Cấm Kỵ Sư

Chương 524: Cái gọi là Thiên Đạo

Một kiếm đánh phá bầu trời, tạo thành một đường cong bổ thẳng về phía Phúc Duyên Trai Chủ.
Cùng lúc đó, sâu trong linh hồn tôi dường như có cảm ứng đối với Định Tần Kiếm này, một cảm xúc tức giận nhanh chóng lan ra khắp cơ thể tôi.
Tôi biết, đây là do nhiệt huyết trong cơ thể tôi tác quái, bởi vì, hiện tại toàn bộ thân thể tôi đều cấu tạo từ huyết mạch của tổ tiên Hàn gia, cho nên, cũng tương đương với việc tôi đã kế thừa tất cả truyền thừa và ký ức của bọn họ, những cảm xúc và phản ứng bây giờ của tôi đều ẩn chứa những dấu vết khó phai.
Gánh vác sứ mệnh của Đại Tần Thiên Sư, tôi không biết có bao nhiêu hậu nhân của Hàn gia đã từng chiến đấu với Phúc Duyên Trai Chủ, tôi chỉ biết rằng nhiệt huyết trong người tôi đã không thể kiềm chế được nữa. Hơn nữa, lúc mà hắn biểu hiện ra sự điên cuồng và bất thường, tôi càng không thể kiềm được, nhiệt huyết lập tức sôi trào cuồn cuộn, trong lòng chỉ còn một chữ.
Giết!
Tôi không hiểu chiêu pháp gì đó, cũng không biết nhiều trò, thanh kiếm này ở trong tay ta cùng lắm cũng chỉ là một cây gậy mà thôi, cho nên, tôi chọn biện pháp đơn giản và trực tiếp nhất, bổ thẳng một đường!
Phúc Duyên Trai Chủ thấy một kiếm kia nhắm thẳng tới mình, không hề né tránh, chỉ hợp hai tay lại, sau đó đã phá tan được đường kiếm kia, đồng thời cười lớn nói:
- Hàn Thanh Thiên, hậu nhân của Hàn gia, ta đã nói bao nhiêu lần rồi, thời đại của các ngươi kết thúc từ lâu rồi. Bây giờ, ta mới là đại ngôn giả của Thiên Đạo, đối đầu với ta, các ngươi phải chết!
Hắn đột nhiên giơ tay lên trời, một luồng khí vô cùng mạnh mẽ điên cuồng tuôn ra từ trên người hắn, chúng tôi đồng thời bị luồng khí này đẩy ra xa, dù là Tư Đồ tiên sinh, hay là đám người Yến Thanh Tuyết, tất cả đều bị ngã xuống ở xa xa.
Lúc này, tôi mới chợt phát hiện ra rằng, thân ngoại hóa thân của Phúc Duyên Trai Chủ kia đã biến mất từ lúc nào, hình như là vào lúc Phúc Duyên Trai Chủ phát cuồng lần đầu tiên. Sau khi Phúc Duyên Trai Chủ đẩy chúng tôi ra xa, lại điên cuồng mà cười, đưa tay ra, Thiên Uẩn Đá cuối cùng cũng bị rơi vào trong Đồng Lô, hắn cười ha ha nói:
- Các ngươi đều không thể ngăn cản được ta. Tử Uẩn Đan chung quy cũng sẽ phải xuất thế thôi, ta cũng sẽ chân chính trở thành đại ngôn giả của Thiên Đạo. Để ta nói cho các ngươi biết, trong kế hoạch của ta, sau khi nuốt Tử Uẩn Đan được luyện hóa từ hồn phách của Thủy Hoàng, ta sẽ có được năng lực triệu hoán tử sĩ Đại Tần. Còn những người ở ngoài sơn cốc, ta có năng lực chỉ trong 3 ngày, dựa theo chỉ thị của Thiên Đạo, thay đổi số tử vi trên trời, khi đó, ngũ hành trên nhân gian sẽ đảo lộn, âm dương rối loạn, tất cả mọi người đều sẽ phát điên, làm ra những chuyện điên rồi, tự giết lẫn nhau. Đến lúc đó, ta có thể dễ dàng hủy diệt toàn bộ thế gian này, làm lại từ đầu, ha ha…
Hắn có lẽ đã điên rồi, thế mà lại nói ra những câu điên cuồng một cách rõ ràng rành mạch như vậy, nhưng trên người hắn tỏa ra một loại khí thế khiến cho ngay cả Định Tần Kiếm trên tay tôi cũng không có cách nào đột phá xâm nhập vào, tôi thử niệm mấy huyết chú, nhưng dù là phá tự quyết, hay là diệt tự quyết, nhưng tất cả đều vô dụng.
Lòng tôi dần dần trầm xuống, chẳng lẽ thật sự giống như lời hắn nói, hắn đã trở thành đại ngôn giả của Thiên Đạo rồi, Hàn gia, cứ thế bị Thiên Đạo quên đi ư?
Không, không đúng, không phải là như vậy. Tuy rằng Thiên Đạo vô tình, nhưng tuyệt đối sẽ không để kẻ điên thực hiện được âm mưu xấu xa của mình!
Trong tiếng cười lớn của Phúc Duyên Trai Chủ, bên ngoài Thiên Hồ Cốc bỗng nhiên vang lên một tiếng rung trời lở đất, Thủ Sơn Đại Trận dường như đã không thể chống đỡ được nữa, dường như đã bị phá.
Phúc Duyên Trai Chủ lắc mình đi tới phía trước Đồng Lô kia, trong mắt toát ra sự khát vọng mãnh liệt, vừa chờ đợi Tử Uẩn Đan xuất thế, vừa lẩm bẩm nói:
- Đám ngu xuẩn các ngươi và con chó Thủ Sơn Đại Trận kia, ta hoàn toàn không để vào mắt, ta đã muốn tiến vào, thì không ai có thể ngăn cản được ta, không ai có thể ngăn cản được ta…
Khóe miệng Yến Thanh Tuyết chảy máu, nhìn Phúc Duyên Trai Chủ nói:
- Không sai, Thủ Sơn Đại Trận hoàn toàn không thể ngăn cản được ngươi, chuyện này ta đương nhiên là biết, ta khởi động đại trận cũng không phải để ngăn cản ngươi, ta chỉ muốn mượn chuyện này để khiến ngươi không thể lợi dụng được linh mạch của Thiên Hồ Cốc đi thực hiện kế hoạch của ngươi mà thôi. Ta đã sớm đoán được rằng, chuyện trước đó ngươi nói với ta sẽ quay lại Đại Tần, làm lại một lần nữa, căn bản chính là nói dối.
Vẻ mặt Phúc Duyên Trai Chủ vô cùng lạnh lùng, trong mắt phát ra ánh sáng khác thường, dường như hoàn toàn không quan tâm tới những gì mà nàng nói, xung quanh hắn được bao phủ bởi một màn ánh sáng đặc biệt, khiến cho tất cả những người ở đây, không ai có thể tiến lên được.
Tư Đồ tiên sinh chậm rãi đi đến bên cạnh Yến Thanh Tuyết, cúi đầu thở dài nói:
- Nếu như ngươi đã sớm không tin hắn, thì tại sao còn cho hắn cơ hội?
Yến Thanh Tuyết buồn bã nói:
- Ta chỉ là muốn cho hắn một cơ hội, cũng là cho chính mình một cơ hội, tôi không biết, hắn, hắn lại trở nên vô tình như thế, ta còn tưởng rằng, mấy trăm năm tiềm tu sẽ làm hắn bỏ đi chấp niệm trong lòng, nhưng ta lại không ngờ rằng, ta sai rồi…
Phúc Duyên Trai Chủ đột nhiên quay đầu lại, lạnh lùng nói:
- Ngươi sai rồi, ngươi thật sự sai rồi, Yến Thanh Tuyết. Năm đó, tỷ tỷ ngươi hết lời khuyên ta từ bỏ chấp niệm, ta mới hạ quyết tâm muốn quy ẩn, nhưng sau đó ta lại muốn các ngươi giúp ta luyện Tử Uẩn Đan, cũng không phải xuất phát từ chính bản thân ta, lại muốn nhấc lên sóng gió, mà là, mà là…Nguyên nhân khác chính là, sau khi ngươi nghe lén chúng ta nói chuyện, nổi lên ý đồ xấu, vào lúc tỷ tỷ ngươi bế quan tu luyện, hại nàng tẩu hỏa nhập ma, nguyên thần tán loạn, chỉ dựa vào chuyện này thôi, ta đến giờ vẫn chưa có giết ngươi, đã có thể xem là tận nghĩa tận tình đối với ngươi rồi…
Hai người nói qua nói lại, nói đến chuyện cũ năm đó, tôi nghe một hồi, thì ra là tam giác tình cảm, thậm chí còn là tứ giác tình cảm, cực kỳ cẩu huyết.
Tôi lặng lẽ hỏi Tư Đồ tiên sinh bây giờ có cách nào để ngăn cản được hắn hay không, Tư Đồ tiên sinh bấm tay tính toán nói:
- Trong mấy tháng ta bế quan, đã thấu hiểu được Thiên Cơ. Trước kia, ta không muốn tiết lộ Thiên Cơ, nhưng hiện tại, có lẽ nên nói một lần. Ngươi nghe ta nói đây, sau khi bỏ Thiên Uẩn Thạch vào, phải mất một khoảng thời gian thì Tử Uẩn Đan mới xuất thế, hiện tại, hắn đã mở ra tuyệt đối lĩnh vực, đây là nguyên thần thủ hộ bản mạng của hắn, tu luyện hơn hai ngàn năm, cực kỳ lợi hại, không ai có thể lại gần hắn cả, biện pháp duy nhất có thể phá là…
Hắn tạm dừng một chút, bỗng nhiên hạ thấp giọng nói với ta:
- Khởi động trận pháp thủ hộ Tam Thanh Cảnh, tuy rằng Tam Thanh Cảnh này đã bị vứt qua một xó, nhưng linh lực ở trong đó cũng không phải là nhỏ, chỉ cần có thể vận chuyển một lần nữa, thì vẫn có cơ hội để phá vỡ nguyên thần thủ hộ của hắn. Với lại, ngươi phải nhớ rằng, ngàn vạn lần không được để cho hắn ăn Tử Uẩn Đan, chỉ cần kéo dài thời gian, chúng ta sẽ có cơ hội giành lấy chiến thắng, bởi vì, thực ra dược trường sinh bất tử này cũng có thời hạn, hiện tại hắn đã sắp đến lúc dầu cạn đèn tắt, cho nên, hắn mới điên cuồng như vậy.
Tôi vô cùng kinh ngạc, dựa theo lời của Tư Đồ tiên sinh, thì chẳng lẽ là vì dược hiệu của viên dược trường sinh bất tử đầu tiên của Phúc Duyên Trai Chủ đã hết, cho nên, hắn đã không thể lại dùng nó để trường sinh ư?
Không biết Nam Cung Phi Yến đã đi tới từ lúc nào, nói:
- Thì ra là vậy, ta vẫn luôn hoài nghi chuyện này. Trên đời này hoàn toàn không có cái gọi là dược trường sinh, ngay cả cây bàn đào của Vương Mẫu, cũng chỉ có thể làm tăng thêm tuổi thọ, sống lâu thêm mấy ngàn tuổi mà thôi, trường sinh bất tử? Ha ha, ngay cả Đại La Thiên Tiên trên trời cũng không dám nói có thọ cùng Thiên Tề.
Ra là vậy, tôi lại nhìn qua Phúc Duyên Trai Chủ, trong lòng bốc lên một ngọn lửa hy vọng mới, hỏi với Tư Đồ tiên sinh:
- Khởi động trận pháp thủ hộ của Tam Thanh Cảnh, ta phải làm như thế nào?
Tư Đồ tiên sinh nói:
- Hiện tại, hắn một lòng muốn bảo vệ Tử Uẩn Đan, chắc chắn sẽ không động, chúng ta có khoảng một tiếng. Trong một tiếng này, ngươi phải đánh bại mười hai Lôi Thần đang tấn công bên ngoài Thủ Sơn Đại Trận, Thủ Sơn Đại Trần không còn áp lực nữa, thì Thiên Hồ Phu Nhân có thể mượn được linh mạch của Thiên Hồ cốc, một lần nữa khởi động trận pháp thủ hộ của Tam Thanh Cảnh bị Yến Thanh Tuyết phong bế.
Yến Thanh Tuyết ngã sang một bên, cúi đầu không nói gì cả, trong lòng tôi không khỏi trở nên nghiêm nghị, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời ở trên Thiên Hồ Cốc, lại quay đầu nhìn Phúc Duyên Trai Chủ đang si mê nhìn chằm chằm Đồng Lô, chờ đợi Tử Uẩn Đan xuất thế và Cửu Vĩ Thiên Hồ của Thiên Hồ Cốc đang canh gác trên ngọn núi kia, gật đầu thật mạnh nói:
- Được, trong vòng một tiếng, ta nhất định sẽ trở về.
Tư Đồ tiên sinh lại nói:
- Ngươi phải nhớ kỹ rằng, hiện tại sức mạnh trong cơ thể ngươi thực ra có thể địch lại Phúc Duyên Trai Chủ. Sức mạnh được tập hợp từ tất cả các thế hệ, huyết mạch truyền thừa, không hề nhỏ, chẳng qua là do bây giờ ngươi tạm thời chưa thể vận dụng được nó mà thôi. Tôi hy vọng rằng ngươi có thể tự mình lĩnh ngộ được cảnh giới thứ ba của cấm pháp Hàn gia, nhanh chóng thăng cấp. Đến lúc đó, ngươi có thể triệt để sử dụng được loại sức mạnh này. Phải nhớ kỹ, lời của Tử Phúc đều không đáng tin, là chính hắn tình nguyện, cái gì mà là Thiên Đạo đại ngôn giả chứ, ngươi phải tin rằng, sức mạnh của Thiên Đạo, vĩnh viễn đều là công bằng, chính nghĩa, hòa bình, yêu thương.
Tôi gật đầu thật mạnh, tay cầm Định Tần Kiếm, xoay người đi ra ngoài, Nam Cung Phi Yến đi tới giữ chặt tay tôi, cười thật tươi với tôi:
- Đệ đệ, chúng ta cùng nhau đi.
Tôi nhìn nàng, trong lòng tràn ngập nhiệt huyết, siết chặt tay nàng nói:
- Được, chúng ta cùng đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận