều như vậy, chỉ cần thu xếp ổn thỏa cho lão là được, coi như hoàn thành nhiệm vụ, còn chuyện sau này, là chuyện của lão.
Tôi thương lượng với Kha Nam, để anh ấy ở đây đợi chúng tôi. Bởi vì sau khi chôn hài cốt của Gia Cát lão quỷ xong, chúng tôi còn phải trở về, Kha Nam đồng ý, bảo chúng tôi cố gắng nhanh một chút, anh ta nói, nếu chúng tôi chậm trễ hơn một tiếng, cậu ta sẽ thu thêm tiền.
Tôi không nói lên lời, tên này buổi tối thì nhân mô cẩu dạng, tại sao đến ban ngày lại giống như tài xế xe đen vậy chứ?
Vì không để tốn thêm tiền, tôi không lãng phí thời gian, cùng Tiểu Bạch đi thẳng lên núi, Lam Ninh cũng đi theo, đi tới một mảnh đất trống trên núi. Tôi thấy địa thế nơi đây khá tốt, nên lấy bộ xương từ trong túi càn khôn ra, gọi Gia Cát lão quỷ ra, hỏi lão xem chỗ này thế nào.
Gia Cát lão quỷ xuất hiện, bộ dáng trông rất vui vẻ, tinh thần sảng khoái, nhìn xung quanh. Lão lắc đầu nói:
- Nơi này không được tốt, các ngươi để ta đi, để ta tự chọn chỗ, chuyện này ta thành thạo hơn các ngươi.
Lão vốn là thầy phong thủy, dĩ nhiên so với chúng tôi thành thạo hơn, nhưng mà tôi có chút không nói lên lời, nhìn Gia Cát lão quỷ chạy trước mặt, cả người đều cảm thấy không được tự nhiên.
Người này lại tự tìm mộ cho mình. Suy nghĩ một chút cũng thấy không bình thường.
Đi một đoạn vào sâu trong núi, Gia Cát lão quỷ đi về phía trước, tôi bắt đầu cảm thấy có chuyện không ổn, tiến lên ngăn Gia Cát lão quỷ lại nói:
- Đừng đi, ông nhìn kỹ xem nơi nào thích hợp đi, dù sao ông cũng không có con cháu đời sau. Hơn nữa ông đã chết hơn hai trăm năm, ông cũng không thể trông cậy vào con cháu đời sau có thể làm hưng thịnh gia tộc, thì coi trọng như vậy làm gì?
Thật ra thì tôi cũng hơi lo xảy ra chuyện, bởi vì tôi nhận ra từ nơi này đi về phía trước, sẽ tới vực sâu hôm đó, tôi vẫn chưa quên được con trăn to khủng khiếp đó, nếu không may xông vào lãnh địa của nó, vậy không làm gì cũng bị coi như đến gây sự.
Gia Cát lão quỷ bụm miệng, nhìn xung quanh, bất đắc dĩ nói:
- Vậy thì… được rồi, không cần phí sức nữa, ở dưới cây tùng trước mặt là được.
- Được!
Tôi đồng ý, sau đó cúng Tiểu Bạch bước tới, lấy dụng cụ, dọn sạch cỏ dại, cành lá khô trên mặt đất, sau đó bắt đầu đào hố.
Đây là lần đầu tiên tôi làm việc này, có lẽ Tiểu Bạch cũng vậy, tâm trạng của cậu ta lúc này cũng không tệ, vừa đào mộ, thỉnh thoàng còn trò chuyện mấy câu với Gia Cát lão quỷ bên cạnh, chẳng hạn như…
- Ông muốn đào mộ sâu bao nhiêu, một mét có đủ không?
- Ừm, chiều rộng, chiều dài như này có được hay không? Như vậy ông có thoải mái…
- Đúng rồi, ông có muốn lập bia mộ gì không?
- Ai, hỏng rồi…
Tôi thật sự không chịu nổi mấy lời lảm nhảm của cậu ta, liếc mắt nói:
- Cậu có thể ngừng nói một lúc không, có mệt hay không hả? Chuyện gì hỏng?
Tiểu Bạch gãi đầu một cái nói:
- Chúng ta chưa chuẩn bị quan tài cho ông ấy…
Tôi không nói lên lời, quay đầu nhìn Gia Cát lão quỷ nói:
- Thế nào, ông có cần quan tài không?
- Ừm, chuyện này…
Gia Cát lão quỷ do dự một chút, tôi đâm cái xẻng lên mặt đất nói:
- Không phải nghĩ, muốn cũng không có quan tài, nơi hoang sơn dã lĩnh này, có thể đào cho ông một cái hố đã tốt lắm rồi, không phải là có cái túi sao, coi nó là quan tài đi.
- Vậy thì… được rồi, thật ra thì ta cũng không kén chọn, có một cái hố là tốt rồi, chuyện đó, các cậu cực khổ… Chạy xa như vậy đến đây đào mộ cho ta, trong lòng ta cũng áy náy, chờ các cậu làm xong, ta mời các cậu vào làm khách…
Tôi kiềm chế xúc động muốn đạp lão một cái, trợn mắt nói:
- Quên đi, Tiểu Bạch có thể cùng ông đi vào, còn tôi thì không muốn vào trong mộ sớm như vậy, tôi còn chưa sống đủ đâu…
Tôi buồn rầu, đây cũng gọi là chuyện hả?
Hai chúng tôi tiếp tục cầm xẻng lên, nhanh chóng đào mộ.
Đào được một lúc, ngôi mộ mới của Gia Cát lão quỷ dần dần xuất hiện trước mặt, nó là một cái hố to, dài hơn một mét và rộng nửa mét, tôi đánh dấu độ sâu của nó, hoàn toàn vừa vặn với cái túi kia.
- Ông thấy thế nào, nhà mới này không tệ chứ?
Tôi gọi Gia Cát lão quỷ, lão đứng bên cạnh nhìn, nghe vậy cau mày nói:
- Cái này… có phải hơi chật hẹp không? Cảm giác như là chôn chó vậy…
Tôi xách cái túi kia, rồi nói với lão:
- Không gian này bây giờ lớn như vậy, làm sao, chẳng lẽ ông còn muốn tôi đào một cái hố to có thể chứa được quan tài gỗ lim khổng lồ?
- Tôi không cần cái hố to như vậy, nhưng mà lão đệ cậu có chút hiểu lầm, chúng tôi là quỷ, ở bên trong hồn phách cần được kéo dài ra, cậu nhìn xem chiều cao của tôi nằm ở trong này, có phải là chật không? Làm phiền cậu dùng chút sức lực nữa, làm người tốt làm cho tới cùng mà…
Gia Cát lão quỷ gần như cầu khẩn nói, Tiểu Bạch cũng nói:
- Đúng vậy tiểu ca, trước kia ông nội tôi cũng từng nói, nếu chỗ ở của quỷ không thoải mái, quá mức nhỏ hẹp, hoặc là hoàn cảnh phong thủy không tốt, thì lòng sẽ sinh ra oán khí, rất dễ biến thành ác quỷ.
- Ác quỷ…
Tôi hỏi Gia Cát lão quỷ, lão ta vội vàng lắc đầu nói:
- Không có, ta dù gì cũng có đạo hạnh, làm sao có thể biến thành ác quỷ, chẳng qua là ta muốn lúc ngủ được thoải mái, làm phiền các ngươi…
Tôi không nói lên lời:
- Được rồi, tôi sẽ cố gắng…
Vì vậy tôi cùng Tiểu Bạch tiếp tục cầm xẻng lên, mất nửa tiếng nữa, cuối cùng phần mộ của Gia Cát lão quỷ được đào lớn hơn gấp đôi, lúc này không nói lão đi vào ngủ như thế nào, tôi đoán tôi nằm xuống cũng giàu sang phú quý, Gia Cát lão quỷ lúc này mới hài lòng gật đầu, mỉm cười nói cảm ơn.
- Được rồi, mộ cũng đã đào xong, lão nhân gia ông không cần khách sáo, vào đi.
Tôi nói với Gia Cát lão quỷ.
Nhưng lão không vội, nhìn tôi nói:
- Cái đó, cậu có mang đồ cúng với hương đến đến không? Có giấy tiền hay gì không?
Tôi sửng sốt, đúng vậy, dời mộ phải có những thứ này, nhưng mà thời gian quá gấp gáp nên tôi không nhớ ra được, tôi cùng Tiểu Bạch hai mắt nhìn nhau, hiển nhiên cậu ấy cũng quên, gãi đầu nói:
- Ai nha, chuyện này đúng là tôi chưa có chuẩn bị…
Thật ra chuyện này không thể trách chúng tôi, bình thường chúng tôi sẽ chuẩn bị đủ những thứ này, nhưng tình huống của Gia Cát lão quỷ căn bản cũng không bình thường, từ lúc đạo mộ đến lúc dời mộ, lão ta luôn đi cùng, làm gì có ai giống như vậy, đòi hỏi như này như kia, không có việc gì thì lại theo sau chúng tôi tán gẫu trò chuyện, làm sao tôi nhớ chuẩn bị giấy tiền để đốt với đồ cúng được chứ?
- Xin lỗi, đúng là tôi đã quên mang, nếu không như vầy đi, ông đi vào ngủ trước đi, bây giờ cũng chưa có gì, trước hết ông cứ ở tạm ở đi, chờ chúng tôi đi về mua đồ cúng với vàng mã, nhang đèn, lập thêm cho ông một cái bia, đặt thêm vòng hoa xung quanh cho ông, có được không?
Tôi bẻ đầu ngón tay nói với Gia Cát lão quỷ, lão ta có chút khó nói:
- Thôi, sau này bù lại cũng được, nhưng không có gì ở đây, ta không có cách nào vào ngủ, chuyện này cũng không hợp với quy củ, với lại lúc ta ngủ rồi, lũ quỷ xung quanh đánh đến cửa, nhìn thấy ta không có gì cả, chẳng phải sẽ bắt nạt ta sao?
Tôi buồn bực nói:
- Không phải đâu, làm sao giống như phạm nhân mới vào ngục vậy, chẳng lẽ còn phải dâng cúng lũ quỷ xung quanh?
Lão ta gật đầu nói:
- Phải, không chỉ có quỷ, mà còn có người ở đây, sơn thần này, thổ địa này, đều phải tiếp xúc thường xuyên, tên tiểu quỷ nào không phục vụ tốt, không đến lạy thần tiên, vậy thì sẽ phải chịu thiệt nha, cậu phải biết rằng quy củ âm ti địa phủ với quan phủ của dương gian cũng không khác nhau lắm, có tiền đều là đại gia, không có tiền là dân lang thang…
Tôi không nói lên lời, con mẹ nó quy củ gì chứ? Chẳng lẽ nói người sống bị quan phủ nha môn khi dễ, chết còn bị âm ti nha môn khi dễ sao?
- Vậy… Được rồi, nhưng mà bây giờ tìm đồ cúng cũng không còn kịp rồi, tiền giấy gì đó, chờ chúng tôi trở lại rồi nói.
- Nhưng… Ta biết cậu là một người bận rộn, nếu cậu đi, lúc nào cậu mới có thể quay lại? Nhỡ cậu bỏ mặc ta, ta trông nom phần mộ này không phải vô ích sao?
Gia Cát lão quỷ ra vẻ đáng thương nói, tôi nhíu mày một cái, đang không nghĩ ra chủ ý, Tiểu Bạch đột nhiên nói:
- Đúng rôi tiểu ca, nếu không hai ta ở trong núi tìm xem có vật gì có thể làm đồ cúng không?
- Trong núi này có thể có cái gì?
Tôi hỏi, Tiểu Bạch cười nói:
- Cái đó không chắc, chúng ta tìm thử một chút đi.
- Vậy cũng được, tìm một chút… Vậy ông ở đây chờ một chút, chúng tôi đi một lát sẽ trở lại.
Tôi nói với Gia Cát lão quỷ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận