Cấm Kỵ Sư

Chương 252: Kim Đao Long Ngũ.

Long lão đại giương mắt nhìn tôi, trong ánh mắt toát ra một tia kinh ngạc, tựa hồ cũng đang suy đoán thân phận của tôi, bởi vì trước đây chúng tôi chưa hề gặp mặt.
Nhìn một hồi, trong mắt ông ta hiện lên một tia quang mang, chậm rãi nói.
- Nếu tôi không đoán sai, cậu chính là tên tiểu tử họ Hàn kia, ha ha, hiện tại trong hai giới huyền linh, những câu chuyện kể về cậu thực sự không hề ít, không nghĩ tới, ở chỗ này lại có thể gặp được cậu.
Tôi trầm giọng nói.
- Ông ít nói nhảm đi, nếu biết là tôi, nên biết tôi là chấp pháp giả, hành động của các người đã xúc phạm pháp lý Thiên Đạo, nếu thức thời liền mau chóng lui lại, còn có chuyện các người ác ý cướp đoạt sinh ý, không từ thủ đoạn, thậm chí đuổi quỷ hại người, tôi đều đã biết, nếu ông muốn có chỗ đặt chân trong thành phố Bình Sơn này, tốt nhất là thành thật một chút.
Ông ta lại bỗng nhiên cười ha ha lên, chỉ vào tôi kêu lên.
- Tiểu tử hồ đồ, còn định dạy đời tôi sao, cậu dựa vào cái gì nói tôi xúc phạm pháp lý Thiên Đạo? Hôm nay, mấy người đang đứng ở nơi này, đều không phải nhân loại, dưới lòng đất chính là một cái thụ yêu ngàn năm, mà phía sau lưng cậu chính là một con hồ ly tinh, bọn họ chiếm đoạt địa bàn của nhân loại, tàn hại nhân loại, cậu còn nói chuyện thay cho bọn họ, tôi muốn hỏi một chút, chuyện này là tôi làm sai, hay là cậu làm sai?
Tôi không khỏi sửng sốt, nhất thời không có tìm được lời gì để phản bác, đúng vậy, nơi này là thế giới nhân loại, xã hội nhân loại, mấy cái yêu quái này rõ ràng là chiếm cứ địa bàn của nhân loại, theo lý thuyết bọn họ tới đuổi những yêu quái này đi, có vẻ như hẳn là cuộc chiến chính nghĩa mới đúng...
Tiệp Dư phía sau lưng kêu lên.
- Nói láo! Quả thực đúng là đánh rắm ngất trời! Tôi sớm đã hỏi rõ ràng rồi, chúng tôi tuy rằng là yêu quái, nhưng cư trú ở chỗ này cũng đã hơn trăm năm, đáng lý ra chỗ này nên là địa bàn của chúng tôi mới đúng, các người dựa vào cái gì nói phá bỏ và di dời liền phá bỏ và di dời, nói đuổi chúng tôi đi thì chúng tôi nhất định phải rời đi? Ông có đưa khoản trợ cấp và di dời nào sao?
Tôi trăm triệu lần không nghĩ tới Tiệp Dư lại nói ra một tràng dài như thế, xem ra hộ bị cưỡng chế này còn rất xứng chức, ngay cả khoản bồi thường khi phá bỏ và di dời đều biết, Thiệu Bồi Nhất cười ha ha, phụ họa theo nói.
- Đúng vậy đúng vậy, người ta ở đây từ rất lâu rồi, hơn một ngàn năm, ông căn bản cũng chả nói tới chuyện bồi thường, liền muốn cho người ta xách đồ rời đi, vô lý vô lý, quả thực quá vô lý.
Sắc mặt Long lão đại thay đổi liên tục, hừ lạnh nói.
- Tiểu yêu tinh, nếu các người so nắm đấm ai lớn hơn với tôi thì có lẽ tôi còn xem trọng mấy người một chút, còn nếu mấy người muốn giảng đạo lý, thật ngại quá, thế giới này cá lớn nuốt cá bé, tôi mặc kệ các người ở đây mấy trăm năm hay là một ngàn năm, hiện tại tôi nói muốn hủy đi, nhất định phải hủy đi!
Sau khi nói xong ông ta đột nhiên vung tay lên với người đằng sau, một chiếc máy xúc đất tức khắc chạy lại đây, ông ta nhíu nhíu mày, quát.
- Làm sao mà có một chiếc thôi vậy?
Tiểu đầu mục phía sau lưng ông ta vẻ mặt đau khổ nói.
- Long gia, chỉ còn đúng một cái, những cái đó vừa rồi đều báo hỏng…
Khóe miệng Long lão đại run rẩy hai cái, lạnh lùng nói.
- Một cái thì một cái, lập tức đi lấp đầy cái hố này lại cho tôi, mà còn cái đám phế vật kia nữa, còn không mau lăn lại đây cho tôi, xe cùng máy móc còn có thể sử dụng được thì cùng nhau thúc đẩy, trước hừng đông ngày mai, tôi muốn đem nơi này san thành bình địa!
Ông ta nói xong, một đám người phía sau hô theo ngập trời, sôi nổi tản ra hành động, tôi không khỏi nôn nóng, gia hỏa này hiện tại là vương bát đảng ăn quả cân, đã có quyết tâm, cây liễu yêu đã bị kim quang định trụ chặt chẽ, chỉ trong một chốc một lát phỏng chừng là không thể nào trông cậy vào được, bây giờ làm thế nào cho phải đây…
Khó trách có câu ngạn ngữ thường nói, cùng so sánh với quỷ quái, nhân tài là thứ đáng sợ nhất. Tựa như tình cảnh hiện tại, uổng cho tôi có bản lĩnh đối phó quỷ quái, nhưng đối với những người điều khiển máy móc kia, lại là không hề có biện pháp.
Xem ra phải ra đòn sát thủ rồi, tôi lặng lẽ bắt tay đặt ở trên túi Càn Khôn, đối phó với những ác nhân không nói lý lẽ, còn gì tốt hơn là đem Giải Trĩ Quân thả ra chứ.
Ý niệm trong lòng vừa động, đang muốn kêu gọi Giải Trĩ Quân, liền thấy cái máy xúc đất đã xông lên kia múa may cái xẻng, chạy đến phụ cận, bỗng nhiên vung cái xẻng, hung hăng đánh về phía cái ót Long lão đại!
Tôi tức khắc cả kinh, tay liền dừng lại, đây là chơi cái kiểu gì thế?
Nhưng ngay trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, sau đầu Long lão đại giống như mọc thêm đôi mắt, xoay người một cái liền trốn ra xa xa, ngay sau đó liền thấy máy xúc đất kia giống như phát cuồng, lắc lư cái xẻng lớn điên cuồng, gặp người liền chụp, gặp người liền đập, những người đó không có ai là không sợ hãi, bị máy xúc đất dọa cho chạy loạn khắp nơi, tiểu đầu mục vẫn luôn đi theo phía sau Long lão đại không lưu ý bị đuổi theo, cái xẻng lớn vung lên, tức khắc hất hắn ta vào trong cái hố to, gia hỏa này kêu thảm một tiếng, giãy giụa vài cái liền bất động, cũng không biết là đã chết hay chưa.
Phỏng chừng ông ta cũng không nghĩ tới, luôn mồm kêu lấp hố, kết quả cái thứ nhất được lấp vào hố lại là chính hắn.
Tôi đã hoàn toàn sợ ngây người, Tiệp Dư mắt sắc, nhìn chằm chằm máy xúc đất, đột nhiên bật thốt lên hô.
- Là Hắc thúc thúc!
Tôi càng thêm kinh ngạc, có ý tứ gì, chẳng lẽ là cái tên quỷ mặt đen đang điều khiển máy xúc đất?
Thiệu Bồi Nhất cũng hô.
- Không sai, cái người điều khiển máy xúc đất bị bám vào người, ha ha, tôi liền nói lão Hắc không phải vô dụng mà……
Tôi lúc này mới bừng tỉnh, thì ra là bị quỷ thượng thân nha.
Bên trong máy xúc đất bộc phát ra một trận cười to, xem ra ông ta đang chơi rất vui vẻ, nhưng mà Long lão đại ở một bên thờ ơ lạnh nhạt, đột nhiên hừ lạnh một tiếng, dương tay bắn ra một đạo kim quang, lập tức bắn về phía máy xúc đất, quỷ mặt đen bỗng kêu lên một tiếng, máy xúc đất nhất thời đứng im, chỉ thấy có một đạo hắc khí từ bên trong nhảy ra, lại đuổi theo những người đang chạy trốn tứ tán, tiếng rít liên tục, lượn vài vòng bên cạnh những người đang ra sức chạy trốn kia, tất cả những người đó liền bùm bùm té xỉu trên mặt đất, mỗi người đều bất tỉnh nhân sự.
Lão quỷ này cũng có chút đạo hạnh, Long lão đại tức tới khó thở, đôi tay huy động, tức khắc lại bắn ra vài đạo kim quang, quỷ mặt đen hóa thành một đoàn hắc khí, đông trốn tây tránh, liên tiếp tránh đi vài đạo kim quang, thân hình bỗng nhiên chợt tắt, trở lại bên cạnh chúng tôi, hiện ra thân hình, cười ha ha nói.
- Chỉ với chút bản lĩnh cỏn con của mày mà muốn làm tổn thương đến Hắc gia gia sao, tao cũng không phải là cái tên đầu gỗ kia đâu, cứ ở một chỗ phát uy, có bản lĩnh mày cứ xuất ra…
Lời ông ta còn chưa dứt, một đạo kim quang bỗng nhiên vòng vèo hiện lên đằng sau lưng quỷ mặt đen, tôi vội cao giọng kêu một tiếng.
- Cẩn thận phía sau!
Quỷ mặt đen hơi hơi sửng sốt, đang muốn tránh né, thân thể lại bị kim quang đột nhiên bộc phát ra quang mang bắn trụ, không thể động đậy, mắt thấy một đạo kim quang này sẽ phải xuyên thân mà qua, tuy rằng tôi không biết kim quang này là cái gì, nhưng là không hề nghi ngờ, quỷ mặt đen khẳng định gặp xui xẻo rồi!
Tiệp Dư thét một tiếng chói tai, muốn tiến lên cứu người, nhưng đã không còn kịp rồi, mắt thấy quỷ mặt đen nhất thời bất cẩn, liền phải gặp nạn kim quang xuyên thân……
Nhưng mà đúng lúc này, ở trong bóng đêm phía sau quỷ mặt đen, bỗng nhiên dò ra một bàn tay, ở thời khắc nguy cấp nghìn cân treo sợi tóc, chỉ dùng hai đầu ngón tay, đã kẹp chặt được đạo kim quang đánh lén kia.
Quỷ mặt đen đột nhiên có thể động, vội rít một tiếng, lại lần nữa hóa thành một đoàn hắc khí, chạy trốn tới một bên, tôi kinh ngạc nhìn một màn này, chỉ thấy chỗ cánh tay thò ta kia không khí đột nhiên vặn vẹo dao động một trận, ngay sau đó một người liền xuất hiện ở nơi đó.
Không, không phải một người, mà là vài người, chỉ thấy người dùng tay không bắt lấy đạo kim quang kia chính là ông chủ Phúc Duyên Trai đã lâu không gặp, ở bên cạnh ông ta lại là Tư Đồ tiên sinh, Nam Cung Phi Yến, còn có một cô gái mặc đồ đen.
Tôi tức khắc vui mừng, hơi hơi hé miệng, nhưng mà không nói gì, chỉ có Tiệp Dư hoan hô một tiếng, chạy đến trước người ông chủ Phúc Duyên Trai, cúi chào một cái, vui vẻ nói.
- Trai chủ đã về rồi, trai chủ không ở nhà, mấy người xấu này thi nhau khi dễ Tiệp Dư……
Ông chủ Phúc Duyên Trai hơi hơi gật đầu, cũng không để ý đến nàng, luồng kim quang ông ta bắt được vẫn cứ vặn vẹo, giống như là muốn chạy thoát, nhưng rốt cuộc vẫn thành thật nằm ỉu xìu trong tay trai chủ, nhìn kỹ lại thì ra đây là một cây Kim Đao dài khoảng ba tấc.
Long lão đại thấy ông chủ Phúc Duyên Trai, sắc mặt liền biến đổi, chậm rãi lui lại mấy bước. Lúc này thủ hạ của Long lão đại đã nằm la liệt trên mặt đất, sinh tử không biết, người khác càng là thấy tình thế không ổn, đã sớm trốn đi hết, chạy được thì chạy, còn người anh em điều khiển cái máy xúc đất thì nằm nửa trong nửa ngoài trong phòng điều khiển, cũng là hôn mê bất tỉnh.
Lúc này ông chủ Phúc Duyên Trai mới ngẩng đầu lên nhìn Long lão đại, mặt không biểu tình nói.
- Từ khi nào mà Kim Đao môn lại có một kẻ bại hoại như cậu, cư nhiên dám cấu kết với người trong Linh giới xuống tay với người của tôi.
Long lão đại lại lần nữa lui hai bước, nhấn giọng nói.
- Hắc, ông chính là ông chủ Phúc Duyên Trai trong truyền thuyết đúng không, trong trời đất này, người có thể dùng tay không tiếp được Kim Đao, nói vậy cũng không có người khác, nhưng chắc là ông hiểu lầm rồi, tôi chẳng qua là nhận lệnh phá bỏ và di dời, tới nơi này cũng là làm theo phép, rốt cuộc tôi cũng mở công ty kiến trúc, không xây nhà không phá bỏ và di dời, chẳng lẽ để mấy anh em của tôi uống gió Tây Bắc sống qua ngày hay sao?
Tư Đồ tiên sinh tiến lên một bước, trầm giọng nói.
- Kim Đao Long Ngũ, cậu còn nhớ tôi chứ, tưởng cậu cũng là hậu nhân danh môn, truyền nhân Kim Đao. Một mạch Kim Đao Long thị của các người được xưng vạn người trảm, năm đó cũng là uy chấn giang hồ, Kim Đao hạ xuống chỉ giết kẻ gian ác, làm sao mà tới đời của cậu lại bắt đầu đi làm những chuyện này?
Thì ra Long lão đại tên là Long Ngũ, ông ta nhìn Tư Đồ tiên sinh, cười lạnh nói.
- Vui đùa cái gì vậy, hiện tại đều là thời đại nào, thiên hạ có vô số kẻ gian ác, mà nhà họ Long chúng tôi lại không có giấy phép giết người, nếu không tìm con đường mưu sinh khác, kia chẳng phải là muốn ôm Kim Đao chết đói sao.
Tư Đồ tiên sinh nói.
- Cho dù cậu muốn đổi nghề, nhưng Long thị nhất tộc vẫn luôn là người trong huyền giới, mấy trăm năm, trước tổ tiên nhà cậu cũng đã từng là anh em của tôi, như thế nào hôm nay cậu muốn cùng chúng tôi là địch sao?
Long Ngũ nhìn chằm chằm Tư Đồ tiên sinh, mặt hơi hơi run rẩy, giống như đang suy nghĩ gì đó, một lúc lâu mới lên tiếng.
- Tôi cũng không hiểu cái gì huyền giới Linh giới, tôi chính là dựa vào bản lĩnh ăn cơm, Kim Đao là bản lĩnh gia truyền nhà tôi, nơi tôi đến, mặc kệ là phá bỏ và di dời hay là xây nhà, phàm là có người dám cản trở đường đi của tôi, đều sẽ bị tiêu diệt, cho nên, hôm nay tôi mặc kệ các người là ai, cho dù là Phúc Duyên Trai trong truyền thuyết, cũng phải nhường đường cho tôi đi qua!
Tôi nhịn không được xì cười, lắc đầu nói.
- Họ Long, ông thật đúng là ngoan cố không thay đổi, tôi không rõ rốt cuộc ông đã cầm được những chỗ tốt gì, mới tận lực phá hủy mảnh đất này đi?
Long Ngũ cắn chặt răng, bỗng nhiên huýt lên một tiếng, nơi xa có tám luồng sáng bay lên, ngay lập tức có bóng dáng mấy người bay lại đây, trong chớp mắt liền dừng ở phía sau Long Ngũ, ông ta hừ lạnh một tiếng, mặt lộ vẻ dữ tợn, chậm rãi nói.
- Nếu cậu muốn biết tôi vì cái gì, vậy cứ lấy bản lĩnh thật ra mà đấu với tôi.
Tám người vừa rơi xuống đất, liền đồng thời từ trong tay rút ra một đạo kim quang, động tác nhất trí quát nhẹ một tiếng, liền bày ra một cái trận thế công kích, đem tôi bao quanh ở giữa.
Tôi không khỏi kinh ngạc, sao cái tên này lại chỉa đầu mâu về hướng tôi rồi?
Tư Đồ tiên sinh ở bên bỗng nhiên khẽ cười một tiếng, nói với tôi.
- Không sao không sao, nếu kẻ này không biết xấu hổ tám người đánh một người, vậy tôi đây cũng sẽ cho cậu một chút giúp đỡ để xử lý tám người này, tôi xem cậu ta còn có cái gì để nói.
Nói xong ông ta phất tay với người bên cạnh, cái cô gái áo đen trước sau không nói gì đột nhiên đi lên phía trước, đứng ở bên cạnh tôi.
Nàng vừa rồi vẫn luôn cúi đầu, tôi cũng không thấy rõ mặt mũi, lúc này đứng ở trước mặt, tôi mới thình lình cả kinh, bởi vì cái cô gái áo đen này, cư nhiên đúng là Miêu Nô!
Bạn cần đăng nhập để bình luận