Cấm Kỵ Sư

Tôi rốt cuộc cũng bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là thế, thì ra là thế, tôi trong đầu tức khắc nhớ tới lúc Nam Cung Phi Yến đi đến lớp chúng tôi dạy học, lúc ấy bóng dáng thần bí xuất hiện ở phía sau, Nam Cung Phi Yến muốn nói cũng không thể nói ra được lịch sử trước đây (chương 31), hay là, đúng là phó hiệu trưởng của chúng tôi, cái người rất ít khi nào lộ mặt trong trường học, cũng chính là Mai cô cô mà Nam Cung Phi Yến đã nói đang âm thầm làm việc ở đây?

Tôi lớn mật đưa ra nghi hoặc của mình, Nam Cung Phi Yến không có phủ nhận, nàng cười nói.
- Chị biết các em đều buồn bực, vì cái gì khóa sau chị lại sửa lại, về chuyện xưa của cái gì Tần Thủy Hoàng, cái gì Tống Thái Tổ, sau đó không nhắc tới tiếng nào, chính là bởi vì, Mai cô cô không cho chị nói nữa, bởi vì những gì chị muốn nói đều là chân tướng của lịch sử, nhưng đối với những người sống ở hiện đại như các em, tốt nhất không cần biết quá nhiều, huống chi, trong những đoạn lịch sử đó, có rất nhiều chuyện quan hệ với nhà chị.
Tôi kinh ngạc truy vấn, rốt cuộc là chân tướng như thế nào mà còn có quan hệ với nhà của Nam Cung Phi Yến, lúc này đây nàng lại không chịu nói, nàng cười gõ trán tôi một cái.
- Đừng mang lòng tham, chị nói nhiều như vậy với em đã là không nên, nói quá nhiều chị sẽ tiết lộ thiên cơ, tóm lại, mặc kệ chuyện gì chị vĩnh viễn đều sẽ đứng về phía em, có đúng không?
Trong lòng tôi ấm áp, cười với nàng, lúc này mới nhớ tới chuyện Luân Hồi Kính, đang muốn nói với nàng, nhưng một cái ý niệm khác lại xông ra, thiên cơ, đúng rồi, sao không nhân cơ hội này, hỏi nàng một câu về chuyện của Tư Đồ tiên sinh?
Beta:
Bạn cần đăng nhập để bình luận