Cấm Kỵ Sư

Chương 518: Âm mưu động trời

Trên trời cao đột nhiên xuất hiện một bóng người, rơi xuống giống như một thiên thạch, bay nhanh về phía Tam Thanh Cảnh, trong nháy mắt nó đã gần đến nơi.
Ngay khi tôi nhìn thấy người này liền kinh hãi, bởi vì đây thực sự là chủ trì Phúc Duyên Trai.
Trò đùa thì thế này, đấy còn mở Thủ Sơn Đại Trận, lại còn sét đánh mưa sa ì đùng cả buổi trời chỉ để ngăn không cho chủ trì Phúc Duyên Trai tiến vào. Kết quả người ta vốn đã ở trong Thiền Hồ cốc từ đầu…
Hay là hắn vừa phá Đại trận mà vào đây nhỉ? Nhưng mà không thể nào, phá Đại trận ít nhiều gì cũng phải có động tĩnh, tiếng sấm trên trời lúc này vẫn rền vang, màn hào quang bảy sắc cũng vẫn chưa phá được sơ hở, làm sao hắn vào được chứ?
Ngoại trừ việc hắn đã luôn ẩn nấp ở đây, dường như không có cách giải thích nào khác.
Nam Cung Phi Yến bước tới, kinh ngạc nói:
- Di, sao dì…..
Không chỉ có chị ấy mà mọi người có mặt ở đó đều bị cảnh tượng này dọa cho ngây người. Ngoại trừ, dì Tuyết.
Bà ta khẽ nheo mắt, yên lặng nhìn chủ trì Phúc Duyên Trai, như thể đang chờ đợi hắn ta vậy.
Chủ trì Phúc Duyên Trai hoàn toàn không thèm nhìn bất kỳ người nào trong chúng tôi, bước tới nhẹ giọng nói với dì Tuyết:
- A Tuyết, ta đến rồi, trước đó chúng ta đã nói rồi mà, ta đến đưa con đi.
Hắn ta nói câu này khiến bọn tôi chấn động, đến mức không thể ngậm miệng lại được. Nam Cung Phi Yến lung lay sắp đổ, nhìn chủ trì Phúc Duyên Trai, lại nhìn chằm chằm vào dì Tuyết, ngón tay run rẩy chỉ vào dì Tuyết:
- Các người….
Dì Tuyết cũng giống chủ trì Phúc Duyên Trai, hoàn toàn không để ý đến bất kỳ phản ứng nào của chúng tôi, chỉ nhìn chủ trì Phúc Duyên Trai, thản nhiên đáp:
- Những yêu cầu của ta, ngài đã làm hết chưa?
Chủ trì Phúc Duyên Trai khẽ cười nói:
- Đó là tất nhiên, ta đã sắp xếp hết mọi chuyện, chỉ cần chờ Tử Uẩn Đan xuất thế, chúng ta sẽ có thể…..
Dì Tuyết chen lời:
- Tử Uẩn Đan Viên còn một bước nữa mới xuất thế, là nước mắt Cửu Vĩ Thiên Hồ, ngài lấy được chứ?
Chủ trì Phúc Duyên Trai khẽ cau mày:
- Chỉ cần nàng giao Thiên Uẩn Thạch cho ta, để ta có thể đem Tiệp Dư luyện thành Cửu Vĩ Thiên Hồ, đến lúc đó nước mắt Cửu Vĩ Thiên Hồ không phải đã có được rồi ư?
- Nói tới nói lui vẫn như vậy, Thiên Uẩn Thạch có thể đưa cho ngài nhưng lẽo nào ngài không nhận ra ta mới là người thích hợp nhất để luyện thành một Cửu Vĩ Thiên Hồ sao?
Nghe dì Tuyết nói thế, Nam Cung Phi Yến thốt lên:
- Thì ra dì lại có dã tâm như vậy. Dì luôn miệng bảo phải chống lại chủ trì Phúc Duyên Trai, bảo vệ Thiên Hồ cốc, nhưng hóa ra lại là đang thông đồng với hắn ta, muốn, muốn…..
Dì Tuyết lạnh lùng liếc chị một cái, nói:
- Bé con biết cái gì, câm miệng đi.
Chủ trì Phúc Duyên Trai tựa như đang ngầm đồng ý với bà ta, liền giơ tay lên, cũng không thấy gì, nhưng Nam Cung Phi Yến đột nhiên dừng lại ở đó, giữ nguyên ánh mắt trợn tròn, không nhúc nhích nữa.
Chủ trì Phúc Duyên Trai đã sử dụng Định Thân Pháp lên chị ấy, tôi không nhịn được nữa, bước tới và nói:
- Nếu Trai chủ đã có tính toán, hoàn toàn có thể bàn bạc với một mình dì Tuyết. Chẳng phải là muốn luyện thành Cửu Vĩ Thiên Hồ thôi sao? Hà cớ gì phải lôi kéo nhiều người như vậy? Nào nào nào, ngươi thả Phi Yến ra trước rồi có chuyện gì thì nói với ta.
Mấy người đằng sau tôi cũng bước lên, Hoàng Cửu Khanh trầm giọng cất tiếng:
- Từ lâu ta đã nghe chủ trì Phúc Duyên Trai thần thông quảng đại, pháp lực vô biên, thì ra lại là một kẻ bỉ ổi, không từ thủ đoạn nào, thế có dám quang minh chính đại chiến với ta không hả?
Chủ trì Phúc Duyên Trai liếc nhìn chúng tôi vài lần, nhưng trong mắt hẳn lại không có bất cứ cảm xúc nào, cứ như thể lời nói của chúng tôi chẳng ảnh hưởng gì đến hắn ta cả.
- A Tuyết, sao nàng lại cho đám người này vào hả, thật ồn ào.
Hắn có vẻ rất không kiên nhẫn được nữa, xua tay với chúng tôi, ngay lập tức cảm thấy cơ thể mình không thể động đậy, trong lòng không khỏi hoảng hốt, cái này, cái này là loại pháp thuật gì vậy, còn chưa đánh nhau nữa đã bị người ta khống chế rồi sao?
Cho dù tôi có vạn lực thế nào cũng không thể nhúc nhích, cả người tựa như bị cấm chế khóa chặt. Hoàng Cửu Khanh cũng không ngoại lệ, vừa tiến lên một bước toan muốn hét vào mặt chủ trì Phúc Duyên Trai thì đã bị khống chế rồi, không động đậy được nữa.
Không chỉ chúng tôi, mà đến cả những Hồ nữ cũng đầy vẻ không tin và ngạc nhiên, đều bị chế ngự trong lúc chủ trì Phúc Duyên Trai nâng tay..
Một nỗi bi thương và gượng gạo xẹt qua lòng tôi, chỉ cảm thấy bản thân đúng là một trò cười của thiên hạ, khổ sở nỗ lực bấy lâu nay lại không đánh bại được một chiêu của chủ trì Phúc Duyên Trai, còn nói cái gì phải giữ gìn hòa bình thế giới, đúng là không biết lượng sức mình.
Ai nấy đều đã bị khống chế rồi, chủ trì Phúc Duyên Trai lướt nhìn một vòng đầy hài lòng, sau đó mới nói với dì Tuyết:
- Được rồi, bây giờ có thể yên tĩnh nói chuyện của chúng ta rồi. A Tuyết, nàng muốn tu luyện thành Cửu Vĩ Thiên Hồ, chẳng phải ta đã hứa với nàng từ lâu rồi ư, chỉ cần chúng ta lấy được Tử Uẩn Đan và chuẩn bị xong mọi thứ, thế chúng ta không phải đã có thể…..
- Không, trước đó, ta nhất định phải luyện thành Cửu Vĩ Thiên Hồ trước. Ta không tin lời của ngài. Ngài, ngài chưa từng nói thật với ta...
Dì Tuyết, Bát Vĩ Thiên Hồ, Yến Thanh Tuyết bất chợt lộ ra nét khổ sở, trong lời nói của bà ta giống như một người con gái.
Chủ trì Phúc Duyên Trai cười gượng:
- Ta đảm bảo, lần này tuyệt đối là thật, bằng không, ta đã tốn nhiều công sức như vậy, làm ra những thứ này còn không phải là muốn cùng nàng mãi mãi bên nhau sao?
Tôi đứng một bên, tuy người tôi không thể cử động, miệng cũng không mở được nhưng tôi có thể nghe bằng tai và nhìn bằng mắt, lúc tôi nghe đến đây thì tôi đã hiểu gần hết.
Hóa ra chủ trì Phúc Duyên Trai và Yến Thanh Tuyết là một đôi tình nhân cũ, lúc này họ đang dây dưa và quanh co là đang tìm vấn đề ở bên nhau mãi mãi gì đấy.
Chỉ là, chuyện này liên quan gì đến Cửu Vĩ Thiên Hồ, còn liên quan gì đến Tử Uẩn Đan?
- Có được Tử Uẩn Đan, nàng có thể trực tiếp tu thành Cửu Vĩ Thiên Hồ mà không phải mạo hiểm nguy hiểm của truyền thừa. Nàng vì cái gì mà luôn không tin ta hả?
Chủ trì Phúc Duyên Trai dịu dàng nói với Yến Thanh Tuyết.
- Hừ, có Tử Uẩn Đan rồi e rằng người cùng bên cạnh ngài mãi mãi chẳng biết là ai nữa, đừng tưởng rằng ta không biết chủ ý quỷ quái của ngài. Nếu ngài thật sự thành tâm thành ý thì giờ giúp ta, đưa quyền kế thừa Cửu Vĩ Thiên Hồ cho ta. Ta có lòng tin ta sẽ thành công trong thời gian ngắn nhất, và sau đó chúng ta sẽ….
- Không được, ta có thể hứa với nàng sẽ trở thành Cửu Vĩ Thiên Hồ, nhưng không thể làm tổn hại chị gái nàng. Đây là hạn định của ta.
Chủ trì Phúc Duyên Trai chợt nghiêm mặt nói.
Yến Thanh Tuyết căm hận đáp:
- Sâu trong lòng ngài quả nhiên người ngài yêu nhất vẫn là chị gái ta, phải không? Ngài lừa ta, từ đầu ngài vẫn luôn lừa ta….
Tôi nghe xong cũng cạn mất lời, hóa ra trong đó vẫn còn một mối tình tay ba.
Chủ trì Phúc Duyên Trai tiếp tục cười khổ:
- Rốt cuộc ta phải làm thế nào nàng mới tin ta hả? Tử Tô nàng ấy... nàng ấy dù sao cũng đạo hành vạn năm, hiện tại nguyên thần tán loạn, hồn phi bất toàn, đã đủ thảm thương lắm rồi, lẽ nào nàng thật sự nhẫn tâm... Dù sao hai người cũng là chị em...
Trong lòng tôi thoáng hồi hộp, ý của câu này, lẽ nào Thiên Hồ phu nhân có ngày hôm nay đều là Yến Thanh Tuyết hãm hại?
- Chính vì bọn ta là chị em, ta mới không lấy mạng chị ấy, nhưng có chị ta ở đây, ta sẽ không bao giờ có thể nào tu thành Cửu Vĩ Thiên Hồ. Chủ nhân của Thiên Hồ cốc sẽ luôn là chị ta. Khi thiên hạ nhắc đến Thiên Hồ phu nhân sẽ mãi mãi là chị ta. Ta giống như một tên hề sống dưới cái bóng của chị ta. Nhưng, nhưng ta cũng có gần vạn năm đạo hành, và ta cũng đã từng nhập thế khổ tu, dựa vào cái gì mà chỉ có chị ta thành công. Tại sao ngài lừa ta phải sống trong cái bóng của chị ta cả đời này?
Yến Thanh Tuyết đột nhiên trở nên cuồng loạn, nhưng những lời này của bà ta chắc chắn đã giải thích rằng Thiên Hồ phu nhân gặp nạn trăm năm trước và chính xác là bà ta đã gây ra. Người phụ nữ này có vẻ ngoài đoan trang và cao quý, nhưng tâm hồn lại u tối như thế.
Hàng lông mày của chủ trì Phúc Duyên Trai khẽ nhăn lại nói:
- Lúc này nói mấy điều này cũng vô dụng, A Tuyết, chị gái của nàng bước vào thế giới tu hành vất vả, nàng ngộ được tình yêu chân tình của thế gian, tình yêu của đất trời, vì vậy mới thành công và trở thành một Cửu Vĩ Thiên Hồ. Mặc dù nàng đã khổ công, cũng nhập thế tu luyện nhưng trong tâm nàng có chấp niệm thì sẽ không thể thành công, vậy còn trách ai đấy? Thôi, đừng nói mấy thứ này nữa, ta chỉ hỏi nàng, bây giờ nàng có thể giao Thiên Uẩn Thạch cho ta không? Nếu nàng giao ra thì những gì ta đã hứa với nàng trước đây vẫn được giữ/
Yến Thanh Tuyết bỗng chần chừ, lúng túng trả lời:
- Ta, ta... Nếu như ta giao cho ngài, ngài lại dối ta nữa thì thế nào?
Chủ trì Phúc Duyên Trai nói không chút do dự:
- Nếu ta lừa gạt nàng thì hãy để ta mất tất cả những gì của hiện tại, làm lại từ đầu.
Sắc mặt Yến Thanh Tuyết thay đổi không ngừng, một lúc sau mới nói:
- Thôi được, ta hứa với ngài, nhưng ta muốn ngài thề độc. Nếu ngài dám phụ ta, cho dù ngài có quay về làm người thường cũng sẽ vĩnh viễn không thể bên cạnh chị ta. Các người không cách nào gặp nhau suốt đời này.
Chủ trì Phúc Duyên Trai nhìn bà ta, bất giác thở dài, nói:
- A Tuyết, nàng có biết tại sao tôi đối với nàng không bằng chị gái nàng không?
- Cái gì?
Giọng của Yến Thanh Tuyết khẽ run lên, chủ trì Phúc Duyên Trai lắc đầu:
- Chính là bởi vì nàng thâm độc đến tận xương cốt, đến một nửa cũng không bằng chị nàng.
- Ta, ta...... ngài…….
Cảm xúc của Yến Thanh Tuyết đột ngột kích động:
- Ta đã hứa với ngài, ta sẽ đưa cho ngài Thiên Uẩn Thạch, ngoài ra ta sẽ không làm hại chị gái nữa, sau khi Tử Uẩn Đan xuất thế, chúng ta có thể, có thể....
Chủ trì Phúc Duyên Trai lại lắc đầu:
- Thực xin lỗi, ta chỉ mới thử ngươi lần cuối cùng. Không ngờ ngươi lại làm cho ta thất vọng. Ta đã tự tay lấy Thiên Uẩn Thạch rồi.
Hắn nói đến đây thì bỗng nghe thấy một tiếng vang trong Tam Thanh Cảnh, một kỳ thạch “bất quy luật” bất thình lình bay ra khỏi màn sương ở đó.
Chủ trì Phúc Duyên Trai bay lên, ống tay áo mở ra, khối kỳ thạch lập tức biến nhỏ lại, bay vào trong tay áo của hắn, ngay sau đó hắn không ngừng lại mà chạy tới Tam Thanh Cảnh.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Yến Thanh Tuyết cuồng loạn hét lên:
- Không, ngài không được rời bỏ ta..
Bà ta vội vã đuổi theo, nhưng lại dừng lại, vươn tay vỗ lên người ta và Nam Cung Phi Yến, quát:
- Ta đã giải Định Thân Pháp của các ngươi, ngươi cùng ta đi ngăn cản chủ trì Phúc Duyên Trai….
Tôi đột nhiên được tự do, hô lớn hỏi:
- Rốt cuộc hắn muốn làm cái quái gì vậy?
Yến Thanh Tuyết gượng cười, đáp:
- Muốn đảo ngược thời gian và không gian, đưa mọi thứ trở về hai nghìn năm trước….
Bạn cần đăng nhập để bình luận