Cấm Kỵ Sư

Chương 237: Hộ Bị Cưỡng Chế Không Dễ Chọc

Tôi chạy đến ngoài cửa nhìn thử, tức khắc lắp bắp kinh hãi, cái gì mà người của Linh giới đuổi theo tận cửa chứ, rõ ràng là người của hội phá bỏ và di dời nhà.
Chỉ thấy bên ngoài cửa có mấy chiếc máy xúc đất, máy ủi đất, xe nâng lớn nhỏ đủ kiểu, đằng sau có một đám công nhân mặt mũi hùng hổ đi theo, đều mang nón bảo hộ, khiêng công cụ các kiểu, một mạch vọt tới.
Tôi đứng hình, đây rõ ràng là muốn mạnh mẽ xông vào phá hủy mà!
Kỳ thật tôi đã sớm buồn bực rồi, một tảng lớn phá bỏ và di dời mà ném lại ở chỗ này như vậy, tuy rằng nói là bởi vì phía trước việc lạ phát sinh quá nhiều nên phải tạm gác lại, nhưng chính phủ cũng không có khả năng bởi vì xuất hiện việc lạ liền không cần mảnh đất này nữa, quả nhiên, hiện tại đội phá bỏ và di dời đã tới rồi.
Phản ứng đầu tiên của tôi chính là chạy nhanh vào trong ngõ nhỏ xem thử, phải biết rằng ở chỗ này có mấy “Hộ bị cưỡng chế” đều không phải là người hiền lành gì, run tay phẩy một cái là mấy người này về Tây Thiên ngay, dậm chân một cái thì mấy cái máy móc này sẽ toang thành mảnh nhỏ, nếu là Tiệp Dư ra tới còn có thể tốt một chút, vạn nhất mấy cái thụ yêu ngàn năm, xà yêu ngàn năm gì đó ra tới……
y, hình như tình huống có chút kỳ quái, tôi duỗi dài cổ nhìn vào bên trong mấy lần, ngõ nhỏ này lại im ắng lạ thường, những cái máy xúc đất máy ủi đất gì đó mênh mông cuồn cuộn trực tiếp chạy đến cạnh, bên trong không ai ra tới. Nhìn ra đằng xa, cây liễu trong viện vẫn xanh biếc, theo gió mà lay động, ngay cả một chút động tĩnh cũng không có.
Mặc Tiểu Bạch cùng tiểu Hồ tử cũng chạy ra đây, ghé vào bên cạnh xem náo nhiệt, chỉ thấy đội phá bỏ và di dời tụ tập đông đúc tại đây, trên máy xúc đất cùng xe nâng gì đó đều có chữ Công Ty Xây Dựng Long Đằng, một chiếc xe thể thao màu đen đi trước mở đường, nhanh chóng chạy đến gần đó.
Xe tới đầu phố thì ngừng lại, mấy cái xe đằng sau xếp thành một hàng ngang, có mấy người bước xuống khỏi chiếc xe thể thao, bước xuống đầu tiên là một người mặc áo khoác đen, tóc vuốt ngược, đại khái hơn bốn mươi tuổi, sắc mặt âm trầm, mười phần có bộ dáng của đại ca xã hội đen, đứng ở đầu phố nhìn vào bên trong, nhẹ nhàng vung tay lên, một người bộ dáng giống như tiểu đầu mục bước tới, trong tay cầm cái loa, quay mặt về phía những công nhân ở phía sau rồi nói.
- Hôm nay Long tổng đích thân tới hiện trường, mọi người đều phải lắng nghe, chuyện hôm nay rất đơn giản, chỉ cần san bằng con phố này, mọi người bán chút sức lực, thanh toán tiền lương gấp đôi, hiện tại bắt đầu khởi công!
Những người đó vang lên tiếng hưởng ứng, máy ủi đất rầm rập khởi động, nói ra tay thì ra tay thật.
Tôi xem mà buồn bực, những người này hẳn là cái gì Công Ty Xây Dựng Long Đằng, nhưng mà có cần phải gấp tới như vậy hay không, như sấm rền gió cuốn, cái xe ủi đất vừa xông lên, xe nâng theo sau mà đi, một đám công nhân khiêng búa lớn, bưng xẻng, xách theo dụng cụ khoan cắt bê tông, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, giống như một đám chiến sĩ muốn ra tiền tuyến đánh giặc.
Nhưng là lúc này phố còn không có động tĩnh, mắt thấy máy ủi đất kia sắp đến đầu phố, lại đi về phía trước thêm mấy mét, vách tường đầu tiên liền ầm ầm sập xuống.
Long tổng mặt âm trầm đứng ở cách đó không xa, lạnh lùng nhìn, nhưng trong mắt lại tràn đầy cảnh giác, không ngừng đánh giá xung quanh.
Lòng tôi vừa động, dường như là người này biết nơi này có vấn đề, hơn nữa nhìn dáng vẻ của ông ta, hình như là đang chờ đợi cái gì đó.
Máy ủi đất đã tới phía trước vách tường, từ vị trí và góc độ của tôi nhìn qua bên đó, cái xẻng lớn tới doạ người kia đã giơ lên, ngay sau đó, liền sắp sửa……
Cơ hồ ngay lập tức tôi đã muốn bước chân ra ngoài nhưng mà tôi lại khắc chế bản thân ngay, tôi biết, bọn họ sẽ không thực hiện được……
Đột nhiên, ngay tại lúc cái máy múc kia sắp thành công, ở phía dưới vách tường bỗng nhiên chui ra một dây leo to bằng cánh tay, đón lấy cái xẻng lớn của máy ủi đất, ngay sau đó, chuyện ngoài dự đoán của mọi người đã xảy ra……
Trọng lượng máy ủi đất ít nhất đến có hơn mười tấn, nhưng bị dây leo nhỏ bé này quăng một cái làm cho quay vòng vòng, tài xế ngồi trong xe bị dọa cho sợ sắp bể mật kêu la ầm ĩ, chỉ nghe ầm ầm ầm một tiếng vang lớn, máy ủi đất to con như vậy, lại bị dây leo trông như mềm mại này xô ngã.
Một đám công nhân đứng sau máy ủi đất phát ra tiếng kinh hô, cùng nhau bỏ chạy, mắt thấy một đám người mặt đều tái rồi, xẻng, búa ném đầy đất, bị dọa thực sự không nhẹ.
Chuyện này cũng không thể nói chơi, bị thứ đồ to khủng bố này đè trúng một cái khẳng định đi bán muối ngay, nhất định mất mạng, mà tài xế kia bị quay vòng vòng trong khoang điều khiển, may mà không có bị thương, cũng té ngã lộn nhào chui ra được bên ngoài, dùng ánh mắt như nhìn yêu nghiệt, nhìn cái dây leo kia đang giơ cao trên không trung kia mà trợn mắt há hốc mồm.
Dây leo kia ngạo nghễ đứng thẳng, ngửa đầu giống như người, dường như đang nhìn người nọ (tài xế xe ủi), bỗng nhiên quấn quanh người rồi ngay sau đó giơ lên giữa không trung, dùng sức vung, quăng thật xa ra bên ngoài.
Người nọ kêu thảm thiết một tiếng, thế nhưng lăng không bay ra xa mấy chục mét, ngã trên mặt đất, nhưng dây leo kia rõ ràng không có ý nghĩ giết người, dùng lực rất nhu hòa, người nọ rơi xuống đất chỉ che lại mông kêu thảm một trận, nhưng giữ lại được mạng sống.
Dây leo kia một lần nữa ngửa đầu, giống như đang ngạo nghễ nhìn quét những công nhân đang còn trong cơn choáng váng, bỗng nhiên duỗi về hướng bên cạnh, ngay sau đó dưới mặt đất truyền đến một âm thanh nặng nề.
- Cút
Thanh âm này giống như sét đánh, ầm ầm ầm trên mặt đất truyền ra, toàn bộ mặt đất cũng như đang run rẩy, sau một hồi im ắng thì những công nhân kia bỗng nhiên đại loạn, giống như phát điên mà chạy về bốn phía tìm đường thoát thân.
- Đứng lại……
Lại một thanh âm thình lình vang lên, những người công nhân nghe được thanh âm này lại cùng nhau đứng lại, nơm nớp lo sợ quay đầu lại, cùng nhau nhìn về phía người phát ra tiếng ---- cái người Long tổng trước sau vẫn luôn âm trầm kia.
Tuy rằng thanh âm người này không lớn, lại rất hữu lực, tiếng ông ta vừa dứt, tiểu đầu mục ở bên cạnh vội hô.
- Một đám phế vật, lúc tới đây thì nói như thế nào? Chỉ cần dẹp được miếng đất này, tiền không là vấn đề, hiện tại tôi lại thêm một cái điều kiện, ai là người thứ nhất đẩy ngã phòng ở này, khen thưởng tiền mặt mười ngàn!
Nhưng những người đó vẫn cứ hai mặt nhìn nhau, tình huống vừa rồi mọi người đều thấy được rõ ràng, tuy rằng có tiền là tốt, nhưng cũng phải có mệnh mới xài được, ở dưới đó rõ ràng có thứ kì quái, ai còn dám tiến lên thử nữa?
Tiểu đầu mục kia nhìn lướt qua mọi người, lại nói.
- Hai trăm ngàn, ai lên trước?
Vẫn là không ai hé răng, tiểu đầu mục đơn giản trực tiếp giơ một bàn tay lên hô.
- Năm trăm ngàn!
Trong đám người bắt đầu có chút náo loạn, tiểu đầu mục nhân cơ hội lại bỏ thêm một mồi lửa nữa.
- Một triệu!
Trong đám người đã có người kìm nén không được, vài người muốn chạy ra, nhưng vẫn có chút do dự, lúc này, Long tổng kia nhàn nhạt nói.
- Hôm nay chỉ cần dốc sức, tôi nhìn thấy trong mắt, trở về phân cho mỗi người một căn hộ.
Cái gọi là trọng thưởng tất có dũng phu, khi Long tổng thốt ra lời này, không ai còn do dự nữa, những công nhân này đa số đều là trời sinh tính tình dũng mãnh, nếu không cũng sẽ không theo tới chỗ việc lạ phát sinh mà làm phá bỏ và di dời, lúc này vừa nghe phân phòng ở, nơi nào còn quản nhiều như vậy, đừng nói phía trước khả năng có yêu quái, cho dù là núi đao biển lửa, phỏng chừng cũng liều mạng.
Mọi người lại lần nữa phát ra tiếng kêu, tức khắc ào ào xông lên, ai khởi động máy khí thì khởi động máy khí, ai không khởi động máy khí cũng không chịu yếu thế, cầm cái búa lớn kêu lên ầm ầm, đây nào phải là một đám công nhân kiến trúc, quả thực chính là một đám cuồng đồ muốn kéo bè kéo lũ đánh nhau bỏ mạng.
Khóe miệng Long tổng kia hơi hơi cười lạnh, quay đầu, nhìn chằm chằm cái dây leo kia, bỗng nhiên thấp giọng nói câu gì với tiểu đầu mục bên cạnh, cái tiểu đầu mục kia liên tục gật đầu, tiếp nhận thứ gì đó từ trong tay Long tổng, chạy vài bước về phía trước, cúi người xuống đùa nghịch một trận, liền chạy trở về.
Tôi ở khá xa nên không thấy rõ, không khỏi buồn bực một trận, bọn họ đang làm cái quỷ gì đây?
Ngay sau đó, Long tổng kia bỗng nhiên đem đôi tay bỏ vào trong tay áo, hơi hơi nhắm mắt lại, môi hơi mấp máy, giống như đang niệm cái gì đấy, mà kế tiếp, một màn làm cho người ta kinh ngạc đã xảy ra.
Dây leo kia vốn đang đứng thẳng giữa không trung, nhìn những người đang tiến lên, giống như tùy thời đều sẽ phát động công kích, nhưng mà đúng lúc này, dây leo kia bỗng nhiên cứng còng, mắt thấy dây leo màu xanh lục kia trong giây lát liền trở nên khô khốc như vỏ cây khô héo.
Ngay sau đó, dây leo kia phát ra một trận thanh âm kẽo kẹt kẽo kẹt, kế tiếp, lại là một trận âm thanh đùng đùng, khoảnh khắc những công nhân kia sắp xông lên tới nơi dây leo kia bỗng nhiên đứt gãy thành vô số đoạn, một trận đùng giòn vang, ầm ầm sập xuống, rơi rớt giữa không trung.
Nói đơn giản, dây leo này giống như là đột nhiên chết héo!
Tôi tức khắc chấn động, chuyện này quả thực quá mức không thể tưởng tượng, phải biết rằng, dây leo này chính là thụ yêu ngàn năm, do Liễu bá bá làm ra, lợi hại vô cùng, mà kẻ hèn như ông tổng của công ty kiến trúc này chỉ làm một cái động tác nhỏ gì đó, cư nhiên liền tiêu diệt một cây dây leo của thụ yêu ngàn năm?
Mấy người công nhân cũng bị một màn này làm sợ ngây người, nhưng mà trong mắt họ bây giờ đã không còn cái dây leo gì nữa, tôi phỏng chừng giờ này khắc này ở trong mắt bọn họ, trừ bỏ tiền, chính là phòng ở.
Lập tức vài người rầm rập mở ra máy ủi đất xe nâng vọt lại đây, ngay cả cái máy ủi đất bị ném đi kia cũng có người có ý đồ đem nó nâng lên sử dụng một lần nữa, nhưng mà trọng lượng nó tới mười mấy tấn, thật sự quá mức hố cha người khác rồi, cuối cùng lại không thể không từ bỏ.
Cứ như vậy, lại lần nữa bắt đầu một vòng công kích mới, tôi nhìn một màn này, trong lòng lại không quá khẩn trương, tôi biết, ngay sau đó tất nhiên sẽ có một cây dây leo xuất hiện, tiếp tục ném đi mấy chiếc xe của bọn họ, đuổi đi những người này.
Hừ hừ, hộ bị cưỡng chế nơi này, cũng không phải là dễ chọc đâu, cho dù người nọ có chút thủ đoạn nhỏ, ở trước mặt người ở đây, cũng chỉ là chút tài mọn mà thôi.
Nhưng kết quả lại vượt hoàn toàn ra khỏi dự kiến của tôi, mấy chiếc xe kia cùng nhau xông lên, lại không hề có cái dây leo nào chạy ra ngăn trở, tôi kinh ngạc nhìn, đôi mắt cũng chưa chớp lấy một cái, bình tĩnh nhìn kỳ tích phát sinh ở màn cuối cùng kia.
Chỉ là lại lần nữa ra ngoài dự kiến của tôi, dây leo trong tưởng tượng cũng không có xuất hiện, mà trên vách tường kia lại xuất hiện một thân ảnh nhỏ bé mảnh mai, đứng ở nơi đó hung dữ kêu lên.
- Như thế nào, muốn phân phòng ở phát tiền thưởng sao, chuyện tốt như vậy, như thế nào có thể thiếu tôi được, mấy cái người kia, không ai được tranh với tôi hết!
Người này đúng là Tiệp Dư, chỉ thấy giọng nàng vừa mới vang lên, thừa dịp những người công nhân kia còn nhìn tới choáng váng, thân hình bỗng nhiên bay ra, bắt lấy tài xế kia, ném ra ngoài, dùng tay đẩy cần số lái, hưng phấn kêu lên.
- Ha ha ha, thành công thu được một chiếc máy ủi đất!
Tôi không khỏi hôn mê một trận, hoá ra nàng đem cái này trở thành trò chơi nha……
Cái hộ bị cưỡng chế này cũng thật không dễ chọc a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận