Cấm Kỵ Sư

Chương 494: Thiên Ma

Lần này biến hóa quá nhanh, tôi còn chưa kịp thi triển đánh ra Diệt Tự Huyết Chú đã bị con Thiết thi đột ngột xuất hiện sau lưng.
Tôi giật mình, vùng vẫy một hồi cũng không thấy phản ứng gì, Thiết thi đằng sau tôi thật không hổ danh Thiết thi, thân thể cực kỳ cứng rắn và mạnh mẽ.
Thấy mình sắp bị Hắc Giáp Thi nện một cú đấm vào đầu, tôi đành ra sức rụt đầu lại định tránh thì phát hiện cơ thể mình trong chớp mắt đã lùn đi một mẩu, cùng lúc đó, tôi chỉ nghe thấy tiếng “koong” vang lên
Hai tay của Thiết thi phía sau liền buông lỏng, tôi nhân cơ hội trở mình nhảy ra ngoài, thì ra quả đấm của con Hắc Giáp Thi lại trúng cái đầu của con Thiết thi. Thế mà nó mạnh mẽ đập cái đầu của Thiết thi như quả hồng dẹt, nó lảo đảo lui về phía sau mấy bước, ngã ầm xuống đất, không còn nhúc nhích.
Tôi thầm kinh ngạc. Lần này nhờ tôi tránh khỏi, nếu không, kết cục bây giờ của tôi sẽ chẳng khác gì của Thiết thi kia. Mặc dù giờ tôi còn không rõ cơ thể tôi sao lại thế này, nhưng mà...
A, Y Thăng đã bước đến bên tôi, tôi ngước mặt nhìn lên và quả thực hắn đã cao hơn tôi một cái đầu, tôi liền hiểu ra chuyện gì đang xảy ra, tâm liền niệm, thân hình bỗng cao lên, trở lại bình thường, cúi đầu nhìn người mình mà lòng thấy hoang mang.
Có khi nào trong lúc rối ren tôi đã học được Thúc Cốt Thuật không nhỉ?
Có điều tôi không còn thời gian ngẫm nghĩ nữa. Hắc Giáp thi đã lao qua một lần nữa. Diệt Tự Huyết Chú mà tôi đang cầm trên tay cuối cùng cũng có cơ hội ra tay, vươn tay xuất ra, không thừa không thiếu vừa khéo trúng vị trí ngực của Hắc Giáp Thi.
Tiếp theo quả là không chậm trễ một giây, y hệt lúc trước, trong người con Hắc Giáp Thi liền xuyên ra ánh sáng màu đỏ, vô số tia sáng bắn ra, thân thể mà Hắc Giáp Thi đang lao tới đột ngột gục xuống, bị tia sáng màu đỏ cắt thành vô số mảnh, rải rác trên mặt đất hóa thành một đống xác vụn!
Vậy mà lần này không biến thành tro bụi ngay, cũng nằm ngoài dự đoán của tôi, nhưng nghĩ đến uy lực của con Hắc Giáp Thi cũng có thể hiểu được. Chuyện này đã làm rõ một vấn đề, Diệt Tự Huyết Chú tuy rất lợi hại, nhưng cũng không hoàn toàn vô song. Mặc dù nó có thể giết chết mọi thứ chỉ trong vài giây, nhưng nó cũng phải chịu sự kiềm hãm và làm cho cân bằng từ đối phương đạo hành thâm sâu.
Giống như con Hắc Giáp Thi này, chỉ hóa thành một đống xác vụn, nhưng nếu là một đối thủ cấp cao và lợi hại hơn Hắc Giáp Thi, liệu Diệt Tự Huyết Chú có thể giết chết trong một đòn không?
Tôi hít một hơi thật sâu. Qua trận đấu này, tôi gần như đã hiểu bản lĩnh của bản thân hiện tại như thế nào và cũng như trình độ của kẻ thù cao đến mức nào. Đây mới chỉ là trận đấu đầu tiên. Kẻ địch tiếp theo mà tôi gặp có thể sẽ mạnh hơn và khó đối phó hơn.
m Lão Ngũ kia hoàn toàn sững sờ, há mồm ngây người nhìn chúng tôi thất thần, tưởng chừng không dám tin vào mắt mình, Y Thăng gãi gãi mũi, nhìn gã rồi nói:
- Thế nào, con át chủ bài lợi hại nhất của ngươi đã tiêu đời rồi bây giờ ý kiến gì nữa không?
m Lão Ngũ bước thụt về phía sau, ánh mắt nhìn tôi như thấy yêu quái, bất thình lình hét lên, quay người bỏ chạy, không còn cần mấy con Thiết thi bên cạnh nữa.
- Đừng để gã chạy, đuổi theo!
Tôi quát lên, liền cùng Y Thăng đuổi theo, m Lão Ngũ hoảng loạn la lên như nhìn thấy ma, chân chạy rất nhanh, trong nháy mắt đã chui vào trong rừng cây.
Y Thăng chửi lấy một câu:
- Mụ nội nó, phải bịt miệng tên này lại.
Hắn giương tay lên, một bóng đen nhanh chóng vọt ra khỏi người anh ta với tốc độ đáng kinh ngạc, tôi chỉ mơ hồ thấy được một thứ giống như con khỉ, trong nháy mắt đã biến mất.
Tôi nghĩ sơ qua đã biết, nó chắc là Sơn Tiêu mà Y Thăng nuôi.
Phía trước lập tức có tiếng đánh nhau lẫn tiếng quát tháo hỗn loạn. Chúng tôi tức tốc chạy qua, thấy bóng đen lao ra lúc trước quả nhiên là Sơn Tiêu, đang quấn lấy m Lão Ngũ, vừa cắn vừa cấu xé. m Lão Ngũ không có thuật Ngự Thi, nên cũng hết cách với con khỉ lông đen này, hai tay không ngăn được, ôm đầu cuống cả lên, trên mặt trúng mấy nhát, máu tươi chảy ròng.
Y Thăng nhảy tới, một cước đá lộn nhào m Lão Ngũ, vừa định bước lên khống chế m Lão Ngũ thì gã đột nhiên hét lên đằng trước:
- Lão ma, mau mau cứu ta...
Gã vừa hô gọi, trong mắt Y Thăng liền hiện lên sát khí, bàn tay trực tiếp bóp chặt cổ họng gã, những câu nói tiếp theo m Lão Ngũ nhất thời mắc kẹt trong cổ họng, những tràng ú ớ không phát ra được, tay chân liên tục vẫy vùng. Nom Y Thăng có thể bẻ cổ gã chỉ bằng một cú vặn cổ tay.
Tuy nhiên, đúng lúc này, bên cạnh Y Thăng bất thình lình xuất hiện một con ma xương xẩu màu xanh nhợt nhạt, nó há to miệng chạy đến ngoạm lấy tay của Y Thăng.
Y Thăng rút tay lại nhanh như chớp, m Lão Ngũ mềm nhũn ngã xuống đất, bàn tay vuốt cổ họng thở kịch liệt, Y Thăng ngẩng mặt quát:
- Kẻ nào ở đó giở trò, ra đây!
Cái đầu xương xẩu đột nhiên cười nham hiểm một trận lạnh người, từ trong bóng tối một người gầy gò như m Lão Ngũ chậm rãi bước ra, chỉ là còn quái dị phát khiếp hơn cả m Lão Ngũ, tóc trên đầu rụng gần hết chỉ còn lại vài sợi cũng rối bời. Trong ánh mắt tỏa ra một thứ ánh sáng vàng không phải vàng mà xanh cũng chẳng phải xanh, bỗng dưng lại thấy giống con mèo Ba Tư.
- Ngươi là?
Y Thăng rõ ràng là cũng không biết nó, nghi ngờ hỏi, người đó cất tiếng quái lạ trả lời:
- m Sơn Lão Ma chính là ta, m Lão Ngũ với ta xem như là cùng họ, ta phải cứu gã, cạc cạc cạc cạc... …
Thanh âm cực kỳ chói tai khiến tôi không khỏi lạnh gáy, m Sơn Lão Ma rõ ràng là một cái biệt hiệu, vậy mà cùng họ với m Lão Ngũ. Quả nhiên không hổ là một người của Linh Giới tà đạo. Phỏng chừng trong đầu hắn họ họ của mình gì, tên của mình là gì hắn đã quên mất.
- Lão Ma m Sơn? Sao ngươi cũng đến đây, mau tránh ra, chuyện của m Lão Ngũ không liên quan gì đến ngươi, đừng tự chuốc phiền phức.
Y Thăng thấp giọng quát chói tai, Lão Ma m Sơn lại nở nụ cười kỳ quái đáp:
- Thế thật không được, hai người bọn ta là đối tác, các ngươi giết hắn, giết những con Thiết thi tội nghiệp kia, nhưng không ai quan tâm, còn ta thì không hiểu đường đạo của hắn, đến lúc hắn để lại cho ta một đống Thiết thi thì thật đau đầu.
Người này nói chuyện có phần lộn xộn, tôi bước tới cười nói:
- Vậy thì không đúng, mấy con Thiết thi đó là của m Lão Ngũ, chẳng phải của ngươi nên ngươi có thể không để tâm đến, phủi mông rời đi là được rồi. Chẳng lẽ đám Thiết Thi đó sẽ đuổi theo ngươi ư? Ha ha, ngươi không phải mẹ nó đâu.
Lão Ma m Sơn có chút mơ hồ, gãi gãi đầu nói:
- Ồ, hình như là ý này, ờm, nhưng mà... không đúng, mấy con Thiết kia và Lão Ma m Sơn đều là hộ vệ của ta, đúng, bọn họ là vệ sĩ của ta. Ngươi giết hắn với mấy con Thiết thi kia không còn ai trông coi, há chẳng phải ta trở thành kẻ cô đơn sao? Không được, không được...
Y Thăng nói:
- Không cần nói nhảm với hắn, tên này giả điên giả ngốc. Từng kẻ từng con một, đều giết chết!
Vừa nói, thân hình của anh ta chớp nháy mãnh liệt rồi xuất hiện trước mặt m Lão Ngũ gần như trong nháy mắt, đấm mạnh vào hàm của m Lão Ngũ. m Lão Ngũ hét lên thảm thiết, cả người văng xa mấy mét, đồng thời vang lên âm thanh của xương vỡ vụn, m Lão Ngũ hộc máu, ngã quỵ xuống đất.
- Hừ, ta để ngươi gọi lần nữa.
Y Thăng nhìn m Lão Ngũ lạnh lùng nói, m Lão Ngũ ngã trên mặt đất, tay ôm hàm, cả người phát run, chắc hẳn là xương quai của gã đã bể mất rồi.
m Sơn Lão Ma gào lên đầy quái dị, cái đầu màu xanh kỳ dị kia lại xuất hiện, toan tiến lên giúp đỡ nhưng tôi đã đứng chặn trước mặt hắn, cười rồi bảo:
- Đừng nhúc nhích, hai chúng ta một người một ma, sao ngươi vẫn chọn hắn chứ?
- Ahhhhhhhhhhhhh, tức chết ta rồi, các ngươi đi chết đi!
Thần trí của m Sơn Lão Ma dường như có chút không rõ ràng, mắng vài câu qua loa, hai tay múa may liên hồi. Gió lạnh thổi rít, ma quỷ gào rú trong rừng. Bất thình lình liền có hơn chục con ma xanh u mình đầy hắc khí xuất hiện xung quanh chúng tôi.
- Ha ha ha, ta biết thằng nhóc mày có chút bản lĩnh, đến thử chút mùi vị nào, Thiên Ma Phệ Hồn!
- Thiên Ma? ! Lão này vậy mà dám tu luyện hóa Thiên Ma, chẳng lẽ ngươi muốn m Lão Ngũ La bảo vệ ngươi, không sợ cho người ta biết người trong thiên hạ cùng truy đuổi ngươi sao?
Y Thăng đột nhiên kêu lên có chút kinh ngạc, nhưng mà, Thiên Ma? Tại sao tôi chưa từng nghe đến thuật ngữ này, mà lại có chút cảm giác quen thuộc nhỉ?
Lúc này trong đầu tôi chợt lóe lên, như có thêm thứ gì đó, ngước nhìn lên mấy con Thiên Ma, một số thông tin vụn vặt bỗng nảy sinh từ đáy lòng rồi tuôn tràn vào tâm trí.
Thiên Ma, đây là thuật Ngự Ma tà ác nhất trên đời, bởi vì con người có ba linh hồn, chia thành Thiên hồn, Địa hồn và Nhân hồn. Nhân hồn còn được gọi là Mệnh hồn, Sinh hồn. Một người sau khi chết, Linh hồn sẽ tiêu tan và Thiên hồn nhập vào luân hồi. Còn Địa hồn thì lưu lại nơi mồ chôn trên thế gian dần dần tiêu tan theo sự luân chuyển của thời gian.
Thuật Ngự Ma thông thường trên thế gian phần lớn đều là tu luyện Địa hồn, một số ít tu luyện Mệnh hồn, nhưng cực kỳ ít người dám luyện Thiên hồn, bởi vì điều đó chẳng khác nào ngược lại với Thiên Đạo, ngăn cản Thiên hồn tái nhập luân hồi. Là hành vi tà ác cực kỳ nghiêm trọng, nếu so sánh theo tiểu thuyết Tu Chân, đó chính là tương đương với kẻ tu luyện trẻ sơ sinh, là phạm vào tối kỵ.
Mà Thiên Ma cũng là lợi hại nhất trong ma vật thiên hạ, lúc này m Sơn Lão Ma bỗng chốc làm ra hơn chục con Thiên Ma, xem ra lão ta sống chết một trận với chúng tôi rồi.
- Hừ, xem hành vi lời nói của ngươi lung tung cả lên, thế mà thủ đoạn cũng đủ độc ác, m Sơn Lão Ma, ngươi đã vi phạm nghiêm trọng điều cấm kỵ của người tu đạo, không cần người đời đuổi giết mà hôm nay chính là tận thế của ngươi!
Tôi vuốt ve Huyết Ngọc Ban Chỉ một cách chậm rãi, trong mắt tôi đã toát lên sát khí hiếm thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận