Cấm Kỵ Sư

Chương 513: Nghịch lý

Tôi đi theo Nam Cung Phi Yến đến nơi đã gặp dì Tuyết lần trước.
Chỉ là lần này, trên dốc núi vắng vẻ, không một bóng người.
Chị kéo tôi ngồi xuống trên đỉnh dốc, cả hai cùng nằm kề bên nhau, chị hai tay ôm gối, đôi mắt đen láy nhìn ngắm ánh sáng bảy sắc màu trên bầu trời đêm. Đó là đại trận ánh hào quang của đại trận canh giữ Hồ cốc.
Gió đêm lướt nhẹ qua ngọn tóc của chị, chị cứ ngồi đó không nói lời nào, tôi nhịn không được lên tiếng hỏi:
- Ờm, chị muốn nói gì với em hả?
Chị ấy vẫn đang hướng về nơi xa xôi, trả lời tôi:
- Theo em, hào quang của đại trận thủ sơn đã bao phủ sơn cốc. Liệu chúng ta có còn nhìn thấy mặt trời lúc bình minh nữa không?
Tôi nhíu mày, không ngờ chị lại đột ngột đưa ra câu hỏi này. Suy nghĩ một hồi rồi đáp:
- Hẳn là có thể rồi. Hơn nữa, cho dù không nhìn thấy thì ánh sáng mặt trời cũng nằm ở đấy, sẽ không bao giờ chạy mất. Chỉ cần chúng ta có thể đánh bại chủ trì Phúc Duyên Trai, lúc đại trận này thu lại ắt sẽ thấy lại mặt trời thôi.
Chị ấy lắc đầu, khẽ thở dài, nói:
- Thực ra, điều chị muốn nói với em là vừa rồi chị ở trong động Ngọc Thanh, mẹ chị đã tặng chị chiếc vòng ngọc huyết dụ của bà ấy.
Tôi không hiểu cô ấy đang muốn nói lên điều gì, bèn nhìn chị với ánh mắt thăm dò, Nam Cung Phi Yến chẳng để ý đến phản ứng của tôi, giống như đang tự nói với chính mình, nhỏ giọng thì thầm.
Chị ấy kể với tôi, chiếc vòng ngọc huyết dụ đó là trang sức được đeo bởi Thiên Hồ phu nhân từ ngày xưa và cũng là biểu tượng của Cửu Vĩ Thiên Hồ. Hồi đó sau một lần ra ngoài, Thiên Hồ phu nhân liền giao mọi thứ trong cốc cho dì Tuyết, rồi tự mình đến động Ngọc Thanh, nói rằng sẽ nhập thất và tĩnh tu.
Lần bế quan lần này của Thiên Hồ phu nhân đã hơn mười năm rồi, theo lý thì đối với Thiên Hồ phu nhân, người đã tu đạo gần một vạn năm mà nói, một lần bế quan hơn mười năm, thậm chí hàng chục năm là chuyện bình thường. Nhưng không biết tại sao, có một hôm dì Tuyết đi đến động Ngọc Thanh, khi trở về thì vẻ mặt kinh hãi, bà gọi Nam Cung Phi Yến và các trưởng lão của Hồ tộc ở quản sự nói rằng Thiên Hồ phu nhân đã hôn mê bất tỉnh trong hang Ngọc Thanh, hơi thở đã không còn.
Tất cả mọi người đều bị sốc, vội vã đến động Ngọc Thanh, sau khi dì Tuyết mở căn thạch thất, mọi người bước vào và thấy Thiên Hồ phu nhân đang nằm điềm tĩnh trên chiếc giường Hàn Ngọc, thần thái yên ổn như đang ngủ say, nhưng qua kiểm tra thì biết rằng Thiên Hồ phu nhân dường như đã qua đời.
Sau đó, mặc mọi người tìm đủ mọi cách cũng chẳng thể nào đánh thức Thiên Hồ phu nhân, Họ đều bất lực cho rằng Thiên Hồ phu nhân đã đạt đến đại đạo, hoặc trong lúc tĩnh tu đã xảy ra sự cố nào đó và đã hồn quy địa phủ rồi.
Do chiếc giường Hàn Ngọc có tác dụng bảo quản thể rắn đồng thời làm ổn định linh hồn, nên mọi người kiểm tra lại lần nữa nhưng đều không tìm thấy linh hồn của Thiên Hồ phu nhân, chỉ có Nam Cung Phi Yến là cẩn thận, tìm thấy một ít nguyên thần của Thiên Hồ phu nhân trong chiếc vòng ngọc huyết dụ, bèn giấu vào người mình.
Sau đó, dì Tuyết đóng kín động Ngọc Thanh, kể từ đó trở thành chủ sự của Thiên Hồ cốc, sẵn ra lệnh nghiêm không ai được phép được vào động Ngọc Thanh. Mà Nam Cung Phi Yến tâm sự với nguyên thần của Thiên Hồ phu nhân mỗi ngày, khổ sở truy hỏi, hy vọng nhận được một vài lời chỉ dẫn từ nó để tìm ra sự thật Thiên Hồ phu nhân hôn mê không tỉnh, nhưng lại luôn không nhận được phản hồi nào.
Nhưng chiếc vòng ngọc huyết dụ trước sau vẫn ở lại với Thiên Hồ phu nhân và cứ thế trăm năm trôi qua một cách vội vã, Nam Cung Phi Yến từng nhiều lần lén vào động Ngọc Thanh, kỳ vọng Thiên Hồ phu nhân tỉnh lại, nhưng vẫn không có kỳ tích nào xảy ra.
Mãi cho đến những ngày này, chủ trì Phúc Duyên Trai trở lại, trong một lần tình cờ, Nam Cung Phi Yến biết được từ dì Tuyết rằng Cửu Vĩ Thiên Hồ có thể truyền lại, thế là liền nảy ra ý nghĩ kỳ quái, muốn có được sự kế thừa của Thiên Hồ phu nhân để đấu với chủ trì Phúc Duyên Trai.
Chỉ là cách truyền thừa lại không ai biết. Nam Cung Phi Yến đã vô số lần lẻn vào động Ngọc Thanh nỉ non với Thiên Hồ phu nhân cũng đành chịu. Về sau có một lần, ý nghĩ của Nam Cung Phi Yến bị dì Tuyết phát hiện, lời nói quyết liệt cự tuyệt ý nghĩ của chị, nhưng bà đã vô tình tiết lộ rằng chỉ có tinh luyện Tử Uẩn Đan mới có được khả năng kế thừa.
Dì Tuyết có lẽ đã vô tình, hoặc cũng có thể để làm cho cho Nam Cung Phi Yến biết khó mà lui, ai dè Nam Cung Phi Yến lại thực sự tìm ra cách luyện chế Tử Uẩn Đan Đây có lẽ là do ý trời. Đây có lẽ cũng là ý trời cho phép, trong Thiên Hồ cốc có nguyên liệu để tinh chế Tử Uẩn Đan.
Nam Cung Phi Yến mừng khôn xiết, nghĩ rằng thứ này có khả năng là Thiên Hồ phu nhân để lại, bèn lặng lẽ đặt một lò luyện bằng đồng trong Tam Thanh Cảnh, chuẩn bị luyện chế Tử Uẩn Đan
Nhưng mà chị chưa từng có kinh nghiệm về thuật luyện đan, đến lúc luyện đan thì rối tung cả lên. Lúc bấy giờ, đúng lúc tôi bắt được người luyện cốt Mã Cửu, chưa có nơi giải quyết thì Nam Cung Phi Yến đã nảy ra ý tưởng đưa Mã Cửu đến Thiên Hồ cốc, trong Tam Thanh Cảnh để ông ta tinh chế Tử Uẩn Đan đó cho mình.
Công việc này giao cho Mã Cửu là tốt không còn gì bằng, tuy con người hắn đê hèn nhưng kỹ năng và kinh nghiệm luyện thuốc của ông ta lại vô song trong thiên hạ, lúc này hắn có cơ hội luyện chế Tử Uẩn Đan huyền thoại, Mã Cửu cũng chẳng nói chẳng rằng liền nhận việc này.
Nếu như Tử Uẩn Đan được luyện hóa ở nhân gian thì phải mất 49 năm, nhưng Tam Thanh Cảnh là do các tiên nhân thượng cổ để lại, thượng thông thiên giới, kỳ lạ phi thường. Ở trong Tam Thanh Cảnh luyện đơn chỉ mất bảy bảy bốn mươi chín ngày.
Nam Cung Phi Yến tin rằng đây là ý trời. Vài lần tình cờ đã cho chị ấy cơ hội tinh chế Tử Uẩn Đan. Khi Tử Uẩn Đan thành công, chị ấy có thể mượn sức mạnh của Tử Uẩn Đan để đạt được quyền thừa kế hồ ly chín đuôi.
Nhưng trên thực tế, đây cũng là cực kỳ mạo hiểm bởi vì trong lịch sử chưa từng có ai làm điều này, mấu chốt nhất là muôn đời nay cũng chẳng có mấy Cửu Vĩ Thiên Hồ, ngoại trừ một số đã đạt đại đạo, trốn lên Thiên giới cũng chỉ có một Thiên Hồ phu nhân này thôi.
Vì vậy, những gì dì Tuyết nói cũng chỉ là một truyền thuyết, thành công hay không vẫn chưa ai biết.
Tôi lắng nghe những lời kể miên man của Nam Cung Phi Yến và đã hiểu ý chị ấy. Sau trời sáng chính là lúc Tử Uẩn Đan xuất lò, cũng chính là thời khắc quan trọng nhất để chị nhận kế thừa hồ ly chín đuôi.
Chị ấy nói những điều này với tôi vào lúc này, rõ ràng là trong lòng đang bất an về thời điểm đang cận kề, trong lòng thấp thỏm không yên bởi vì chuyện này chưa từng có tiền lệ, nếu thất bại thì cũng chẳng không ai lường trước được.
Nhưng tin tức mà tôi nghe được từ Liễu Vô Ngôn vừa rồi lại không phải như vậy.
Lòng tôi cảm thấy không ổn, sau một hồi suy nghĩ, tôi vẫn chọn nói sự thật với Nam Cung Phi Yến. Nói với chị ấy rằng Tử Uẩn Đan có lẽ không phải là tiên đan có thể làm chị ấy có được quyền kế thừa Cửu Vĩ Thiên Hồ, mà là tiên đan trường sinh bất tử trong truyền thuyết.
Đương nhiên, Tử Uẩn Đan có thể tăng cao công lực một cách nhanh chóng, cũng có thể làm dì Tuyết trực tiếp thăng cấp từ Bát Vĩ Thiên Hồ lên Cửu Vĩ Thiên Hồ. Tuy nhiên, cách để Nam Cung Phi Yến đạt hẳn Cửu Vĩ Thiên Hồ thì tôi chưa từng nghe qua.
Nam Cung Phi Yến nghe xong có chút bối rối, nhưng vẫn nói với thái độ kiên quyết rằng chị ấy đã cầu xin Thiên Hồ phu nhân cả buổi ở động Ngọc Thanh, mặc dù bà ấy không nói gì nhưng chiếc vòng ngọc huyết dụ lại tự chuyển động, vờn quanh Nam Cung Phi Yến. Vì thế mà chị ấy rất ngạc nhiên, nghĩ rằng Thiên Hồ phu nhân đã đồng ý liền mang chiếc vòng ngọc huyết dụ đi.
Nếu nói là căn bản không có chuyện thừa kế này thì phản ứng của Thiên Hồ phu nhân ngày đó làm sao có thể giải thích được đây?
Tôi cau mày, bèn chuyển chủ đề, hỏi chị một điều mà tôi đã thắc mắc bấy lâu nay, đó là trong Ngọc Thanh Ảo Cảnh, Thiên Hồ phu nhân nói chuyện đó rốt cuộc là ai?
Nam Cung Phi Yến thở dài, đó là một phần nguyên thần của Thiên Hồ phu nhân, nhưng chỉ ở trong Ngọc Thanh Ảo Cảnh bà ấy mới có thể phát ra tiếng, rời khỏi nơi đó, mặc người khác kêu gọi thế nào, thử cách gì đi chăng nữa, Thiên Hồ phu nhân sẽ không tỉnh lại, càng không mở miệng nói chuyện.
Chị ấy cũng muốn vào Ngọc Thanh Ảo Cảnh, hỏi cho rõ, nhưng chị không thể tự mình không tài nào mở được Ngọc Thanh Ảo Cảnh. Lần trước vào đấy, chị ấy đột nhiên cảm nhận được lời chỉ dẫn của nguyên thần Thiên Hồ phu nhân, với hỗ trợ của vòng ngọc huyết dụ mới thành công mở Ảo Cảnh.
Cho nên, chính chị ấy cũng cảm thấy mơ hồ về điều này.
Tôi bắt đầu suy ngẫm, nhưng nghĩ hồi lâu cũng không giải được bí ẩn trong đó, lại một lúc sau, sắc trời có vẻ hơi trắng trở lại, tôi đứng dậy thốt lên:
- Trời sáng rồi.
Nam Cung Phi Yến cũng đứng dậy, gương mặt buồn bã nhìn khung trời, trong mắt lại đầy vẻ khó hiểu.
Tôi quay sang nhìn Nam Cung Phi Yến, đang không biết làm gì mới tốt thì lòng tôi chợt rung động mạnh, nhớ đến một chuyện.
Liễu Vô Ngôn đã từng nói khi Tử Uẩn Đan được xuất lò, nó cần được xúc tác bởi nước mắt của Cửu Vĩ Thiên Hồ mới thành công được, nhưng Nam Cung Phi Yến lại ở đây coi Tử Uẩn Đan như một cơ hội duy nhất chị ấy đạt được thừa kế Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Thế thì ở đây lại nảy sinh một nghịch lý khác nữa, không có nước mắt của Cửu Vĩ Thiên Hồ, thì Tử Uẩn Đan căn bản không thể thành công, vậy chuyện truyền thừa thế nào đây?
Vả lại Hắc Liễm cũng bảo rằng, Tiệp Dư còn thiếu một bước cuối cùng để trở thành Cửu Vĩ Thiên Hồ. Nói cách khác, trên đời này chẳng hề có Cửu Vĩ Thiên Hồ, cũng tức là Tử Uẩn Đan sẽ không thành công, thế thì rốt cuộc nhiều người cứ xoay quanh Tử Uẩn Đan không có khả năng thành công này làm gì vậy trời?
- Bình minh rồi.
Tôi ngẩn ngơ nhìn bầu trời, nói lại lần nữa, Nam Cung Phi Yến bối rối gật đầu, không nói gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận