Cấm Kỵ Sư

Chương 459: Hội nghị truyền nhân của Lỗ Ban thiên thư.

Theo bản năng tôi lùi về phía sau hai bước, nhìn chằm chằm Tiểu Bạch. Không đúng, đây là Dương Thần, cũng không đúng, đây rõ ràng chính là Tiểu Bạch, nhưng mà là hồn phách trong thân thể cậu ấy đã hoán đổi với Dương Thần.
- Cậu, cậu là Dương Thần?
Tôi nuốt nước miếng, cẩn thận hỏi, mặc dù đã trải qua nhiều chuyện huyền bí như vậy, nhưng mà chuyện như hoán đổi linh hồn như này, đây cũng là lần đầu tôi gặp phải.
- Ừ… hả?
Cậu ấy cúi đầu nhìn bản thân, cũng không dám xác nhận, nhảy từ trên giường xuống, chạy thẳng vào nhà vệ sinh soi gương, suýt chút nữa thì ngã xuống đất.
Tôi vội vàng chạy tới đỡ cậu ấy dậy, nhìn cậu ấy. Mặc dù là cơ thể của Tiểu Bạch nhưng ánh mắt đã thay đổi, tràn đầy kinh hoảng và nghi ngờ.
- Thật, là thật, tôi, tôi phải quay về…
Cậu ta vừa nói vừa chạy ra ngoài, tôi kéo cậu ta lại:
- Làm ơn. Ở đây là thành Bình Sơn cậu muốn đi đâu? Tiểu Bạch vừa dùng linh tê mộng ảnh tìm cậu, rốt cuộc thì đã có chuyện gì xảy ra. Có thể nói rõ ràng đã được hay không, cậu cứ liều mạng chạy ra ngoài như vậy, thì có lợi ích gì?
Cậu ấy dừng bước, hô hập bỗng nhiên dồn dập, quay đầu nói:
- Đại ca, tôi lo lắm, nếu để tiểu tử kia trong cơ thể tôi, chẳng phải là để chơi chết tôi sao?
Tôi nói:
- Cậu chớ vội, trước tiên hãy kể cho tôi nghe mọi chuyện đã, cho dù cậu muốn tìm hắn hoán đổi lại, thì cũng phải nói cho tôi biết chỗ đó là đâu, làm sao đi. Lần trước cậu để cho tôi tờ giấy, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra, nếu như không nói rõ ràng, vậy công sức Tiểu Bạch tìm cậu chẳng phải đều lãng phí sao?
Cậu ấy trợn to mắt nói:
- Không phải đâu, chẳng lẽ chuyện này là mấy người làm ra, để đưa tôi đến đây?
Tôi khoát tay nói:
- Tuyệt đối không có chuyện đó, bọn tôi đã bàn bạc để cho hắn thi triển linh tê mộng ảnh đi tìm cậu, hỏi cậu xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, sau đó qua một lúc lâu, tôi liền nghe thấy hắn kêu cái gì mà đánh chết người, sau khi kêu mấy tiếng thì cậu lại tới đây…
- Ách…
Dương Thần gãi đầu, buồn bực nói:
- Vốn dĩ là như vậy, nhưng mà, tôi cũng đâu có để lại cho anh tờ giấy gì đâu…
- Hả? !
Tôi ngạc nhiên, nếu cậu ấy không để lại cho tôi tờ giấy đó, vậy, tờ giấy hôm đó, là ai đã để lại cho tôi, chẳng lẽ là…
- Người gỗ ở trong nhà cậu là cậu làm phải không?
Tôi hỏi lại.
Cậu ấy gật đầu, trên mặt còn ẩn ẩn chút tự hào nói:
- Cái này thì đúng vậy, anh nhìn thấy rồi hả?
- Vớ vẩn, tôi không thấy thì có thể nói ra sao, tôi nói cái tờ giấy đó là từ trong miệng của người gỗ kia mà ra, lúc ấy còn trao đổi mật mã với tôi, hỏi họ tên tôi, giới tính nữa…
Dương Thần trợn to hai mặt, trên mặt đầy vẻ khó hiểu nói:
- Không phải đâu, vậy có khác gì trí tuệ nhân tạo? Không phải, tôi, tôi dùng nó để quét sân mà…
- Hử, vậy chuyện này không phải cậu làm?
Tôi cũng sửng sốt, chuyện này không phải cậu ấy làm, vậy chẳng lẽ tôi đã gặp quỷ?
Nếu nói là gặp quỷ, thế nhưng người gỗ kia là thật, tờ giấy kia, cũng là tự tay tôi thiêu hủy.
- Đúng rồi, có phải cậu còn dạy người gỗ kia hát, cái gì mà rửa táo?
- À, cái đó làm tôi nghịch chơi, chỉ là một phép thuật nhỏ mà thôi, chứ thật ra là tôi hát rồi lưu vào đưa vào trong miệng người gỗ, giống như máy ghi âm vậy. Nhưng mà người gỗ kia cũng làm được thôi, tôi thề.
Dương Thần thề nói rất chân thành, biểu hiện mình hoàn toàn không có làm mật mã, viết giấy gì cả. Tôi nhíu mày, kéo cậu ấy ngồi xuống, xem ra chuyện này tôi phải cùng cậu ấy nói thật rõ ràng mới được.
Sau khi ngồi xuống, tôi liền kể chuyện đến nhà cậu ấy, từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc, kể hết một lần, bao gồm tôi làm sao vào trong nhà cậu ấy, làm sao nhìn thấy người gỗ. Sau khi nói xong, cả quá trình đó Dương Thần trợn tròn mắt sững sờ nhìn tôi.
- Tôi thề, tôi tuyệt đối không có để lại giấy gì cả, cũng không có bản lĩnh cao minh như vậy, có thể để cho nó đứng nên đi bộ đã không dễ dàng rồi, làm gì có thể làm mật mã chứ?
Dương Thần đảm bảo chắc như đinh đóng cột là mình không hề có chuyện này.
Tôi hít một hơi thật sâu, suy nghĩ một lúc mới hỏi cậu ấy:
- Vậy theo cậu, chẳng lẽ là sau khi cậu rời đi, có người vào nhà cậu, rồi làm gì đó với người gỗ kia?
- Đúng, nhất định là như vậy.
Cậu ấy khẳng định nói.
- Nhưng mà, Dương gia cậu trừ truyền nhân của Lỗ Ban thiên thư ra, thì còn có ai mới có bản lĩnh như vậy?
Cậu ấy cũng nghi ngờ, hai người chúng tôi hai mắt nhìn nhau, trong lòng chợt động, đồng thời ngẩng đầu, đối mặt, tôi cướp lời:
- Y Thắng?
Cậu ấy nói:
- Yếm thắng sư?
Tôi gật đầu:
- Rất có thể, vì yếm thắng sư đã từng có người chỉnh sửa Lỗ Ban thiên thư của cậu, tôi sợ rằng, trong khoảng thời gian cậu rời khỏi nhà, đã có người viết giấy, giả mạo cậu, đánh lừa tôi.
Haha, cuối cùng tôi cũng đã rõ ràng, còn tưởng rằng sắp đến ngày tận thế, hóa ra chỉ là sợ bóng sợ gió một trận, tên khốn kiếp, lại dám dùng thủ đoạn này để lừa tôi.
Nhưng chuyện gì đã xảy ra với Dương Thần?
Đã giải quyết xong vấn đề bức thư giả, tôi liền hỏi cậu ấy rốt cuộc đã gặp chuyện gì. Dương Thần nói với tôi, chuyện là khoảng một tuần trước, nhận được một bức thư không kí tên, trong thư không có tên, cũng không có địa chỉ, chỉ viết một dòng:
“Thư mời tham gia hội nghị truyền nhân Lỗ Ban thiên thư.”
Lúc ấy cậu ta cũng vô cùng bối rối, nghe nói năm nay sẽ có hội nghị gặp mặt, cái gì mà các hậu nhân sẽ gặp mặt nhau, Nhạc Phi cũng sẽ đến hội nghị truyền nhân, tại sao Lỗ Ban thiên thư cũng tổ chức hội nghị gặp mặt các truyền nhân chứ?
Cậu ấy kinh ngạc, mở bức thư ra xem, bên trong còn ghi một địa chỉ rất lạ, trong đó còn viết một số chú ý khi tham gia, trông rất trang trọng.
Ban đầu cậu ấy còn không thèm để ý, tính không đi, nhưng sau đó suy nghĩ lại, ông nội cậu ấy là truyền nhân của Lỗ Ban thiên thư, nếu như còn có người khác, vậy đi làm quen một chút cũng tốt. Hơn nữa, khi nghiên cứu Lỗ Ban thiên thư, cậu ấy còn nhiều chỗ chưa hiểu, với lại sách của cậu ấy còn nhiều chỗ đã bị mất.
Vì thế, Dương Thần liền thay đổi suy nghĩ. Đúng lúc này, một người phụ nữ lạ mặt đột ngột đến thăm, cô ta tự xưng là truyền nhân của Lỗ Ban thiên thư, là người phụ trách việc phát thiệp mời. Bởi vì sắp đến thời gian họp mặt, vậy nên cô ta đặc biệt đích thân đến mời.
Lúc này, Dương Thần mới biết bên trong yếm thắng sư cũng có truyền thừa của Lỗ Ban thiên thư, cậu ấy không muốn đi, nhưng lại cảm thấy đây là một cơ hội, hơn nữa cậu ta ở nhà cũng đã lâu, cũng muốn đi ra ngoài một chút, huống chi lại có một cô gái xinh đẹp như vậy đi cùng.
Vì vậy, sau khi chuẩn bị, Dương Thần liền đi theo mỹ nữ kia. Dọc đường đi không có chuyện gì xảy ra, hai người xuống xe lửa, rồi lại chuyển sang đò, sau đó lại chuyển sang xe kéo, cứ đi như vậy, cuối cùng đến một ngọn núi lớn.
Cậu ấy nói đến đây, tôi chợt nhớ ra một chuyện, nên vẫy tay cắt đứt lời của cậu ta:
- Chuyện vào núi lát nữa hãy nói, cậu nói cho tôi biết trước, nhà cậu có một bảo bối mà ông nội cậu hay dùng, tên là phi đao, cậu có mang theo hay không?
Dương Thần sửng sốt, lắc đầu nói:
- Không có, vật kia còn ở trong rương gỗ, tôi mang theo làm gì.
- Nguy rồi, vật kia sợ rằng đã không còn ở trong nhà cậu nữa rồi…
Nghe cậu ấy nói đến đây, tôi không khỏi dùng sức giậm chân, tức giận nói.
- Anh anh nói cái gì? Tại sao không có ở trong nhà tôi? Anh làm sao biết?
Cậu ấy đưa ra một loạt nghi vẫn, hiển nhiên cậu ấy cũng mờ mịt không rõ.
Tôi thở dài nói:
- Không cần nói nhiều, cũng tại tôi lần trước đi vào nhà cậu không có tìm kỹ… Thật ra thì tôi cũng không tìm thấy, nhưng tôi nghĩ, sợ là chúng ta đã mắc ít nhất hai cái bẫy.
- Bẫy gì, Tiểu Thiên anh có gì thì nói nhanh lên.
- Kế liên hoàn và kế điệu hổ ly sơn.
Tôi giơ hai ngón tay ra nói:
- Sợ rằng cậu còn không biết, cái phi đao kia của cậu, lai lịch bất phàm, có người hẳn là rất kiêng kỵ nó.
- Vậy tôi phải nhanh chóng trở về xem.
Cậu ấy vừa nói vừa đứng dậy.
- Đừng vội, nhà cậu cách chỗ này hơn ngàn dặm đường, cậu biết bay hả? Ngồi xuống trước đã, chúng ta làm rõ mọi chuyện trước đã. Bây giờ cậu nói cho tôi biết, sau khi cùng cô gái kia đến ngọn núi lớn đó đã xảy ra chuyện gì?
Trên mặt Dương Thần xuất hiện vẻ ảo não, lắc đầu nói:
- Đừng nói nữa, sau khi vào đó tôi mới biết, cái gì mà cuộc gặp gỡ truyền nhân của Lỗ Ban thiên thư, đó chỉ là một buổi tụ họp của yếm thắng sư mà thôi, mà lần này tôi, nói đến thật mất mặt, đúng là con mẹ nó tự chui đầu vào lưới…
Bạn cần đăng nhập để bình luận